Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung

Chương 562: Cầu xin cô muốn người đi (2)



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Thật ra, Lạc Tử Dạ không biết rõ về tin đồn Diêm Liệt bị cắm sừng, còn Vân Tiêu Náo là người trong cuộc nên biết rất rõ về việc này.

Suy cho cùng, khi đó Diệm Liệt muốn giúp nàng nên mới làm thế

Vậy mà đến cuối cùng việc ấy lại làm cho danh tiếng và tình cảnh của Diêm Liệt trở nên thảm thương như vậy, thật ra trong lòng nàng cũng hơi ngượng ngùng.

Nàng dùng ánh mắt lúng túng nhìn Diêm Liệt, còn hắn thì nhìn thoáng qua Quả gia, nó đang chán nản vì tâm trạng của Vương

Diêm Liệt chợt cảm thấy phiền muộn trong lòng, đặc biệt là sau khi suy nghĩ cẩn thận xong, hắn lại thấy cuộc sống của bản thân còn chán nản hơn cả những người khác nữa

Hắn liếc nhìn Vân Tiêu Náo rồi lại nhìn hai cô nương đang đứng3trước mặt, mở miệng hỏi: “Không biết các vị…” Dự định làm gì?

Thượng Quan Băng được Mộc Tịch Nghiều mời đến phủ Nhiếp chính vương làm khách, hơn nữa, nàng còn làm nhân chứng cho Phượng Vô Trù lúc hắn phải úp mặt vào tường nữa

Lúc đó Diêm Liệt rất khách sáo với nàng nên hai người vẫn còn giữ quan hệ hữu nghị ở một mức độ nhất định, cho nên nàng là người nói thì sẽ thuận tiện hơn rất nhiều

Tham Khảo Thêm:  Chương 35

Vì thế nên nàng trực tiếp bảo: “Chúng ta có chuyện muốn bàn bạc với Thái tử điện hạ!” Là chuyện về Tiêu Sơ Ảnh

Nhìn sơ qua thì Tiêu Sơ Ảnh quả thật có hứng thú với Long Ngạo Địch, hơn nữa, nàng càng nhìn càng cảm thấy hai người đó đã biết nhau từ trước rồi

Chuyện này rất nghiêm trọng, nàng cảm thấy mình nhất định0phải nói rõ với Lạc Tử Dạ mới được

Diêm Liệt nhìn thoáng qua lều vải, khó khăn nói: “Chuyện này…” Hắn nhớ lại vẻ mặt của Vương khi vừa bước vào trong đó, hắn thật sự không dám xông vào rồi bẩm báo rằng có ba cô nương muốn gặp Thái tử điện hạ

Nếu hắn làm Vương tức giận thêm thì phải làm sao đây?

Hắn còn đang suy nghĩ thì Lạc Tử Dạ ở bên trong lều đã nghe thấy giọng nói của bọn họ rồi

Nàng không thèm để ý ánh mắt không vui của Nhiếp chính vương điện hạ, trực tiếp mở miệng gọi: “Diêm Liệt, để bọn họ vào đây đi!” Nàng vừa nói xong là ánh mắt Nhiếp chính vương điện hạ lập tức trở nên lạnh lẽo

Đặc biệt là hắn càng thêm không vui khi nhớ tới cảnh tượng Lạc Tử Dạ và Doanh Tần5lôi lôi kéo kéo và nói chuyện với nhau ngay trong chiếc lều này.

Hiện tại, hai người phải cùng nhau giải quyết vấn đề mới đúng, kêu mấy đứa con gái kia vào làm gì? Những mà vào lúc hắn tính nói ra ý kiến phản đối của mình thì Lạc Tử Dạ đột nhiên giơ cổ tay của nàng lên, trên cổ tay nàng có một dấu tay màu hồng

Tham Khảo Thêm:  Chương 1561: Lột da (1)

Đó là do hắn nắm chặt lấy tay nàng nên mới lưu lại dấu vết.

Nhiếp chính vương điện hạ lập tức cứng đờ người

Hắn vốn tính bảo Diễm Liệt kêu bọn họ cút đi, nhưng lúc này câu nói ấy lại bị nghẹn trong cổ họng không thốt ra được.

Hắn không tiếp tục mở miệng nữa!

Hắn ngồi trên vương tọa, trưng gương mặt bình tĩnh, lạnh lùng, cao quý và ngạo mạn của mình ra để cho những người4ngoài cửa đi vào

Có điều, nếp nhăn giữa hai hàng lông mày của Nhiếp chính vương điện hạ đã thể hiện rõ sự không vui ngay lúc này của hắn!

Diêm Liệt chỉ nghe thấy giọng nói của Lạc Tử Dạ chứ không nghe thấy Nhiếp chính vương điện hạ phản đối

Hắn ngừng một lát để chờ nhưng vẫn không nghe thấy Phượng Vô Trù nói gì, thế là hắn yên tâm mở miệng nói với ba cô gái: “Các vị đi theo ta!” Hẳn dẫn bọn họ đi vào.

Sau khi bọn họ đi vào lều trại, ba cô gái nhanh chóng cảm nhận được ánh mắt lạnh lẽo của Nhiếp chính vương điện hạ lướt qua người bọn họ, thế nhưng tầm mắt hắn không hoàn toàn dừng ở trên người bọn họ

Nhiếp chính vương điện hạ rất ngạo mạn, dù cho tầm mắt hắn có lướt qua người9bọn họ đi nữa thì hắn cũng lười dừng lại

Hắn chỉ tùy tiện liếc nhìn về phía vị trí của bọn họ mà thôi, nhưng chỉ có thế mà bọn họ đã đổ mồ hôi lạnh đầy người rồi

Tham Khảo Thêm:  Chương 180: C180: Tướng mạo thay đổi 2

Cả ba khom gối, tính quỳ xuống hành lễ.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.