*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhưng nếu Thái tử biết chuyện này, sợ rằng ngài ấy sẽ đoạn tuyệt quan hệ với ngài!” Mấy ngày nay hắn đã quá hiểu tính cách Lạc Tử Dạ rồi
Trong lòng Phượng Vô Trù vốn đã không vui vẻ gì, lúc này nghe Diêm Liệt nói vậy, tâm trạng hắn càng tồi tệ hơn
Hắn gằn giọng nói: “Nếu không trừ khử Doanh Tần, sau khi hắn ta tỉnh lại nhất định sẽ đòi Lạc Tử Dạ báo ơn
Mà Lạc Tử Dạ cũng sẽ mắc nợ hắn
Cô…” Hắn nói đến đây thì dừng lại.
Cuối cùng hắn vẫn nói: “Mà thôi, ngươi lui xuống đi!” “Ai…” Diêm Liệt thở dài, trong lòng cực kỳ thông cảm với Vương.
Mà lúc này, Tiêu Thanh đột nhiên sải bước chạy tới, sắc mặt hoảng hốt
Hắn nghiêng người nói thầm bên tại Phượng Vô3Trù: “Vương, không ổn rồi! Quốc vương Đề Thác đột ngột băng hà, lúc này hoàng thất Để Thác vẫn giữ kín chuyện này không công bố, giấu giếm mọi người, hiện đang có ý định đưa đệ đệ ruột của quốc vương Đế Thác lên ngai vàng!” “Chết thật rồi à?” Phượng Vô Trù cười lạnh, thái độ thờ ơ.
Tiêu Thanh vội nói: “Không phải chết thật
Ông ta biết đại cục kinh thành đã bị người khác khống chế
Bao nhiêu năm nay thế lực triều đình đã dần dần bị chiếm đoạt từng chút một, không phải là ông ta hoàn toàn không biết gì cả
Mà Đổ Phu Tử đã bị chúng ta theo dõi, tất cả thư từ hắn gửi ra từ trong cung đều bị Tiểu Ban chặn lại, hắn đã mất liên lạc với ông1ta
Đến lúc này…”
Tình hình đã đến nước này, sợ là mọi chuyện chồng chất, ông ta không kiểm soát chuyện trong hoàng thành được nữa
Biết rõ nguy hiểm cận kề, tất cả đều nhằm vào ông ta, lúc này ngay cả tính mạng cũng sắp không giữ nổi rồi, cho nên đầu còn băn khoăn ngôi vị Hoàng đế gì nữa
Lúc này, chắc là trong tình thế bất đắc dĩ, ông ta đã lựa chọn giả chết để trốn tránh!
Tiểu Thanh nói xong, Phượng Vô Trù gật đầu, nhắm mắt lại
Hắn trầm giọng nói: “Tạm thời không cần can thiệp vào cục diện triều đình Để Thác
Trước tiên hãy tìm ông ta cho Cô
Thứ ông ta nợ Cô không phải chỉ cần một ngôi vị Hoàng đế là có thể trả được!”
“Vậy Đoan Phi nương nương trong cung…” Tiêu3Thanh cúi đầu, không dám nhìn hắn
Vết nhăn giữa hai đầu lông mày Phượng Vô Trù bất giác hiện lên, tỏa ra hơi thở tàn bạo
Giọng nói ma quỷ tràn đầy sát ý hủy diệt trời đất vang lên
Hắn cười giễu: “Bắt bà ta lại
Bà ta muốn trở thành kẻ có địa vị hơn người, nhưng Cô càng muốn bà ta phải sống như con sâu cái kiến, đến một tên ăn mày cũng không bằng!”
“Vâng!”
Năm đó Quốc vương Đế Thác muốn xử lý Tiểu vương tử
Cùng năm đó mẹ ruột của Tiểu vương tử là Đoan Phi mang thai lần thứ hai
Bà ta vì đại nghĩa diệt thân, tự dâng tấu chương xin diệt trừ Tiểu vương tử – người sẽ khiến đất nước gặp tai ương
Bà ta thay Để vương gánh hầu hết tội lỗi trong chuyện3giết con ruột này để đổi lấy một lời hứa của Đế vương
Đó là, nếu đứa con trong bụng bà ta là con trai, ông ta nhất định sẽ lập nó làm Thái tử; còn nếu không phải, vậy tương lai bà ta có con trai, đứa trẻ ấy nhất định sẽ được lập làm Thái tử.
