Khi Dương Bách Xuyên và Diệp Vô Tâm đi ra khỏi lầu gác thì trông thấy đàn yêu thú che trời.
Toàn bộ người ở trên thuyền phi hành đều đang trắng bệch mặt, thuyền phi hành vốn là một quái vật khổng lồ khoảng ba trăm mét, nhưng nó cũng không là gì so với đàn yêu thú hình chim trước mặt này. Số lượng yêu thú ít nhất là gấp ba lần hình thể của thuyền phi hành, chúng quá nhiều, liếc mắt một cái nhìn lại đã thấy mênh mông, không thể rõ là có bao nhiêu.
Toàn bộ chân trời đều đang bị loài yêu thú hình chim này che lấp đến mức tối tăm cả đi.
Nghe Tiểu Trúc nói, loài chim Phong Lôi – yêu thú chim cấp ba hung ác này không thông minh lắm, nhưng chúng rất hung mãnh, tương đương với cảnh giới Kim Đan của người tu chân. Trong số đó, không ít con có thể ngang cấp với Kim Đan đại viên mãn nên vô cùng khó chơi.
Cũng may trên thuyền phi hành có trận pháp phòng ngự, nếu không chỉ cần qua một đợt công kích của bọn chim này là xong đời.
Phía trên không trung. Bên ngoài thuyền phi hành vang lên từng tiếng gầm rú.
“Pi…”
Miệng chim Phong Lôi có thể phun ra những lưỡi dao gió và lôi điện để không ngừng công kích thuyền thuyền phi hành phi hành khổng lồ đang chấn động không ngừng vì công kích hàng loạt của chim Phong Lôi.
Mỗi người đều chùng hẳn xuống, bọn họ đều biết hậu quả khi phòng ngự của thuyền phi hành tan vỡ là gì.
Dưới công kích hàng loạt của chim Phong Lôi, phòng ngự sẽ bị phá vỡ. Toàn bộ người trên thuyền phi hành sẽ trở thành đồ ăn của chim Phong Lôi.
Đúng lúc này, giọng nói nặng nề của Diệp Ninh vang vọng trên khắp mọi góc của thuyền phi hành: “Chư vị đồng đạo, đây là chim Phong Lôi – một trong các loại chim hung ác nhất, chúng có phân chia trống mái. Mái là Phượng điểu, thiên phú am hiểu là sức mạnh Dao gió, đực là Lôi điểu, có thể phun sức mạnh của lôi điện, trống mái gọi chung là chim Phong Lôi. Khi Phong và Lôi hợp lực, uy lực công kích có thể tăng hơn ba phần.
Tuy Diệp mỗ có tu vi Nguyên Anh sơ kỳ, điều khiển phòng ngự của thuyền phi hành cũng gần đạt tới thực lực Nguyên Anh sơ kỳ. Tuy chim Phong Lôi là yêu thú cấp ba, tương đương với cảnh giới Kim Đan của chúng ta, nhưng mọi người cũng đều thấy đó, số lượng của những con yêu thú hung ác này quá mức khổng lồ. Nếu cứ như vậy thì sớm muộn gì phòng ngự của thuyền phi hành cũng sẽ bị phá vỡ. Đến lúc đó chính là kiếp nạn của mọi người chúng ta.
Vì an toàn của mọi người, xin mỗi người hãy góp một phần sức. Diệp mỗ sẽ thay đổi trận pháp phòng ngự của thuyền phi hành để nó có thể hấp thu chân khí của càng nhiều người và hóa thành trận pháp phòng ngự. Như thế mới có thể biến nguy thành an, mời mọi người nhanh chóng ra tay.”
Giọng của Diệp Ninh vô cùng sốt ruột, cứ như phòng ngự của thuyền phi hành sẽ bị chim Phong Lôi phá bất cứ lúc nào.
Diệp Ninh chính miệng nói ra chuyện ông ta là cao thủ Nguyên Anh sơ kỳ, điều này đã là sức mạnh kêu gọi của kẻ mạnh rồi. Hơn nữa ông ta còn kể ra những điều nguy hiểm của loài chim Phong Lôi này cùng với cả ưu khuyết điểm của thuyền phi hành. Mọi người cũng biết rằng vào thời điểm này thì chỉ có thể tin tưởng Diệp Ninh và cùng nhau vượt qua cửa ải khó khăn này. Nếu không, khi đối mặt với vô số chim yêu thú, mọi người sẽ xong đời hết.
Một cảnh tượng đồ sộ lập tức xuất hiện.
“Ầm ầm ầm…”
Tất cả mọi người ở ba tầng trên dưới thuyền phi hành đánh ra chân khí của mình về phía trận pháp phòng ngự của thuyền phi hành.
Trong nháy mắt, chân khí đủ mọi màu sắc bắn ra từng luồng vô cùng bùng nổ và tiến vào trận pháp phòng ngự.
Trên mặt ngoài của toàn bộ thuyền phi hành có vô số phù văn đang vận chuyển, Dương Bách Xuyên biết đó chính là phù văn phòng ngự.
Chính Dương Bách Xuyên cũng không ngoại lệ mà cũng biết vào thời điểm mấu chốt như thế này, hợp tác nhóm mới có thể vượt qua cửa ải khó khăn.
Tất của mọi người trên thuyền phi hành đều đánh chân khí của mình vào trận pháp. Một vầng sáng bao phủ toàn bộ thuyền phi hành xuất hiện, càng ngày càng sáng rực lên và tản ra ánh sáng bảy màu.
Đây chính là sức mạnh phòng ngự của việc mọi người hợp lực với nhau.
Lúc này, thuyền phi hành đang rung chuyển mới vững vàng hơn một chút.
Mà chim Phong Lôi vẫn liên tục công kích như cũ.
Hiện tượng này giống như một trận thi đấu kéo co vậy, xem xem trong hai bên, bên nào hai hết sức mạnh trước, đương nhiên lúc đó sẽ là kẻ thua.
Sau khi nhận ra điều này, Dương Bách Xuyên vô cùng lo lắng. Xét về số lượng, chim Phong Lôi nhiều gấp mấy chục mấy trăm lần bọn họ, đương nhiên theo thời gian dài, việc bọn họ thua chính là kết cục đã định.
Sau khi hằng hà sa số yêu thú Lôi Phong xuất hiện và hoàn toàn phá hỏng con đường của thuyền phi hành, họ tiến không được mà lùi cũng không xong, chỉ đành tạm dừng giữa không trung.
Từng lưỡi dao gió cùng từng tia chớp như mưa rền gió dữ đánh lên vầng sáng phòng ngự của thuyền phi hành, cuộc đọ sức của hai bên đã bắt đầu rồi.
Nhưng dưới góc nhìn của Dương Bách Xuyên, đây là một cuộc thi đấu không có chút nào hồi hộp. Chắc chắn bên thua là thuyền phi hành, đó chỉ là vấn đề thời gian.
Không chỉ có hắn nhìn ra những lợi và hại trong đó, Diệp Vô Tâm cũng nhìn ra.