Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung

Chương 637: Đều là người trẻ tuổi, cần gì phải làm thế (2)



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ánh lửa ngợp trời lan ra như đang đuổi sát sau lưng bọn họ.

Bọn họ thì chạy như điên, mà con đường sau lưng cũng nổ tung cả lên! Đám người Lạc Tử Dạ quả thật đang dùng cả tính mạng của mình để chạy! Trong tình hình như thế này, chỉ cần bọn họ chạy chậm một chút thôi là sẽ bị nổ thành thịt vụn! Những người ở đối diện đám người Lạc Tử Dạ cũng không tốt hơn bọn họ là bao

Đối phương cũng chia ra tránh né, người thì nằm xuống, người thì lùi về phía sau, người thì chạy như điên! Bởi vì người của Thần Cơ doanh vẫn không ngừng ném lựu đạn

Những người đó chạy trốn tới3đâu thì lựu đạn liền ném tới đó

Đạm Đài Dục Đường cũng lo chạy trối chết nên không thể thổi sáo được nữa, nhờ vậy mà máu trong người Doanh Tần rốt cuộc ngừng dâng trào! Tiếng nổ trên đường phố vô cùng vang động! Cũng may là khu vực này tương đối rộng rãi nên vụ nổ không làm ảnh hưởng nhiều đến nhà cửa xung quanh, không làm cho chuyện hôm nay trở thành sự kiện nghiêm trọng như tin tức người Trung Nguyên không rõ thân phận ở trên đường lớn ẩu đả với nhau, không chỉ làm cho nhà ở hư hại mà còn làm hại đến dân chúng vô tội xung quanh! Chỉ có điều, mặt đất vẫn bị0nổ tung lên! Có không ít đất bị cháy đen, mặt đất đang bằng phẳng chợt trở nên gồ ghề, người của hai bên thì vẫn đang chạy trối chết hoặc là ngồi xổm, nằm sấp xuống, ai cũng sợ bị nổ trúng! Hiến Thương Mặc Trần cảm thấy trận đối đầu này vô cùng khó tin, hay nên nói rằng bất cứ người nào nhìn thấy trận đối đầu này đều cảm thấy khó có thể tin nổi

Long Ngạo Địch, Võ Hạng Dương và Minh Dận Thanh đều không phải là kẻ đơn giản.

Thế mà Lạc Tử Dạ lại có thể một mình đấu với ba người, cộng thêm sự hỗ trợ của Doanh Tần là có thể giao đấu đến mức không5phân thắng bại với bọn họ rồi.

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

Nếu Đạm Đài Dục Đường không có mặt ở đây, không có đám thuốc bột kia cũng như không có cổ độc trên người Doanh Tần thì e rằng Lạc Tử Dạ đã chiếm thế thượng phong! Trận tranh đấu này đã đủ để thể hiện thực lực và khả năng mưu tính của Lạc Tử Dạ rồi

Thế nhưng mà, rốt cuộc cái thứ được gọi là lựu đạn này đã được làm ra như thế nào? Nó có quan hệ gì với bản vẽ cấu tạo không ai có thể xem hiểu mà người của hắn đã trộm từ phủ của Lạc Tử Dạ ra cách đây không lâu không?

Hắn giữ thắc mắc này trong lòng, đồng4thời đứng rất xa quan sát nên không bị liên lụy

Đến lúc này thì tiếng nổ mạnh trên đường cuối cùng cũng dừng lại! Hai phe đều có những tổn thất nhất định, mọi người đều trông có vẻ thảm hại như nhau.

Trán Long Ngạo Địch có một vệt đen, phần tay áo của Đạm Đài Dục Đường cũng đã cháy đen

Võ Hạng Dương vốn đã bị Lạc Tử Dạ làm bị thương và đổ máu trước đó, trong vụ nổ lần này còn phải kéo thêm một người chạy trối chết nên tốc độ bị ảnh hưởng

Vì vậy tình trạng của hắn chẳng tốt đẹp gì, thậm chí còn bị sóng xung kích thổi bay một chiếc giày

Lạc Tử Dạ còn thảm hại9hơn

Vạt áo bị cháy đen không cần phải nhắc lại làm gì, trên mặt nàng cũng có vệt đen, may là không bị thương trong vụ nổ này

Chẳng qua là hình tượng của nàng đã bị ảnh hưởng vô cùng nghiêm trọng, điều này làm cho tâm trạng của nàng trở nên cực kỳ tồi tệ, hơn nữa màu đen trên bàn tay đã lan tới cánh tay.

Không biết nó rốt cuộc là cổ hay là độc nữa

Bộ quần áo màu đỏ của Doanh Tần cũng xém mất một góc

Người hai bên đều dừng lại, không vội ra bước tiếp theo gì nữa

Bọn họ đều thở hổn hển do mệt mỏi vì chạy trốn, bay cũng cần có sức lực, đặc biệt là trong tình hình nguy hiểm và bị từng trận sóng xung kích đập vào người như vậy nữa.

