Trans: Khánh Khánh
Thu Tuỳ bị Thẩm Tấn đẩy vào cửa, theo lực của anh tựa vào trên cửa.
Phòng không bật đèn.
Tối tăm lại yên tĩnh, trong không khí thoang thoảng hơi thở ái muội và nóng bỏng mà cả hai đều biết rõ.
Mũi của Thu Tuỳ tràn ngập mùi hương sau trận tuyết đầu mùa trên cơ thể Thẩm Tấn, sạch sẽ lại sảng khoái, không giống với ai khác.
Cô thoáng choáng váng trước luồng hơi thở xông vào mình.
Thẩm Tấn tựa hồ đã chú ý đến sự lơ là của cô, giơ tay nhéo mặt cô: “Em đang suy nghĩ gì vậy?”
Thu Tuỳ ngẩng đầu, do dự một lát, vẫn không nhịn được hỏi: “Em tưởng rằng anh sẽ rất tức giận?”
Rốt cuộc, ba ngày trước, cô đã đáp ứng sẽ cho Thẩm Tấn đi xem mắt, điều này khiến Thẩm Tấn tức giận, làm cho cô phải mất suốt ba ngày mới miễn cưỡng dỗ Thẩm Tấn nguôi giận.
Thu Tuỳ luôn cảm thấy Thẩm Tấn sẽ càng tức giận hơn khi phát hiện ra đối tượng xem mắt là phiên dịch viên lừa đảo mà Hứa Uyển vẫn thường hay nhắc đến chính là cô đây.
Cô thậm chí còn nghĩ đến cách dỗ dành Thẩm Tấn như thế nào cho tốt, sau khi Thẩm Tề Tranh và Hứa Uyển rời đi, cô còn nịnh nọt gọi anh là anh A Tấn như một cách cầu xin tha thứ.
Không ngờ cô còn chưa dùng hết sức lực, Thẩm Tấn lại tự mình bình tĩnh trước.
Thẩm Tấn nhướn mày, ánh mắt đen tối nhìn cô: “Cũng tức giận, nhưng…”
Thu Tùy thuận theo hỏi: “Cái gì?”
Thẩm Tấn nhếch môi dưới, cười nói: “Không có biện pháp.”
Anh thở dài không thể nghe được, giọng có chút khàn khàn: “Anh A Tấn nhường em gái Tuỳ Tuỳ một chút.”
Thu Tuỳ hơi ngẩng đầu lên, cô cảm thấy mọi lý trí và suy nghĩ trong cơ thể đều bị lời nói của Thẩm Tấn cuốn đi.
Cô lại một lần nữa cảm thấy tim mình đập dữ dội.
Lông mày của Thẩm Tấn hiện lên một sự ham muốn khó có thể nguôi ngoai. Anh lấy điện thoại di động từ trong túi quần ra. Thu Tuỳ nhìn thấy anh bấm vào màn hình vài lần, sau đó thản nhiên ném điện thoại di động lên ghế sofa trong phòng khách, phát ra âm thanh nặng nề.
“Thẩm Tấn, anh…”
Thẩm Tấn dùng giọng trầm hơn một chút ngắt lời cô: “Tùy Tùy, hôm nay thứ bảy, em được nghỉ à?”
Thu Tuỳ gật đầu, chỉ nói “ừm”.
“Đặt điện thoại ở chế độ im lặng”, Thẩm Tấn nắm lấy cổ tay cô, “Lát nữa đừng phân tâm, đừng trả lời cuộc gọi của người khác.”
Thu Tuỳ: “…”
Ánh mắt cô dừng ở khuôn mặt Thẩm Tấn trong gang tấc, chính khuôn mặt này khiến cô quyến luyến mãi không quên, không biết có phải vì sự cường điệu của màn đêm hay không mà khuôn mặt lạnh lùng thường ngày bây giờ lại nhuốm vẻ ham muốn, đồng thời cũng bị dính bởi một thứ gì đó mạnh mẽ đến mức cô không thể diễn tả được.
Thu Tuỳ vô thức liếm môi dưới, lấy điện thoại di động từ trong túi áo khoác ra, tắt tiếng rồi đưa cho Thẩm Tấn.
Đêm này.
Thẩm Tấn và cô bị ngăn cách với bên ngoài, không ai quan tâm đến thế giới.
Nhưng điều họ không biết là.
Đêm này.
Thế giới quan tâm đến họ.
Đã vài ngày trôi qua kể từ khi Du Nhiễm Nguyệt phát sóng trực tiếp, dựa theo xu hướng ban đầu, mức độ nổi tiếng lẽ ra đã giảm xuống.
Tuy nhiên, số lượng chủ đề mà buổi phát sóng trực tiếp này mang lại không hề giảm mà còn tăng lên và vẫn tiếp tục mở rộng.
Đầu tiên là một tạp chí thời trang trong nước nào đó đứng ra tạm dừng hợp tác.
Tuy nhiên, chuyện này cũng không thể gây ra nhiều tổn hại, chưa kể cũng không phải là sự chấm dứt hoàn toàn, chỉ là tạm dừng hợp tác từ một tạp chí thời trang. Đương nhiên, cũng không thể so với đối tượng hợp tác kinh doanh có thể mang lại lượng truy cập khổng lồ và tiền bạc.
Thấy sức nóng sắp tiêu tan, không ai ngờ rằng thương hiệu trang sức trực thuộc tập đoàn Thẩm, với tư cách là đối tác kinh doanh quan trọng nhất của Du Nhiễm Nguyệt, lại trở thành thương hiệu đầu tiên đứng ra chấm dứt hợp đồng với Du Nhiễm Nguyệt.
Trên trang weibo chính thức thậm chí còn chỉ đích danh rằng thương hiệu trang sức này đã thành lập nhiều năm, có lịch sử lâu đời và đối xử chân thành với khách hàng.
Yêu cầu cơ bản nhất để lựa chọn người phát ngôn là sự chân thành. Rõ ràng, người phát ngôn hiện tại Du Nhiễm Nguyệt không đáp ứng được nguyên tắc này.
Đã thấy nhiều người chấm dứt hợp đồng vì nhiều lý do khác nhau nhưng đây là lần đầu tiên thấy trực tiếp xé rách mặt như thế này.
Thương hiệu trang sức này thậm chí còn mua top xu hướng tìm kiếm trên Weibo, góp phần khiến sự cố phát sóng trực tiếp của Du Nhiễm Nguyệt nổi lên lại. Trong khoảng thời gian ngắn, Du Nhiễm Nguyệt vô tình bị đặt vào nơi đầu sóng ngọn gió.
Mọi người đều biết tư bản đứng sau thương hiệu trang sức này là tập đoàn Thẩm, và người thừa kế của tập đoàn Thẩm là nhà đầu tư mạo hiểm Thẩm Tấn của công ty Minh Dật.
Phần lớn những nhãn hàng khác còn đang chờ xem tin tức, không dám có thêm động thái gì đều bị tập đoàn Thẩm ra tay làm cho chấn động, liền đề nghị chấm dứt hợp đồng với Du Nhiễm Nguyệt.
Suy cho cùng, vụ án của Du Nhiễm Nguyệt nhìn qua cũng không tính là vết nhơ gì, nếu chuyện này chìm xuống và nhiều tin tức tích cực được tung ra, hình ảnh sẽ tự nhiên được đảo ngược từng chút một.
Tuy nhiên, nếu một doanh nghiệp hàng đầu như tập đoàn Thẩm đi đầu trong việc chấm dứt hợp đồng, họ chắc chắn phải nắm giữ một số thông tin nội bộ mà các doanh nghiệp nhỏ không thể biết được, đi theo bước chân của các ông lớn, cho dù không uống được bát canh thì cũng không đến mức vào nhầm đội uống gió Tây Bắc.
Thu Tuỳ không chú ý nhiều đến diễn biến của buổi phát sóng trực tiếp này.
Ba ngày nay cô bận dỗ dành Thẩm Tấn, nhưng khi trò chuyện với Trương Gia Ninh, biết được thương hiệu trang sức của tập đoàn Thẩm đã đề nghị chấm dứt hợp đồng với Du Nhiễm Nguyệt, lại biết được sáng sớm hôm nay những lượt tìm kiếm về chính mình đã được những hot search mới thay thế. https://www.wattpad.com/1456578154-edit-ho%C3%A0n-hi%E1%BB%87n-%C4%91%E1%BA%A1i-s%E1%BA%AFc-%08thu-%C3%B4m-tinh-h%C3%A0-h%E1%BB%99i-thu
Thu Tuỳ không khỏi thở phào nhẹ nhõm khi biết mình không còn nằm trong danh sách hot search.
Mặc dù những lượt tìm kiếm về cô không phải là tin tức tiêu cực, nhưng dù sao thì cô cũng chỉ là một người bình thường, không quá mong muốn nhận được sự chú ý mà mình không mong đợi. Sau khi được đăng trên Weibo, cô vẫn luôn cảm thấy có chút bất an.
Điều mà Thu Tuỳ không biết là vào đêm cô và Thẩm Tấn đều tắt tiếng điện thoại.
