Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung

Chương 677: Tiểu thối thối nhà chúng ta còn rất trẻ (1)



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Cho dù Lạc Tử Dạ thật sự rất muốn xử lý bọn họ đi nữa, hiện tại cũng không cần phản ứng khoa trương như vậy, trực tiếp chạy về phía Phượng Vô Trù như thế chứ?

Mà trên thực tế, trong quá trình Lạc Tử Dạ chạy về phía Phượng Vô Trù, trong đầu đủ loại tình cảm lướt qua, nàng cũng không nghĩ tới sau khi mình chạy đến phải làm gì, nên nói cái gì

Là nên đập một cái lên vai đối phương, nói một câu ông đây biết ngay ngươi không sao mà.

Hay là cẩu huyết nhào vào lòng hắn, nước mắt nước mũi ròng ròng nói: “Ta biết ngươi không sao mà, tốt quá, ngươi không sao, ngươi không sao rồi!” Cuối cùng nên đi con đường nào, nàng cũng chưa nghĩ ra.

Nàng trực tiếp chạy nhanh về3phía hắn, đây chỉ là phản ứng tự nhiên

Mà Nhiếp chính vương điện hạ nhìn dáng vẻ nhào tới hung mãnh của nàng cũng hơn nhướng chân mày, không biết hiện tại nàng định làm gì.

Mà sau khi nàng chạy tới trước mặt hắn rồi, bỗng nhiên dưới chân vấp phải một cục đá, trượt một cái về phía hắn..

Lúc này Đạm Đài Dục Đường không đành lòng đưa tay ra che mắt mình

Lấy tư cách một người đứng xem, nàng có thể nhìn ra trạng thái của Lạc Tử Dạ hoàn toàn là định nhào vào lòng, nhìn thấy người yêu bình an, vì vậy không nhịn được mà chạy tới, định lao vào lòng đối phương.

Tham Khảo Thêm:  Chương 35: 35: Nghi Ngờ

Hoặc là nhào qua nói mấy câu sến súa?

Những nàng đang đi nửa đường, bởi vì quá kích động nên chuẩn bị ngã sấp mặt1xuống đất, thật sự khiến người khác cạn lời, cũng vô cùng thương cảm.

Trong lòng Lạc Tử Dạ lúc này cũng tan vỡ

Nàng biết rõ lúc này nếu không thể lập tức bật dậy đứng vững, như vậy tình huống sắp gặp phải chính là răng cạp đất, ngã xuống bên cạnh hắn, nếu vận may hơi kém có thể sẽ trực tiếp hôn lên giày của hắn!

Đương nhiên nàng rất muốn bật dậy, nhưng khổ nỗi lúc này độc trên tay mình đã lan rộng, căn bản không có sức lực để bật dậy

Sắc mặt nàng trong trắng bệch, cảm thấy hôm nay cái mặt già này chắc mất sạch rồi

Là một người yêu thế diên thích làm màu, nàng bị mất mặt như vậy thật sự khiến người ta sống không bằng chết!

Cũng may.

Nhiếp chính vương điện hạ vừa thấy3chân nàng lảo đảo một cái đã nhanh chóng phản ứng

Hắn bước về trước một bước, lập tức đưa tay đỡ nàng, tránh cho nàng ngã sấp mặt, hơn nữa từ đây mang vận mệnh không tiện làm màu nữa.

Nhưng trong lòng nàng vẫn hơi lúng túng

Biết bao tâm tình sản sinh trong lòng lúc thấy hắn bình yên vô sự, loại tâm tình tuy bản thân không biết phải nói gì nhưng vẫn thấy vô cùng kích động đó, vào lúc này cũng bị lúng túng thay thế.

Tham Khảo Thêm:  Chương 14-15

Nàng ngẩng đầu lên, nhìn về phía gương mặt vô cùng anh tuấn của hắn, vốn định nói gì đó.

Nhưng bỗng nhiên hắn cúi đầu xuống, không nói lời nào, đột ngột che lấp đôi môi của nàng

Nàng cứng đờ, không rõ vì sao đang yên đang lành, ở giữa ban ngày ban mặt,3trước mặt mọi người mà cái tên này lại làm ra hành động như vậy.

Trong lúc nàng đang lơ mơ, đầu lưỡi đã bị hắn cuốn lấy.

Trong miệng, trên người đều là hơi thở của hắn

Điều này khiến nàng cảm thấy thân thể như nhũn ra, còn có mùi vị say lòng người, giống như có thứ gì đó đang lên men, khiến người ta kìm lòng không nổi mà đắm chìm vào trong đó.

Nàng ngước mắt, đối diện với đôi mắt ma mị của hắn

Trong đôi mắt ấy có mấy phần khát vọng, giống như lời trước đây hắn từng nói, tình và dục của hắn đều rất nồng nhiệt, cũng rất dễ bị đốt lên, nhất là đối với nàng! Mà trong đôi mắt hằn ngoài những thứ này ra còn có lo lắng sốt sắng và cả chút tức9giận.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.