*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“F***!” Lạc Tử Dạ buột miệng chửi tục, không biết bản thân lại làm mếch lòng vị thần phật nào nữa
Nàng định rút thanh dao găm dùng để phòng thân từ trong tay áo ra để cắt bao tải, những hình như đối phương rất am hiểu việc bắt cóc người khác, cho nên đã phát hiện ra ý đồ của nàng từ trước! Lạc Tử Dạ vừa lấy dao găm ra thì bị người bắt cóc cách lớp bao tải điểm huyệt ngay cổ tay mình, cực kỳ chính xác!
Đối phương ra tay khá nặng, cổ tay của Lạc Tử Dạ tê rần, dao găm trong tay cũng trượt ra ngoài! Trong lòng nàng suy nghĩ người này nhất định là cao thủ, hơn nữa tốc độ còn nhanh hơn cả nàng! Nàng vừa nghĩ đến đó thì định há mồm gọi người.
Không ngờ người2nọ lại dùng tay đập vào cổ nàng một cái! Nàng cảm thấy đau đớn khó chịu, cuối cùng hôn mê bất tỉnh
Trước khi mất đi ý thức, nàng còn nghe thấy giọng nói quen thuộc phàn nàn: “Mệt chết người ta rồi, một người đẹp trai như ông đây còn phải tự đi ra ngoài bắt người sao?”
Vì thế, trước khi hôn mê nàng chỉ còn một suy nghĩ cuối cùng là: Mẹ nó! Lại là cái tên Võ Tu Hoàng không biết xấu hổ này…
Trước cửa phủ Nhiếp chính vương, hai người đàn ông kia vẫn còn đánh tới mức bừng bừng khí thế
Người dân xung quanh đã sớm lùi ra xa rồi, không ai nghĩ tới Doanh Tần thân là nam sủng bí mật của người ta mà lại dám quang minh chỉnh đại đối đầu với Nhiếp chính vương điện hạ, nói9đánh liền đánh, quả không hổ danh là người đẹp nhất thiên hạ! Cái gì? Ngươi hỏi việc Doanh Tần là người đẹp nhất thiên hạ có liên quan gì tới việc hắn ta dám đối đầu với Phượng Vô Trù à? Thật ra thì chẳng liên quan gì đâu, mọi người chỉ thuận miệng cảm thán một câu mà thôi! Doanh Tần đã nhận ra được Phượng Vô Trù thật sự muốn giao tranh với hắn tới cùng rồi, thế nên hắn cũng không dám buông lỏng! Một tiếng “Ầm!” thật lớn vang lên! Tiếng nổ này vang tận trời! Luồng khí mạnh mẽ xao động nhanh chóng tràn ra, lực sát thương và sức gió của nó khiến cho một số người dân đứng xem xung quanh bị lật bay! Những người không bị lật bay thì lập tức xoay người chạy như điên,6mọi người đều hy vọng bản thân có thể chạy đến chỗ an toàn hơn để tránh trở thành kẻ tiếp theo bị thổi bay! Hai người đánh nhau kịch liệt tới mức mấy phiến đá lát đường đều bị thổi bay lên!
Dựa theo tình huống này thì có lẽ hai người bọn họ sẽ đánh tới mức một mất một còn vậy! Doanh Tần nhếch đôi môi tinh xảo của mình, đôi mắt đào hoa tà mị lướt ngang qua Phượng Vô Trù, mỗi một cử chỉ hành động của hắn đều mang theo nét phong tình mê hoặc lòng người
Hắn nhướng mày nhìn Phượng Vô Trù rồi nói: “Thế nào, Nhiếp chính vương điện hạ thẹn quá hóa giận à?”
“Thẹn quá hóa giận? Bởi vì ngươi?” Phượng Vô Trù hừ lạnh.
Đương nhiên là Nhiếp chính vương điện hạ đang tức giận rồi, có điều0hắn không hề cảm thấy thẹn! Doanh Tân đang tính nói chuyện thì nhìn thấy Đáp Đáp vội vàng chạy tới, cao giọng hô: “Không ổn, không ổn rồi! Thái tử..
Thái tử bị người ta bắt đi…”
“Cái gì?”
Phượng Vô Trù và Doanh Tần đồng thời nhìn về phía nàng ta.
Rõ ràng ban nãy hai người vẫn còn giao tranh tới mức khó có thể tách ra, thế nhưng hiện tại động tác lại vô cùng đồng đều, không tiếp tục đánh cũng như móc mỉa nhau nữa mà nghiêng đầu nhìn Đáp Đáp
Làm sao có thể thể được, Lạc Tử Dạ chỉ mới rời đi không bao lâu, hơn nữa dựa vào bản lĩnh củay thì không dễ dàng bị người ta bắt đi mới đúng chứ!
Làm sao có thể thế được? Đáp Đáp không quan tâm nhiều thứ như thế, cũng không quan tâm đến7đất đá trên đường bị đánh bay tứ tung.
Nàng ta né tránh đất đá dưới chân, chạy tới trước mặt hai người mới nói: “Là thế này, lúc nãy Thái tử về tới phủ liền đi vào phòng ngủ của mình, ngài ấy gọi Thượng Quan Ngự và Tiêu Sơ Cuồng vào bàn chuyện, sau đó khi nô tỳ đi vào trong viện tìm Thái tử thì phát hiện ngài ấy đi đâu mất tiêu rồi! Trước cửa có dấu chân của người thứ hai, nhưng dấu chân đó chỉ tới bên cạnh phòng mà thôi, như vậy là Thái tử đã bị người bắt đi, hơn nữa người đó còn ra vào bằng nóc nhà nữa!