Tên của cô và tên Thẩm Tấn một lần nữa trở thành hot search trên Weibo với tốc độ có thể thấy được bằng mắt thường.
Ngọn nguồn đến từ một người dùng mạng xã hội——
“Chị gái xuất hiện trong buổi phát sóng trực tiếp của Du Nhiễm Nguyệt đeo chiếc nhẫn kim cương 200.000, đã có thông tin cá nhân của cô ấy.”
“Thu Tuỳ, một phiên dịch viên tiếng Nga của một công ty dịch thuật ở Thượng Hải. Tục ngữ có câu, không thể trông mặt mà bắt hình dong. Cô Thu này cũng có một câu chuyện xưa thời đi học.”
“Đầu năm nay, Trung Quốc và Nga đã tổ chức một cuộc họp chính trị và kinh doanh tại Irkutsk, Nga. Chị gái Thu Tuỳ này đã đi cùng Thẩm Tấn với tư cách là phiên dịch viên tiếng Nga.”
“Không sai, chính là Thẩm Tấn mà mọi người biết, ông chủ đầu tư mạo hiểm bí ẩn và khiêm tốn, truyền thông chưa bao giờ tung ra bức ảnh nào, là người thừa kế của tập đoàn Thẩm và là người sáng lập công ty Minh Dật.”
“Nói tới đây, liền không thể không nhắc đến Antip, một nhân vật lớn trong giới chính trị Nga”.
“Antip là một nhân vật lớn đã thống trị chính trường Nga hơn 40 năm, có thể làm phiên dịch viên cá nhân của ông lớn này, sau vài năm, hoàn toàn có thể mở một công ty phiên dịch chỉ dựa vào thân phận từng làm phiên dịch viên cá nhân của ông Antip. Đúng vậy, trải nghiệm này chính là quý giá như vậy!”
“Chúng ta hãy xem tất cả các phiên dịch viên cá nhân và phiên dịch tạm thời của ông Antip bao nhiêu tuổi? Độ tuổi trung bình là 34 tuổi, phiên dịch viên nhỏ tuổi nhất của ông Antip cũng đã 30 tuổi. Không ai trong số họ, lưu ý, là không có một phiên dịch viên dưới 30 tuổi nào từng làm phiên dịch cho ông Antip.”
“Bây giờ chúng ta cùng tìm xem người phiên dịch riêng của ông Antip tại hồ Baikal năm nay là ai?”
“Đúng vậy, chính là cô Thu Tuỳ từng có rất nhiều chuyện xưa này. Nhân tiện, cô Thu Tuỳ năm nay 27 tuổi.”
“Đoán xem cô Thu Tuỳ này làm thế nào để đánh bại tất cả những phiên dịch viên có năng lực và chiếm lấy vị trí vốn không thuộc về mình?”
“Nhắc nhở một chút, hiện tại trong câu chuyện này có ba cái tên xuất hiện.”
“Nhân tiện, vì mọi người đều quan tâm nên tôi sẽ nhắc lại một chút về câu chuyện xưa của cô Thu.”
“Cư dân mạng đều nói cô Thu Tuỳ là kinh vi thiên nhân*. Lời này thật ra, cô Thu Tuỳ chưa từng phẫu thuật thẩm mỹ, ngay từ khi còn nhỏ đã xinh đẹp. Vì vậy, cô Thu Tuỳ đã biết sử dụng sắc đẹp để đạt được điều mình mong muốn kể từ khi còn bé.
*rất ngạc nhiên khi nhìn hoặc nghe thấy ai đó, nghĩ rằng chỉ có thần thánh mới có thể đạt được trạng thái hoặc trình độ này
“Mọi người nếu đã xem qua buổi phát sóng trực tiếp của Du Nhiễm Nguyệt nhiều lần, chắc chắn rất nhiều chuyên gia nghiên cứu biểu cảm đã phân tích, Lâm Hoà Dự ban đầu nhìn Du Nhiễm Nguyệt với vẻ mặt rất bình tĩnh, nhưng khi nhìn thấy Thu Tuỳ, vẻ mặt của ông nhanh chóng thay đổi. Cũng có không ít người cho rằng nụ cười này có nghĩa là cô Thu Tuỳ là học sinh yêu thích của thầy Lâm Hoà Dự.”
“Vậy nhân tiện tôi xin tiết lộ một chút tin đồn. Vào năm thứ tư trung học của cô Thu Tuỳ, ừm, vâng, cô ấy đã học lại. Vào năm bốn trung học kia, cũng chính là ngay sau khi cô ấy trưởng thành, cô ấy đã dọn ra khỏi nhà và chuyển vào nhà Lâm Hoà Dự.”
Bài đăng trên Weibo này không dài, thậm chí còn không có để tên. Người đăng bài trên Weibo này là một người dùng mới vừa đăng ký.
Nhưng điều này không ảnh hưởng đến việc bài đăng trên Weibo đã nhanh chóng gây tranh cãi sôi nổi ngay khi được đăng tải.
Thẩm Tấn, người thừa kế của gia đình Thẩm giàu có ở Thượng Hải.
Lâm Hoà Dự, một nhà thư pháp nổi tiếng thế hệ cũ, nổi tiếng khắp thế giới.
Cộng với một phiên dịch viên tiếng Nga xinh đẹp kinh vi thiên nhân.
Chỉ cần tuỳ tiện chọn một cái đều có thể đáng giá lên hot search.
Hơn nữa, ba nhân vật được kết nối với nhau, trong tối ngoài sáng dường như có một mối quan hệ không rõ ràng nào đó.
Nhan sắc và quyền lực là hai từ vô cùng nhạy cảm, khi gắn liền với nhau, dù người đăng không nói gì nhưng nhiều cư dân mạng đã tỏ ra thấu hiểu và thầm viết trong lòng một quyển sách dài.
Ngoài ra, ba người này hình như đều có quan hệ nào đó với Du Nhiễm Nguyệt, người thường xuyên lên hot search gần đây.
Một người là giáo viên thư pháp được Du Nhiễm Nguyệt công khai thừa nhận.
Một người là đồng môn của Du Nhiễm Nguyệt. Ngay trong buổi phát sóng trực tiếp, chưa kể đến sự bất hòa trong lòng, cả hai người thậm chí cũng không muốn giữ mối quan hệ hoà hợp dối trá ngoài mặt.
Còn có thái tử của tập đoàn Thẩm, gần đây đã hủy hợp tác với Du Nhiễm Nguyệt.
Vì sự nổi tiếng của Du Nhiễm Nguyệt, tên của ba người này lần lượt được sắp xếp, rất thích hợp để hóng chuyện vào đêm thứ bảy, độ nổi tiếng tăng vọt, vững vàng chiếm giữ vị trí tìm kiếm số một trên Weibo.
Mối quan hệ lộn xộn giữa những người này làm người xem hoa cả mắt. Nhiều cư dân mạng thậm chí đã bắt đầu tự động lập sơ đồ mối quan hệ để người khác có thể hiểu được mối quan hệ phức tạp trong nháy mắt.
Ngay cả khi điện thoại bị nổ tung.
Thu Tuỳ và Thẩm Tấn vẫn như cũ, không biết gì về tất cả những điều này.
Nhưng thế giới sẽ không dừng lại vì cô và Thẩm Tấn không biết sự tình.
Lúc Thẩm Tề Tranh cùng Hứa Uyển từ trong vườn hoa đi ra đã là đêm khuya, nhà hàng ẩn trong biệt thự đã được bọn họ bao trọn hết nên vẫn luôn duy trì trạng thái không bị quấy rầy.
Tuy nhiên, khi đẩy cửa nhà ăn biệt thự ra, một cảnh tượng hỗn loạn liền hiện ra trước mắt. Bên ngoài cửa, không biết từ lúc nào, một đám đông phóng viên đã vây quanh, chực chờ hốt tin tức. Khi thấy có người đi ra, họ lập tức xông lên như ong vỡ tổ.
“Ông Thẩm, ông có biết chuyện giữa anh Thẩm và cô Thu Tuỳ không?”
“Hai người có ý định khiến anh Thẩm chia tay cô Thu Tuỳ không?”
“Nghe nói lý do thương hiệu trang sức của tập đoàn Thẩm chấm dứt hợp đồng làm người phát ngôn của Du Nhiễm Nguyệt là vì cô Thu Tuỳ xúi giục anh Thẩm. Xin hỏi ông Thẩm có tiếp tục để cô Du Nhiễm Nguyệt làm người phát ngôn cho thương hiệu trang sức của tập đoàn Thẩm không? Nếu không gia hạn hợp đồng với cô Du Nhiễm Nguyệt, công ty sẽ mời ai làm người phát ngôn mới cho thương hiệu trang sức?”
“Hai vị có biết Thu Tuỳ không? Hai vị đánh giá cô Thu Tuỳ như thế nào?”
Thẩm Tề Tranh hơi giật mình, ông cùng Hứa Uyển mời Thẩm Tấn và Thu Tuỳ ăn tối, không chỉ để gặp con dâu tương lai mà còn vì ông và Hứa Uyển quá bận rộn trong thời gian này, đã rất lâu rồi chưa có một cuộc hẹn hò.
