Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung

Chương 642: Không ai có thể trao đổi điều kiện với cô (1)



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Mà lúc này trong kết giới, cây sáo trong tay Nhiếp chính vương điện hạ bất chợt phát ra một tiếng vang

Đôi mắt ma quỷ của hắn chợt trở nên rét lạnh

Hắn cầm sáo ngọc đen trong tay, lùi ra ngoài một trường

Đồng thời, cánh tay trái vung lên, luồng khí u ám tụ lại thành một chưởng phong đánh thẳng về phía Võ Tu Hoàng! Mà lúc này, chưởng phong của Võ Tu Hoàng cũng xông thẳng về phía hắn! Một tiếng “rầm” vang lên.

Hai luồng khí va chạm vào nhau giữa không trung! Sau đó, luồng khí kia lại tản ra tạo thành một làn sóng dao động

Lấy hai người bọn họ làm trung tâm, làn sóng này dần lan rộng ra xung quanh! Cuối cùng, luồng khí kia va vào kết giới khoanh khu vực hai người giao đấu!

Nó bị3kết giới thu lại, không tiếp tục lan rộng nữa nên không thể tấn công người bên ngoài

Trong khi đó, từ biểu hiện của Phượng Vô Trù, Võ Tu Hoàng đoán được bây giờ đối phương có việc phải xử lý! Ông cũng nghe thấy tiếng vang phát ra từ sáo ngọc đen

Cuối cùng, sau khi đòn này tản ra, Phượng Vô Trù không tiếp tục ra chiêu nữa

Võ Tu Hoàng vốn đã không muốn đánh nên dĩ nhiên bây giờ cũng không tiếp tục tấn công! Vì thế hai người đều dừng lại.

Tham Khảo Thêm:  Chương 357

Võ thần đại nhân nhướng mày, lúc này trên mặt ống không có bao nhiêu vẻ uy nghiêm của bậc đế vương mà ngược lại, vẻ mặt cực kỳ cợt nhả

Ông nói: “Rõ ràng là bây giờ ngươi có việc gấp! Trẫm thương lượng với người một chút nhé, ngươi0ra ngoài giải quyết chuyện của mình đi, trẫm sẽ không ra tay, cũng không quấn lấy người

Nhưng mà trẫm có một điều kiện! Sau này người gặp trẫm không được tấn công bất ngờ nữa! Nếu không thì hôm nay trẫm sẽ không cho ngươi đi đâu hết!”

Võ thần đại nhân cũng phát cáu.

Ông nói xong, lại tiếp tục tụ chân khí trong lòng bàn tay, tỏ vẻ “nếu bây giờ ngươi không đồng ý với điều kiện trao đổi của ông đây thì ông đây sẽ lập tức ra chiêu để ngăn cản người, không cho ngươi rời khỏi đây”! Nhưng ông vừa dứt lời, Nhiếp chính vương điện hạ lại nhướng mày, giơ tay lên một lần nữa

Hơi thở ma quỷ lập tức lan rộng, khí áp đen kịt cuồn cuộn kéo tới, sau đó bất ngờ xông thẳng về5phía Võ Tu Hoàng! “Mụ nội nhà nó chứ!” Võ thần đại nhân lập tức nổi giận, phun ra một câu chửi thề!

Ông giơ tay đỡ lấy một đòn nặng nề này

Phượng Vô Trù ra chiêu này cực kỳ ác độc, nếu không cẩn thận sẽ không chống đỡ được! Mặc dù trong lòng ông cũng tức giận đấy, nhưng thật ra ông còn thấm khen ngợi Phượng Vô Trù hơn

Tham Khảo Thêm:  Chương 116: Hậu cung

Hắn còn trẻ, chỉ tầm hai mươi sáu tuổi thôi, ấy vậy mà đã có tu vi và võ công như thế, thật sự là cực kỳ hiếm thấy!

Nhưng thật ra điều khiến ông kinh ngạc nhất không phải giá trị võ lực cao nhất của đối phương mà là giá trị võ lực thấp nhất của hắn.

“Giá trị võ lực thấp nhất” nghĩa là: cho dù Phượng Vô Trù tùy tiện ra4tay, chỉ dùng tới thực lực kém nhất của bản thân thì thực lực đó cũng cực kỳ mạnh! Trên khắp đại lục này, bất kỳ ai có bản lĩnh như thế đều khiến người khác kinh ngạc và thán phục! Có điều, hình như thằng nhóc xấu xa này trời sinh không hợp với mình, vừa chạm mặt liền muốn đánh nhau

Nếu không thì Võ thần đại nhân rất muốn kết bạn với một người xuất sắc như hắn.

Ông vừa chửi tục vừa cố gắng tiếp một chiêu tùy ý tung ra của đối phương

Ông mà không nghiêm túc thì khó mà đỡ được chiêu này

Mà lúc này, Phượng Vô Trù cười lạnh một tiếng

Hắn gằn từng chữ, giọng nói vừa ma mị vừa lạnh lùng vừa trong trẻo lại xen lẫn vẻ khinh thường và ngạo mạn quen thuộc: “Người có9thể trao đổi điều kiện với Cô đều đang trên đường xuống suối vàng rồi!”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.