*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xuất phát từ đạo đức của một quân tử, hắn vốn định đi ra ngoài, nhưng khi hắn nghe ra sự khẩn trương trong giọng nói của nàng, hắn đột nhiên này sinh ý định khác.
Hắn dài bước chân, thậm chí còn cố ý phát ra tiếng khi bước đi để nhắc nhở Lạc Tử Dạ có người đến
Hắn chỉ bước một bước liền đi ra phía sau tấm bình phong
Lạc Tử Dạ cực kỳ chắc chắn quyết định không trực tiếp nhảy ra khỏi nước để mặc quần áo của mình là chính xác
Đối phương chỉ cần bước một bước là xuất hiện ngay trước mặt nàng, nếu như nàng nhảy ra thì chắc chắn sẽ bị nhìn thấy hết!
Sau đó, người đó đi vào
Hắn chăm chú nhìn nàng, thấy trên mặt nước đầy3sương mù lộ ra gương mặt nhỏ nhắn trắng nõn, tóc dài dán vào gò má của nàng như rong biển, đôi môi đỏ tươi như đang dụ dỗ người ta cắn một cái
Thân thể của nàng đã lặn xuống dưới nước, còn cặp mắt hoa đào kia lại mang vẻ đề phòng nhìn chằm chằm hắn.
Dáng vẻ lúc này của nàng thật sự khiến cho ánh mắt của người nhìn thấy nóng lên
Sương mù và nước nóng che kín thân thể của nàng, nhưng gương mặt nhỏ nhắn lộ ra trên mặt nước đã đủ khiến trái tim người ta rung động, thậm chí nảy sinh dục vọng
Hắn hơi giật mình, đột nhiên muốn cười
Hắn vốn định hù dọa Lạc Tử Dạ, thế nhưng tại sao đến cuối cùng mình lại là người cảm1thấy rồi loạn chứ?
Lạc Tử Dạ sửng sốt khi nhìn thấy hắn: “Tại sao lại là ngươi?” Cách một lớp sương mù trước mặt, gương mặt của hắn vẫn mang vẻ đẹp cao xa, khó có thể chạm đến! Nếu không phải do tình huống trước mặt quá lúng túng, hơn nữa nàng còn đang ngâm mình ở trong nước thì nàng chắc chắn sẽ rất kinh ngạc, đồng thời nghiêm túc đi đến làm quen với trai đẹp!
Anh chàng đẹp trai tuyệt trần mà nàng từng nhìn thấy ở trước cửa của quán trọ Võ Tu Hoàng ở, hơn nữa còn từng bị nàng sờ tay, kết quả khiến cho nàng bị Phượng Vô Trù xách về dạy dỗ chính là người trước mắt này! Nàng vừa hỏi xong, dường như hắn sửng sốt8một lát, vẻ mặt của hắn giống như cũng rất kinh ngạc khi nhìn thấy Lạc Tử Dạ! Do đó hắn cười cười: “Huynh đài, là ngươi à?” “Khụ..” Nếu đối phương đã gọi nàng là huynh đài thì hiển nhiên hắn cũng chỉ mới vào đây thôi, không hề nhìn thấy những thứ không nên nhìn thấy
Do đó Lạc Tử Dạ nhìn gương mặt của hắn, cười khà khà: “Nếu như đã gọi ta là huynh đài thì hiền đệ à, ngụ huynh đang tắm, để có thể đi ra ngoài trước hay không? Đi từ tấm bình phong đến tận cửa, sau đó thuận tay đóng cửa lại giúp ngụ huynh
Chờ ngu huynh xong rồi mới lại gọi hiền đệ vào, được không?”
Lạc Tử Dạ một câu ngu huynh, một câu hiền đệ,9chiếm tiện nghi của người ta, rõ ràng tuổi của nàng còn nhỏ hơn người ta nữa.