Sau khi rời khỏi nhà hàng đi vào vườn hoa, khó có được ngày hẹn hò hiếm hoi, điện thoại di động của ông và Hứa Uyển đều tự động tắt tiếng, căn bản không biết chuyện gì đang xảy ra.
Thẩm Tề Tranh nhớ tới, Hứa Uyển đã nói với ông, nghề nghiệp của Thu Tuỳ là phiên dịch tiếng Nga. Không biết tại sao lại đột nhiên bị những phóng viên này nhắm tới, còn nhắc đến Du Nhiễm Nguyệt, người gần đây đã bị tập đoàn Thẩm hủy bỏ hợp đồng.
Hơn nữa rất rõ ràng, không phải là chuyện gì tốt.
Tuy nhiên, một trong những đặc điểm lớn nhất của nhà họ Thẩm là bênh vực người mình.
Thẩm Tề Tranh vốn là người nghiêm túc, luôn ít nói, lãnh đạm, lúc này mới rũ mắt nhìn các phóng viên ngồi trước mặt trong vài giây, áp suất thấp vô tình truyền đến.
“Tôi chỉ trả lời những vấn đề chính thức liên quan đến tập đoàn Thẩm”, Thẩm Tề Tranh quay lại nhìn một trong những phóng viên, “Anh vừa hỏi tôi vấn đề gì? Các thương hiệu trang sức trực thuộc tập đoàn Thẩm có tiếp tục hợp tác với Du Nhiễm Nguyệt không? Tôi có thể nói với anh, sẽ không.”
Phóng viên sửng sốt, đây là tin tức độc quyền! Anh ta biết Thẩm Tề Tranh sẽ không trả lời vấn đề cá nhân, nhưng nếu có thể hỏi thêm một số vấn đề liên quan đến công việc cũng đã có thể chiếm trang nhất của bản tin.
Anh ta dũng cảm nhìn chằm chằm áp lực ngập trời trước mắt, hỏi lại: “Tập đoàn Thẩm có yêu cầu gì đối với việc lựa chọn người phát ngôn không?”
Thẩm Tề Tranh trả lời câu hỏi với vẻ mặt bình tĩnh: “Tôi và vợ đang vội về nhà. Đây là câu hỏi cuối cùng tôi sẽ trả lời.”
“Thương hiệu trang sức xa xỉ trực thuộc tập đoàn Thẩm đối với việc lựa chọn người phát ngôn rất đơn giản. Chỉ có một yêu cầu: Con dâu tương lai thích ngôi sao nào, chúng tôi sẽ chọn người đó.”
Sau câu nói này, các phóng viên im lặng một lúc, lại đột nhiên trở nên kích động.
Tin lớn, tin lớn!
Sau khi Thẩm Tấn, thái tử của tập đoàn Thẩm và Thu Tuỳ, người hiện đang chịu tranh luận vì tiếng tăm không tốt, cùng nhau nháo lên hot search, Thẩm Tề Tranh, một trong những lãnh đạo hiện tại của tập đoàn Thẩm, tiết lộ ông đã có một cô con dâu tương lai!
Đây là cái tiết tấu gì?
Liên hôn giữa những gia đình giàu có?
Hay chỉ là một lý do thoái thác mà Thẩm Tề Tranh thuận miệng nói ra?
Chẳng lẽ mục đích của việc này là để dập tắt ý định gả vào hào môn của Thu Tuỳ?
Tin đồn cứ nối tiếp nhau như thác đổ, khiến cho giới giải trí của bọn họ năm nay không bao giờ thiếu chuyện để bàn tán.
“Thẩm Tấn đã đính hôn rồi sao?”
“Có thể giới thiệu một chút về con dâu tương lai của ngài tên gì không?”
“Là tiểu thư danh giá nào đó ở thành phố này sao? Chúng tôi đã từng nghe qua chưa?”
“Lời này ý tứ để nói với Thu Tuỳ rằng cô ta không nên ôm mộng hão huyền về việc gả vào nhà họ Thẩm sao?”
“…”
Những câu hỏi lần lượt được ném ra như những bông tuyết.
Một số vệ sĩ cố gắng mở đường cho Thẩm Tề Tranh và Hứa Uyển về phía chiếc xe hơi cách mấy mét phía trước. Hứa Uyển được Thẩm Tề Tranh che chở đi trước, vừa đến xe, bà quay lại nhìn những phóng viên liên tục đặt ra những câu hỏi kỳ quặc, môi dưới mím chặt.
“Ông xã tôi đã nói, không trả lời chuyện cá nhân, vừa rồi là câu trả lời cuối cùng cho ngày hôm nay.”
“Nhưng tôi thấy các vị rất quan tâm đến chuyện cá nhân của chúng tôi, vậy thế này đi, tôi sẽ trả lời một câu hỏi cuối cùng.”
Đèn flash nháy liên tục, tiếng chụp ảnh vang lên không ngừng.
Hứa Uyển nắm lấy cánh tay Thẩm Tề Tranh, đứng ở cửa xe, chậm rãi mở lời: “Mọi người dường như rất quan tâm đến con dâu tương lai của Thẩm gia, cảm ơn sự quan tâm của mọi người dành cho Thẩm Tấn. Con dâu tương lai của chúng tôi đã được chọn, tuy chưa chính thức kết hôn, nhưng chúng tôi đã nhận định cô ấy là người phù hợp.”
“Ban đầu, tôi dự định sẽ chọn một thời điểm thích hợp hơn để giới thiệu cô ấy với mọi người, nhưng nếu các vị đã quan tâm như vật, hiện tại nói cũng không vấn đề gì. Hơn nữa, chắc hẳn tất cả phóng viên đều đã nghe thấy tên con dâu chúng tôi.”
Hứa Uyển thong dong, thanh âm vững vàng: “Con dâu nhà Thẩm gia chúng tôi tên là Thu Tùy.”
Câu nói vừa dứt, như bom nổ giữa đám đông phóng viên. Trước khi họ kịp hiểu ý nghĩa của nó, Hứa Uyển đã mở cửa xe và bước vào ghế sau.
Khi các phóng viên định thần lại, chiếc xe đã nghênh ngang rời đi, chỉ còn lại bóng dáng mịt mờ.
Nhìn qua gương chiếu hậu, Thẩm Tề Tranh và Hứa Uyển cau mày mở điện thoại.
Sự việc này đã rầm rộ suốt một thời gian. Mặc dù bộ phận quan hệ công chúng của tập đoàn Thẩm, thư ký của Thẩm Tề Tranh và Hứa Uyển đều không biết Thu Tùy là ai, nhưng vì liên quan đến Thẩm Tấn, họ đã phản ứng nhanh chóng và đưa ra các giải pháp xử lý, cùng gửi đến hộp thư của Thẩm Tề Tranh và Hứa Uyển.
Thẩm Tề Tranh và Hứa Uyển không cần phải lên Weibo cũng hiểu được sự phức tạp của vấn đề. Ngồi ở ghế sau xe, họ mở hộp thư và xem xét sơ bộ, lập tức nắm bắt được tình hình.
Trong mắt Thẩm Tề Tranh hiện lên một tia hoang đường, cười lạnh nói: “Thầy Lâm là một người như thế nào, chúng ta còn không rõ ràng sao? Nếu tính cách của thầy Lâm ra sao còn không rõ, sao có thể yên tâm giao đứa nhỏ Thẩm Viên cho nhà họ Lâm được?”
Hứa Uyển im lặng, nhìn chằm chằm vào hộp thư đến khi hoàn hồn, chậm rãi lên tiếng: “Tuy nhiên, việc Thu Tùy đến nhà họ Lâm ở hẳn phải có lý do. Chúng ta nên gọi điện hỏi thăm, nếu không hiểu rõ thì cũng chẳng biết phải làm gì tiếp theo.”
Thẩm Tề Tranh gật đầu đồng ý, lấy điện thoại ra gọi cho Thẩm Tấn.
Ba phút sau, Thẩm Tề Tranh lắc đầu với Hứa Uyển: “Không liên lạc được, điện thoại tắt máy rồi.”
Hứa Uyển nhíu mày suy tư một lúc: “Thôi bỏ đi, sáng mai chúng ta trực tiếp đến Bạc Duyệt Loan. A Tấn nói nó và Thu Tùy sống ở cùng một tòa nhà, là hàng xóm của nhau. Cùng hai đứa trẻ này tán gẫu một chút và tìm hiểu xem năm đó rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra.”
*
Chín giờ ngày hôm sau.
Thời điểm Thu Tuỳ tỉnh dậy, cô chỉ cảm thấy cơ thể rất đau nhức vì đã bị Thẩm Tấn hành hạ cả đêm, khắp xương quai xanh quanh cổ cô trải rộng những vệt đỏ, nơi eo bị Thẩm Tấn bóp vẫn còn cảm giác hơi đau.
Thu Tuỳ xoa xoa eo, nheo mắt lại nằm đó một lúc. Thẩm Tấn từ sớm không biết đã đi đâu. Cô mơ mơ màng màng cảm thấy giường rất ấm áp, chỉ muốn tiếp tục ngủ.
Nhắm mắt được vài phút, cô chợt nghe thấy một âm thanh sột soạt phát ra từ phòng khách, tuy rất nhỏ nhưng trong căn nhà trống trải cũng đủ rõ ràng để vang vọng.
