Nữ Phụ Chia Tay Hằng Ngày

Chương 74



Edit: Linh Nguyệt

Đường Diễn ngồi đối diện La Thiến, vẻ mặt lạnh nhạt. Hai người đều nhìn đối phương, La Thiến vẫn là La Thiến, xinh đẹp rộng rãi, khẽ cười với hắn.

Đường Diễn thấy La Thiến có chút gầy, không biết là bởi vì rời khỏi hắn hay là do gần đây bận quá.

La Thiến thấy Đường Diễn không nói lời nào, chỉ nhìn mình, liền mở miệng hỏi: “Sao Đường tổng lại tới đây?”

Đường Diễn hoàn hồn, lạnh giọng hỏi: “Vì sao lại đột nhiên rời đi?”

La Thiến sửng sốt: “Có đột nhiên rời đi đâu! Tôi bị huỷ hợp đồng mà.”

Đường Diễn hít sâu một hơi nói: “Chuyện khi nào? Vì sao tôi không biết? Hơn nữa cái gì gọi là bị huỷ? Em đi theo tôi lâu như vậy là bởi vì đó là công việc à?” Đường Diễn liên tiếp hỏi khiến La Thiến cảm thấy choáng váng.

La Thiến cảm thấy, bạn gái cũ đã trở lại, một tuần không liên lạc, mẫu thân đại nhân lại chạy tới tận nơi đuổi người… Hơn nữa bản thân vốn là thế thân, trong tiểu thuyết anh với bạn gái cũ cũng chẳng quá thâm tình còn gì nữa. Nhiều vấn đề như thế mà còn hỏi vì sao à?

Cô thở dài nói: “Đường tổng, dù có là như thế thật thì ngay từ đầu, chính là anh quy định như vậy mà!”

Đường Diễn nhướng mày nói: “Nào có?” Rõ ràng là không thừa nhận, Đường Diễn cảm thấy mình oan muốn chết. Công việc? Là vì hắn tặng cô mặt dây chuyền trị giá liên thành? Cái đó tuy rằng là hắn tốn mấy ngàn vạn mua nhưng trên thực tế là người kia muốn lôi kéo làm quen nen bán rẻ cho hắn, giá trị thực sự của nó khẳng định không chỉ dừng lại ở đó.

Rõ ràng là anh tìm người thế thân mà hiện tại lại không chịu thừa nhận, thật quá đáng. La Thiến chỉ có thể nói lảng sang chuyện khác: “Không nói cái này nữa, lần này Đường tổng đến đây không biết là có chuyện gì?”

Đường Diễn quay đầu nhìn ra ngoài nói: “Tôi tới tìm em.”

La Thiến sửng sốt, ngây ngốc nhìn Đường Diễn, mở miệng hỏi: “Tìm tôi? Làm cái gì?”

“Mang em trở về!” Đường Diễn quay đầu lại nhìn La Thiến, từng câu từng chữ nói ra đều vô cùng nghiêm túc.

“Trở về?” La Thiến kỳ quái hỏi lại, sau đó lắc đầu: “Đường tổng, tôi không muốn trở về.”

“Mẹ tôi đã nói gì với em?” Đường Diễn hỏi. Hắn biết cô vốn dĩ không muốn rời khỏi kinh đô, cô ngồi máy bay bốn tiếng đồng hồ quay về quê nhà, là bởi vì mẹ hắn.

“Cũng chẳng nói cái gì cả, chỉ nói, Thẩm Bối Bối đã trở lại.”

Đường Diễn nhíu mày, vì sao La Thiến lại biết Thẩm Bối Bối? Cho dù gần đây đã có lời đồn nói hắn đối với mối tình đầu quyến luyến không quên, nhưng kỳ thật không có người biết chính xác mối tình đầu của hắn là ai, nói cách khác, La Thiến không có khả năng biết việc này.

“Cô ấy trở về, liên quan gì đến em?” Đường Diễn không hề muốn nhắc tới Thẩm Bối Bối, dù sao thì hiện tại Thẩm Bối Bối và hắn đã không còn quan hệ.

