Dương Bách Xuyên nghĩ rằng “thứ thu hút” này rất có thể là người cá Hạ Lộ.
Quả nhiên sau khi Dương Bách Xuyên bơi theo đàn cá khoảng hơn mười phút, phạm vi hơn ba mươi mét phía trước có một quầng sáng màu vàng lóe lên, chói mắt hệt như mặt trời dưới đáy nước, soi sáng cả hồ nước sâu.
Khi tới gần, Dương Bách Xuyên vô cùng chấn động.
Chỉ thấy vô số đàn cá tạo thành một vòng tròn khổng lồ có đường kính hơn ba mươi mét, nguồn sáng màu vàng lấp lánh kia nằm ở trung tâm.
Bởi vì bầy cá tự động bơi quanh quầng sáng màu vàng, cộng thêm ánh sáng chói mắt, cho nên Dương Bách Xuyên không thể nhìn rõ thứ gì phát ra ánh sáng vàng.
Anh chỉ cảm thấy cực kỳ chấn động.
Thoạt nhìn cảnh tượng này giống như hàng nghìn hàng vạn đàn cá hành hương về quầng sáng vàng kia.
Nhìn từ xa quả là bữa tiệc thị giác.
Dương Bách Xuyên không tiến lại quá gần, mà dừng lại quan sát ở khoảng cách hơn một mét.
Đây là nơi gần với đáy hồ.
Không gian nơi này có đường kính lên tới mấy nghìn mét, tựa như một thế giới dưới đáy nước, có vô số loài cá.
Bầy cá tạo thành khối cầu khổng lồ ở phía trước, không ngừng có thêm các loài cá khác từ bốn phương tám hướng gia nhập, làm cho khối cầu kia càng lớn hơn, bao vây quầng sáng vàng ở chính giữa.
Giống như muôn nghìn con cá hành hương, lại càng giống như đang bảo vệ quầng sáng vàng tại trung tâm.
Lúc này Dương Bách Xuyên đã đoán được phần nào. Có lẽ… ở trung tâm khối cầu khổng lồ do bầy cá tạo thành chính là người cá Hạ Lộ.
Có điều quầng sáng vàng lấp lánh chói lóa, lại thêm bầy cá bơi qua bơi lại, cho nên anh không nhìn rõ, không thể chắc chắn.
Rõ ràng là lúc này bầy cá và quầng sáng vàng kia xảy ra biến cố gì đó, Dương Bách Xuyên chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi.
Thời gian bất giác trôi qua một ngày… hai ngày… ba ngày… Thậm chí đến cuối cùng Dương Bách Xuyên cũng không biết đã trôi qua bao lâu.
May mà hiện tại tu vi của anh đã tăng, có thể nín thở trong nước chục ngày cũng không sao hết, nếu không thì anh chết đuối từ lâu rồi.
Đột nhiên quầng sáng ở trung tâm bầy cá bỗng nổ tung, theo sau là tiếng “grao” như tiếng rồng gầm.
Mặc dù ở dưới nước âm thanh này hơi trầm, nhưng rất rõ ràng.
Dương Bách Xuyên chấn động tinh thần, quan sát thật kỹ.
Lúc này anh nhìn thấy trung tâm bầy cá rốt cuộc cũng có biến hóa.
Sau khi quầng sáng đột ngột nổ tung, ánh sáng dần phai mờ.
Tốc độ bơi của bầy cá cũng chậm lại.
Giờ phút này Dương Bách Xuyên nhìn xuyên qua kẽ hở giữa những con cá đang bơi chầm chậm, cuối cùng cũng nhìn rõ dáng vẻ vốn có của quầng sáng vàng kia.
Anh lập tức trợn to mắt.