Thu Tuỳ ngồi dậy và lắng nghe một lúc.
Ba giây sau, đồng tử của cô đột nhiên mở to, nhanh chóng đứng dậy tìm một bộ đồ ngủ tươm tất trong tủ để mặc vào.
Nghe một hồi, cô nhận ra trong phòng khách có ba người.
Một người là Thẩm Tấn, hai người còn lại là Thẩm Tề Tranh và Hứa Uyển.
Mặc dù không biết tại sao Thẩm Tề Tranh và Hứa Uyển lại đột nhiên tới cửa, nhưng Thu Tuỳ nghĩ dù sao cô cũng phải ra ngoài chào hỏi.
Cô thay bộ đồ ngủ rồi đi đến phòng khách, cong lên khoé môi đi về hướng Thẩm Tấn. Một bên cúi đầu với Thẩm Tề Tranh và Hứa Uyển đang trò chuyện với Thẩm Tấn: “Cháu chào chú và dì.”
Giọng nói vang lên.
Ba người trong phòng khách đồng thời ngước nhìn cô.
Thu Tuỳ bước chân đi về phía phòng khách liền vô thức dừng lại.
Cô nhạy bén nhận thấy có điều gì đó không ổn trong bầu không khí giữa ba người. Nó hoàn toàn khác với khi họ ăn tối cùng nhau ngày hôm qua.
Ba người vẻ mặt ngưng trọng, ánh mắt Hứa Uyển thậm chí có chút đau lòng khi nhìn cô.
Thu Tuỳ vừa mới ngủ dậy, đêm qua bị Thẩm Tấn hành hạ đến tận sáng sớm, bây giờ còn chưa tỉnh táo hoàn toàn, trong khoảng thời gian ngắn cũng không biết rốt cuộc đã xảy ra sự tình gì: “Chú dì, hai người đây là…”
Đôi mắt Hứa Uyển lóe lên trong vài giây, lập tức đi tới đánh gãy lời Thu Tuỳ: “Đứa nhỏ này, sao cháu vẫn…”
Nói được nửa đường, Hứa Uyển cúi đầu, tựa hồ vô cùng bi thương, trong mắt có chút lấp lánh nước mắt.
Thu Tuỳ có chút bối rối, cô phát ngốc vài giây, đưa tầm mắt hướng về Thẩm Tấn cầu cứu.
Thẩm Tấn lại không nhìn cô, chỉ nghe điện thoại, vẻ mặt nghiêm túc đi đến góc phòng. Cô mơ hồ nghe được vài lời Thẩm Tấn nói với đầu dây bên kia trong điện thoại. https://www.wattpad.com/1456578154-edit-ho%C3%A0n-hi%E1%BB%87n-%C4%91%E1%BA%A1i-s%E1%BA%AFc-%08thu-%C3%B4m-tinh-h%C3%A0-h%E1%BB%99i-thu
“Việc này tôi sẽ xử lý, đừng liên lụy đến Tùy Tùy.”
“Tôi sẽ thay mặt cô ấy nói với công ty để cô ấy ở nhà nghỉ ngơi vài ngày, với tình trạng hiện tại cô ấy không tiện đi làm.”
“Sợ gì? Trời sập tôi đỡ. Cô ấy không đi làm, tôi nuôi cô ấy.”
“Tôi biết cậu nói đúng, nhưng tôi không đồng ý với chuyện này.”
Thu Tuỳ ngơ ngác đứng đó, trong lòng hiện lên một loại dự cảm chẳng lành.
Mặc dù cô không biết Thẩm Tấn đang nói chuyện điện thoại với ai, nhưng cô có thể nghe ra được Thẩm Tấn đang trò chuyện về mình với người ở đầu bên kia.
Ngoài ra còn có Thẩm Tề Tranh và Hứa Uyển, nhìn ra cảm xúc dường như cũng không tốt, hoàn toàn khác với vẻ rạng rỡ ngày hôm qua.
Cô mím môi, do dự vài giây, không nhịn được hỏi: “Dì, mọi người sao vậy? Xảy ra chuyện gì sao?”
Hứa Uyển hít một hơi thật sâu, sau đó nắm lấy tay cô và nói: “A Tấn đã kể cho chúng ta nghe mọi chuyện về cháu.”
Thu Tuỳ sửng sốt một lát, không kịp phản ứng: “Chuyện của cháu?”
Hứa Uyển im lặng một lúc, chỉ cảm thấy cảm xúc của mình khá phức tạp.
Thẩm Tề Tranh cùng bà sáng nay lúc năm giờ liền rời giường, họ cũng không dám trì hoãn quá lâu, bởi vì vào đêm phóng viên phỏng vấn Thẩm Tề Tranh và bà, chuyện này cũng trở thành chủ đề trên hot search.
Vài giờ trước, bà và Thẩm Tề Tranh đến Bạc Duyệt Loan, Thu Tuỳ vẫn đang ngủ, là Thẩm Tấn đã ra mở cửa cho họ.
Bởi vì sợ làm phiền giấc ngủ của Thu Tùy nên Thẩm Tấn liền đưa bọn họ sang phòng bên cạnh.
Vấn đề này liên quan quá nhiều thứ. Nhân viên quan hệ công chúng của tập đoàn Thẩm đã hỏi Thẩm Tề Tranh và Hứa Uyển xem họ có cần đè chuyện này xuống không, nhưng Thẩm Tề Tranh và Hứa Uyển đã từ chối.
Thứ nhất, họ tin tưởng vào ánh mắt của Thẩm Tấn cũng như Thu Tuỳ. Thứ hai, vấn đề này mới bắt đầu lên men không lâu. Việc hạ nhiệt một cách mù quáng mà không hiểu rõ toàn bộ câu chuyện sẽ chỉ khiến mọi người hoàn toàn tin rằng Thu Tuỳ có vấn đề lớn.
Thẩm Tề Tranh cùng Hứa Uyển đều thống nhất ý kiến, cây ngay không sợ chết đứng. Họ nên để mọi chuyện kéo dài một thời gian, chỉ khi tìm ra sự thật đằng sau vấn đề này, họ mới có thể tìm ra giải pháp thích hợp nhất.
Thời điểm Thẩm Tấn mở cửa còn có chút bối rối, nhưng Thẩm Tề Tranh đã kể lại toàn bộ sự việc một cách ngắn gọn và súc tích cho anh, anh đột nhiên thanh tỉnh lại.
Thẩm Tấn đang ngồi trong phòng, trong mắt hiện lên sự tức giận. Anh cơ bản đã đoán được kẻ đứng sau vụ việc này.
Suy cho cùng, Thu Tuỳ luôn đối xử tốt với người khác, số người sẵn sàng bỏ ra nhiều công sức như vậy để vu khống và hãm hại Thu Tuỳ cũng không có nhiều.
Thẩm Tấn hơi nheo mắt lại, quét mắt qua các lượt tìm kiếm nóng hổi trên Weibo.
Mười hot search đầu tiên đều do những người liên quan đến vấn đề này chiếm giữ.
Du Nhiễm Nguyệt.
Lâm Hoà Dự.
Thẩm Tề Tranh cùng Hứa Uyển.
Thu Tuỳ.
Và chính anh.
Những người trên cứ thay phiên nhau lên hot search với nhiều sự hoán đổi vị trí và kết hợp khác nhau.
Nhờ sự nỗ lực định hướng của một bộ phận fan, hình ảnh của Du Nhiễm Nguyệt ngày càng được cải thiện. Nhiều tin tức tích cực về cô ta liên tục được đăng tải. Ngược lại, vẫn còn một số cá nhân cố tình lan truyền những tin đồn thất thiệt và lời lẽ không hay về những người còn lại.
Trong số đó, Thu Tuỳ bị tấn công nhiều nhất.
Thẩm Tấn nhắm mắt lại, anh vốn là người bình tĩnh lý trí, giờ phút này lại hận không thể ra ngoài một phen đốt lửa ba người nhà họ Du.
Anh hít một hơi thật sâu, ngồi trên ghế sofa bình tĩnh lại một lúc rồi mới giải thích chuyện của Thu Tuỳ cho Thẩm Tề Tranh và Hứa Uyển.
Hứa Uyển ban đầu còn có thể giữ vẻ mặt bình tĩnh, nhưng khi nghe xong liền nhịn không được muốn chửi rủa, đến cuối cùng tức giận đến mức run rẩy toàn thân, rơi nước mắt.
Bà nhìn Thu Tuỳ đang bối rối trước mặt, cảm xúc vốn đã bình tĩnh lại của bà đột nhiên lại dâng trào.
“Lúc cháu còn đang ngủ, Thẩm Tấn đã kể cho chúng ta nghe về mối quan hệ của Du Nhiễm Nguyệt với cháu”, Hứa Uyển nghiến răng nghiến lợi nói, giọng điệu dừng lại một chút, sau đó nói: “Còn có xuất thân của cháu nữa.”
Thu Tuỳ sửng sốt. Cô biết nếu cùng Thẩm Tấn ở bên nhau, những chuyện này sớm muộn gì cũng sẽ bị Thẩm Tề Tranh và Hứa Uyển biết.