La Thiến cười cười nhìn hắn, Đường Diễn không nhìn ra được nụ cười này của cô có phải thật lòng hay không, hắn nghe thấy La Thiến nói: “Anh yên tâm, tôi biết người này là ai cũng tốt. Con người tôi không thích lì lợm la liếm. Anh thích Thẩm Bối Bối, vì Thẩm Bối Bối tìm tới tôi, tôi đều biết. Hiện giờ Thẩm Bối Bối đã trở lại, tôi cũng nên thức thời mà rời khỏi.” Nói xong còn chớp chớp mắt với Đường Diễn hỏi: “Thế nào? Tôi làm tình nhân vẫn là quá đủ tư cách đi?”

Tham Khảo Thêm:  Chương 136: Em Có Thể Chăm Sóc Anh

Đường Diễn: “…” Tức mà không biết nên đáp như thế nào. Lúc trước nói cô chỉ là tình nhân là hắn, cảnh cáo không được phép lì lợm la liếm cũng là hắn. Nhưng mà, cô thật sự không lì lợm la liếm sao?

La Thiến thành kính nhìn Đường Diễn nói: “Tôi thực sự thấy vui mừng thay anh! Anh xem, anh chung tình đợi người ta mười mấy năm trời ròng rã, cuối cùng cũng đợi được. Sau anh cùng bạn gái phải sống hạnh phúc nhé, ha ha ha… Tôi sẽ chúc phúc cho anh.”

Đường Diễn: “…” Tức mà không xả ra được!

Hai người cứ như vậy “đấu mắt” nhìn nhau một hồi lâu. Cuối cùng Đường Diễn mới nghiến răng nghiến lợi lên tiếng: “Phục vụ, goi cơm.”

La Thiến: “A…” Cô sửng sốt, lát sau mới mở miệng nói: “Đường tổng, cửa hàng hamburger đều tự đi tới quầy lấy.”

Đường Diễn lạnh lùng nhìn đội ngũ đang xếp hàng trước quầy hỏi: “Vì sao?” Tôi có thể không biết hả, tôi không chỉ biết mà còn biết rõ nữa kìa.

La Thiến: “Cái này… chắc không có lý do đâu ha? Người ta đều như vậy!”

Đường Diễn lại quay đầu nhìn La Thiến, nâng nâng cằm nói: “Em đi lấy cho tôi một phần.”

La Thiến: “…” Chúng ta đang nói tới chuyện gì ấy nhỉ? Đường tổng, lạc đề rồi! Cảm giác đề tài đã bị chuyển dời đến lĩnh vực khác một cách không thể hiểu nổi…

“Nhanh lên, tôi đói bụng.” Đường Diễn lên tiếng cắt đứt suy nghĩ của cô.

Nghe được khẩu khí mệnh lệnh trong giọng hắn, La Thiến nhận mệnh đứng lên nói: “Tôi đi lấy cho anh, anh muốn ăn hamburger gì?”

“Tùy tiện!” Đường Diễn biểu tình vô cùng lãnh.

La Thiến vừa gọi món vừa nói thầm, sao mọi chuyện lại không giống như trong cốt truyện? Rốt cuộc thì vì sao hắn lại tức giận chứ? Chẳng lẽ là bởi vì cô không quấn lấy hắn làm hắn thấy mất mặt?

Nhưng đây không phải là tự tìm chết sao? Hơn nữa nếu cô ghen tị, quấn lấy hắn, theo tiểu thuyết thì hắn hẳn nên cảm thấy càng phiền mới đúng chứ?

Cho nên, rốt cuộc hắn làm gì mà đột nhiên không vui vẻ?

La Thiến không muốn suy nghĩ về vấn đề này, nhưng hắn không vui, cô cũng không vui. Cho nên khi lấy phần ăn hamburger và cà phê liền cầm nhiều hơn chút đường.

Đem đồ đưa đến trước mặt Đường Diễn, hắn yên lặng nhìn cà phê đắng quen thuộc trước mặt, đối với hành vi biểu hiện ấu trĩ này của La Thiến cảm thấy không còn lời nào để nói.

“Ai da Đường tổng, anh uống chút cà phê để nâng cao tinh thần đi. Anh xem, tôi còn cố ý lấy nhiều đường cho anh này.” La Thiến vừa nói vừa đẩy chỗ đường nhiều gấp ba lần bình thường kia cho hắn.

