“Tất cả bạch sâm sâm khô lâu đầu sau khi gào thét một tiếng, miệng phun bích lân quỷ hỏa về phía Hàn Lập. Tự nhiên một phương vô số kim ti xuất hiện lao ra cách mấy trượng, bay rất nhanh.
Nhưng lúc này đây lại xuất hiện tình huống bất đồng.
Kim ti lược trôi qua, mặt ngoài tất cả khô lâu đầu mặc dù hiện lên mấy vết rách nhỏ nhưng sau khi lục quang chợt lóe lên thì lại liền lại như lúc ban đầu, giống như chưa chịu bất cứ tổn hại gì. Chúng quỷ đầu không gặp trở ngại, vẫn hướng Hàn Lập đánh tới.
Hàn Lập vừa thấy cảnh này, đầu tiên là sửng sốt nhưng theo sau hiểu được. Đám quỷ đầu này sớm đã không phải là huyết nhục chi thân, không biết đã bị luyện chế thành loại âm quỷ chi thân quỷ dị nào. Kiếm ti mặc dù lợi hại nhưng đối với vô hình chi thân, không bị đao kiếm làm hại thì tự nhiên không chém giết được.
Bất quá, Hàn Lập cũng không chút kinh hoảng, trong lòng pháp quyết tái thúc dục.
Chúng quỷ đầu đang bay tới phía trước thì tiếng sét đánh chợt vang lên ầm ầm, điện quang lóe ra cùng kim võng phù hiện trên không trung, trực tiếp nghênh đầu chụp xuống.
Đối phương nếu là quỷ mị, Hàn Lập tự nhiên không khách khí kích thích Ích Tà Thần Lôi trong phi kiếm.
Nhưng làm cho Hàn Lập ngoài ý muốn chính là số quỷ đầu này vừa thấy kim võng xuất hiện, mặc dù thân hình đều ngưng trệ lại, lộ ra vẻ sợ hãi một chút. Nhưng tên khô lâu đầu cầm đầu kêu to một tiếng há mồm, quỷ hỏa màu xanh biếc giống như kinh thiên trường hồng nhằm thẳng phía kim võng đánh tới.
Tiếng sấm đại chấn, kim võng điện hồ chớp động, mặc dù diệt được không ít quỷ hỏa nhưng chỉ một chốc sau quỷ hỏa lại cuồn cuộn không ngừng sanh ra, không cách nào diệt hết được.
Hàn Lập nhướng mày lộ ra vẻ ngoài ý muốn.
Nếu là quỷ hỏa bình thường, vừa tiếp xúc Ích Tà Thần Lôi thì tự nhiên sớm đã hôi phi yên diệt. Nhưng khô lâu đầu quỷ hỏa này xem ra mặc dù vẫn bị khắc chế nhưng vẫn có thể miễn cưỡng chống lại điện hồ chi uy, thật sự làm cho Hàn Lập có chút giật mình. Quỷ la phiên này được xưng là trấn tông chi bảo của Âm La Tông, thật đúng không phải là chuyện thổi phồng.
Hắc bào thanh niên đứng một bên thấy ma đầu trong phiên có thể ngăn trở Ích Tà Thần Lôi thì trên mặt không khỏi lộ ra vẻ tươi cười, thở phào một hơi.
Đừng nhìn vẻ mặt hắn tin tưởng mười phần mà lầm, kỳ thật trong lòng thất thỏm không yên.
Nếu là tiểu phiên này chưa bị tổn thương, nguyên khí các ma đầu trong tiểu phiên phiên đều ở trong tình huống bình thường thì hắn không có lo lắng lắm. Nhưng lá cờ này sau khi trận đại chiến lần trước vẫn chưa có cơ hội hấp thụ nhiều âm hồn để chữa trị. Hôm nay đối mặt với Ích Tà Thần Lôi là vật thần diệu, tự nhiên trong lòng có chút bất an.
Bây giờ hết lo lắng, thanh niên nhe răng cười. Trong tay pháp quyết không ngừng hướng phiên trung đánh đi, bề mặt lá cờ nguyên bổn to vài thước lại chợt trong ánh lục quang bành trướng ra đường kính hơn một trượng.
