Người Tìm Xác

Chương 1900: Cuộc chiến sống chết



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

May thay phương hướng mà tôi bay tới không phải hai mé sườn bức tường xác, nếu không chỉ sợ lúc này tôi cũng bị treo trên định đá giống chú họ rồi

Nhưng lực của cú quăng ngã này không nhẹ, tôi lập tức cảm thấy trước mắt biến thành màu đen.

Cùng lúc đó tôi cảm nhận được một cơn gió mạnh ập xuống đỉnh đầu

Giữa cơn hoảng hốt, tôi nhìn thấy tướng quân thịt khô còn đang giãy giụa hấp hối, hắn dùng hết chút hơi sức cuối cùng để ném kiếm báu trong tay về phía tôi!

Tôi vô thức giật lùi ra sau và nghe được một tiếng keng, thanh kiếm báu kia lập tức cắm xuống nền đất giữa hai chân tôi..

Tôi không khỏi thầm sợ run, may mà cậu đây phản ứng nhanh,3bằng không lúc này cũng đã bị chém thành hai nửa rồi.

Tôi ngồi dưới đất thở rất lâu rồi mới lau mồ hôi lạnh trên trán và đứng lên

Đến khi tôi nhìn lại phía tướng quân thịt khô thì phát hiện thân xác của hắn đã hóa thành bột phần tự bao giờ, còn Kim Cương xử của tôi thì rơi bên trên đống áo giáp của hắn.

Tôi đi qua nhặt Kim Cương Xử lên, sau đó không hề nghĩ ngợi kêu to khắp xung quanh: “Xuất hiện đi, tôi biết cô ở gần đây!” Tôi vừa dứt lời, con ma nữ lúc trước lẳng lặng xuất hiện ở trước mắt tôi

Cô ta thấy tôi bình yên thì biểu cảm trên mặt tỏ ra vui sướng không nói nên lời..

Tuy rằng tôi không dám tin rằng một1âm hồn lại có thể đưa Kim Cương Xử tới cạnh tôi? Nhưng trừ cô ta ra thì tôi không thể nghĩ đến khả năng thứ hai! Vì thế tôi giơ Kim Cương Xử trong tay lên hỏi: “Cái này do cô mang vào à?” Đầu tiên ma nữ áo trắng gật đầu, sau đó lại lắc đầu, tôi suy nghĩ và cảm thấy có thể là vấn để mình hỏi chưa đủ cụ thể, vì vậy hỏi lại lần nữa: “Thứ này do bạn tôi mang vào, nhưng bọn họ không qua được đài Tịnh Hồn, cho nên có mang đồ vào giúp bọn họ đúng không?”

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

Lúc này đây ma nữ áo trắng không do dự nữa mà gật đầu thật mạnh

Nhưng tôi lập tức hỏi với vẻ đầy nghi ngờ: “Thứ này là pháp9khí của nhà Phật, sao một âm hồn như cô có thể đụng vào được?” Ma nữ áo trắng nghe tôi hỏi như vậy thì nhẹ nhàng phất tay, một bùa chú màu đen bay xuống trước mặt tôi..

Tôi lập tức hết chỗ nói, nhìn là biết trò của chú Lê.

Chắc là Bạch Linh Nhi tính ra tôi có kiếp nạn này, cho nên mới đưa Kim Cương Xử từ nghìn dặm xa xôi tới cho tôi, kết quả bọn họ vào trong mộ lại bị đài Tịnh Hồn chặn đường đi

Có lẽ chú Lê không biết chỗ ghê gớm của đài Tịnh Hồn này, nhưng con xà yêu nghìn năm Bạch Linh Nhi không thể nào không biết..

Về phần ma nữ áo trắng này tự nguyện giúp bọn họ hay là cô ta bị chú Lê3làm phép gì đó thì tôi không biết được.

Lúc này tôi nhìn thanh kiếm báu to đùng dưới đất, nghĩ thầm không dễ gì mới có được thứ này! Lát nữa cứu dược Đinh Nhất và chú họ ra rồi, dù có ra sao tôi cũng muốn đem thứ này ra ngoài làm kỷ niệm mới được! Nghĩ đến đây tôi bèn vươn tay rút kiểm, ai ngờ chẳng rút nổi?! Tôi lập tức hơi nghệt ra, vội soi đèn pin vào đó và phát hiện một phần ba thân kiểm đã lún hoàn toàn vào gạch.