Đường Diễn: “…”

Hắn chỉ có thể yên lặng cầm hamburger lên ăn, La Thiến nhìn nhìn rồi nở nụ cười. Đường tổng lúc ăn hamburger nhìn có vẻ tương đối bình dân cho dù lúc này vẫn mặc tây trang, đeo đồng hồ không nhìn ra trị giá bao nhiêu. Ha ha, đồng hồ thì cô vẫn nhìn ra được, bởi nó là do cô mua mà, đắt lắm đấy!

Tham Khảo Thêm:  Chương 882: Về sau chị còn muốn chơi cờ hay không?!"

Đường Diễn thấy cô nhìn chằm chằm đồng hồ mình đang đeo, cũng đưa mắt nhìn tay phải của La Thiến. Cô vẫn còn mang đồng hồ hắn mua, tức giận trong lòng bất giác giảm xuống một chút.

“Đường tổng, tôi đặt khách sạn cho anh nhé!” Lúc Đường Diễn tới đây đã là buổi chiều, La Thiến nghĩ thay hắn đặt khách sạn trước, ngày mai liền đem hắn tiễn đi! Cô đã không muốn cùng những người này có bất cứ quan hệ gì.

Đường Diễn đạm mạc liếc nhìn cô một cái nói: “Không cần, tôi ở cùng em là được.”

“Hả?”

“Nhà em không phải là loại ba phòng một sảnh sao?”

La Thiến sửng sốt. Hiện giờ cô và La Diễm còn chưa vào sống ở căn hộ mới mua. Mười căn hộ lúc cô mua vốn đã có người thuê, căn họ dành cho người sống một mình thì chỉ còn có hai cái nhưng không đủ để cho ba người sống nên La Thiến đã thuê một căn hộ gần đây, vừa hay lúc nào cũng có thể theo dõi công trình đang tu sửa.

La Thiến muốn ở nhà của chính mình, đã chọn một căn mình thích, cũng cùng người thuê giải trừ hợp đồng, bọn họ cuối tháng sẽ dọn đi. La Thiến nghĩ đem căn hộ kia đơn giản sửa sang lại một chút, WC, bồn tắm, phòng bếp đều đổi mới. Mặt đồ vậy bị hư khác thì từ từ bổ sung sau, không phải tất cả đều phải sửa chữa, mọi thứ đều phải có trình tự.

Truyện được đăng tại wattpad @dwlazp

Nhưng đồ gia dụng có thể sẽ đổi mới toàn bộ, hiện giờ cô có tiền, vẫn nên ở chỗ tốt tốt một chút, chỗ không cần thiết thì suy xét đã. Căn hộ cô chuẩn bị vào ở đồ gia dụng đều đã cũ, hơn nữa người khác dùng lâu rồi, có một số thì người thuê muốn mang đi. La Thiến liền dứt khoát tất cả đều đưa cho bọn họ, chuẩn bị mua đồ mới hoàn toàn, gần đây đều vội vàng chạy khắp nơi nhòm ngó.

Bởi vậy nên La Thiến mới thuê tạm một căn hộ ở gần đây, nhưng… Đường Diễn làm sao mà biết được?

“Em có ý kiến?” Đường Diễn thấy cô yên lặng, bất mãn hỏi.

La Thiến: “Không phải, chính là nếu anh ở lại đây lỡ bạn gái anh nghi ngờ anh bắt cá hai tay thì làm sao bây giờ?”

“…”

Đường Diễn: “Sau khi bị chia tay tôi vẫn còn độc thân.” Giọng hắn nghe ra rất là oán niệm.

La Thiến cười: “Có phải Thẩm Bối Bối còn đang suy xét hay không?”

“Không liên quan tới cô ấy.” Đường Diễn không muốn cùng La Thiến giải thích, cô đã nhất định cho rằng hắn cùng Thẩm Bối Bối có quan hệ, bởi vì việc này mà bây giờ Đường Diễn đối với mẹ Đường đã có chút oán trách.

Vốn dĩ đang yên đang lành, mẹ hắn lại đột nhiên tìm gặp người ta, còn “tẩy não” người ta nữa chứ. Vốn dĩ đã không thông minh, qua việc này IQ lại càng sụt giảm.

Cuối cùng, La Thiến vẫn phải mang hắn về nhà.

“Nói trước nhé, chị gái tôi cũng biết chúng ta đã chia tay, anh đến đó không được nói bậy!”

