Người Tìm Xác

Chương 1436: Không thể đi qua



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Triệu Tinh Vũ ngồi cạnh nghe như vịt nghe sấm, nói xen vào: “Không biết phải viết hồ sơ vụ án này thế nào

Chẳng lẽ lại viết động cơ giết người của Lưu Duệ là vì người bị giết và cha của anh ta dùng chung mạng sao?”

Tối cười nói với anh ta: “Mặc dù tôi không biết anh viết hồ sơ này thế nào, có điều tôi có một gợi ý, anh có thể đi xin ý kiến Bạch Kiện, anh ta rất có kinh nghiệm trong việc chỉnh sửa hồ sơ hợp lý.”

Điểm này thì không phải tối ăn ốc nói mò, trước đó có rất nhiều vụ án không thể cứ ăn ngay nói thật trong hồ sơ, nhưng cũng không thể để trống, cho nên2lúc này cần câu chữ hợp lý đúng chỗ mới được..

trong phương diện này, Bạch Kiến tuyệt đối là cao thủ trong cao thủ, thế nên tôi bảo Triều Tinh Vũ đi thỉnh giáo anh ta chắc chắn không vấn đề gì.

Bây giờ đã biết Lưu Duệ có vấn đề, như vậy chúng tôi không thể không chừa lại đường lui cho mình

Đầu tiên, chúng tôi không thể làm không công vụ này, nếu như Thái Tiểu Hạo thực sự bị Lưu Duệ giết, vậy thì sớm muộn gì anh ta cũng phải vào tù, cho nên trước đó chúng tôi phải khiến anh ta trả tiền trước mới được

Mặc dù chuyện này có thể sẽ dẫn đến những nghi ngờ cho Chú Lê vì đã để thân chủ9vào tù, nhưng dù sao đây cũng là lựa chọn của Lưu Duệ, đã phạm sai lầm thì phải trả giá, không thể trách người khác được..

Từ tình huống này, có thể thấy Lưu Duệ vẫn chưa biết âm hồn trong nhà anh ta chính là Thái Tiểu Hạo, có lẽ Lam Viễn Quang vẫn chưa nói cho anh ta biết điều này

Tham Khảo Thêm:  Chương 408

Về chuyện vì sao Lam Viễn Quang không nói cho anh ta..

có lẽ bởi vì nghĩ Lưu Duệ đi du học nước ngoài về, đối với những chuyện bói toán huyền học không tin cho lắm

Còn nữa là, Lam Viễn Quang sợ anh ta đập bát cơm của mình, cho nên khi chuyện chưa giải quyết xong, ông ta sẽ không nói cho Lưu Duệ biết âm6hồn kia chính là Thái Tiểu Hạo.

Nhưng Lam Viễn Quang không biết, kẻ giết Thái Tiểu Hạo đồng thời hại chết Lưu Hải Phúc chính là Lưu Duệ, hai người kia đều hồ đồ nghĩ mình hiểu rõ, kết quả cuối cùng cả hai bọn họ đều tự mình gây chuyện

Vấn đề bây giờ là thi thể của Thái Tiểu Hạo ở đâu? Hắn bị Lưu Duệ giết như thế nào? Trước đó, ông chủ “Cửu Nguyệt Hồng” đã nói với chúng tôi, sáng sớm ngày hai mươi lăm tháng trước bọn họ đã lái xe lên núi, sau đó ông ta không nhìn thấy hai người họ nữa

Cũng đúng buổi sáng ngày hai mươi lăm tháng trước, Lưu Hải Phúc qua đời

Nói cách khác, sau khi Thái Tiểu0Hạo rời khỏi homestay Cửu Nguyệt Hồng không lâu thì bị hại

Nếu như tôi là Lưu Duệ, tôi nhất định sẽ lửa Thái Tiểu Hạo lên núi, sau đó thừa dịp bất ngờ giết chết hắn, xong việc chỉ cần tìm một chỗ không người chôn thi thể xuống là xong! Dù sao dãy núi này mênh mông, trùng trùng điệp điệp, nếu không phải anh ta tự dẫn đường..

muốn đợi người đi đường phát hiện ra thi thể không biết phải chờ đến lúc nào?