Tham Khảo Thêm:  Chương 42: 42: Tớ Sẽ Chịu Trách Nhiệm!

Hừm! Hôm nay tôi không tin trò quỷ này đâu, cậu đây một sống hai chết mới có được của quý, không thể chỉ vì bị đâm lún xuống đất không nhổ lên được mà từ bỏ như thế chứ? Vì3vậy tôi lại phun nước bọt ra tay rồi chà xát vào nhau, sau đó nắm chặt chuôi kiểm đột ngột giật mạnh! Có tiếng “keng”, ngay sau đó người tôi giật lùi về sau hai bước theo quán tính…

Tôi nhìn thanh kiếm báu bắn ánh sáng lạnh ra khắp xung quanh và nghĩ thầm chờ lát nữa cậu đây nhất định phải dùng nó để bổ đôi cải trận pháp bàn đá kia ra! Vì vậy tôi cảm thanh kiếm báu đi về phía mật thất..

Ai ngờ ma nữ áo trắng lại chắn trước mặt tôi lần nữa!

Tôi biết nhiệm vụ của ma nữ áo trắng có thể là bảo vệ ngôi mộ cổ này, cho nên cô ta mới cản đường đi của tôi

Nhưng kiểu gì tôi cũng phải cứu Đinh Nhất và chủ họ, cho nên cô ta ngăn cản như thế nào cũng vô ích.

Tuy nhiên, dẫu sao người ta cũng đã cứu giúp mình ba lần bốn lượt, cho nên tôi vẫn cần giải thích với cô ta bằng vẻ mặt ôn hoà mới được: “Có gì ơi, tôi rất cảm ơn cô đã cứu giúp mấy lần, nhưng bạn của tôi bị nhốt trong căn phòng bí mật đằng trước, dù thế nào tôi cũng phải cứu bọn họ ra

Tôi biết nhiệm vụ của cô là bảo vệ lăng mộ này, cũng biết tôi làm như vậy sẽ khiến cô khó xử

Nhưng xin cô yên tâm, tôi sẽ không phá hỏng cấu trúc tổng thể của mộ cổ

Tôi giải cứu được bạn của mình rồi sẽ lập tức đưa bọn họ rời khỏi đây, hơn nữa sẽ lấp lại cửa hàng, bảo đảm sẽ không còn ai phát hiện ra nơi này nữa!”

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

Thật ra lúc nói lời này, bản thân tôi cũng hơi chột dạ

Tôi mới vừa tiêu diệt đội quân xương khô bảo vệ lăng mộ mà chẳng kiêng nể gì, bây giờ lại chuẩn bị đập tan trận bàn đá trong một thất của người ta, có lẽ cuối cùng tôi cũng chỉ có thể làm được một việc là không phá hỏng cấu trúc của ngôi mộ thôi.

Ma nữ áo trắng nghe tôi nói một đống lại vô nghĩa, mà vẻ sốt ruột trên mặt không hề thay đổi..

Như vậy thật sự là khó trao đổi nhất trên đời, cô ta không hiểu lời tôi nói, tôi cũng không thể hiểu ý nghĩa mà cô ta muốn diễn đạt

Phải nói ma nữ áo trắng này cũng thật sự rất đáng thương, nghe nói phần lớn âm hồn bảo vệ mộ như cô ta đều bị rút lưỡi lúc còn sống, sau khi chết biến thành ma cũng chỉ có thể làm một con ma câm, sẽ không để lộ một chút bí mật nào của chủ nhân ngôi mộ..

Nếu có thể, chờ sau khi giải cứu được Đinh Nhất và chú họ, tôi sẽ bàn bạc với họ thử xem có cách gì có thể siêu độ ma nữ áo trắng này, cho cô ta nhanh chóng đầu thai đi, khỏi phải ở lại đây tiếp tục chịu khổ

Nghĩ đến đây, tôi mỉm cười nói với cô ta: “Cô là một con ma tốt, nếu vậy lúc còn sống cô cũng là một người tốt..

Cô hãy tin tôi, cho dù là người tốt hay là ma tốt nhất định đều sẽ được báo đáp.” Ma nữ áo trắng sửng sốt, ngay sau đó trên mặt hiện lên vẻ gì đó khó nắm bắt, nhưng tôi không có thời gian để tiếp tục đoán tới đoán lui với cô ta ở đây, vì vậy tôi cầm kiếm vòng qua cô ta và đi đến mật thất ở đằng trước mà không thèm quay đầu lại…


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.