*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tôi nghe thì gật đầu, sau đó hỏi câu được câu không: “Đúng rồi, tôi nghe nói gần đây có một tai nạn xe ở trước cửa siêu thị, anh có ấn tượng gì không?”
Ông chủ nghe thể biến sắc mặt nhưng lập tức khôi phục bình thường, ông ta nói: “Trước cửa ngày nào cũng có xe đến xe đi, tôi không để ý có tai nạn nào xảy ra…” “Ồ? Vậy nửa năm trước thì sao? Lúc đó trước cửa đâu có nhiều xe đi qua! Lúc đó xảy ra tai nạn xe gì? Đã đâm chết ai thế?” Tổi tra hỏi với vẻ mặt nghiêm túc. Lần này ông chủ chọn cách im lặng, mặc dù không trả lời ngay lập tức, nhưng2tôi đã thấy đáp án từ trong mắt người này…
“Nói một chút đi, đã có chuyện gì xảy ra? Tôi biết anh không muốn bị phiền phức, nhưng mạng người quan trọng, tôi không yêu cầu anh phải đứng ra làm chứng, chỉ cần có thể cung cấp manh mối có giá trị cho chúng tôi là được.” Tối nói với giọng rất chân thành. Ông chủ nghe thể do dự một lúc lâu, xem ra chuyện này cũng đã làm khó cho ông ta, thế nhưng ông ta cũng chỉ do dự mà không lập tức cự tuyệt, nói cách khác trong lòng ông ta vẫn còn biết phân biệt đúng sai.
Chỉ vì ông ta lo lắng nếu giúp người khác sẽ để mình bị8liên lụy, cho nên vẫn luôn không nói chuyện này với ai… Cuối cùng ông ta vẫn kể cho chúng tôi, tại một buổi trưa nửa năm trước, ông ta đang rảnh rỗi muốn ra ngoài sửa chiếc tủ lạnh thì bất ngờ nghe thấy một tiếng “Rầm” vang lên! Phản ứng đầu tiên là có tai nạn xảy ra, thế là ông ta muốn đi xem thử xem có cần mình giúp đỡ gì không? Vậy mà vừa đến cửa, ông ta nhìn xuyên qua lớp kính thì thấy một chiếc xe địa hình màu đen dừng giữa đường, hai người đàn ông mặc áo đen đang nhấc một người mặt đầy máu nhét vào cốp sau! Ý định đầu tiên của ông chủ siêu6thị là báo cảnh sát, nhưng rất nhanh ông ta đã nhận ra một người trong đó chính là giám đốc an ninh của khách sạn Giang Nam Mỹ Nhân. Ông ta nghe nói người này có dính dáng đến xã hội đen, cho nên bất kể người ở địa phương hay ở nơi khác đến, đều không dám gây chuyện ở khách sạn Giang Nam Mỹ Nhân.
Nhưng hôm nay bọn họ đâm người khác còn đàng hoàng khiêng đi như thế, là đưa đến bệnh viện hay đi phi tang xác chết: Ông chủ siêu thị biết mình không thể dây vào những người này, vì thế ông ta không dám để lộ, mặc cho chiếc xe địa hình màu đen chở người rời đi.
Nhưng3ông chủ cũng biết việc này sớm muộn sẽ có một ngày được người hỏi đến, lúc đó không biết có người chịu tin không, thể là ông ta cất giữ đoạn video do camera giám sát trước cửa quay được, chờ một ngày trong tương lai có thể đưa video này cho cảnh sát. Sau đó ông chủ siêu thị cho chúng tôi xem đoạn video mà ông ta vẫn luôn giữ kín, chỉ tiếc trên đó không quay được chiếc xe đâm chết Lương Siêu thể nào, mà chỉ quay được lúc bọn họ dừng xe nhấc người đi mà thôi. Nhưng thế này cũng đã quá đủ, bởi vì video đã quay rõ được khuôn mặt cùng với biển số xe, muốn cãi5cũng không được. Nhưng chúng tôi tạm thời không thể giao đoạn video này cho cảnh sát, bởi vì với tình hình trước mắt, tôi không thể tin tưởng cảnh sát nơi này.
Sau khi rời khỏi siêu thị, mấy người chúng tôi trở về khách sạn, trước khi tìm được thi thể của Lương Siêu, chúng tôi phải thăm dò theo hướng tay giám đốc an ninh.
Mặc dù mấy hôm nay chúng tôi chưa từng nhìn thấy tay giám đốc an ninh trong video, nhưng chiếc xe địa hình màu đen đó lại cực dễ tìm, bởi vì nó vẫn luôn ở trong bãi đỗ xe của khách sạn. Đó là một chiếc Land Rover màu đen, nhìn biển số chính là chiếc xe trong video. Trong video người Lương Siêu đầy máu, mặc dù cách thời điểm đó đã nửa năm, nhưng nếu như tay giám đốc an ninh không vệ sinh chiếc xe từ trong ra ngoài một lần, chắc chắn sẽ tìm được dấu vết Lương Siêu để lại. Nhưng vấn đề là tay giám đốc an ninh và tên nhân viên đó đã giấu thi thể đến chỗ nào? Nơi này nhất định rất bí mật, bởi vậy đã qua nửa năm mà vẫn không bị ai phát hiện.
“Có thể nào là vùi dưới hồ nước không?” Tôi đưa ra giả thiết.
Chú Lê lắc đầu: “Khả năng này không cao, thứ nhất là du khách ở đây rất đông, kể cả ném xuống vào buổi đêm cũng có thể bị nhìn thấy… Thứ hai khi vùi thi thể xuống hồ cũng có nguy hiểm rất lớn, ai biết được một này nào đó thi thể dưới đáy hồ có nổi lên hay không?”.
Tôi nghe xong thì phản bác: “Nếu muốn thi thể không nổi lên cũng không phải không có biện pháp, chú còn nhớ vụ án dìm thi thể dưới ao cá không? Người chết bị nhốt trong một lồng sắt rồi thả xuống ao cá, nếu như không có chúng ta, không biết người đó phải chờ tới khi nào mới lại được thấy ánh mặt trời đấy?”.
Nhưng Chú Lê lại nói: “Ao cá làm sao so với chỗ này được, nơi này có mặt hồ rộng, nên có rất nhiều ngoài ý muốn, không ai có thể cam đoan nếu thi thể chìm vào trong nước rồi vì một lý do nào đó lại nổi lên hay không.”
Tối nghe xong thấy cũng đúng, nhưng nếu thi thể Lương Siêu không phải bị ném vào trong hồ thì sẽ bị giấu ở chỗ nào? Tìm một chỗ ít người rồi chôn? Điều này cũng có thể lắm, dù sao Hải Hổ có ba phía được núi vây quanh, nếu muốn tìm một chỗ chôn cũng không phải việc khó.
Nếu thực sự như thế sẽ gia tăng rất nhiều độ khó khi tìm thi thể: Xem ra nếu như không được thì cũng chỉ còn cách đi hỏi hai tên khiêng thi thể trong video kia thôi. Nhìn tướng mạo thì tay giám đốc an ninh không dễ đối phó nhưng tên nhóc trợ thủ chắc sẽ dễ dàng hơn. Dù sao đây cũng là giết người, chỉ khiêng giúp thi thể mà bị phán là đồng phạm cũng quá oan uổng, cho nên nếu chúng tôi tìm được tên nhóc đó, dùng lời lẽ thuyết phục, chắc có thể đả động được hắn chứ?