Tham Khảo Thêm:  Chương 66: Chương 65

Chỉ có điều, do bọn họ chạy trốn nhanh nên sóng xung kích không thật sự làm tổn thương đến bọn họ

Lạc Tử Dạ khom người thở hổn hển, hít lấy hít để, hai tay đặt trên đầu gối, quay đầu liếc nhìn đám người bên kia

Người bên kia cũng thở hồng hộc rồi nhìn sang đây như nàng, trên đầu mọi người đều chảy đầy mồ hôi hột

Có người do chạy trối chết mệt quá nên chảy mồ hôi, có kẻ do sóng nhiệt khi nổ đánh úp lại trong mấy giây đồng hồ đó nên ra mồ hôi

Có thể thấy, tuy rằng tư thế chạy trối chết của mọi người không giống nhau nhưng so về thảm hại thì chẳng ai hơn ai cả!

Lạc Tử Dạ lau mồ hôi trên trán, nhìn mấy người ở đối diện rồi nói: “Các ngươi nói đi, đây rốt cuộc là ý gì? Đều là người trẻ tuổi cả, có chuyện sao không trao đổi với nhau cho đàng hoàng mà lại động dao động thương, thậm chí còn dùng thuốc nổ nữa chứ

Bây giờ thì hay rồi, thấy chưa? Có ai trong các ngươi có dáng vẻ tự nhiên hơn gia không? Cần gì phải làm thế chứ?”

Nàng chỉ có thể nói rằng những tên đẹp trai này đều đã chìm đắm trong mưu quyền hết rồi, lòng dạ của kẻ nào cũng độc ác cả, chuyện nhảm nhí như thế này mà cũng dám liều mạng để làm! Cần phải làm đến mức đó sao? Nàng thì ngược lại, nghĩ rằng không nhất định phải làm đến mức đó

Câu nói “Đều là người trẻ tuổi cả” của nàng làm cho đám người đối diện đưa mắt nhìn nhau

Chẳng qua là Lạc Tử Dạ nói không sai, tình trạng hiện tại của bọn họ không tốt hơn đối phương là bao! Nàng nói xong liền chỉ chỉ vào Hiến Thương Mặc Trần đang đứng một bên rồi tiếp tục: “Các ngươi nhìn đi, nhìn xem Phong vương Hiên Thương kìa

Chuyện gì hắn ta cũng không tham gia vào, nhìn xem người ta thoải mái chưa kìa, nhàn nhã chưa kia? Các ngươi không thể..

Không thể học hỏi người ta một chút sao? Thật là làm gia mệt muốn chết!”

Tham Khảo Thêm:  Chương 26: 26: Ngoan Ngoãn Nghe Lời Sư Huynh

Lạc Tử Dạ vừa dứt lời liền lau mồ hôi trán thêm lần nữa.

Sau khi nghe xong, Võ Hạng Dương cười lạnh một tiếng: “Lạc Tử Dạ, ngươi và huynh muội ta đã đối đầu với nhau nhiều lần như vậy, chưa nói tới việc ta bị ngươi tỉnh kể sỉ nhục, chỉ nói việc Lưu Nguyệt bị người đánh nhiều lần là đủ rồi

Thế mà bây giờ ngươi lại nói chúng ta không biết tự tìm nhàn nhã cho mình à?”

Lạc Tử Dạ suy nghĩ một lát, được rồi, đúng là nàng từng tính kể sỉ nhục bọn họ thật, cũng từng đánh Võ Lưu Nguyệt, thế nhưng: “Nhưng đó không phải do các ngươi tự tìm à? Gia chưa từng chủ động gây chuyện với các ngươi, các ngươi tự tới cửa tìm chuyện mà, hơn nữa không chỉ không thành công mà còn bị gia đánh lại nữa

Điều này đã chứng tỏ rằng lòng dạ của các ngươi quá ác độc mà thực lực lại không đủ thôi, sao lại trách gia chứ?”

Lời nói của nàng làm cho Đạm Đài Dục Đường ngẩn ra

Lạc Tử Dạ chưa từng chủ động gây chuyện với Hạng Dương ca ca? Vậy..

Vậy những lời Võ Lưu Nguyệt từng nói với mình, nói rằng Lạc Tử Dạ đã làm khó bọn họ rất nhiều lần là thế nào?

Nàng còn đang nghi hoặc thì Minh Dận Thanh đã hé miệng tính nói gì đó…

Lạc Tử Dạ lập tức nói: “Tốt nhất là người đừng chen mồm vào, ngươi cũng y như hắn ta thôi, đang yên đang lành tự nhiên muốn giết bạn của gia, ngươi nghĩ gia có thể để yên cho ngươi giết à? Giết không được thì hãm hại gia, gán tội danh giết người lớn như vậy cho gia, cuối cùng ngươi lại bị chính đồng minh của mình hãm hại

Vậy mà người còn có mặt mũi tới gây chuyện với gia nữa!”

Minh Dận Thanh nghẹn họng, quay đầu trừng Võ Hạng Dương

Hắn đang nhớ lại sự kiện chốn vũ khí sau vườn trước đó!

Hắn lập tức nói lại: “Doanh Tần và bản vương có ân oán cá nhân, hôm nay bản vương tìm đến không phải vì người mà chỉ vì Doanh Tần thôi!”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.