Nhưng chuyện này xảy ra quá đột ngột, rõ ràng là có chuyện gì đó không ổn đang xảy ra với cô.
Thu Tuỳ bắt đầu cảm thấy bất an.
Thẩm Tề Tranh bước đến gần cô, Thu Tùy nhìn thấy người đàn ông trung niên từng thống trị thương trường nhiều năm đang do dự trong vài giây. Cuối cùng thở dài: “Chú và dì của cháu phải chạy về nhà để giải quyết chuyện giữa A Tấn và cháu. Cháu yên tâm nghỉ ngơi ở nhà trong vài ngày.”
Thu Tuỳ đã nhận ra mình đang gặp rắc rối, nhưng cô không biết đó là gì. Điều chưa biết này thậm chí còn gây lo lắng và bất ổn hơn.
Cô chỉ có thể máy móc đưa Thẩm Tề Tranh và Hứa Uyển ra cửa, ngơ ngác gật đầu: “Được.”
Hứa Uyển đi tới cửa thay giày, đang định đi ra ngoài thì đột nhiên dừng lại: “Thu Tùy.”
Thu Tuỳ ngước mắt nhìn bà, sau đó nhận thấy khóe mắt Hứa Uyển hơi đỏ lên, giống như vừa khóc: “Nếu Thẩm Tấn ức hiếp cháu hoặc có lỗi với cháu thì cứ nói với chú dì. “
“A?” Thu Tuỳ chớp mắt, lúc này cô không để ý nhiều về lời nói của Từ Vãn, chỉ mím môi, quay đầu nhìn Thẩm Tấn đang đi đi lại lại trong phòng khách.
Cô không nói gì, chỉ trầm mặc tiễn Thẩm Tề Tranh và Hứa Uyển đến cửa thang máy.
Sau khi trở về nhà, Thu Tuỳ đứng ở cửa nhìn vào phòng khách.
Thẩm Tấn đứng trước cửa sổ sát đất, quay lưng về phía cô, mặc áo ngủ tối màu, một tay cầm điếu thuốc, điện thoại dán bên tai.
Thu Tuỳ mơ hồ cảm thấy cảnh tượng này có chút quen thuộc, mấy ngày trước cô đồng ý cho Thẩm Tấn đi xem mắt, anh cũng đứng đây hút thuốc như thế này, tâm tình không tốt.
Chỉ là không biết có phải do ảo giác của cô hay không, cô luôn cảm thấy lúc này Thẩm Tấn trông còn khó chịu hơn đêm đó.
Giọng nói khàn khàn của Thẩm Tấn thỉnh thoảng lại vang vào tai cô.
“Khi ông Antip lựa chọn những người phiên dịch tạm thời, tôi nhớ rằng để đảm bảo sự công bằng, tất cả các cuộc phỏng vấn đều phải quay video”.
“Tìm hiểu đoạn video.”
“Ông Antip hiện đang ở đâu? Có rảnh không?”
Sự bất an trong lòng Thu Tuỳ dần dần dâng cao, cô cắn môi dưới, nhìn quanh phòng khách rộng lớn, cuối cùng nhìn thấy điện thoại di động của mình trên ghế sofa trong góc.
Thu Tuỳ rón rén đi tới, chộp lấy điện thoại di động của cô và quay trở lại phòng ngủ trước khi Thẩm Tấn chú ý đến cô.
Phải mười phút sau Thẩm Tấn mới cúp điện thoại.
Anh cất điện thoại, liếc nhìn lại chiếc điện thoại vốn nằm trên ghế sofa đã biến mất.
Thẩm Tấn đầu ong ong, anh ngây người đứng đó một lát mới kịp phản ứng lại, nhanh chóng đi qua phòng khách về phía phòng ngủ.
Thời điểm Thẩm Tề Tranh và Hứa Uyển tìm anh vào sáng sớm, anh đã nhìn thấy đủ kiểu chửi rủa và suy đoán vô căn cứ về Thu Tuỳ trên Internet.
Anh nhìn thấy cũng không chịu nổi, huống chi là Thu Tuỳ tận mắt chứng kiến.
Thẩm Tấn đẩy cửa phòng ngủ ra, Thu Tuỳ ngồi quay lưng về phía anh, mặt hướng về phía ban công, điện thoại di động đặt trên bàn, cô rất im lặng, không khóc cũng không phàn nàn qua điện thoại với ai.
Tuy nhiên, Thẩm Tấn không khỏi cảm thấy tim mình lỡ nhịp, vô cớ nhìn thấy một tia tuyệt vọng ở phía sau Thu Tùy.
Anh nhắm mắt lại để giữ bản thân thật bình tĩnh rồi mới bước những bước chân nhẹ nhàng đến bên cạnh Thu Tuỳ.
Thu Tuỳ nhận thấy bàn tay đang đặt trên đầu gối của mình đang bị ai đó nắm giữ, cô ngước mắt lên liền bắt gặp khuôn mặt đầy thương tiếc và kìm nén tức giận của Thẩm Tấn.
Cô chớp mắt, trong đầu hiện lên lời bình luận cô nhìn thấy cách đây không lâu.
“Vãi, Lâm Hoà Dự lại là loại người này? Vậy thì Nhiễm Nguyệt của chúng ta và Lâm Hoà Dự có mối quan hệ không tốt là chuyện bình thường.”
“Thu Tuỳ thì ra cũng là một người phụ nữ có rất nhiều chuyện xưa, hahaha.”
“Thẩm Tấn cũng không thể tin được, thông minh một đời hồ đồ nhất thời, thế mà lại ngã vào người phụ nữ Thu Tuỳ này.”
“Chậc, bạn thì biết cái gì? Ai bảo Thu Tuỳ từ nhỏ đến lớn đều xinh đẹp, chính là để có thể đúng tình hợp lý đẩy trình độ phiên dịch của người khác xuống thôi.”
“Nghe nói Thu Tuỳ và Thẩm Tấn từng là bạn học cấp ba. Mẹ kiếp, người phụ nữ này cũng hay, vừa giả nai vừa la liếm, thật sự đem Thẩm Tấn ăn gắt gao.”
“Thật không biết Thẩm Tề Tranh và Hứa Uyển đang nghĩ gì, vậy mà trực tiếp ủng hộ Thu Tuỳ?”
Thu Tùy vô thức cắn môi dưới, cử động ngón tay, mở ra vòng tay của Thẩm Tấn.
Giọng nói của cô rất nhẹ nhàng, mờ ảo truyền vào tai Thẩm Tấn: “Thẩm Tấn, có phải em gây thêm phiền phức cho anh không?”
Nhìn thấy đâu đâu cũng là lời chửi rủa và những từ tục tĩu, Thu Tuỳ chỉ cảm thấy mình không còn chút sức lực nào, thậm chí còn không còn sức để khóc.
Nhưng khi nhìn thấy sự chỉ trích cùng hoài nghi đối với Lâm Hoà Dự và Thẩm Tấn, rốt cuộc cô gần như không thở được, cảm giác uỷ khuất và tự trách chính mình gần như lấn át cô.
“Thẩm Tấn”, Thu Tùy chớp chớp mắt, nước mắt nóng hổi rơi xuống, “Em giống như đã kéo anh xuống địa ngục.”
Trong suốt quá trình, cô luôn cúi đầu, không nhìn anh. Nước mắt lặng lẽ rơi, giọng cô vỡ vụn, nỗi bất bình cùng tự trách sắp trào dâng.
Thẩm Tấn nhìn chằm chằm những giọt nước mắt đọng trên má cô, lại nhìn đôi bàn tay trống rỗng mà Thu Tuỳ đã cố thoát ra.
Anh siết chặt đôi tay đang buông thõng bên mình thành nắm đấm, chịu đựng một lúc, nhưng cuối cùng không thể nhịn được nữa.
Thẩm Tấn ngồi xổm xuống, đưa tay nắm lấy bàn tay Thu Tuỳ đang đặt trên đầu gối, lần này anh cố dùng thêm vài phần lực, Thu Tuỳ hoàn toàn không thoát ra được.
“Thu Tuỳ”, Thẩm Tấn giơ tay lên đặt lên cổ Thu Tuỳ, yêu cầu cô quay lại một chút, “Nhìn anh.”
Thẩm Tấn nghiến răng nghiến lợi, cố gắng hết sức đè nén cơn tức giận trong cơ thể.
“Em nghe cho rõ, không có chuyện có người kéo anh xuống địa ngục, chỉ có việc anh bằng lòng cùng người khác xuống địa ngục.”
“Nếu Thẩm Tấn anh dám cùng em xuống địa ngục, anh cũng có thể kéo em lên.”
“Còn nữa”, Thẩm Tấn nói, “Cho dù có xuống địa ngục, em cũng không thể buông tay anh ra, có nghe thấy không?”
Thu Tuỳ ngơ ngác nhìn người đàn ông trước mặt, như thể nhìn thấy thiếu niên của mười năm trước.
Vẻ mặt anh cuồng vọng không ai bì nổi, giọng điệu ngạo mạn từ trên nhìn xuống, anh kiêu ngạo lại khí phách, tất cả đều làm cô yêu thích và mê luyến.