Thế nhưng sau đó bà ta lại sinh được một cô công chúa, chính là Công chúa Vô Ưu.
Từ đó về sau bà ta không mang thai thêm một lần nào nữa
Dường như Hoàng đế cũng đã quên lời hứa hẹn năm xưa của mình từ lâu
Đoạn Phi mất đi đứa con trai duy nhất mà mình có thể dựa vào
Trong những năm này, bà ta ở trong hậu cung sống không bằng chết, hối hận vô cùng
Nhưng không có gì đáng đồng9cảm cả, tất cả đều là báo ứng của người đàn bà kia!
Tiểu Thanh đáp lời, sau đó lập tức lui xuống.
Về phần Phượng Vô Trù, vẻ mặt không hề thay đổi, bờ môi quyến rũ khẽ cong lên đầy mỉa mai.
Mà lúc này, sau khi Lạc Tử Dạ và Hiên Thương Mặc Trần cùng cưỡi ngựa ra xa
Trong lòng Hiên Thương Mặc Trần đã nảy sinh nghi ngờ
Lẽ nào lúc trước mình đã hiểu lầm, Lạc Tử Dạ thật sự là đàn ông, bằng không y làm gì dám đi vệ sinh với mình? Hai người đi đến một nơi yên tĩnh
Chỗ này còn cách nhà vệ sinh thuộc bãi săn hoàng gia hơi xa một chút, thế nhưng Lạc Tử Dạ không nhịn nổi nữa rồi
Nàng nhảy xuống ngựa rồi nói: “Đừng tìm nhà vệ sinh hoàng gia gì đó nữa
Ở đây không có ai, hai chúng ta cứ giải quyết tại đây luôn đi!” Nàng vốn đã buồn đi vệ sinh rồi, cưỡi ngựa con lắc la lắc lư nên càng không nhịn được
Khóe miệng Hiên Thương Mặc Trần hơi run rẩy
Hắn là bậc quân tử nho nhã, tất nhiên chưa từng thử giải quyết tại chỗ bao giờ! Thế nhưng Lạc Tử Dạ đã xuống ngựa rồi, mà hắn lại muốn biết giới tính của Lạc Tử Dạ
Vẻ mặt hắn cứng ngắc hồi lâu, sau đó vẫn xuống ngựa theo nàng
Hiện Thương Mặc Trần vén vạt áo ngoài, định cởi đai lưng
Nhưng sau khi Lạc Tử Dạ xuống ngựa, nhìn bóng lưng Hiến Thương Mặc Trần, nàng chợt nhớ ra một chuyện
Nàng nuốt nước bọt: “À ừm..” Nàng vừa thốt ra hai chữ, Hiên Thương Mặc Trần cũng dùng tay
Hắn ngoảnh đầu nhìn nàng: “Thái tử sao thế?” “À..
Gia không quen có người bên cạnh lúc đi vệ sinh!” Con mẹ nó, nàng muốn đi tiểu thì phải ngồi xổm, sao nàng lại quên mất thằng cha này là đàn ông cơ chứ! Hiến Thương Mặc Trần lại không để bụng chuyện này
Hắn dịu dàng nói: “Đều là đàn ông cả, Thái tử để ý cái gì?”
Đều là đàn ông!
Câu này cực kỳ quen tai nha! Lạc Tử Dạ bình tĩnh lùi về sau vài bước rồi nói: “Hay là người tiểu trước đi, bản Thái tử tiểu sau! Không nói tới việc gia không quen đi vệ sinh cùng người khác, nếu lát nữa thử so sánh một chút..
Mặc dù gia rất tự tin, nhưng mà tí nữa nếu ông đây phát hiện cái đó của ngươi to hơn của ông đây, vậy thì sau này ông đây làm người thế nào được?”