Dương Bách Xuyên nhìn Thiên Tuyệt lão đạo đi tới, không định nói gì. Thứ nhất, anh không muốn nhúng tay vào cuộc nội đấu của Võ Đang.
Thứ hai, xem chừng Thiên Tuyệt và Minh Tuyệt lão đạo không phải đèn cạn dầu, điều quan trọng nhất là cao thủ Tiên Thiên con mẹ nó quá nhiều, tổng cộng tròn hai mươi tám người.
Anh đã xem nhẹ các tông môn lâu đời này rồi.
Nếu có thể giải quyết bằng nắm đấm, hình như anh cũng không làm nổi.
Thứ ba, lần này anh tới Võ Đang là rời nhà đi xa, lời bắt bẻ của Thiên Tuyệt lão đạo cũng bình thường, ai bảo anh đang ở địa bàn của người ta chứ?
Dương Bách Xuyên không phải kẻ lỗ m ãng, có thể nhẫn nhịn thì nhẫn nhịn, trước mắt cứ xem tình hình rồi tính tiếp, không được thì chuồn.
Anh thầm mắng Bách Sơn vô số lần. Ở đạo tràng Vu Hàm hắn ta không nói thật, đối phương tìm anh đến Võ Đang là để làm lá chắn cho bọn họ.
Lúc này, Minh Tuyệt đang mắng Thiên Tuyệt, nét mặt trông thì hiền lành nhưng thật ra ánh mắt đã tràn đầy sát khí: “Thiên Tuyệt, Dương Bách Xuyên chính là đệ tử truyền thừa của tổ sư gia Tư Không Nguyên, là sư đệ của chưởng giáo lập phái. Cậu ấy có thể luyện chế đan Bồi Nguyên chính tông, nắm giữ nhiều truyền thừa của tổ sư gia. Lẽ nào ông muốn khi sư diệt tổ?”
“Minh Tuyệt, đừng có lôi tổ sư gia và chưởng giáo lập phái ra áp chế tôi. Nếu tôi muốn khi sư diệt tổ thì ông về với đất mẹ từ lâu rồi.
Hơn nữa, Dương Bách Xuyên có phải đệ tử truyền thừa của tổ sư gia hay không, có biết luyện chế đan Bồi Nguyên chính tông hay không, đó chỉ là lời nói từ một phía các ông, chúng tôi chưa từng thấy.
Sao nào, hôm nay ông tìm người ngoài đến định tạo phản đúng không? Lão già chết tiệt, tôi nói cho ông biết, sau này Võ Đang nên lấy Võ đạo thuần túy làm chủ, luyện đan chỉ là thứ hư vô mờ mịt, tu vi thật sự là tự bản thân không ngừng tu luyện tích lũy.
Đúng, quả thật đan Bồi Nguyên có tác dụng với võ cổ giả, nhưng chỉ có vị chưởng giáo lập phái kia mới luyện chế được đan Bồi Nguyên. Bây giờ thì sao? Ông có bản lĩnh tìm chưởng giáo lập phái đến luyện đan không?
Những năm qua Võ Đang đã hao phí vô số tài nguyên, song một đám lão già chết tiệt các ông không một ai có thể luyện chế ra đan Bồi Nguyên, cực kỳ lãng phí tài nguyên của Võ Đang, khiến cho Võ Đang chúng ta là tông môn lâu đời nhưng lại xếp hạng bét trong các tông môn. Ông nói xem tiếp tục luyện đan còn ý nghĩa gì?
Hôm nay đúng dịp xác định ứng cử viên chức chưởng giáo. Võ Đang không thể như rắn mất đầu, chưởng giáo đương nhiệm đã bế quan mười năm không có tin tức, nếu còn tiếp tục như vậy nữa thì sớm muộn gì Võ Đang cũng diệt vong. Đến lúc đó, đám người phe Minh Tuyệt ông chính là tội đồ của Võ Đang.”
Thiên Tuyệt chỉ vào đám người phe Minh Tuyệt, giận dữ gào lên.
Sắc mặt Minh Tuyệt lão đạo xanh mét, ông ta tức giận phản bác: “Thiên Tuyệt, Đan đạo là truyền thừa mà chưởng giáo lập phái truyền lại, lẽ nào hôm nay ông thật sự muốn khi sư diệt tổ? Nói ra thì bất kính, đan Bồi Nguyên do Dương Bách Xuyên luyện chế đã vượt qua đan Bồi Nguyên mà chưởng giáo lập phái luyện chế, về điểm này thì lão phu có chứng cứ, Dương Bách Xuyên chính là đệ tử truyền thừa của tổ sư gia Tư Không Nguyên.”
Dứt lời ông ta nói với Bách Sơn: “Bách Sơn, đưa đan Bồi Nguyên mà sư tổ tặng ông cho lũ ếch ngồi đáy giếng này xem rốt cuộc đan dược có công hiệu không, luyện đan quan trọng với võ cổ giả nhường nào.”