Cô rũ mắt xuống, ánh mắt rơi vào đôi tay bị Thẩm Tấn cưỡng ép nắm giữ. https://www.wattpad.com/1456578154-edit-ho%C3%A0n-hi%E1%BB%87n-%C4%91%E1%BA%A1i-s%E1%BA%AFc-%08thu-%C3%B4m-tinh-h%C3%A0-h%E1%BB%99i-thu
Thu Tuỳ nhìn chằm chằm vào nơi đó một lúc. Thật kỳ lạ, cô cảm thấy sức lực đã bị rút ra khỏi cơ thể mình vì nhìn thấy những tin tức kia dường như đang truyền vào khắp cơ thể cô từng chút một, chậm rãi tụ lại trong tim cô.
Một lúc sau, cô mới lấy lại được chút suy nghĩ: “Vậy chuyện này nên giải quyết như thế nào.”
Thẩm Tấn nhướn mày, nghiêng người ôm lấy cô, một lúc sau mới buông ra: “Nếu em không muốn đứng ra, anh sẽ tự mình giải quyết. Nếu em nguyện ý đối mặt với Du Nhiễm Nguyệt và vợ chồng nhà họ Du kia, anh sẽ làm chỗ dựa cho em.”
“Thu Tuỳ, em muốn làm gì cũng được. Nếu có chuyện gì xảy ra, còn có anh đây.”
Nhịp tim của Thu Tùy đột nhiên tăng tốc, cô bắt gặp ánh mắt Thẩm Tấn, môi mấp máy, nhưng cuối cùng vẫn im lặng.
Thẩm Tấn liếc nhìn chiếc điện thoại di động cô đặt trên bàn, đưa tay xoa đầu cô: “Mặc kệ những bình luật lung tung này đi, nhưng có điều họ nói cũng đúng.”
Thu Tùy hít sâu vài hơi, cuối cùng tìm lại được giọng nói bình thường của mình: “Cái gì?”
“Bọn họ nói em đem anh ăn gắt gao.” Thẩm Tấn nhấp môi dưới, giọng điệu chiều chuộng: “Rất đúng.”
“Anh đây còn không phải là thông minh một đời, hồ đồ nhất thời sao, triệt để thua ở em”, Thẩm Tấn nói, “Thu Tùy, trên thế giới này hầu như mọi người đều sẽ để cho mình một lối thoát và những lựa chọn phòng hờ, anh cũng không ngoại lệ”.
“Điều này càng đúng hơn trong giới đầu tư mạo hiểm. Không có nhà đầu tư mạo hiểm nào bỏ hết trứng vào một giỏ, và anh cũng không ngoại lệ”.
“Nhưng mà, Thu Tùy”, Thẩn Tấn thầm thở dài, “Em là tất cả của anh.”
Thu Tuỳ chớp mắt, nhìn chằm chằm vào khóe môi bất đắc dĩ của Thẩm Tấn. Cô nghe thấy Thẩm Tấn nói: “Thu Tuỳ, em đối với anh, chính là vĩnh viễn nắm chắc phần thắng lợi.”
Cô bị Thẩm Tấn giữ bất động, tay cô đột nhiên siết chặt lại, cảm giác được trái tim vốn đã ngừng đập cách đây không lâu của mình lại sống dậy theo lời nói của Thẩm Tấn.
Ý thức của cô dần dần trở lại, Thu Tuỳ suy nghĩ một lúc, đột nhiên hiểu ra ý tứ của Thẩm Tấn khi nói “nguyện ý đối mặt với Du Nhiễm Nguyệt và vợ chồng nhà họ Du kia”.
Kỳ thực giải quyết chuyện hiện tại rất đơn giản, chỉ có hai cách, người ngoài có thể giúp cô giải thích, làm sáng tỏ mọi chuyện, hoặc là cô có thể tự mình đứng lên giải thích.
Tất nhiên, tác dụng của việc người ngoài giải thích và làm rõ mọi việc cho cô chắc chắn sẽ không hiệu quả bằng việc tự mình giải thích tất cả.
Nguyên nhân Du Nhiễm Nguyệt dám vừa ăn cướp vừa la làng cũng rất đơn giản, giống như việc Du Nhiễm Nguyệt dám lấy tác phẩm thư pháp của cô làm của mình——
Du Nhiễm Nguyệt chắc chắn cô không dám đứng ra đối mặt. Du Nhiễm Nguyệt biết rất rõ cô không đủ can đảm đối mặt với thân thế đáng thương của chính mình. Du Nhiễm Nguyệt chính là đánh cược cô sẽ không phơi bày một mặt yếu ớt của bản thân ở trước mặt công chúng.
Thu Tuỳ chớp mắt, một lúc sau, cô móc tay vào ngón giữa đeo chiếc nhẫn kim cương của Thẩm Tấn.
“Thẩm Tấn”, cô nói, “Em nghĩ kỹ rồi.”
“Em muốn tự mình giải quyết.”
“Hãy làm người ủng hộ em.”
*
Trưa thứ bảy, Weibo bất ngờ tràn ngập những hot search mới.
“Sáu thành viên của gia đình họ Lâm, bao gồm vợ chồng Lâm Hoà Dự, con trai, con dâu cùng với cháu trai cháu gái, đã cùng nhau đưa ra một bức thư ngỏ để làm rõ một số tin tức ngày hôm nay.
Để làm rõ điểm đầu tiên: Thu Tuỳ chuyển đến biệt thự của gia đình họ Lâm sau khi cô ấy mười tám tuổi.
Giải thích: Khi đó Thu Tuỳ không có nhà để về và chỉ có thể tạm thời sống trong gia đình họ Lâm. Cô ấy và Lâm Hoà Dự chỉ đơn thuần là quan hệ thầy trò. Tất cả sáu thành viên của gia đình họ Lâm đều có thể làm chứng cho điều này.
Về lý do tại sao Thu Tuỳ không có nhà để về, bạn phải hỏi em gái trên danh nghĩa của Thu Tuỳ, Du Nhiễm Nguyệt, và cha mẹ hợp pháp của Thu Tuỳ, Du Thiệu Huy và Lê Nhàn.
Tại sao họ lại nhận nuôi Thu Tuỳ từ trại trẻ mồ côi, nhưng sau đó lại ngược đãi cô ấy, ngăn cản cô ấy tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học, nhốt cô trong phòng chứa vào ngày đầu tiên của kỳ thi tuyển sinh đại học để cố tình làm cô ấy trễ thi, buộc cô phải học lại?
Vì không muốn trả học phí đại học cùng chi phí sinh hoạt cho Thu Tuỳ mà để Thu Tuỳ trượt kỳ thi tuyển sinh đại học và làm việc trong một nhà máy, chỉ để kiếm tiền hỗ trợ Du Nhiễm Nguyệt trong đủ loại lớp đào tạo nghệ thuật đắt tiền?
Vì cái gì mà giữ lại chứng minh thư của Thu Tuỳ và ngăn cản cô ấy tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học lần thứ hai? Vậy là Thu Tuỳ buộc phải cầu cứu nhà họ Lâm?
Thu Tuỳ sống trong gia đình họ Lâm được một năm, từ năm 4 tuổi đã bắt đầu đi theo Lâm Hoà Dự học tập thư pháp. Cô ấy là một trong những học sinh đáng tự hào nhất của Lâm Hoà Dự. Chúng tôi coi Thu Tuỳ như gia đình, và Thu Tuỳ cũng vậy.
Lâm Hoà Dự và Thu Tuỳ là thầy trò, cũng là người nhà, không có bất kì mối quan hệ không minh bạch hay không sạch sẽ nào.
Để làm rõ điểm thứ hai: Thu Tuỳ có giỏi thư pháp không?
Giải thích: Có. Tuy nhiên, tai nghe không bằng mắt thấy. Vào lúc tám giờ tối nay, Thu Tuỳ sẽ trực tiếp trình diễn các tác phẩm thư pháp của mình trên sóng trực tiếp. Du Nhiễm Nguyệt không dám viết thư pháp trước công chúng, nhưng Thu Tuỳ có thể làm được, và cô ấy không hề sợ hãi.
Để làm rõ điểm thứ ba: Du Nhiễm Nguyệt có phải là học trò của thầy Lâm Hoà Dự không?
Giải thích: Có. Nhưng tài năng thư pháp của Du Nhiễm Nguyệt không cao, kỹ năng thư pháp chỉ ở mức trung bình.
Đối với các tác phẩm thư pháp được Du Nhiễm Nguyệt trưng bày trong chương trình tài năng, nếu cư dân mạng tò mò, có thể trực tiếp yêu cầu Thu Tuỳ viết cùng một kiểu chữ thư pháp trong buổi phát sóng trực tiếp, đến lúc đó sẽ tự nhiên phát hiện ra.
Ngoài ra, Thu Tuỳ đã ủy thác Nhan Thư Việt làm luật sư riêng của cô để xử lý vấn đề cắt đứt mối quan hệ giữa cô và nhà họ Du sau khi sự việc kết thúc, Nhan Thư Việt sẽ chính thức thông báo kết quả cuối cùng cho mọi người trên Weibo.”