Mấy người chúng tôi bàn nhau, bây giờ cứ ở đây nghĩ cũng không phải cách, phạm vi khu thắng cảnh Nam Sơn này rất lớn, muốn lục soát tìm thi thể trên núi, không có tám chục một trăm người thì không tìm7nổi

Tổ chức chiến dịch lớn như thể chưa nói đến có tìm được thi thể hay không, hiện nay vụ án mới chỉ là vụ mất tích thông thường, làm sao Triệu Tinh Vũ xin cấp trên lệnh lục soát núi được? Đừng nói là Triệu Tinh Vũ, trong tình huống như thế này, cho dù là Bạch Kiện cũng không làm được, cho nên chúng tôi chỉ đành quay về, chờ bọn họ tìm manh mối từ phía Lưu Duệ rồi tính tiếp

Tham Khảo Thêm:  Chương 31: Nhục nhã

Sau khi trở về từ khu thắng cảnh Nam Sơn, Triệu Tinh Vũ đã phải người bắt đầu điều tra hành trung của Lưu Duệ, thật ra với công nghệ hiện nay, muốn điều tra một người rất dễ dàng, vì không ai có thể làm gì mà không để lại dấu vết.

Quả nhiên, không đến hai ngày Triệu Tinh Vũ đã tra ra được ngày hôm đó, Lưu Duệ quả thật đã lái xe đón Thái Tiểu Hạo đi Nam Sơn

Đúng như ông chủ homestay kia nói..

Đêm hôm đó, hai người vào nghỉ ở “Cửu Nguyệt Hồng”, hôm sau trời còn tờ mờ sáng, hai người họ đã lái xe lên núi.

Đồng thời, dựa vào một camera giám sát trên núi quay lại, chứng minh Lưu Duệ xuống núi lúc năm giờ mười một phút chiều hôm sau, anh ta nhanh chóng rời khỏi khu Nam Sơn, mà lúc đó trên xe chỉ còn một mình anh ta

Từ sáng sớm đến hơn năm giờ chiều, trong thời gian này, Lưu Duệ ở trên núi làm những chuyện gì cũng không khó đoán lắm, đơn giản chính là giết người giấu xác, nhưng khu Nam Sơn rộng như thế, anh ta giấu xác Thái Tiểu Hạo

đâu đây? Sau đó chúng tôi đến bệnh viện thăm Lam Viễn Quang, ông già này có lẽ khó hồi phục được, mấy ngày nay không những không chuyển biến tốt, dường như còn nặng hơn lúc trước, không thể nói chuyện được nữa

Ông ta nhìn thấy Chú Lê, ô ô nghẹn nào muốn hỏi chú ấy mọi chuyện thế nào rồi? Chú Lê thấy ông ta đã thành ra như bây giờ, cũng không đành lòng, nhẹ nhàng trấn an ông ta: “Đừng lo, cơ bản tôi đã giúp anh giải quyết rồi, anh cứ an tâm dưỡng bệnh đi.” Ra khỏi phòng bệnh, tôi hỏi Chú Lê: “Sao chứ không hỏi ông ấy xem chuyện chung thọ Lưu Duệ biết đến đâu?”

Tham Khảo Thêm:  Chương 10: 10: Thần Kỳ Như Vậy Sao

Đầu tiên Chú Lê thở dài, sau đó lắc đầu nói: “Hỏi gì nữa! Lão Lam không được mấy ngày nữa là đi thôi..

để ông ấy an tâm rời đi! Với tính cách của ông ấy, chắc chắn ông ấy thấy Lưu Duệ là người nối nghiệp của Lưu Hải Phúc nên đã nói hết chuyện cha cậu ta và người khác chung thọ cho cậu ta biết rồi

Nhưng ông ấy không biết Lưu Duệ còn có suy nghĩ khác, cho dù ông ấy biết chuyện chung thọ đã hỏng, cũng không nói cho Lưu Duệ biết âm hồn đang làm loạn trong nhà cậu ta chính là Thái Tiểu Hạo.” “Sao chú biết Lam Viễn Quang chỉ sống được mấy ngày nữa ạ?” Tôi thắc mắc.

Chú Lê nhìn tôi, sau đó ra vẻ thần bí: “Thiên cơ không thể nói được, cháu cứ chờ đi, chắc chắn ông ấy không được quá một tuần nữa!” Tôi cũng không để tâm đến lời nói của chú ấy, không ngờ ba ngày sau, bệnh viện thông báo Lam Viễn Quang đã qua đời

Lúc đó tôi thể hiện nét mặt sùng bái nói với Chú Lê: “Chú quá giỏi! Từ nay về sau cháu sẽ gọi chú là Lê bản tiến nhé!”

Chú Lê tức giận: “Cút! Ta đây không mang nổi chữ tiên! Có điều trước đó chú đã tính cho ông ấy một quẻ, đây là thiên kiếp của ông ấy, lại thêm việc làm trái thiên đạo, cải mệnh cho người khác, đó mới là điểm quyết định..

ông ấy không qua được.”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.