Mặc dù có nhiều quy tắc nhưng sẽ không làm mất đi lối chơi của Tinh Cầu Của Chúng Ta quá nhiều.
Điều này khiến mấy người chơi đều chấp nhận được.
Hôm nay là ngày cuối cùng của năm trong trò chơi, Tinh Cầu Của Chúng Ta vừa cập nhật xong, tổng số người chơi online rất lớn, Liêu Bàng Tí đề nghị mọi người làm một bữa ăn tất niên, sử dụng những nguyên liệu hắn mang về từ Thần Châu Tinh, không độc hại.
Người chơi thích nhất mấy sự kiện náo nhiệt, bọn họ ngay lập tức đồng ý với đề nghị này.
Bọn nghe nói khi Liêu Bàng Tí ở Thần Châu Tinh, Tinh Cầu Của Chúng Ta đã biến thành một cuộc thi đầu bếp, nên bọn họ rất tò mò về kỹ năng nấu ăn của hắn ta hiện đang tiến bộ như thế nào.
Liêu Bàng Tí tìm Vân Ca nói chuyện này, Vân Ca đồng ý, Hải Hoàng trên đầu cô nhảy tới nhảy lui, “Tôi muốn ăn, tôi cũng muốn ăn.”
Liêu Bàng Tí mời Vân Ca cùng hắn ta, một nhà Lý Dũng và người chơi ngồi lên một chiếc thuyền lớn gần đó, xử lý nguyên liệu nấu ăn.
Mạc Nhu, Thẩm Tĩnh An, Cốc Hưng Hoa và Sử Tư Nghiên nhận được lời mời từ người chơi, bọn họ không biết bữa ăn tất niên là gì, sau khi được người chơi giải thích, bọn họ mới hiểu ý nghĩa và đến cùng giúp đỡ.
Thẩm Tĩnh An túm lấy con ngỗng trắng lớn đang cạp rau củ và hỏi: “Có g.i.ế.c nó không?”
Tiểu Tỏa Niệt: “?”
Nó tàn nhẫn mổ vào khuôn mặt điển trai của Thẩm Tĩnh An, sau đó giẫm lên mặt hắn, để lại một loạt dấu chân đầy bùn, rồi chạy lại chỗ Sax, kêu quang quác.
Thẩm Tĩnh An bối rối, chuyện gì đang xảy ra vậy, ngay cả sức chiến đấu của một con ngỗng ở đây cũng mạnh như vậy sao?
Vân Ca và Mạc Nhu chỉ vào Thẩm Tĩnh An còn đang xấu hổ và cười không thương tiếc, chế giễu thân thủ của hắn ta bị hạ thấp, không còn bằng như khi hắn ta ở Thần Quang.
Thẩm Tĩnh An rầm rì một lúc, sau đó người chơi ném một trái bí lớn vào lòng hắn ta, không chút khách khí nói thẳng: “Nhãi con cũng đã làm việc rồi, anh mau làm đi.”
Cốc Hưng Hoa và Sử Tư Nghiên cũng được giao những nhiệm vụ khác nhau, hai người họ đều là người bionic, mọi người ở đây đều biết chuyện bọn họ, nên bọn họ đều đối xử như những người bình thường.
Trong lòng rất ấm áp. Lý Lộc Lộc cái gì cũng ăn, kể cả đồ sống. Sau khi người chơi xử lý nguyên liệu và còn dư mấy thứ đầu thừa đuôi thẹo, nếu không phải ném cho Tiểu Tỏa Niệt và Sax, thì chính là cho Lý Lộc Lộc.
Nhìn thấy Lý Lộc Lộc đang ăn vui vẻ, Lý Dũng và Đường Manh muốn nói nhưng lại thôi, chỉ có thể di chuyển thân thể để che khuất tầm nhìn của mấy người bên ngoài căn cứ.
Mấy người bên ngoài căn cứ chính là Thẩm Tĩnh An, Mạc Nhu, Cốc Hưng Hoa và Sử Tư Nghiên.
Vân Ca và Thiển Hạ so đấu xem ai cắt khoai tây nhanh hơn, người chiến thắng có thể nhận được một món ăn đặc biệt từ Liêu Bàng Tí, Thẩm Tĩnh An và Mạc Nhu cũng yêu cầu gia nhập cuộc thi, bốn người bắt đầu so đấu.
Người chơi ở bên cố gắng động viên: “Hú hú hú! Nhãi con xông lên!”
…
Hùng Sơ Mặc online, hắn bây giờ đã khác!
Từ hôm nay trở đi, hắn là người đã mang trên vai trách nhiệm.
Hắn, hiện tại là người của quốc gia! Ăn cơm nhà nước!
Hùng Sơ Mặc chắp tay sau lưng, bước đi oai phong lẫm liệt, khắp người tỏa ra một luồng gió khác lạ.
Hắn sàn sàn trong chốc lát, nhận ra không có ai trong căn cứ.
Nhìn ra bên ngoài, hóa ra tất cả mọi người đều tập trung gần vỏ sò trắng, tựa hồ sau lưng đều có bí mật gì đó.
Hoạt động cái gì vậy? Tại sao lại không kêu hắn tham gia cùng chớ?
Hùng Sơ Mặc chạy tới, vừa nghe nói là bữa cơm tất niên, hắn liền xắn tay áo lên: “Nhanh lên, đầu bếp Hùng sẽ trổ tài cho mấy người! Tôi đặc biệt giỏi nấu canh trứng cà chua!”
Người chơi bảo hắn cút đi.
Hùng Sơ Mặc hùng hổ lao vào trong đám người, hắn nhìn thấy nhân loại, người bionic, Trùng Tộc, cùng với sinh vật cộng sinh cùng trên một mảnh đất chung sống hài hòa.
Là trò chơi cũng được, thế giới sinh tồn cũng tốt, dù sao có thanh m.á.u HP thì chính là trò chơi.