Cuối cùng cô sẽ biến thành loại người mà cô căm ghét nhất hay sao?
Tiểu Tỏa Niệt lui vào một góc, nó lấy cánh che mắt mình lại.
Hải Hoàng biến lại thành hình dáng nhỏ xíu, nó trốn ở dưới bụng của Tiểu Tỏa Niệt, không dám phát ra âm thành nào, nó nấc lên từng tiếng vô cùng nhỏ.
“Ký chủ?” Cảnh tay nhỏ bé của Cảnh Trí khẽ đẩy Vân Ca, đối phương không hề cử động.
Cảnh Trí chỉ có thể biến lớn lên, hắn nửa quỳ trên đất, định ôm Vân Ca lên khỏi mặt đất, đột nhiên Vân Ca đứng dậy, kéo lấy cà vạt của hắn.
“Lần nọ tôi phóng tinh thần lực cho anh, bây giờ anh vẫn có thể chạm vào trung tâm tinh thần lực của tôi như cũ đúng không?”
Cảnh gật đầu, hắn bị Vân Ca kéo cà vạt, không thể không cúi người xuống, nghe Vân Ca nói vào tai mình: “Tấn công nó.”
Cảnh Trí sững sờ.
Vân Ca: “Tấn! Công! Nó!”
Cảnh Trí nhíu mày, sau đó phát động tấn công vào trung tâm tinh thần lực của Vân Ca.
Vân Ca rên lên một tiếng, m.á.u mũi chảy ra không ngừng, cô bởi vì không có sức lực mà buông lỏng cánh tay đang kéo cà vạt của Cảnh Trí, sau đó cô nằm dài trên đất cười lên: “Không có tác dụng, lần sau nếu chuyện này lại xảy ra, anh trực tiếp tấn công tôi, anh kéo tóc tôi hoàn toàn không thể khiến tôi tỉnh táo lại.”
Vân Ca xoắn ngón tay lại, cô vừa nôn ra m.á.u vừa lầm bẩm nói: “Bị tấn công khoảng chừng một trăm lần, tôi sẽ chết, nếu như tôi mất khống chế nhiều lần như vậy, có lẽ tôi cũng đã biến thành thứ rác rưởi giống như đám người đấy, có c.h.ế.t cũng không đáng tiếc.”
Cảnh Trí yên lặng một lát, rồi đồng ý: “Được, Vân Ca.”
Hắn cúi người xuống, lau sạch vết m.á.u trên người và trên tóc của Vân Ca, sau đó hắn lại tháo lớp ngụy trang trên mặt cô xuống, thay cho cô một bộ quần áo mới.
Vân Ca: “Anh cũng rất có tác dụng đấy.”
Cảnh Trí cười nhẹ: “Tôi nói rồi, tôi không phải hệ thống phế vật.”
Quang não của Vân Ca đột nhiên vang lên, cô nhìn vào thì thấy Hùng Sơ Mặc đang gọi video tới. Vân Ca lập tức bật dậy, liền đụng vào miệng vết thương trên bụng, cô hít hà một tiếng, ngoảnh đầu sang nhìn Cảnh Trí, Tiểu Tỏa Niệt và Hải Hoàng: “Sắc mặt hiện giờ của tôi trông thế nào?”
Một người, một bạch tuộc, một ngỗng: Không tốt lắm.
Vân Ca vất vả lấy ra đồ trang điểm được tặng kèm khi mua bộ mặt nạ ngụy trang, tinh thần lực của cô bị tổn thương nên cô hiện không có chút sức lực nào cả, hành động này đã tiêu hao hết toàn bộ sức lực của cô, cô để Cảnh Trí giúp đỡ làm sắc mặt của mình hồng hào hơn.
Cô chấp nhận cuộc gọi.
Hùng Sơ Mặc hét lớn: “Ngươi là yêu quái đến từ phương nào! Nhãi con của ta đâu! Mau trả nhãi con của ta lại đây!”
Vân Ca: “…”
Cô đổi lại thành camera trước liền nhìn thấy bộ dạng hiện tại của chính mình, sắc mặt lúc này của cô quả thực vô cùng sắc sở, trông giống như đổi thành một người khác.
Hùng Sơ Mặc nhận ra Vân Ca, hắn gào lên: “Nhãi con, sao cô lại biến mình thành dáng vẻ như quỷ thế này, cô có chuyện gì nghĩ không không à!”
Vân Ca: “…”
Cô không biết mình nên g.i.ế.c c.h.ế.t Cảnh Trí hay là g.i.ế.c c.h.ế.t Hùng Sơ Mặc. . W𝖊b đọc 𝗇ha𝗇h 𝐭ại ﹛ 𝒯гUm𝐭г 𝘂yệ𝗇.𝖵𝑵 ﹜
Vân Ca: Dứt khoát g.i.ế.c c.h.ế.t tất cả bọn họ đi.
…
Vân Ca trở về Bái Tinh.
Quá trình xây dựng trạm không gian Bái Tinh ở phía ngoài tinh đạo đã bước vào giai đoạn kết thúc, bây giờ đã bắt đầu tiến hành thử nghiệm, quả cầu nhỏ màu trắng giống như một hành tinh nhỏ phụ thuộc vào Bái Tinh, nó chậm rãi chuyển động xung quanh Bái Tinh.
Vân Ca đi qua lá chắn phòng hộ tinh cầu, khu thành chính đã có trạm cập bến tinh hạm, tinh hạm của cô được một chùm tia sáng dắt đi, tự động tìm được vị trí dừng đỗ.
Cô đi ra ngoài nửa tháng, những phần chưa xây dựng xong của khu thành chính hiện tại đều đã hoàn thành.
Những tòa nhà cao tầng mọc lên dày đặc, đường chạy cho xe huyền phù tấp nập như thoi đưa giữa những tòa nhà cao tầng, ở rìa ngoài là lá chắn phòng hộ ánh sáng lập lòe.
Vân Ca bước xuống tinh hạm, cô phát hiện giữa không trung có một vài công trình kiến trúc đang trôi lơ lửng, đó đều là kiến trúc sử dụng kiến trúc từ Thần Châu Tinh được thêm phần đế nổi, chúng được xây dựng thành kiến trúc trang trí ở bên trong khu đô thị, nhìn chung phong cách cũng rất độc đáo.