Người Tìm Xác

Chương 254: Nghĩa địa xảy ra chuyện



Tôi bị dọa đến đổ mồ hôi lạnh, may mà phát hiện kịp, nếu không chắc bây giờ người đẹp tóc ngắn kia đã lao xuống ngã thành tào phớ rồi! Tôi quay về phòng, khóa cửa ban công lại.

Đinh Nhất thấy tôi sau khi từ ban công về sắc mặt hơi xấu thì đi đến hỏi: “Sao thế? Vừa rồi người đẹp kia sàm sỡ với cậu à!”

Tôi liếc anh ta: “Nhà này vẫn có vấn đề, chú Lê cũng quá không đáng tin! Vừa nãy thiếu chút nữa là có chuyện lớn rồi!”

Đinh Nhất thấy tôi không giống nói đùa, thì hiểu mức độ nghiêm trọng của sự việc, hỏi tôi đã xảy ra chuyện gì? Thế là tôi kể chuyện lúc nãy, anh ta nghe xong thì sầm mặt nói: “Tối nay tôi vẫn nên đứng canh ở cửa ban công, không để phụ nữ đi ra!”

Tôi khẽ gật đầu, sau đó cầm đống vỏ chai rượu đi ra cửa, định ném nó vào thùng rác.

Lúc tôi cầm túi rác đi đến gần thang máy thì nghe cửa “đinh” một tiếng, ban đầu tôi còn tưởng có người lên, nhưng khi thang máy mở ra, bên trong rỗng tuếch…

Tôi lập tức ném túi rác rồi chạy về phòng, chuyện kỳ dị xảy ra, mà chuông gió vẫn đang đứng im bỗng nhiên kêu lên!

Quả nhiên là có vấn đề, lão Lê này, không giải quyết được thì nói với tôi một tiếng chứ! Nếu không có ngày tôi nhảy lầu cũng chẳng ai biết!

Đinh Nhất thấy tôi đứng trước cửa phòng nhìn chuông gió đang đung đưa, thì chạy ngay ra ngoài ban công, muốn xem ngoài đó có chuyện gì. Thế nhưng vì chúng tôi đều là nam giới, nên âm linh trong phòng này không tác động đến chúng tôi được…

Sau khi mọi người ăn uống no nê ra về, chỉ còn Chiêu Tài và bác sĩ Triệu giúp chúng tôi dọn dẹp. Thế nhưng tôi thật sự lo thứ kia sẽ cuốn lấy Chiêu Tài nên đuổi họ về, bảo là sớm nghỉ ngơi đi!

Tham Khảo Thêm:  Chương 560

Nhìn phòng khách như một sạp hàng lớn, tôi đúng là tự tìm khổ mà! Thật không biết đây có phải là cách giúp tăng hơi người cho căn phòng không nữa. Sau khi thu dọn, chúng tôi gọi điện cho chú Lê, kể lại chuyện hôm nay cho chú ấy.

Chú nghe xong, bình tĩnh nói với tôi: “Ừ, cũng không khác mấy với chú nghĩ, hướng nhà cháu có thể dẫn hơi người, nhưng kị phái nữ, chú nghĩ là chẳng có nữ giới nào đi đến nhà cháu, nên quên không nói với cháu điểm này!”

Tôi tức giận nói: “Ai bảo không có nữ giới, Chiêu Tài không phải là nữ ạ? Nếu hôm nay không phải cháu phát hiện kịp thời, chỉ sợ đã xảy ra chuyện lớn rồi!”

Chú Lê nghe vậy vội vàng hỏi: “Chiêu Tài trúng chiêu?”

“Không phải ạ, có một cô gái mém chút thì xảy ra chuyện, sau đó cháu bảo Đinh Nhất trông cửa ban công, không để nữ giới đi ra đó!”