Không có một câu vô nghĩa nào trong bài blog này. Hầu như mọi từ ngữ đều chứa đầy sự đảo ngược mạnh mẽ, chỉ trong vòng mười phút, nó đã nổi lên nhanh chóng và lan truyền với tốc độ đáng kinh ngạc.
Sau khi mối quan hệ giữa Thu Tuỳ, Du Nhiễm Nguyệt và nhà họ Du bị vạch trần hoàn toàn, trực tiếp làm một nhóm cư dân mạng chấn động.
Mặc dù vậy, vẫn có rất nhiều người hâm mộ bênh vực Du Nhiễm Nguyệt, nhưng chẳng bao lâu sau, những chủ đề nóng hổi mới lại lọt vào tầm mắt mọi người.
Các phương tiện truyền thông có mối quan hệ rộng rãi đã tìm thấy trường trung học được liệt kê trong sơ yếu lý lịch của Thu Tuỳ, đồng thời dành chút công sức để phỏng vấn giáo viên trung học của Thu Tuỳ vào thời điểm đó.
Hiệu trưởng đã nghỉ hưu nhưng khi nhắc đến Thu Tuỳ, ông vẫn ấn tượng sâu sắc.
“Đứa trẻ này thật đáng thương.”
“Trò ấy được bố mẹ nhận nuôi, thậm chí còn không có cùng họ với bố mẹ. Tôi nhớ rõ họ của bố trò ấy là Du. Đúng rồi, có một nữ thần tượng đã ra mắt trong một chương trình tìm kiếm tài năng của một nhóm nhạc nữ nổi tiếng trong nước, tên là Nhiễm Nguyệt thì phải, đứa con gái ruột của bọn họ.”
“Không thích thì tại sao lại muốn nhận nuôi? Ồ, việc này nói ra thì rất dài. Lúc này hai chị em học cùng trường. Có giáo viên tổ chức họp phụ huynh trò chuyện nên cũng biết được nội tình. Hai vợ chồng gặp một số vấn đề nhỏ về khả năng sinh sản. Lúc đó bác sĩ nói về cơ bản là không thể có con nên đã nhận nuôi Thu Tuỳ.”
“Ai có thể ngờ rằng trong vòng một năm kể từ khi nhận nuôi Thu Tuỳ, đôi vợ chồng này thế mà lại có tin vui. Kết quả là kể từ đó Thu Tuỳ chưa bao giờ có được cuộc sống tốt đẹp”.
“Thành tích của đứa trẻ này tốt đến mức mọi người trong trường đều có thể nhìn thấy, hệ thống giáo vụ cũng ghi nhớ kỹ, nhiều lần nằm trong top 10 của khối, trưởng thành sớm và hiểu chuyện.”
“Đáng tiếc, lần đầu tiên đi thi đại học môn Hán ngữ bị muộn một tiếng nên phải học lại.”
“Học lại cũng cực khổ lắm. Đứa trẻ này không có tiền đóng học phí. Tôi nghe nói người trong nhà không đồng ý và họ muốn trò ấy đi làm công. Vẫn là tôi xin hiệu trưởng đứng ra bảo đảm. Hiệu trưởng không đành lòng bỏ rơi một học sinh nghiêm túc nên đã ngoại lệ miễn phí cho Thu Tuỳ đi học lại.”
Cuối video phỏng vấn, phóng viên đã vào hệ thống công tác học tập của trường để in ra bảng điểm Thu Tuỳ, bao gồm điểm số từng môn học và bảng xếp hạng, đúng như lời giáo viên chủ nhiệm, nhiều lần vào top 10 của khối, nhưng đã lãng phí một năm để học lại.
Đoạn video phỏng vấn được tung ra, ngay lập tức gây xôn xao dư luận, rất nhiều người đã trực tiếp phẫn nộ, cho rằng Du Nhiễm Nguyệt nên rời khỏi làng giải trí.
Công chúng vô cùng tức giận, các sản phẩm do Du Nhiễm Nguyệt quảng cáo đều bị tẩy chay một cách tự phát, chỉ trong vòng ba giờ, tất cả phim truyền hình, phim điện ảnh, chương trình tạp kỹ và các sản phẩm do Du Nhiễm Nguyệt quảng cáo đều phủi sạch quan hệ.
Tám giờ tối, buổi phát sóng trực tiếp của Thu Tuỳ bắt đầu đúng giờ.
Là một phiên dịch viên, cô thực ra đã quen với việc đứng sau lưng người khác nên đột nhiên có chút không thoải mái khi đối mặt với ống kính.
Cô không khỏi cảm thấy may mắn, ít nhất không cần phải tán gẫu với cư dân mạng, cô chỉ thể hiện một chút khả năng thư pháp của mình mà thôi.
Bởi vì đã được đề cập trong bức thư ngỏ do gia đình họ Lâm sáu người cùng ký tên, cư dân mạng đã đề nghị để cô viết trước công chúng những tác phẩm thư pháp mà Du Nhiễm Nguyệt từng thể hiện trong cuộc thi tài năng.
Thu Tuỳ nhìn vào hàng loạt bình luận trong khu vực bình luận trực tiếp, giống như phần giới thiệu phát sóng trước đó. Chúng đều là những tác phẩm thư pháp được Du Nhiễm Nguyệt trưng bày trong chương trình tài năng.
Thu Tùy mím môi dưới, liếc nhìn màn hình, chậm rãi nói mấy chữ: “Vậy viết theo chữ thảo* đi.”
*Là 1 trong 5 kiểu viết chữ Hán trong thư pháp Trung Hoa. Đã được giải thích trong chương 64.
Cô nói rất ít và bắt đầu viết ngay khi cầm bút thư pháp lên.
Năm phút sau, cô cầm tờ giấy tuyên* lên, giơ vào màn hình rồi đặt xuống.
*Giấy chuyên dùng để viết thư pháp. Đã được giải thích trong chương 64.
Ngay sau đó, Thu Tuỳ lại liếc nhìn màn hình rồi gật đầu: “Được, lại viết theo kiểu chữ khải* đi.”
*Chữ khải 楷書 (khải thư hay chính thư 正書). Đây là kiểu chữ chính thức, chuẩn mực, dễ nhận biết, dễ đọc nhất và vẫn là phổ thông nhất trong các kiểu viết chữ Hán hiện nay. (nguồn: wikipedia)
Nói xong, Thu Tuỳ không thèm đọc những bình luận điên cuồng trong khu vực tin nhắn, lại cầm bút lên và bắt đầu viết.
Năm phút sau, cô một lần nữa cầm tờ giấy tuyên trên bàn lên và lắc lắc trước màn hình.
Lần này, cuối cùng cô cũng có thời gian để xem những bình luận lướt qua trong khu vực tin nhắn.
[Thật đáng ngưỡng mộ! Bức thư pháp này thể hiện tình cảm chân thật, nét chữ thanh thoát, uyển chuyển. Không cần nghi ngờ gì nữa, những tác phẩm mà Du Nhiễm Nguyệt trưng bày chính là do chị Thu viết.]
[Hoàn toàn không có gì lạ khi Du Nhiễm Nguyệt không bao giờ thể hiện thư pháp trước mặt mọi người, hóa ra cô ta không dám]
[Lâm Hoà Dự đã nói thẳng, Du Nhiễm Nguyệt học thư pháp, không có tài năng, kỹ năng trung bình và chỉ lười biếng.]
[Cười chết, không biết ai ở sau lưng chọc ghẹo chị gái Thu Tùy, nhưng tôi cảm thấy chính là Du Nhiễm Nguyệt, cô ta chỉ ghen tị mà thôi.]
[Hãy tự tin và thoát khỏi cảm xúc tiêu cực nhé!]
[Du Nhiễm Nguyệt như thế nào không biết xấu hổ khi nói Thu Tuỳ đã chèn ép các phiên dịch viên khác để trở thành người phiên dịch cá nhân cho một nhân vật quan trọng trong giới chính trị Nga? Du Nhiễm Nguyệt đã đánh cắp các tác phẩm thư pháp của người khác và ra mắt với tư cách là thành viên cuối cùng của một nhóm nhạc nữ. Không phải cô ta đã chiếm đoạt cơ hội của cô gái ngay thẳng phía sau và cướp đi vị trí vốn thuộc về một cô gái khác sao?]
[Mặc dù vậy, nhưng chị gái đây có thực sự chèn ép cơ hội của các phiên dịch viên khác nhờ mối quan hệ của anh Thẩm không?]
Thu Tuỳ sững sờ khi nhìn thấy bình luận này, chưa kịp định thần lại đã nghe thấy giọng nói trầm trầm của Thẩm Tấn.
“Không”, Thẩm Tấn đi đến bên cạnh cô, vòng tay qua vai cô, sau đó nhìn vào camera, “Về việc làm phiên dịch viên cho ông Antip, tối nay sẽ có lời giải thích chính thức, kèm theo video phỏng vấn và toàn bộ phần thể hiện của Thu Tùy, đều sẽ được đăng trên Weibo để cho phép mọi người đánh giá.”
