“Xa lão yêu dự định sắp tới sẽ đi vào không gian tiết điểm phải không?” Phong lão quái có lẽ cũng là lần đầu tiên nghe đến việc này không khỏi kinh hô la lên.
“Đúng rồi, nhưng mà việc này nhanh nhất cũng phải mất một hai trăm năm nữa. Bởi dù sao khi tiến vào không gian tiết điểm thì nguy hiểm rất nhiều và cũng chỉ có trời mới biết nó nguy hiểm ra sao.” Hướng Chi Lễ nghiêm nghị nói.
“Nói như vậy thì thọ nguyên của Xa lão yêu cũng sắp hết rồi. Nếu không sẽ không vội vã như vậy mà nên bỏ thêm thời gian để đi tìm một cái không gian tiết điểm khác thích hợp hơn.” Một hồi lâu sau, lão giả mặt ngựa thở dài nói.
“Xa lão không chịu nói rõ ràng. Nhưng có lẽ là như vậy. Lão yêu đó đa mưu túc trí như vậy làm sao mà không thể nhẫn thêm. Thật ra so với lão yêu đó thọ nguyên đại nạn của mấy người bọn ta cũng chỉ còn có mấy trăm năm nữa mà thôi.” Hướng Chi Lễ thần sắc âm trầm xuống.
“Hàn đạo hữu, bọn ta đã nói nhiều như vậy rồi, ngươi thấy thế nào?” Phong lão quái sắc mặt cũng vậy không tốt lắm nhìn tới Hàn Lập đột nhiên hỏi.
“Hướng sư huynh nói chuyện rất có đạo lý. Hàn mỗ thực sự cũng không có bao nhiêu thời gian để tự mình đi tìm không gian tiết điểm. Phần tư liệu tin tức ta có thể giao ra ngay cho các vị đạo hữu. Nhưng mà có một điều kiện nếu như là thực sự tìm được không gian tiết điểm thích hợp hy vọng các vị đạo hữu có thể kịp thời thông báo một tiếng để ta đi tới xem xét một chút rồi chuẩn bị chu đáo. Tại hạ không hy vọng các vị đạo hữu có thể dấu giếm ta cái gì đó?” Thần sắc của Hàn Lập nhàn nhạt từ tốn trả lời.
“Ta nói điều kiện hoặc yêu cầu gì đó thế nào? Cho dù Hàn sư đệ không nói bọn ta cũng sẽ làm như thế. Nói không chừng mấy người bọn ta sẽ cùng với ngươi tiến vào không gian tiết điểm có gì có thể hổ trợ lẫn nhau.” Hướng Chi Lễ nghe vậy trên mặt lộ ra vẻ cao hứng trong lòng không muốn nhiều lời, cũng cảm thấy vừa lòng.
Hàn Lập gật đầu khoát tay một đạo bạch quang hướng tới Hướng Chi Lễ mà đi tới. Thì ra đúng là một cái ngọc giản màu trắng.
Hai mắt của Hướng Chi Lễ sáng ngời nắm lấy ngọc giản trong tay rồi dùng thần thức quét qua rồi liền lộ ra sắc mặt vui mừng.
“Không sai, bên trong có chứa không ít tư liệu tin tức quan trọng về không gian tiết điểm. Ngoài ra còn có cả phương pháp bố trí nghịch hành thông đạo truyền tống trận. Nếu như có thể phá giải được được pháp trận này. Nói không chừng bọn ta còn có nhiều lợi ích hơn nữa. Hàn sư đệ có công lớn như vậy, bọn ta tuyệt đối sẽ không nuốt lời. Nơi này có hai cái vạn lý phù sư đệ tạm thời nhận lấy. Một khi tìm được vị trí có không gian tiết điểm ta sẽ lập tức báo tin ngay.” Hướng Chi Lễ trong lòng cao hứng từ trong ống tay áo lấy ra hai khối ngọc phù, ném tới.
Hàn Lập đưa tay bắt lấy.
Phong lão quái một mực nhìn chăm chú tới hành động của Hàn Lập thấy Hàn Lập giao ra ngọc giản trên mặt vẻ hàn ý liền giảm bớt đi.