Chú Lê thở dài nói: “Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi! Thật ra chú không nói vì sợ cháu sợ, chuông gió chú treo ở cửa phòng cháu không phải chuông gió bình thường! Đó là Đạm Hồn Linh, tác dụng của nó là khi có âm hồn đi qua, oán khí âm hồn sẽ nhạt đi một phần, cho đến khi không còn oán khí nữa… Loại âm hồn nhảy lầu chết sẽ luôn khiến cảnh trước khi nó chết lặp đi lặp lại, vừa làm mình trải qua đau khổ, vừa làm hại người khác! Chuyện này sẽ thường xuyên xảy ra cho đến khi bọn chúng tìm được người thế thân mới thôi. Bởi vì cân nhắc năng lực của cháu và Đinh Nhất, âm hồn bình thường sẽ không làm hại được, nên chú mới dùng Đạm Hồn Linh này, cách này không quá bạo lực, sẽ không khiến âm hồn không thể đầu thai chuyển thế…”

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

Không ngờ chú Lê lại suy nghĩ chu đáo như vậy, đúng là tôi đã nghĩ quá đơn giản. Thật ra rất nhiều chuyện đều có nhân quả, đặc biệt khi chúng tôi làm nghề này, nếu như mình để lại ân tình thì có lẽ cũng tích được chút âm đức, nhưng tốt xấu gì cũng nên nói với tôi một tiếng chứ?! Xem ra trong thời gian ngắn, không thể để Chiêu Tài đến đây thăm mình.

Sau đó một thời gian rất dài, chuông gió vẫn thỉnh thoảng vang lên, sau này, trong lúc vô tình, tôi phát hiện ra không biết từ lúc nào, nó đã biến thành một chiếc chuông gió bình thường.

Vài ngày sau, lúc tôi và Đinh Nhất đang hưởng thụ cuộc sống xa hoa trong căn nhà lớn, đột nhiên nhận được điện thoại của chú Lê, nghe ông ấy có vẻ rất sốt ruột, nói gì mà mộ tổ nhà họ Thiệu xảy ra chuyện! Chú bảo tôi và Đinh Nhất nhanh chóng lái xe đến đón ông ấy!

Lúc đến mộ tổ nhà họ Thiệu, nhìn thấy mấy xe cảnh sát đứng ở đó, tôi lập tức có cảm giác không tốt, có chuyện xấu xảy ra rồi!

Quả nhiên, mộ viên còn mấy ngày nữa thì làm xong, bất ngờ đêm qua có hai công nhân sau khi ăn tối thì mất tích!

Lúc đầu chủ thầu còn tưởng hai người đó ra ngoài huyện chơi chưa về! Nhưng đến giờ làm việc sáng ngày hôm sau vẫn chẳng thấy họ đâu! Gọi điện thì không ai nghe máy.

Sau đó mọi người đều đi tìm, đột nhiên phát hiện hai người mất tích đang ngồi trên một đống đá trong mộ. Thế là chủ thầu tức giận đi đến đập vào bả vai hai người nói: “Hai tên chết tiệt! Đêm qua chết dẫm ở đâu cả đêm không về!”

Tham Khảo Thêm:  Chương 152

Không ngờ vỗ xong, hai người đó đều nghiêng người ngã xuống đất. Bị chuyện này dọa, mọi người lập tức chạy đến xem hai người này thế nào? Không ngờ lại phát hiện không biết họ đã chết được bao lâu rồi!

Lúc đó Thiệu Kiến Hoa đang ở trong thành phố đàm phán công việc, nhận điện thoại lập tức chạy về, nhưng khi nhìn thấy thi thể của hai công nhân kia thì bị dọa run.

Hai người này không có vết thương gì lớn, chỉ thấy trên cổ có hai cái lỗ như hạt đậu nành. Thế nhưng đáng sợ nhất là, họ không còn chút máu nào, giống như bị hút hết đi vậy!

Vì có người chết, không thể không báo cảnh sát, sau khi cảnh sát đến, qua khám nghiệm pháp y sơ bộ xác định nguyên nhân tử vong là do mất máu quá nhiều, căn cứ vào gan của người chết, suy ra thời gian tử vong chưa quá sáu tiếng.

Thiệu Kiến Hoa thấy hai công nhân chết kỳ dị như vậy, vội gọi cho chú Lê, kể lại cho chú nghe. Chú Lê thấy chuyện không ổn, thi thể của Thiệu Chi Lam đã đốt, chẳng lẽ ngoài ông ta, vẫn còn có cương thi khác?

Nghe lập luận này, tôi lập tức nói không thể! Tôi đã cảm nhận từng ngôi mộ, ngoại trừ Thiệu Chi Lam ra, không còn bất hủ cương thi nào khác!

Chú Lê trầm tư nói: “Vậy vấn đề có thể xảy ra trong nhà hỏa táng! Mau đến đó đi!”

Thế là ba chúng tôi lái xe, lo lắng chạy đến nhà hỏa táng trong huyện, hi vọng có thể tìm được ba nhân viên hỏa táng Thiệu Chi Lam hôm đó.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.