Thêm nhiều khô lâu đầu từ phiên trung bay ra, phát ra thanh âm the thé chói tai, quỷ khí bốn phía bốc lên, âm thanh quỷ khóc sói tru đồng loạt nổi lên.
Phía trước có nhiều khô lâu đầu chế trụ kim võng, quỷ đầu khác từ phía sau phiên trung bay ra không dừng lại lao ra khỏi kiếm trận hướng Hàn Lập hung hăng đánh tới.
Trong lúc nhất thời Hàn Lập trước người đầy quỷ khiếu nhưng Hàn Lập thấy cảnh này lại không kinh hoảng chút nào. Không nói một tiếng khoát tay hướng Linh thú túi bên hông nhẹ nhàng vỗ một cái.
Một đạo hắc quang từ trong túi bắn ra, sau khi xoay quanh người một cái thì rơi trên mặt đất. Quang hoa thu liễm liền hiện ra một con tiểu hầu toàn thân đen thui. Đúng là Đề Hồn Thú.
Con thú này tựa hồ vừa mới tỉnh ngủ, hai mắt chớp chớp có chút vô thần nhưng mũi mới ngửi một cái thì hai mắt đột nhiên trợn tròn lên.
Nó liếc mắt nhìn chúng quỷ đầu cách đó không xa một cái, hưng phấn kêu chi chi loạn lên.
Nguyên bổn khô lâu đầu khí thế hung hung bay đến trước người Hàn Lập hơn mười trượng nhưng vừa thấy Đề Hồn Thú này thì lại đột nhiên chấn động, lập tức xoay quanh tại chỗ, không chịu tiến về phía trước nửa bước. Đồng thời tiếng quỷ khiếu cũng nhỏ hơn phân nửa, lộ ra vẻ nao núng e ngại.
Hắc bào thanh niên thấy vậy, trong lòng chợt hoảng, kiếm trận kim ti chợt ẩn hiện cách hắn càng gần. Hắn dưới tình thế cấp bách không kịp suy nghĩ nhiều khoát tay. Năm ngón tay vương ra, một đạo hôi mang từ trong miệng phun xuống bàn tay chính mình.
Nhất thời năm ngón tay đứt đoạn rơi xuống, “ Phốc phốc” vài tiếng truyền đến, bạo liệt hóa thành năm luồng huyết vụ bắn ra. Một lát sau bay đến trước mặt loan giác khô lâu cầm đầu.
Âm hỏa trong mắt quỷ đầu này chớp động vài cái rồi lập tức miệng há rộng ra, đem tất cả huyết vụ hút vào trong. Quỷ hỏa quanh thân nhất thời bành trướng lên vài thước, trong miệng phát ra thanh âm ầm ù ù giận dữ.
Các khô lâu đầu khác dưới uy bức của nó thì đồng thời mở miệng, lần nữa phun ra phiến phiến bích lục quỷ hỏa về phía Đề Hồn Thú.
Đề Hồn Thú thấy vậy giơ tay tự đánh một cái mãnh liệt vào ngực, thân thể lập tức phát ra hắc quang lượn lờ rồi hình thể trong nháy mắt cao vọt lên mấy trượng. Nó hừ to một tiếng rồi phun ra một mảnh hoàng hà bay cuộn ra.
Phô thiên cái địa quỷ hỏa vừa tiếp xúc với hoàng hà, lập tức bị hút vào trong. Sau đó hà quang không giảm đi mà trực tiếp nhảy ra phía sau quỷ đầu đàn.
Nơi nào quang hoa đi qua, tất cả khô lâu đầu vô pháp phản kháng bị hút vào trong đó.
Số quỷ đầu còn lại thấy vậy lập tức chạy trốn tứ tán.
Cho dù ngưu giác quỷ đầu nổi giận cả ngày cũng không hề có tác dụng.
Mà lúc này hà quang đã bay lên không trung quỷ đầu rồi chụp xuống.
Ngưu giác quỷ đầu thấy vậy, trong mắt lục quang chợt lóe rồi trong giây lát trên người toát ra đại lượng lục vụ ngưng tụ hóa hình.