Hiên Thương Mặc Trần nghe xong liền cười khẽ
Nụ cười của hắn giống như đóa hoa lan âm u nhẹ nhàng nở rộ ở trong khe núi, tao nhã phong lưu đến khó tả
Máu mũi của Lạc Tử Dạ bắt đầu tràn ra, nhưng mà nàng biết rõ hiện tại không phải là lúc mê trai
Nàng dùng đôi mắt hoa đào chân thành nhìn chằm chằm hắn, vô cùng hy vọng hắn sẽ thỏa mãn yêu cầu của nàng, phối hợp với nàng mà đi ra ngoài
Ai ngờ hắn chẳng những không đi ra mà còn chậm rãi đi đến bên cạnh hồ nước
Hắn ngồi xổm xuống, đôi mắt càng gần sát gương mặt nhỏ nhắn của nàng hơn,7vẻ mặt hắn như cười như không, nói: “Nhưng mà vì sao ngu đệ nhìn huynh đài như vậy lại cảm thấy huynh đài xinh đẹp như cô gái thế nhỉ?” “Đây là do cha mẹ sinh tốt, ngươi nói như thế chắc chắn là do người chưa nhìn thấy Doanh Tần
Doanh Tần còn đẹp hơn ta
Cái đó, người đi ra ngoài trước được không, đừng có bắt nạt người trẻ tuổi xinh đẹp như ta!” Lạc Tử Dạ không kinh hoàng, trái lại biển Doanh Tân thành luận điểm để nói xạo
Nàng mở to mắt, chớp chớp nhìn chằm chằm hắn, ra vẻ nịnh nọt đề nghị hằn ra ngoài trước.
Bây giờ nàng đã hiểu, nàng quả thật rất thích trai đẹp, nhưng mà mức độ thích của nàng có hạn
Nàng chỉ có thể chấp nhận chính mình nhìn trai đẹp tắm rửa chứ hoàn toàn không thể chấp nhận trai đẹp nhìn nàng tắm! Nói thẳng ra là nàng chỉ thích chính mình chiếm chút tiện nghi của trai đẹp, nói một số lời lả lơi thôi, ngoài ra thì không có thêm gì nữa.
Hiến Thương Mặc Trần nghe thể thì khóe miệng liền khẽ giật, nụ cười trên môi càng ôn hòa tao nhã hơn
Hắn nhẹ nhàng nói: “Huynh quả thật là một người trẻ tuổi xinh đẹp! Nếu ngu đệ đã gọi huynh một tiếng huynh đài thì hiển nhiên là huynh cũng nên chăm sóc ngu dệ
Bây giờ sắc trời đã tối, chắc là huynh đài không ngại tắm cùng với ngu đệ đâu nhỉ?”.
“Mẹ kiếp! Gọi ta huynh đài nên muốn tắm cùng à? Ta sai rồi! Ta thật sự sai rồi! Ta gọi người là ca ca được không? Ca ca, ngươi mau đi ra đi, ca ca, mau đi…” Lạc Tử Dạ cực kỳ kích động chỉ ra cửa
Mẹ nó, nếu nàng làm ca ca thì phải tắm cùng hắn thì nàng làm đệ đệ là được chứ gì!
Trong lúc kích động, nàng vươn một cánh tay chỉ về phía cửa
Ánh mắt của hắn nhìn dọc theo cánh tay trắng như ngọc đến xương quai xanh xinh đẹp của nàng, cảnh tượng này khiến cho ánh mắt của hắn trở nên ấm trầm hơn.
Lạc Tử Dạ nhìn thấy ánh mắt của hắn, nàng sợ đến mức lập tức rụt tay về rồi thả xuống nước
Trong lòng nàng bắt đầu hơi phát run, nàng quá quen thuộc với ánh mắt của hắn, bởi vì nàng từng nhìn thấy ánh mắt đó không chỉ một lần, hơn nữa còn là trong đôi mắt của Phương Vô Trù.
Đây là dấu hiệu khi hắn bắt đầu sinh ra dục vọng.