Bách Sơn rất phối hợp lấy ra viên đan Bồi Nguyên Dương Bách Xuyên tặng mình lần trước. Vốn dĩ lúc trở về hắn ta đã mang đan Bồi Nguyên cho Thiên Tuyệt xem hòng vả mặt đối phương, nhưng kết quả là Thiên Tuyệt không gặp hắn ta, vì vậy hắn ta vẫn giữ lại đan Bồi Nguyên.
Khi Bách Sơn lấy đan Bồi Nguyên ra, Thiên Tuyệt lạnh lùng không thèm nhìn. Ông ta vẫn giữ vững lập trường. Thật ra từ lâu Thiên Tuyệt đã biết đan Bồi Nguyên của Dương Bách Xuyên có hiệu quả rõ rệt, song ông ta không thừa nhận. Nếu thừa nhận thì chẳng phải là chuyện phe ông ta đề cử người thừa kế Võ Đang sẽ đi tong sao.
Thiên Tuyệt nhìn Bách Sơn cười gằn: “Đan dược chó má gì, lão phụ không nhìn. Vả lại, cho dù đan dược là thật thì cũng không phải do các ông luyện chế, các ông có bản lĩnh thì tự luyện đan đi.
Còn thằng nhóc này nữa. Cậu là người ngoài mà lại đến Võ Đang gây chuyện, cậu có thấy hợp lý không? Nơi này là tông môn Võ Đang lâu đời chứ không phải vườn sau nhà cậu. Tôi khuyên cậu mau cút đi, nếu không đừng trách lão phu không khách sáo. Thứ gì chứ!”
Thiên Tuyệt quyết tâm muốn cải cách Võ Đang, hay nói chính xác hơn là ông ta muốn khống chế Võ Đang, đề cử người dưới trướng mình làm chưởng giáo Võ Đang. Cho nên bây giờ ông ta thấy Dương Bách Xuyên rất chướng mắt.
Thật ra ông ta đã điều tra Dương Bách Xuyên từ sớm. Nói thật lòng, Dương Bách Xuyên quả thật có thể xem là đệ tử truyền thừa của tổ sư gia Võ Đang Tư Không Nguyên, là sư tổ của Võ đạo, nhưng Thiên Tuyệt có thể thừa nhận sao?
Đáp án là không.
Ông ta cho rằng tốt nhất là tống cổ Dương Bách Xuyên ra khỏi Võ Đang để khỏi gây trở ngại cho kế hoạch lớn của mình.
Nhưng Thiên Tuyệt sai rồi.
Vốn dĩ Dương Bách Xuyên không muốn xen vào chuyện nội bộ của Võ Đang, cho nên từ khoảnh khắc bước vào sơn môn anh đã hạ mình khiêm tốn, không muốn đánh Thiên Tuyệt, vậy mà lão già này vẫn gây sự với anh.
Ông thật sự cho rằng anh đây là tượng đất đúng không?
Nhiều Tiên Thiên thì sao nào?
Anh đây không quan tâm, hôm nay nhất định phải lấy lại thể diện.
Tốt xấu gì bây giờ anh cũng là môn chủ Vân Môn, là chủ của một tông phái, còn là thân truyền của Tán Tiên Chí Tôn. Đã bao giờ anh bị người ta coi thường, sỉ nhục như vậy đâu?
Dương Bách Xuyên lập tức híp mắt nhìn Thiên Tuyệt, muốn dùng nắm đấm nói lý với lão già này.
Sau đó, anh nghe thấy Thiên Tuyệt tiếp tục nói: “Võ Đang không thể như rắn mất đầu, hôm nay lão phu sẽ quyết định ứng cử viên chức chưởng giáo. Các đệ tử nghe lệnh, gõ chuông thông báo cho tất cả các đệ tử Võ Đang đến điện Tổ Sư tế tổ bàn bạc.”
Giọng điệu rất kiên quyết. Nói xong ông ta trừng mắt hừ mũi với Dương Bách Xuyên, lạnh lùng đe dọa anh: “Nhóc con mau cút đi, đừng gây sự với lão phu.”
Thiên Tuyệt đe dọa Dương Bách Xuyên xong, lập tức nhảy một phát lên cao cách mặt đất mấy chục mét rồi bay đi trước mắt mắt ngưỡng mộ và kinh sợ của vô số đệ tử Võ Đang, nháy mắt đã bay về phía một cung điện đằng xa.
Chắc là đi điện Tổ Sư.
Minh Tuyệt biết Thiên Tuyệt đã quyết tâm, hừ lạnh nói: “Thiên Tuyệt, ông dám?” Ông ta vừa nói vừa bay lên đuổi theo Thiên Tuyệt. Ông ta biết rằng một khi Thiên Tuyệt cưỡng chế tế tổ bàn bạc thì Võ Đang sẽ biến thiên, không thể để cho đối phương quyết định chuyện người thừa kế chức chưởng giáo.
