Giờ phút này lá gan của Hàn Cửu Lâm đã vỡ vụn, đối mặt với một trảo mạnh mẽ của Dương Bách Xuyên, cho dù ông ta cấp tốc lùi về sao cũng không thể nào né tránh.
Rõ ràng là Dương Bách Xuyên tấn công từ phía chính diện nhưng Hàn Cửu Lâm lại phát hiện bốn phương tám hướng đều là một trảo công kích của Dương Bách Xuyên, căn bản không có cách nào né tránh.
Điều này khiến Hàn Cửu Lâm gần như tuyệt vọng.
Nếu ông ta sớm biết Dương Bách Xuyên có thực lực thế này thì có đánh chết ông ta cũng sẽ không khoe mẽ, tên này đúng là yêu nghiệt bi3n thái.
Dương Bách Xuyên không biết giờ phút này bên trong Hàn Cửu Lâm đã gần như tan vỡ, nhưng anh cũng có thể thấy được từ trên gương mặt không còn chút máu của Hàn Cửu Lâm, ông ta đã không còn ý chí chiến đấu.
Ý chí chiến đấu là vô cùng quan trọng trong chém giết sống chết, một khi một người đánh mất ý chí chiến đấu cũng có nghĩa chắc chắn kẻ đó phải thua, hay nói cách khác là kẻ đó chắc chắn phải chết.
Dương Bách Xuyên nhìn Hàn Cửu Lâm, khóe miệng lộ ra nụ cười, bắt lấy tay phải của Hàn Cửu Lâm, ánh sáng bạc nhấp nháy đã có vẻ trong suốt, anh càng cảm nhận được sự lợi hại của xương tay Thông Bích Viên Hầu.
Trích Tinh, Lao Nguyệt, Thâu Thiên, ba chiêu xương tay thần thông vẫn chưa được sử dụng, chỉ vẻn vẹn sử dụng sức mạnh xương tay mà đã có thể bóp nát bùa Kiếm Khí của cường giả Hư Cảnh, khiến Hàn Cửu Lâm mất đi lòng đánh nhau, đường đường cao thủ võ cổ đại viên mãn Tiên Thiên tầng chín dưới uy thế xương tay của mình lại trực tiếp tan vỡ. Công kích của xương tay mạnh như vậy khiến trong lòng Dương Bách Xuyên dâng lên một loại ảo giác mạnh mẽ thật sự có thể Trích Tinh Lao Nguyệt.
Thừa dịp trong lòng Hàn Cửu Lâm tan vỡ đánh mất ý chí chiến đấu, đột nhiên Dương Bách Xuyên dùng sức túm vào lồ ng ngực ông ta.
“Xoẹt!”
Một tiếng vải vụn rách toạc vang vọng khắp hiện trường.
Tất cả mọi người trợn tròn mắt, nhìn thấy tay phải của của Dương Bách Xuyên đã đâm vào lồ ng ngực của Hàn Cửu Lâm trong nháy mắt.
Hàn Cửu Lâm chính là đại viên mãn Tiên Thiên tầng chín đó!
Trong số mấy trăm võ cổ giả Tiên Thiên ở sơn cốc, người đạt tới đại viên mãn Tiên Thiên tầng chín bây giờ cũng chỉ có tám người, hay nói cách khác tám người này thậm chí là người đứng đầu toàn bộ giới võ cổ.
Nhưng hiện tại, Hàn Cửu Lâm một trong tám người đã bị Dương Bách Xuyên tay không đâm xuyên lồ ng ngực.
Rất nhiều người đều không nhìn thấy Dương Bách Xuyên ra tay thế nào, chỉ chứng kiến Dương Bách Xuyên đưa tay đột ngột đâm Hàn Cửu Lâm một cái, sau đó liền đâm xuyên qua lồ ng ngực của Hàn Cửu Lâm.
Trong mắt rất nhiều người Hàn Cửu Lâm muốn tránh né cũng không kịp, giống như đang đợi Dương Bách Xuyên đâm thủng ông ta. Kỳ thật tất cả mọi người đều hiểu không phải Hàn Cửu Lâm không né tránh, mà là tốc độ ra tay của Dương Bách Xuyên thật sự quá nhanh.
Mọi người chỉ thấy trong lúc Dương Bách Xuyên đưa tay lóe lên ánh bạc mà thôi, một giây sau Hàn Cửu Lâm đã bị đâm xuyên lồ ng ngực.
Có điều trong mắt mấy đại cao thủ như Lăng Hư Tử và Diệu m sư thái, Vô Ưu lão hòa thượng lão hòa thượng, Mộc Đạo Nhiên lại biết rõ tốc độ nhanh của Dương Bách Xuyên chỉ là một trong số những nguyên nhân, Hàn Cửu Lâm không tránh né còn do hơi thở Dương Bách Xuyên tỏa ra vân vân
“Bịch!”
Ngay sau đó cơ thể Hàn Cửu Lâm ngã xuống đất, mắt trợn tròn, chết không nhắm mắt.
Trong tay Dương Bách Xuyên thì xuất hiện một trái tim đầm đìa máu.