Một ác quỷ cao hơn hai trượng, đầu mang sừng cong hiện ra. Ác quỷ này vừa hiện thân lập tức hai tay giương lên, rồi âm thanh ầm ù ù nổi lên, vô số mà hắc lôi hỏa từ trong tay bay ra, hướng hoàng hà đánh tới.
Vô thanh vô tức! Tất cả lôi hỏa vừa bay vào trong hà quang thì vô ảnh vô tungbiến mất.
Ác quỷ thấy vậy, mặt lộ vẻ hoảng sợ xoay người muốn chạy trốn, nhưng đã chậm.
Hoàng hà sau khi hạ xuống, ác quỷ trong nháy mắt bị hút vào trong rồi biến mất.
Hà quang trong nháy mắt bay vụt quay về trong miệng Đề Hồn Thú, rồi lại mấy lần nữa từ trong mũi phun ra, trong nháy mắt tất cả khô lâu đầu còn lại trong không trung đều bị quét sạch. Hắc bào thanh niên trong kiếm trận thấy màn này, vừa sợ vừa giận.
Hắn mặc dù cũng biết Hàn Lập có một yêu dị cự viên có thể thôn phệ luyện thi thi khí, Âm La Tông đồng giáp thi hơn phân nửa táng tống trong miệng con yêu viên này. Nhưng hắn lúc đầu nghe thấy cũng không đế ở trong lòng. Nhưng tuyệt đối không nghĩ tới là con linh thú này lại còn có thể trực tiếp cắn nuốt Âm La phiên nguyên âm ma đầu, thậm chí ngay cả chủ ma đầu cũng không có chống cự được chút nào bị cự viên này cuốn vào bụng. Điều này không khỏi làm cho hắn kinh hãi, trong lòng chấn kinh.
Nếu là biết linh thú của đối phương lại có thần thông cắn nuốt ma đạm quỷ chi, thì hắn tuyệt không tự tin một thân một mình đến đây. Mà các trưởng lão khác trong tông môn nếu biết linh thú của đối phương có thần thông này thì chỉ sợ cũng hội đứng ngồi không yên. Linh thú này đối với Âm La tông có mối uy hiếp không kém Kim Lôi Trúc.
Hắc bào thanh niên thoáng qua suy nghĩ vậy thì trong lòng không khỏi hối hận.
Lúc này mắt thấy kim ti chỉ cách người có hai ba trượng, họa diệt thân ngay trước mắt.Hhắn cũng không có cách nào bảo trì trấn định, vội vàng hai tay chụp lấy túi trữ vật.
Bảy tám kiện bảo vật từ trong túi bắn ra, hoặc lớn hoặc nhỏ đều hóa thành các sắc quang đoàn, hướng bốn phía bay đi.
Kiếm trận cấm chế vừa hiện ra, vô số đạo kim ti chợt hiện lên. Tất cả các bảo vật đều bị cắt thành từng mảnh vụn, hóa thành đồng thiết phế liệu rơi xuống.
Sắc mặt thanh niên tái nhợt không còn máu.
Trong tình huống đại loạn, hắn cũng bất chấp cái gì trấn tông chi bảo. Đột nhiên tay chỉ Quỷ la phiên trước người hóa thành một đạo hắc quang thu tới trong tay. Sau đó hắn cắn răng một cái, cầm tiểu phiên quay tròn thân hình tại chỗ. Người và phiênhợp nhất hóa thành một đoàn lục vụ âm sâm, đột nhiên hướng khoảng không lên trời phá không bay đi.
Hắn bây giờ chỉ có ký gửi hy vọng vào cái trấn tông chi bảo này để tạm thời chống đỡ kiếm trận cấm chế, cho hắn cơ hội thoát vây.
Nếu không lấy uy lực của kiếm trận này mà tiếp tục ở tại chỗ chờ đợi thì chỉ có đường chết mà thôi.
Hàn Lập thấy tình cảnh này, biết đối phương hơn phân nửa chó cùng cắn giậu. Thần niệm vừa động, há mồm phun ra một đoàn kim sắc điện cầu.
