Thấy Dương Bách Xuyên nghênh ngang ngồi đó không định đứng dậy, người đàn ông kia cũng không tức giận mà khẽ mỉm cười: “Mã Tiểu Lục nhà họ Mã xin chào chú em, nghe nói chú em muốn bán công thức điều chế rượu Cố Nguyên?”
Dương Bách Xuyên cười ha hả: “Đúng thế, chỉ là một công thức điều chế cỏn con mà thôi, tôi đâu thể vì một công thức điều chế mà bị chó cắn mãi không nhả, chi bằng bán đi cho xong. Không biết anh có thể mua với giá tốt không?”
Người đàn ông tên Mã Tiểu Lục bị Dương Bách Xuyên mắng là chó, tuy gương mặt vẫn treo nụ cười, nhưng tràng hạt bồ đề trong tay đã đứt phựt, rơi tung toé trên mặt đất.
Hai gã ông đô con lạnh lùng theo sau anh ta giận dữ quát: “Thằng nhãi này chán sống à!”
Rõ ràng bọn họ là tay sai của Mã Tiểu Lục, lúc này muốn giữ tôn nghiêm cho chủ nhân.
Còn Trịnh Thế Kiệt với hai dấu tay rõ nét trên mặt thì lộ vẻ oán hận Dương Bách Xuyên, không giấu được nụ cười hả hê. Anh ta còn ước gì Dương Bách Xuyên không biết sống chết mắng thêm vài câu, sau đó bị cậu Mã gi ết chết.
Hai gã đô con tiến lên định ra tay với Dương Bách Xuyên, nhưng bị Mã Tiểu Lục giơ tay ngăn lại.
Sở dĩ Mã Tiểu Lục muốn biết công thức điều chế rượu Cố Nguyên của Công ty Vân Kỳ là bởi vì sau quá trình điều tra đã phát hiện công thức điều chế rượu Cố Nguyên rất giống đan Tiểu Bồi Nguyên được lưu truyền trong giới cổ võ. Đương nhiên đây là kết quả phân tích của cao nhân trong gia tộc, không thể khẳng định trăm phần trăm.
Mã Tiểu Lục chú ý tới Dương Bách Xuyên là vì thời gian gần đây đan Trú Nhan rất thịnh hành, cho nên anh ta lần theo manh mối điều tra ra Dương Bách Xuyên, kết quả là phát hiện ra đan Trú Nhan và rượu Cố Nguyên đều có dấu vết liên quan đến đan dược trong giới cổ võ.
Vì vậy nhà họ Mã suy đoán rượu Cố Nguyên được điều chế theo công thức đơn giản hóa, bèn điều tra tường tận về Dương Bách Xuyên, biết rằng anh chỉ là một sinh viên nghèo xuất thân từ nông thôn lên Cố Đô học đại học mà thôi, trong nhà không có ô dù gì hết.
Nhưng càng đơn giản thì nhà họ Mã càng thấy không tầm thường, bởi vì cả đan Trú Nhan lẫn rượu Cố Nguyên mà dạo gần đây Công ty Vân Kỳ do ông chủ Dương Bách Xuyên đứng sau màn thành lập sắp đưa ra thị trường đều không phải là thứ người bình thường có thể sở hữu. Nhà họ Mã nghi ngờ phía sau Dương Bách Xuyên có thế lực cổ võ giả.
Nhưng bọn họ không điều tra ra manh mối. Nhà họ Mã thèm nhỏ dãi công thức điều chế rượu Cố Nguyên, bởi vì kết quả phân tích cho thấy rượu Cố Nguyên có tác dụng với tu vi của cổ võ giả, tuy rất ít nhưng thật sự có. Phát hiện này khiến cả nhà họ Mã oanh động.
Càng là như vậy thì bọn họ càng nghi ngờ phía sau Dương Bách Xuyên có cao nhân cổ võ, bèn phái Mã Tiểu Lục – đại diện cho thế hệ thanh niên nhà họ Mã đang sống ở thế tục – đi thăm dò Dương Bách Xuyên và giành lấy hai công thức điều chế trong tay anh.
Nhà họ Mã là thế gia đứng đầu cổ võ giả ở năm tỉnh vùng Tây Bắc, biết rõ giá trị của công thức điều chế trong tay Dương Bách Xuyên.
Trước khi điều ra rõ lai lịch của thế lực cổ võ giả chống lưng cho Dương Bách Xuyên, Mã Tiểu Lục không dám manh động, buộc phải nhẫn nhịn khi bị Dương Bách Xuyên mắng là chó.
Anh ta cười ha hả nói: “Đúng là nhà họ Mã muốn rượu Cố Nguyên trong tay chú em, hay nói chính xác hơn là công thức điều chế đan Cố Nguyên nhỉ?” Mã Tiểu Lục vừa nói vừa quan sát sắc mặt của Dương Bách Xuyên hòng tìm ra chút tin tức từ ánh mắt anh.
Nhưng tiếc là đôi mắt của Dương Bách Xuyên minh mẫn sáng suốt, phẳng lặng không chút dao động. Thấy vậy, Mã Tiểu Lục tiếp tục cất lời: “Chẳng hay chú em có thể từ bỏ thứ yêu thích hay không? Đương nhiên nhà họ Mã sẽ không bạc đãi chú em.”