Tống Duệ Nguyệt cũng thấy mình không nên cứ mở miệng ra là măng người ta là đồ vô dụng, cho nên vội vàng đổi lời, khi quất roi cũng giảm lực. Liên Hương Đệ cũng sợ cây roi quất vào mình, không đám làm loạn nữa, trừng mắt nhìn Tống Duệ Nguyệt rồi quay đầu định kéo con trai Hà Tiểu Thụ đi. Hà Tiểu Thụ tức lắm! Không chịu đi.
“Con không đi, con muốn làm việc, con không phải đồ vô dụng, mẹ, nếu mẹ còn làm loạn nữa thì đừng đến nữa, con thà không ăn, c.h.ế.t đói luôn cho xong.” Liên Hương Đệ nghe xong, cả người như bị sét đánh, ngây người!
Đây… đây là chuyện gì? Bà ta suýt đánh nhau với Tống Duệ Nguyệt, nhưng con trai không những không bênh vực, mà còn quay sang trách bà ta làm loạn. Sao số bà tại khổ thế này! Tống Duệ Nguyệt cũng mở rộng tầm mắt, chưa từng thấy người đàn ông nào hèn hạ như vậy.
Cô mắng anh ta là đồ vô dụng, anh ta lại muốn làm việc, Hà Tiểu Thụ này có phải có khuynh hướng SM không?
Những người đứng xem hóng hớt liền cười ồ lên: “Liên Hương Đệ, bà bảo con trai mình biết học hành, còn bà thì hay lắm, cứ khuyên nó làm đồ vô dụng, con trai bà, Hà Tiểu Thụ, không phải do chồng ngoại tình với người phụ nữ khác sinh ra chứ, bà muốn trả thù người phụ nữ đó nên cố tình nuôi Hà Tiểu Thụ thành đồ vô dụng đúng không?”
Lời vừa dứt, mọi người xung quanh đều cười ồ lên, không khí trở nên vô cùng náo nhiệt.
Tống Duệ Nguyệt cũng rất ngạc nhiên, người nói ra lời này đúng là một nhân lài! Tư duy này, óc sáng tạo này thật kỳ tạ. Vì vậy, cô không khỏi nhìn về phía người vừa nói, hóa ra là một trong những người đàn ông tười biếng, hình như tên là Hà Lương Lài. Liên Hương Đệ nghe Hà Lương Lài nói vậy, tức đến mức muốn thổ huyết, có tẽ đã đụng đến nỗi đau của bà ta, bà ta gào tên một tiếng rồi tao vào Hà Lương Lài.
Nhưng Hà Lương Lài là đàn ông.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com – .]
DTV
Một người phụ nữ lao vào người đàn ông, người chịu thiệt chắc chắn không phải là đàn ông.Huống hồ Hà Lương Lài còn chưa lấy vợ, tuy là một bà già nhưng dù sao cũng là phụ nữ.Hắn ta không những không né tránh mà còn dang tay ôm chầm lấy bà ta.
Liên Hương Đệ tức đến mức muốn g.i.ế.c người, bà ta hung hăng cào vào mặt Hà Lương Lài.Hà Lương Lài đau đớn kêu lên.”Thứ chó má, dám chiếm tiện nghi của bà đây, hôm nay bà đây xé xác mày.” Liên Hương Đệ phát điên cào loạn xạ.
Hà Lương Lài không đứng vững mà ngã xuống, Liên Hương Đệ trực tiếp ngồi lên người Hà Lương Lài, Hà Lương Lài đưa tay ra cản, thỉnh thoảng lại chạm vào những nơi không nên chạm…Cảnh tượng này, thật không thể kích thích hơn.Hà Tiểu Thụ cảm thấy mất hết mặt mũi, những người xung quanh còn hò hét, chỉ hận không thể náo loạn hơn nữa.
Tống Duệ Nguyệt cũng nhìn đến ngây người.Cho đến khi bố của Hà Tiểu Thụ, Hà Vĩnh Phong chạy đến.Hà Vĩnh Phong và Hà Kế Toán là họ hàng, là anh em họ, thời gian này đang làm việc ở ruộng mía, nghe thấy bên này có động tĩnh lớn, nghĩ đến đứa con trai út cũng đang làm việc ở đây, thế là cùng Hà Kế Toán mỗi người cầm hai nắm cơm tạp lương vừa ăn vừa đi về phía này.
Không nhìn thì thôi, khi nhìn rõ nhân vật chính của màn náo nhiệt này, sắc mặt ông ta lập tức tái mét.Nắm cơm tạp lương trong tay cũng không ăn nữa, ném xuống đất, xông tới túm lấy tóc Liên Hương Đệ, tát cho bà ta mấy cái.Liên Hương Đệ tức đến phát điên, bị người ta túm tóc tát vào mặt, lúc này mới phản ứng lại, ôm đầu che mặt khóc lóc thảm thiết.
Hà Vĩnh Phong cảm thấy mất hết mặt mũi.”Con đàn bà thối tha, quá mất mặt.”Liên Hương Đệ trước đó hung hăng dữ dằn bao nhiêu thì bây giờ lại thảm hại đáng thương bấy nhiêu.
Bị Hà Vĩnh Phong đuổi đánh khắp ruộng mía.
“Mẹ anh thương anh như vậy, anh không đi giúp mẹ mình à?” Tống Duệ Nguyệt không nhìn nổi nữa, mặc dù cô không thích Liên Hương Đệ nhưng cô thấy Hà Vĩnh Phong còn đáng ghét hơn.
Là đàn ông, thấy vợ mình xảy ra xung đột với người khác, không hỏi rõ nguyên do đã ra tay đánh vợ mình trước, trước mặt nhiều người như vậy đuổi theo đánh vợ, càng thể hiện được bản lĩnh đàn ông sao?