*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đương nhiên trên thực tế, nếu đổi lại là trước đây, cho dù đánh chết hắn thì hắn cũng không dám tin Lạc Tử Dạ lại có bản lĩnh như thế!
Thật không ngờ y có thể huấn luyện được một đội quân như vậy!
Long Ngạo Địch tự nhận rằng hắn cũng có bản lĩnh như thế, có thể rèn luyện được tố chất quân đội như vậy, thế nhưng hắn chưa từng có suy nghĩ này! Vì thế, hắn không biết rốt cuộc là tại sao Lạc Tử Dạ lại có ý tưởng mới lạ như vậy
Tuy nhiên, hắn không thể phủ nhận một điều: bất kể ý tưởng này của Lạc Tử Dạ xuất phát từ nguyên nhân nào thì nó cũng rất có giá trị
Điều này tuyệt đối chỉ có lợi chứ không có hại trong việc huấn luyện quân đội.
Nói thật lòng, với tư3cách là một vị tướng lĩnh cấp cao, tới lúc này hắn có phần ngưỡng mộ Lạc Tử Dạ
Lúc này, các mỹ nam vỗ tay rầm rộ
Sau khi những người khác kịp phản ứng, bất kể trong lòng bọn họ đang nghĩ gì, dù là lo lắng sợ hãi hay là ngạc nhiên thán phục, dù là tình nguyện hay không tình nguyện thì lúc này tất cả bọn họ đều bắt đầu vỗ tay!
Còn các cô nương kia, sau khoảng thời gian kinh sợ ngắn ngủi, ánh mắt bọn họ chợt lóe lên vẻ hưng phấn và kích động như thể bị cái gì đó kích thích
Vẻ ngưỡng mộ kia hoàn toàn không chút che giấu, nhìn như một đám fan cuồng, người nào người nấy đều hét lớn về phía Lạc Tử Dạ: “Thái tử điện hạ, Thái tử điện hạ!”
Có một cô gái nào0đó đột nhiên hét lên một câu: “Thái tử điện hạ, ta muốn sinh khỉ con cho chàng!”
Tiếp đó, xung quanh toàn là tiếng hô vang trời này! “Thái tử điện hạ, ta muốn sinh khỉ con cho chàng!”
“Sinh khỉ con!
“Thái tử đẹp trai như tranh vẽ!”
“Thái tử anh tuấn quá đi! Quyến rũ quá đi!” “Sinh khỉ con! Thái tử hãy nhìn chúng ta này…”
Thật không ngờ mấy vị quý nữ(*) này đều quên mất mình là tiểu thư khuê các phải rụt rè, người nào người nấy đều đứng ở bên kia lớn tiếng hò hét
Điều này khiến cho các vị cha già dẫn các nàng đến đây và cả các vị đại nhân đều biến sắc, sắc mặt lúc trắng lúc xanh, không biết nên làm gì mới phải.
(*) Quý nữ: con gái nhà quyền quý
Chỉ có duy nhất hai cô gái Trung Nguyên5khá là bình tĩnh
Một người là Mộc Tịch Nghiêu
Nàng là người hiểu nhiều biết rộng, hơn nữa nàng đã sớm gặp vị sư huynh còn siêu hơn cả Lạc Tử Dạ, cho nên lúc này nàng đương nhiên không cảm thấy kích động
Thế nhưng không biết tại sao trong lòng nàng vẫn hơi hưng phấn
Nếu không phải bây giờ đang giả trang trà trộn trong đội quân hộ vệ Vương Kỵ thì e là lúc này nàng đã không kìm lòng được mà hò hét rồi!
Đúng là vậy đấy, mặc dù nàng vẫn luôn giả vờ bình tĩnh, đồng thời trong lòng còn tự nhủ rằng sư huynh còn ngầu hơn, thế nhưng nàng vẫn không nhịn được mà muốn hét lên!
Còn một cô gái khác vẫn giữ được bình tĩnh, người đó là Hạ Hiểu Hi
Bởi vì nàng biết Vân Tiêu Náo thích Thái tử, mà4người đời có câu “chồng của bạn không được trêu chọc”
Mặc dù Thái tử không đáp lại tình ý của Vân Tiêu Náo, thể nhưng nàng là bạn thân chốn khuê phòng của Vân Tiêu Náo, cho nên ngay từ lúc đầu nàng đã không có ý định ngấp nghé người thương của bạn thân mình!
Vì thế cho nên, tuy là bây giờ nàng cũng rất muốn reo hò đấy, nhưng nàng vẫn kìm lòng được
Trong mắt tất cả các cô gái có mặt tại đây, bao gồm cả Hạ Hiểu Hi nàng, hình tượng Lạc Tử Dạ lúc này cực kỳ cao lớn
Thế nhưng nàng phải cố gắng loại bỏ hình ảnh ấy ra khỏi tâm trí, đồng thời tự nhắc nhở bản thân rằng về sau mình không được tiếp tục suy nghĩ lung tung nữa
Các cô gái reo hò vang dội
Mà một vài cô9gái vùng tái ngoại cũng mất khống chế
Có một người nào đó hét lên: “Nam thần, Thái tử Thiên Diệu là nam thần mà ông trời ban cho chúng ta!” “Ôi chao! Trời đất ơi! Tại sao chàng ấy lại quyến rũ đến mức này…”