Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ

Chương 128



CHƯƠNG 128

Cô thật sự rất hận Lâm Kim Minh. Nhưng vấn đề ở chỗ người này là ba ruột của cô, chuyện này không thể thay đổi.

Cố Mặc Ngôn cụp mắt nhìn Tô Thư Nghi, vươn tay bọc lấy nắm tay của cô, nhẹ nhàng gỡ từng ngón tay đang siết chặt ra.

Tô Thư Nghi sửng sốt, ngẩng đầu nhìn về phía Cố Mặc Ngôn, nở nụ cười xấu hổ: “Ngại quá, có phải em lỡ quá lố không?”

“Không đâu.” Cố Mặc Ngôn vẫn bình đạm như trước, chỉ là ánh sáng sâu trong đôi mắt đen có vẻ dịu dàng hơn ngày thường vài phần: “Anh rất vui khi em có thể chia sẻ những chuyện này với anh.”

Anh thật sự vui mừng.

Nếu anh muốn biết, đương nhiên có thể tra được việc này. Nhưng Tô Thư Nghi chủ động nói với anh thì lại có ý nghĩa khác hẳn.

Tô Thư Nghi giật mình đánh mắt nhìn Cố Mặc Ngôn, không nhịn được mà bật cười thành tiếng: “Anh đúng là một người kỳ lạ.”

Cố Mặc Ngôn cười nhạt, không đáp lại.

Không sai, từ sau khi quen biết Tô Thư Nghi, chính anh cũng cảm thấy bản thân ngày càng kỳ quái.

Mấy ngày sau đó đều gió êm sóng lặng.

Cuối cùng cũng tới cuối tuần, buổi tiệc của nhà họ Cố.

Hôm đó Tô Thư Nghi dậy rất sớm, nhà tạo mẫu tóc và nhân viên trang điểm đều đã chờ từ lâu, bận rộn nguyên ngày mới có thể làm xong xuôi tạo hình cho cô.

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

Cố Mặc Ngôn đã chuẩn bị xong từ sớm, lẳng lặng chờ trong phòng khách.

Rất nhanh sau đó, anh nghe thấy tiếng giày cao gót thanh thúy vang lên, lúc nhìn thấy Tô Thư Nghi từ đầu cầu thang đi xuống, anh bỗng sững người.

Lần trước vì để ra mắt nhà họ Cố nên Tô Thư Nghi cũng từng mặc lễ phục. Khi đó Cố Mặc Ngôn đã phải thầm trầm trồ vì vẻ đẹp của cô một lần.

Nhưng lần này mới càng thêm rung động.

Hôm nay Tô Thư Nghi mặc một chiếc váy dài hoa hồng vàng, thiết kế ôm sát tôn lên cơ thể yểu điệu, sau lưng lộ ra một mảng đường cong duyên dáng.

Mái tóc dài được vấn lên, trang điểm tinh tế lại không quá mức, khoe ra hoàn toàn ngũ quan thanh tú của cô.

Tô Thư Nghi vẫn không đi giày cao gót lắm. Cô nắm váy cẩn thận bước xuống cầu thang, đúng lúc thấy hai mắt Cố Mặc Ngôn sáng ngời nhìn mình.

Cô bỗng cảm thấy hai má nóng lên, nhẹ giọng hỏi: “Đẹp không?”

Khi vừa trang điểm xong, cô nhìn mình trong gương cũng phải cảm thấy sửng sốt.

Dù gì cũng là con gái, nào có ai không hi vọng mặc váy xinh, trang điểm đẹp. Chẳng qua từ nhỏ đến lớn chỉ có mỗi mình Lâm Bảo Châu được nhận quyền lợi này thôi, còn cô thì chỉ có thể mặc quần bò áo phông đơn giản, đứng một bên nhìn cô ta xinh xắn động lòng người.

Tham Khảo Thêm:  Chương 242: Tu La Ma Đế

Nhưng hôm nay cô mới biết thì ra cô cũng có thể xinh đẹp đến thế.

Cố Mặc Ngôn cười khẽ nhìn Tô Thư Nghi trước mặt, không trực tiếp trả lời câu hỏi của cô mà nắm cổ tay của cô lên, kéo nhẹ về phía mình.

Tô Thư Nghi đi giày cao gót vốn đứng không vững lắm, lập tức bị anh kéo vào lòng, ngã ngồi lên đùi anh ở trên xe lăn.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.