Ngài Cố Thân Mến!

Chương 325: - Chương 325



Chương 325 VỢ CHỒNG TRẺ MẤY ĐỨA LẮM CHUYỆN THẬT

Lâm Thừa Ân sầm mặt: “Sao đang yên đang lành lại nhắc đến hắn?”

“Hắn là chính khách trong quân đội, sếp của ba anh cũng là một sĩ quan cấp cao nên em đoán thôi ấy mà.” Hoắc Vi Vũ đáp hời hợt.

“Sếp của ba anh theo phe tướng quân Mai đối đầu với Cố Hạo Đình cơ mà, hắn không đi đâu.” Lâm Thừa Ân nói.

Hoắc Vi Vũ rũ mắt xuống. Nếu Lâm Thừa Ân lấy con gái sếp của ba anh ấy thì anh Cả sẽ đứng về phía tướng quân Mai. Cố Hạo Đình sẽ phải đối mặt với quân địch từ hai phía.

Quan hệ trong quân đội vốn đã phức tạp rắc rối, khó mà hòa hảo. Khi thế lực của một phe bành trướng thì sẽ có một phe khác rơi vào thế yếu.

Kẻ thắng làm vua, kẻ thua làm giặc. Cô không muốn Cố Hạo Đình thất bại. Cô hy vọng hắn mãi mãi là đế vương ngự trị ở ngôi cao, không ai bì nổi, kiêu ngạo vô song.

“Thừa Ân, chủ nhật đến đón em nhé.” Hoắc Vi Vũ nói.

Lâm Thừa Ân cười rạng rỡ: “Cảm ơn nha.”

“Nhưng mà bảo em đóng giả bạn gái anh cũng không phải là kế lâu dài. Anh nhanh chóng tìm bạn gái thật đi, đừng để mẹ Lâm lo lắng mãi, mẹ Lâm muốn bế cháu lắm rồi đấy.” Hoắc Vi Vũ khuyên nhủ.

Tham Khảo Thêm:  Chương 40: Ngoại truyện: Tiểu Tứ Quý (1)

“Cứ từ từ khắc sẽ có, thà chậm chứ không ẩu được đâu. Anh chỉ tìm một người, khi đã xác định thì đó chính là người duy nhất.” Lâm Thừa Ân thở dài. Không biết lúc nào cô gái ấy mới xuất hiện đây.

Nhìn tình cảnh của Hoắc Vi Vũ với anh Hai, cậu càng ngày càng sợ yêu đương hơn.

***

Hoắc Vi Vũ vừa xuất viện về nhà thì gặp bác gái ở căn hộ đối diện.

“Tiểu Vũ, sao thứ Bảy cháu không đi?” Bà quan tâm hỏi.

“Cháu bị tai nạn xe cộ, phải nằm viện mấy ngày bác ạ.” Hoắc Vi Vũ giải thích.

“Ôi tiếc ghê, à đúng rồi, bác vừa thấy bạn trai cháu ở tầng dưới hay sao ấy. Vợ chồng trẻ mấy đứa rõ lắm chuyện, sao không ở cùng một nhà? Thế có phải là tiết kiệm được một nửa tiền thuê không? Cứ ở riêng là mất gấp đôi khoản tiền nhà.” Bác gái kia tò mò.

Hoắc Vi Vũ bồn chồn. Cố Hạo Đình đang ở tầng dưới ư?

“Tiểu Vũ, Tiểu Vũ này!” Bác gái gọi lớn.

Hoắc Vi Vũ hoàn hồn, quay sang nhìn bà.

Bác gái kia thấy cô thẫn thờ như hồn vía trên mây thì bảo: “Cháu bệnh nặng mới khỏi thì về nhà nghỉ ngơi đi.”

“Vâng ạ.” Hoắc Vi Vũ đi vào nhà.

Trong nhà trống vắng, cô nằm trên sofa, ngẩn người nhìn vào khoảng không tẻ nhạt.

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

Cuộc sống quay lại với bình yên, nhưng trong lòng cô trống hoác như thiếu đi điều gì đó. Cảm giác chua chát, xót xa và cô độc khiến cho cô không hề thoải mái.

Không thể như thế được!

Cô xin nghỉ phép một tuần nên vẫn còn một ngày nghỉ nữa. Bây giờ cô phải tìm việc để làm khiến cho mình bận rộn lên thôi.

Hoắc Vi Vũ đứng dậy quét dọn nhà cửa, dọn sạch tỉ mỉ từng ngóc ngách, sau đó sắp xếp lại hết quần áo trong tủ, ăn mì rồi lăn ra ngủ một giấc.

Lúc ngủ dậy mới có bốn giờ. Thế là cô đi dạo phố một mình, dù sao cũng vẫn hơn là ở nhà. Vietwriter.vn

Hoắc Vi Vũ ra ngoài, đi vào thang máy. Thang máy mới xuống được một tầng liền dừng lại, mở cửa ra.

Cô hồi hộp nhìn ra ngoài. Có hai cô chú trung niên bước vào.

“Nhà này cũng được đấy, giá cả hợp lý, chúng ta mua nó thôi.” Người phụ nữ nhận xét.

“Để xem đã bà, người môi giới nói chủ nhà cần bán gấp nên có khi còn hạ giá nữa đó. Mai mình lại đến xem sao.” Người đàn ông nói.

Hoắc Vi Vũ rũ mắt nhìn xuống đất.

Hắn bán nhà ở đây đi là chuyện bình thường, nhưng không hiểu sao cô vẫn cảm thấy có chút mất mát.

Đến tầng một, đôi vợ chồng trung niên đi ra ngoài, còn cô thì đi ngược lên, muốn hỏi môi giới để mua lại căn hộ kia, dù là giữ lại làm kỉ niệm thôi cũng được.

Tham Khảo Thêm:  Chương 163

Hoắc Vi Vũ đến trước cửa căn hộ của Cố Hạo Đình, cánh cửa đang đóng im ỉm. Cô nghĩ chắc người môi giới vẫn đang ở đây, bèn gõ cửa. Thế nhưng khi cánh cửa mở ra, cô mới phát hiện Cố Hạo Đình đang đứng đó.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.