“Tốt Hàn sư đệ có một chuyện ta muốn nói cho ngươi biết. Lấy thần thông hiện tại của ngươi bây giờ so với bình thường Nguyên Anh hậu kỳ tu sĩ cao hơn nhiều và bọn họ cũng không phải là đối thủ của ngươi. Cho nên nguyên bổn là trong nhóm Hòa Thần Kỳ chúng ta có quy định và cũng muốn áp dụng đối với Hàn sư đệ. Vì vậy từ nay trở đi Hàn sư đệ nên chú ý tới một chút. Giống như chuyện liên quan tới Âm La Tông thì cũng nên bỏ qua đi.” Hướng Chi lễ cũng đồng dạng đem ngọc giản thu vào rồi lại nghĩ tới một chuyện liền vội vàng dặn dò một câu.
“Quy định?” thần sắc của Hàn Lập vừa động.
“Kỳ thật cũng không có gì. Chỉ là thần thông của Hóa Thần Kỳ tu sĩ quá mạnh nếu trong đó có người làm bậy có thể nhiễu loạn trật tự của nhân giới. Cho nên từ thật lâu về trước tất cả cộng đồng tu sĩ Hóa Thần Kỳ tu sĩ đã cùng nhau ký kết một quy tắc. Nếu những ai có tu vi tới Hóa Thần cảnh giới chẳng những cấm tranh đấu với nhau mà còn đồng thời cấm không được tham gia vào tất cả sự việc của tu tiên giới. Ngươi lần này một hơi đã giết đi nhiều Âm La Tông Nguyên Anh Kỳ tu sĩ như vậy ngoài ra còn có một tên là Đại tu sĩ đối với Đại Tấn mà nói đã sinh ra một chút hỗn loạn không cần thiết. Thứ nhất ngươi không biết điều cấm chế này và thứ hai là ngươi còn chưa phải là Hóa Thần kỳ tu sĩ, lần này coi như chưa tính. Nhưng hiện tại ta cùng với Phong sư huynh đều biết rõ được thần thông của ngươi. Mặc dù so với Hóa Thần kỳ tu sĩ còn kém một chút, nhưng cũng có thể liều mạng đánh với nhau một trận. Như vậy như đã nói chỉ cần lão phu hướng tới mấy vị đạo hữu khác đưa tin một cái. Vì vậy từ nay về sau ngươi không nên tùy ý xuất thủ, đặt biệt là không nên cùng một lần mà diệt sát nhiều Nguyên Anh tu sĩ của một tông môn như vậy bởi nó ảnh hưởng tới việc hưng suy của một tông môn. Tất nhiên điều cấm này cũng có hai mặt từ nay về sau tất cả các Hóa Thần Kỳ tu sĩ khác cũng sẽ không tùy ý đối với ngươi ra tay.” Hướng Chi Lễ mỉm cười nói.
Hàn Lập nghe xong lời này, đầu tiên là sửng sốt một hồi, nhưng lập tức nở nụ cười.
“Kỳ thật cũng không phải vậy, bởi nguyên bổn là đối với tông môn ta không có hỏi tới những việc này. Cho tới lần này chuyện tình của Âm La Tông là do Tông môn tu sĩ đi tới Thiên Nam để nhằm đối phó với Hàn mỗ. Bất quá tại hạ chỉ là tự bảo vệ mà thôi. Sau này sẽ không xuất hiện thêm chuyện như thế này nữa.” Hắn liền giải thích.
“Âm La Tông chuyện tình đã qua rồi thì coi như xong đi. Hàn sư đệ có suy nghĩ như vậy là tốt rồi. Được gần đây có chuyện gì quan trọng hay không? Nếu là không có việc gì thì không bằng cùng với ta và Phong huynh đi một chuyến tới Ma Đà Sơn. Nhân tiện ta sẽ giới thiệu Hô huynh với ngươi một tiếng. Sắp tới Hô đạo hữu muốn nạp thêm vài vị Nguyên Anh nữ tu làm thị thiếp, hắn cũng đưa cho lão phu một số thiếp mời. Phong đạo hữu ngươi chắc cũng đã nhận được.” Hướng Chi Lễ đột nhiên đổi đề tài nói.