Tham Khảo Thêm:  Chương 240: Em là cái thá gì chứ?

La Diễm mở cửa, thấy Đường Diễn liền giật mình hỏi: “A… Cậu, sao cậu lại tới đây?”

“Em tới đón Thiến Thiến trở về.” Gọi Thiến Thiến vô cùng tự nhiên.

“Hả?” La Diễm sửng sốt, nhà ở đây La Thiến cũng đã mua rồi, sao có thể trở về? Hơn nữa đã chia tay, nếu không phải đã dứt khoát sạch sẽ, La Thiến sao lại ở bên này mua nhà mua cửa hàng?

Lúc này IQ Đường Diễn đột nhiên đình công không làm việc, khiến hắn đến tận sau này cũng không hiểu rõ vì sao mình lại làm ra chuyện như vậy.

Hắn đẩy ra La Thiến đi vào, lôi kéo tay La Diễm nói: “Bất kể là chia tay hay rời đi em đều ra người cuối cùng biết đến. Việc làm này của Thiến Thiến thật sự không hợp đạo lý.”

Không sai, Đường Diễn đi cáo trạng.

La Diễm: “…” Không phải, đầu cô bây giờ có chút loạn.

La Thiến: “…” Anh con mẹ nó mới lên ba à?

Nói xong Đường Diễn cũng sửng sốt một chút, sau đó liền trừng mắt liếc La Thiến một cái.

La Thiến: “…” Liên quan gì tới tôi?

“Vậy… Vậy… Cậu cứ ở đây đi!” Đường Diễn đã nói như vậy, La Diễm cũng có chút ngượng ngùng. Đây là ý gì chứ, hình như là em gái nhà mình vứt bỏ người ta.

La Diễm sớm đã nấu xong bữa tối, tay nghề của cô cũng không tệ lắm. Lúc còn ở Vệ gia việc nhà gì đó đều là cô làm, trù nghệ mấy năm nay luyện rèn được khá tốt.

La Diễm làm không ít món, cơm cũng nấu nhiều, cho nên thêm một Đường Diễn không đến nỗi không đủ dùng.

Vệ Ngọc Đào ngồi trên sàn nhà ở phòng khách chơi đồ chơi. Đồ chơi đều là do La Thiến mua, nhóc thấy có một người đàn ông cái xa lạ tiến vào còn rất nghiêm túc nhìn chằm chằm người ta.

Đường Diễn thấy Vệ Ngọc Đào nhìn mình cũng nhìn lại. Trên mặt hắn không có quá nhiều biểu tình, cứ như vậy nhìn chằm chằm một đứa bé. Vệ Ngọc Đào cho rằng Đường Diễn trừng mắt với nó, trực tiếp khóc.

La Diễm đi qua an ủi hai câu, lôi kéo Vệ Ngọc Đào bảo gọi chú, Vệ Ngọc Đào rất ngoan ngoãn goin theo.

Đường Diễn hơi thất thố, sau đó rụt rè gật gật đầu.

Vệ Ngọc Đào liền nhếch miệng cười, hôm nay nhóc vừa mới cùng mẹ đi nhìn trường học mới. Nhóc ở chỗ này vô cùng vui vẻ, tuy rằng ngẫu nhiên sẽ nhớ tới ba và ông bà nội.

Ăn cơm xong, La Diễm chuẩn bị một đĩa trái cây, rót trà cho Đường Diễn, sau đó ngồi xuống đối diện hắn hỏi: “Việc này, tôi cũng là nghe Thiến Thiến nói. Nếu, cậu thật sự đã có người trong lòng, thì ai nói chia tay cũng không khác nhau lắm.”

Đường Diễn lại lườm La Thiến một cái, chỉ thấy La Thiến đang vừa cắn hạt dưa vừa nhìn hai người.

Đường Diễn vừa thấy cô đảo mắt liền đau đầu, không biết cô lại suy nghĩ cái khỉ gì.

Quả nhiên, La Thiến nói với chị mình: “Đúng vậy! Bạn gái hắn xinh đẹp lắm.”

Đường Diễn cuối cùng cũng phun ra búng máu đang nghẹn ứ trong cổ họng từ lúc nãy. Xinh đẹp cái đầu em, người còn chưa gặp mà cũng dám to mồm!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.