Kim cầu này vừa ra khỏi miệng lập tức bắn nhanh lên trời cao rồi bạo liệt ra.
Một cái kim võng thật lớn từ trên trời chụp xuống, đem phương viên hơn mười trượng bao ở trong đó.
Mà giờ phút này, hắc bào thanh niên vừa biến thành âm vụ bị vô số kim ti vây trong kiếm trận, chỉ thấy trên trăm đạo kim ti phía ngoài âm vụ lóe lên không ngừng, mỗi cái chớp động lại đem âm vụ đánh tan đi một ít, trong nháy mắt sương mù hộ thể đã bị đánh tan đi hơn phân nửa.
Đoàn âm vụ này tán loạn muốn đào thoát nhưng đáng tiếc kim ti bốn phía thật sự quá nhiều, căn bản không có đường nào chạy trốn. Một khi đụng đầu đều lập tức bị mười mấy đạo kim ti đồng thời ngăn lại, bắn ngược trở về.
Hắc bào thanh niên hoàn toàn trở thành thú ở trong rọ.
“Ngươi thật muốn chém tận giết tuyệt. Không muốn phương pháp giải phong hồn chú sao.” Mắt thấy âm vụ chỉ còn lại một tầng mỏng, trong âm vụ truyền đến tiếng quát kinh sợ của thanh niên.
“Yên tâm. Hàn mỗ sẽ từ trong nguyên thần của ngươi biết được hết thảy.” Hàn Lập thần sắc bất động thản nhiên nói.
“Muốn dùng sưu hồn thuật? Ngươi đừng mơ tưởng.” Thanh niên nọ sợ hãi, vừa nói được hai câu thì hộ thân âm vụ rốt cục bị kim ti đánh tan một tầng cuối cùng. Sau khi bi thảm kêu lên một tiếng thì thân hình đã bị vô số kim ti trong nháy mắt băm thành vạn đoạn, chỉ có một đoàn lục quang bao vây lấy nguyên anh nhân cơ hội này nổ bắn ra xa.
Nhưng bên ngoài đã sớm có Ích Tà Thần Lôi biến thành kim võng, Hàn Lập mở miệng phun một câu “Thu“, sau khi nhìn kim võng điểm chỉ, nhất thời cực đại kim võng thu nhỏ lại.
Nguyên anh của thanh niên trong kim võng tả xung hữu đột, mỗi khi đụng chạm với kim võng thì lập tức điện hồ chớp động, bị kích kêu thảm thiết không thôi, căn bản không đường nào đào vong.
“Ngươi muốn sử dụng sưu hồn thuật mà nói, ta tự bạo nguyên anh thì ngươi cũng không thể nào thực hiện được” Trong Nguyên anh đột nhiên phát ra tiếng thét chói tai, cực kỳ oán độc hô.
“Tự bạo nguyên anh!” Hàn Lập nhướng mày, kim võng trong phút chốc dừng hạ xuống, đình chỉ thu nhỏ lại.
Nguyên anh này thấy vậy thì trong lòng mừng rỡ, vội vàng nói:.
“Chỉ cần cho ta rời đi, ta sẽ đem phương pháp giải trừ nói cho ngươi để giải cứu song tu bạn lữ. Nếu không cho dù là chết ta cũng tuyệt không cho ngươi biết phương pháp giải cứu.”
Hàn Lập không có nói gì nhưng ánh mắt lấp lóe không ngừng, tựa hồ đang đánh giá lợi hại trong đó. Nhưng đang lúc này, phía trên nguyên anh quang hoa vừa hiện, tử võng bỗng nhiên trong nháy mắt rung lên đem nguyên anh bên trong co rút lại.
Mà cùng lúc đó, phía sau Nguyên Anh bạch quang chớp động, thân ảnh Ngân Nguyệt không một tiếng động hiện lên.
Đôi môi đỏ mọng hé ra, một đoàn hồng sắc hương vụ từ trong miệng phun ra, đồng thời mười ngón ngay liên tục búng, hơn mười đạo ngân quang bắn nhanh ra.