“Tất nhiên là nhận được. Nếu không làm sao lão phu lại xuất hiện ở nơi này. Nghe nói lần này hắn muốn nạp tới ba người thị thiếp nhưng cũng chỉ có một người là có tu vi Nguyên Anh sơ kỳ mà thôi. Hơn nữa những người này đều là tuyệt sắc giai nhân. Thật là quá mức đáng yêu. Nói đi cũng phải nói lại lần này do Hô lão ma nạp thiếp mà phải đi Ma Đà Sơn tính ra lần này là lần thứ năm rồi, có thể sẽ có lần thứ sáu. Lão ma này thực sự là có bản lĩnh. Ma cung của hắn nguyên bổn có rất nhiều ma tử ma tôn đi tìm rất nhiều tuyệt sắc nữ tử để cho hắn nạp làm thiếp.” Phong lão quái nhướng mày rồi bất đắc dĩ nói.
“Ha ha, Phong huynh không phải không biết là Hô lão ma bởi vì tu luyện mà không có nữ thì không được. Nhưng mà phải là nguyên trinh chi thể mới được hắn coi trọng bởi không phải hắn muốn dễ dàng phá đi nguyên trinh của các vị nữ tu sĩ này, cho nên mới đợi những người bạn tốt như chúng ta tới sau đó cử hành nghi lễ nạp thiếp trước. Vì vậy hắn mới long trọng tổ chức nghi thức nạp thiếp này để cấp cho những vị nữ tu này một cái danh phận. Lão ma này một khi chính thức chọn làm song tu bạn lữ thì những vị thị thiếp này rất được coi trọng và so với thị nữ bình thường hơn rất nhiều. Mỗi người đều nhận được sự sủng ái của lão ma! Hướng Chi Lễ lại cười ha ha một tiếng.
“Hừ hừ, ai mà lại quan tâm tới việc hắn nạp hay không nạp thiếp.
Chỉ là mỗi một lần được mời thì mỗi lần phải xuất huyết ra làm cho Phong mỗ cảm thấy thật là khó chịu. Mà lão ma này cũng có chút mặt mũi vì vậy khi hắn mời không đi không được. Nếu không thì lại đắc tội với hắn. Mà nhãn giới của lão ma này cũng rất cao cho nên bảo vật phải trân quý nếu không hắn cũng không coi trọng.” Phong lão quái lộ vẻ cực kỳ buồn bực.
“Đó là ta và ngươi đều ham muốn một số loại linh dược của Ma Đà Sơn. Nếu Phong huynh giống như là Bạch đạo hữu không muốn nhờ vã gì cả thì việc có đi hay không cũng không sao cả.” Hướng Chi Lễ thấy vậy cười một tiếng, dường như không quan tâm nhiều tới lời mời.
“Hai vị nói đó chính là vị đạo hữu của Thiên Ma Tông rồi. tại hạ không được mời mà mạo muội đi dự thì thấy có chút không ổn. Hơn nữa tại hạ cũng không có chuẩn bị được loại lễ vật thích hợp nào hết.” Hàn Lập ngập ngừng một chút rồi nói.
“Hàn sư đệ không cần lo ngại! Hướng mỗ mang một theo một vài người khách tới Ma Đà Sơn thì Hô lão ma làm sao có thể nói không được chứ. Huống hồ nếu như vạn nhất từ trong ngọc giản tìm được một cái không gian tiết điểm thích hợp thì Lão ma còn phải cảm kích rơi lệ a. Còn về phần lễ vật thì có thể tùy tiện xuất ra một hai kiện cổ bảo là được rồi. Thật sự mà nói ngươi cũng không cần phải quá thành thật với hắn bởi lễ vật quá tốt nhiều khi không hay. Lần này đi tới Ma Đà Sơn đối với sư đệ mà nói cũng là một cái cơ hội. Bởi Ma Đà Sơn độc môn linh dược Ma Luyện Thiên Nguyên Đan rất hữu ích đối với đột phá Hóa Thần. Đan dược này phải dùng linh dược của Ma Đà Sơn mà luyện chế thành bên ngoài căn bản không thể nào tìm thấy được. Hàn sư đệ cũng nên nhân cơ hội này mà tìm lấy một hai viên cũng tốt. Đột phá Hóa Thần để cảm ứng thiên địa linh khí cũng dễ dàng hơn.” Hướng Chi Lễ thâm ý sâu sắc nói.