Dương Bách Xuyên không cảm thấy bất ngờ khi Thiên Tuyệt và Minh Tuyệt biết bay, bởi vì anh biết muốn bay được thì ít nhất cũng phải là Tiên Thiên tầng sáu, mà cả hai người đều là võ cổ giả Tiên Thiên tầng sáu.
Thiên Tuyệt là Tiên Thiên tầng sáu đỉnh phong, Minh Tuyệt có thể tính là tầng sáu giai đoạn giữa.
Có thể nhìn ra Thiên Tuyệt bay nhanh và ổn định hơn Minh Tuyệt.
Câu nói sau cùng của Thiên Tuyệt đã châm ngọn lửa trong lòng Dương Bách Xuyên hoàn toàn bùng cháy, trong mắt anh ngùn ngụt lửa giận. Hôm nay anh đây nhất định phải can dự vào việc này.
Đệ tử Võ Đang có mặt ở đây thấy hai vị trưởng lão đã bay đi, ai nấy đều cất bước đuổi theo.
Bách Sơn lúng túng nhìn Dương Bách Xuyên, không ngờ Thiên Tuyệt lại vô liêm sỉ mắng chửi và đe dọa anh như vậy. Hắn ta lắp bắp giải thích với Dương Bách Xuyên: “Xin lỗi sư tổ, tôi thật sự không ngờ chuyện lại thành ra thế này…”
Dương Bách Xuyên ngắt lời Bách Sơn, híp mắt nhìn bóng dáng Thiên Tuyệt và Minh Tuyệt bay đến cung điện phía xa: “Bách Sơn, theo môn quy của Võ Đang, kẻ phạm thượng, khi sư diệt tổ bị trừng phạt như thế nào?”
Bách Sơn trả lời theo bản năng: “Đáng chém…”
“Được, hôm nay tôi sẽ làm sư tổ của Võ Đang các người, để xem có kẻ nào khi sư diệt tổ hay không.”
Dứt lời Dương Bách Xuyên sử dụng thuật Ngự Phong bay vèo lên không trung, nhanh chóng bay đi xa.
Cảnh tượng này khiến Bách Sơn trợn tròn mắt.
Tất cả Tiên Thiên đều biết muốn bay thì tu vi nhất định phải đạt tới Tiên Thiên tầng sáu mới được, bởi vì chỉ có chân nguyên của Tiên Thiên tầng sáu mới chống đỡ được cơ thể lúc bay.
Nhưng Dương Bách Xuyên rõ ràng là cảnh giới Tiên Thiên tầng một, sao lại biết bay? Hơn nữa tốc độ bay còn nhanh hơn hai đại cao thủ Minh Tuyệt và Thiên Tuyệt của Võ Đang gấp mấy lần, dáng bay còn tự nhiên phóng khoáng hơn.
Tiên Thiên tầng một có thể bay ư?
Bách Sơn cực kỳ sốc, cũng vô cùng hâm mộ.
Mấy chục đệ tử Võ Đang có mặt ở khu luyện võ cũng có tâm trạng giống hệt Bách Sơn.
Sau khi mấy võ cổ giả Tiên Thiên tầng bốn trở nên nhìn thấy cảnh này, người thuộc phe Thiên Tuyệt đều biến sắc, lập tức tăng tốc đi đến điện Tổ Sư.
Người thuộc phe Minh Tuyệt thì vui mừng ra mặt. Dương Bách Xuyên biết bay, lẽ nào đối phương không phải là cảnh giới Tiên Thiên tầng một như bề ngoài, mà cảnh giới thật sự là Tiên Thiên tầng sáu?
Bất kể thế nào cũng là chuyện tốt. Bọn họ cũng nhanh chân chạy tới điện Tổ Sư.
Thiên Tuyệt và Minh Tuyệt một trước một sau bay trên không trung. Hai người đều hi vọng ứng cử viên của phe mình lên làm chưởng giáo, từ đấu đá ngầm tới đấu đá công khai, đến hôm nay đã hoàn toàn bùng nổ.
Một khi điện Tổ Sư mở ra, sự việc phải có kết quả.
Hai người một trước một sau đua nhau phi hành.
Tu vi của Thiên Tuyệt cao hơn Minh Tuyệt. Ông ta cười khẩy bay đi, trông rất nhẹ nhàng.
Thiên Tuyệt là người đến cửa điện Tổ Sư trước, lúc này ông ta mới ngoảnh đầu nhìn lên không trung.
Ông ta vốn định châm biếm Minh Tuyệt một phen, nhưng khi quay đầu nhìn thì lại trợn to mắt.
Chỉ thấy phía sau Minh Tuyệt có một bóng người bay tới như tên bắn, tốc độ cực nhanh, nhanh hơn ông ta gấp ba lần.
Bóng người kia bay từ xa lại gần. Sau khi Thiên Tuyệt nhìn rõ người đó là ai, con ngươi suýt lọt ra ngoài. Người đó chính là Dương Bách Xuyên vừa mới bị ông ta mắng chửi dọa dẫm.