“Ma luyện Thiên Nguyên đan! Chẳng lẽ từ thời thượng cổ đã sớm thất truyền Ma Nguyên Đan.?” Hàn Lập nghe được tên của linh đan, cả kinh thất thanh la lên.
“Không sai. Đúng là loại đan dược này. Ồ Hàn sư đệ cũng biết tới loại linh đan này. Như vậy cũng không cần ta phải hao tốn hơi sức để giải thích cho rõ loại linh dược này. Hàn sư đệ cũng nên tính toán đi một chuyến a?” Thấy Hàn Lập cũng biết lai lịch của loại linh đan này thật là ngoài suy nghĩ của Hướng Chi Lễ. Nhưng miệng thì cười híp lại thử dò hỏi.
Hàn Lập thần sắc bất định, có chút chần chừ chưa quyết định.
Vụ Nguyệt Sơn mạch ở phía vùng biên giới tây bắc của Đại Tấn nằm ở giữa hai châu giao nhau của hai nước, kéo dài ước chừng khoảng mười vạn dặm. Trong mạch núi này có vô số ngọn núi hung ác hiểm trở mà trong đó đáng kể nhất là một ngọn núi cao khoảng một vạn trượng! Hơn nữa một từ lưng chừng núi trở lên thì bị tuyết phủ trắng xóa một mảnh.
Còn ở trên đỉnh của ngọn núi này có một khoảng đất rộng và bằng phẳng hơn mười dặm mà nó được xây dựng vô số cung điện, lầu các đình đài các loại. Hơn nữa tất cả các loại kiến trúc này đều hoa mỹ tinh sảo, mà tất cả đều sử dụng các loại cây cối quý báu hoặc thế gian hiếm có mỹ ngọc mà luyện chế thành.
Hơn thế nữa cả tòa đỉnh núi này không biết được loại đại hình cấm chế nào bảo hộ mà phía ngoài thì gió lạnh gào thét, băng tuyết lạnh thấu xương nhưng mà bên trong cấm chế bốn mùa như xuân, các loại kỳ hoa dị thảo nhiều vô số kể. Mà ở bên trong các tòa cung điện này thì thấy vô số mỹ nữ thướt tha yểu điệu, trên người mặc các loại quần áo nhiều màu sắc sặc sỡ tươi đẹp đang chơi đùa vui vẻ, lại truyền ra các loại âm thanh tiếng cười như chuông rung rất vui tai làm cho người nghe cảm thấy say mê.
Nơi này lại phảng phất một cõi nhân gian yên bình vui vẻ!
Nơi này chính là Ma Đà Sơn mà tu tiên giới ở Đại Tấn không ai không biết tới. Mà những kiến trúc ở trên đây làm cho người nghe phải cả kinh đó là Ma cung.
Ma cung chủ nhân, chính là một trong những vị Hóa Thần tu sĩ còn tồn tại ở Đại Tấn. Và cũng là Thiên Ma tông Thái thượng trưởng lão, Hô Khánh Lôi ẩn cư.
Vị này từ hơn một ngàn năm trước đã từng uy chấn ở Đại Tấn. Chính mình đem Thiên Ma Tông trở thành ma đạo đệ nhất tông trong ma đạo đại tu. Hôm nay trong một ma cung điện to lớn nhất đang mở một buổi đại tiệc chiêu đãi một nhóm khách quý.
Nhưng bữa tiệc này số lượng khách nhân không nhiều lắm. Chỉ thấy có khoảng bảy tám người mà thôi, chia nhau ngồi ở hai bên.
Còn ở trung tâm của đại điện có mười mấy vị cung trang nữ tử dáng người thướt tha mềm mại, hai mắt sáng ngời uyển chuyển ca múa.
Cả tòa cung điện như là mảnh xuân sắc dào dạt!
Trên đại điện nơi chủ tọa, một vị thần sắc xanh xao ốm yếu chính là Mộc Quan lão giả nữa ngồi nữa tựa trên ghế, trên mặt hiện ra vẻ đắc ý dạt dào.