Anh dừng lại một lúc, sau đó nắm tay Thu Tuỳ, nhếch môi dưới trước ống kính: “Vợ sắp cưới của tôi đã dựa vào khả năng của chính mình để trở thành phiên dịch viên cá nhân tạm thời cho ôn Antip ở bờ hồ Baikal.”
https://www.wattpad.com/1456578154-edit-ho%C3%A0n-hi%E1%BB%87n-%C4%91%E1%BA%A1i-s%E1%BA%AFc-%08thu-%C3%B4m-tinh-h%C3%A0-h%E1%BB%99i-thu
Thu Tuỳ mím môi dưới, quay đầu nhìn Thẩm Tấn.
“Tối nay đến đây thôi”, Thu Tuỳ dịu dàng nói, “Nhân tiện, tối nay tôi cũng sẽ công bố đoạn ghi âm về cô Du Nhiễm Nguyệt.”
Một giờ sau khi buổi phát sóng trực tiếp kết thúc, một đoạn ghi âm và video dài sáu tiếng đã được đăng lên mạng.
Trong đoạn ghi âm, Du Nhiễm Nguyệt ăn nói ngạo mạn và có thái độ kiêu căng, hoàn toàn khác với vẻ ngoài lễ phép khiêm tốn trên màn ảnh.
Lần này hình tượng hoàn toàn sụp đổ không thể cứu vãn được nữa.
Đêm đó, những quảng cáo khổng lồ có hình mặt Du Nhiễm Nguyệt đã bị gỡ bỏ khỏi các ga tàu điện ngầm và các đường phố lớn chỉ trong một đêm.
Đoạn video dài sáu tiếng bao gồm vòng phỏng vấn cuối cùng cho vị trí phiên dịch tạm thời của ông Antip, cũng như video về quá trình phát huy khả năng phiên dịch ứng biến của Thu Tuỳ trên sân khấu.
Không gì có thể so sánh được với niềm vui sướng khi tát vào mặt người khác bằng những bằng chứng cứng rắn.
Mọi người đều nghĩ việc Du Nhiễm Nguyệt bị coi là “kẻ nói dối trong làng giải trí” đã là dấu chấm hết cho sự việc. Không ngờ tới chính là, còn có một tin tức lớn hơn nữa bị đào ra.
Người giấu tên đã tung tin và đăng lên Weibo được phát hiện chính là đồng nghiệp của Thu Tuỳ – Giản Nghiên.
Giản Nghiên và Du Nhiễm Nguyệt có mối quan hệ cá nhân thân thiết, và chuyện này cũng được thực hiện dưới sự chỉ đạo của Du Nhiễm Nguyệt. Điều khó tưởng tượng hơn nữa là người phiên dịch tên Giản Nghiên này lại là một phiên dịch viên có tiền án.
Giản Nghiên từ lâu là kẻ vô danh trong ngành phiên dịch tiếng Nga, lý do Giản Nghiên vào đồn cảnh sát Nga là vì cô ta bị tình nghi đã đánh thuốc mê Thu Tuỳ trong một quán bar ở Nga.
Sau khi hậu trường được đào ra, mọi người không khỏi thắc mắc.
Rốt cuộc là đánh thuốc mê cái gì?
Một phiên dịch viên bình thường như Giản Nghiên nào có thần thông quảng đại để có được những loại thuốc có phần bí ẩn này?
Chẳng lẽ cô ta cùng với bạn mình Du Nhiễm Nguyệt cũng có dính líu?
Sau khi giải quyết xong những chuyện này, Thu Tuỳ cũng không đọc thêm bình luận trên mạng nữa, cô biết, những bình luận đó vốn đã nghiêng về một phía.
Thu Tuỳ nghỉ ngơi cả đêm, sáng sớm hôm sau liền liên lạc với Du Thiệu Huy. Sau khi chuyện quá đáng và khó tin này xảy ra, cô chỉ muốn cắt đứt quan hệ với nhà họ Du càng sớm càng tốt.
Nhưng câu trả lời của nhà họ Du cho vấn đề này là họ không đồng ý.
Du Thiệu Huy và Lê Nhàn hẹn gặp cô tại một nhà hàng. Thu Tuỳ do dự một lúc, cuối cùng vẫn nói với Thẩm Tấn. Thẩm Tấn nhất quyết muốn cùng đi với cô, nên đã theo cô đến nhà hàng.
Lê Nhàn trong nháy mắt dường như đã già đi rất nhiều, mái tóc bạc màu chỉ sau một đêm: “Thu Tuỳ, Nhiễm Nguyệt hiện tại đang ở trong tình trạng rất tồi tệ. Các thương hiệu quảng cáo cùng chương trình điện ảnh và truyền hình đang kêu gọi chấm dứt hợp đồng, con bé sẽ phải trả một số tiền rất lớn vì vi phạm hợp đồng”.
Thu Tuỳ gật đầu, bình tĩnh nhấp một ngụm cà phê: “Vậy à?”
“Mày là người duy nhất trong nhà chúng ta có năng lực và lương cao, con đường phía trước rất có triển vọng.” Du Thiệu Huy nói với giọng thô lỗ, “Mày xem nhà họ Du đã nuôi dưỡng mày, hiện tại mày không thể làm một con sói mắt trắng, cùng chúng ta phủi sạch quan hệ!”
Thu Tuỳ:……
Cô chưa bao giờ nhìn thấy một người vô liêm sỉ như vậy.
“Không liên quan gì đến tôi”, Thu Tuỳ nói, “Du Nhiễm Nguyệt phải bồi thường bao nhiêu cũng không liên quan đến tôi. Khi nào các người rảnh, chúng ta trước tiên cắt đứt quan hệ gia đình.”
Du Thiệu Huy tức giận đập bàn: “Thu Tuỳ! Mày nên biết rằng rất khó để cắt đứt quan hệ. Nếu không có sự hợp tác của tụi tao, mày vẫn sẽ là thành viên của nhà họ Du cho đến hết đời.”
“Thật sao?” Ngoài cửa truyền đến một tiếng cười lạnh lùng, “Ai tự tin như vậy?”
Thu Tuỳ chớp mắt, nhìn thấy người tới không khỏi bật cười: “Chị Thư Việt.”
Nhan Thư Việt mặc một bộ tây phục màu đen, mang theo một chiếc cặp công văn đẩy cửa ra. Cô đặt tài liệu lên bàn, nhếch mép nhìn vợ chồng họ Du ở bàn ăn.
“Để tôi giới thiệu một chút, tôi là luật sư của Thu Tuỳ, Nhan Thư Việt.”
“Hãy để tôi nói cho hai người hai điều.”
“Đầu tiên, trong thế giới thực, chiến thắng cuối cùng sẽ thuộc về công lý.”
“Thứ hai, tại toà án, thắng lợi vĩnh viễn thuộc về tôi, Nhan Thư Việt.”
“Tóm lại, nếu không muốn mất nhiều tiền hơn, tốt nhất nên cắt đứt quan hệ họ hàng với Thu Tuỳ càng sớm càng tốt. Bằng không, tôi có vạn cách khiến các người bằng lòng cắt đứt quan hệ họ hàng với Thu Tuỳ mà không chạm tới ranh giới pháp lý”.
Du Thiệu Huy và Lê Nhàn gần như run lên vì tức giận. Bọn họ đứng dậy, hung hãn chỉ vào Nhan Thư Việt phía đối diện, nhưng lại không nói được một lời.
“Thu Tuỳ, mày đi chết đi!” Một tiếng thét chói tai vang lên, Thu Tuỳ chỉ nhìn thấy một bóng người lóe lên trước mắt, một tách cà phê bốc khói lao về phía cô, cô thậm chí còn không kịp né tránh, chỉ có thể bất lực nhìn nó ập đến.
Ngay sau đó, cô nhanh chóng được kéo vào một vòng tay ấm áp, vết bỏng mà cô tưởng tượng cũng không hề xảy ra.
Thu Tuỳ nhắm mắt lại một lúc, cô từ từ mở mắt ra, nhìn thấy Thẩm Tấn đang ôm chặt cô trong tay, cà phê nóng hổi từ trên vai trượt xuống, lấm lem vết bẩn.
Môi Thu Tùy mấp máy, cô nhìn chằm chằm vào vai Thẩm Tấn, hốc mắt đột nhiên có chút nóng.
Còn chưa kịp nói gì thì một nhóm người mặc đồng phục cảnh sát đột nhiên từ cửa xông vào.
Họ có mục tiêu rõ ràng, lập tức đi thẳng đến một nhà Du Nhiễm Nguyệt.
“Có người dùng tên thật báo cáo rằng cô và Giản Nghiên bị nghi ngờ đánh thuốc mê, đồng thời có liên quan đến tham nhũng chính trị và hối lộ. Xin mời đi theo chúng tôi một chuyến hợp tác điều tra.”
“Du Thiệu Huy và Lê Nhàn phải không? Hai người bị nghi ngờ có liên quan đến trốn thuế và rửa tiền trong công ty của Du Nhiễm Nguyệt. Hãy đi cùng chúng tôi.”
Nhan Thư Việt nhướn mày, nhìn thấy một nhóm cảnh sát đang mang ba người nhà họ Du đi, cô không khỏi vỗ tay quay về phía Thu Tuỳ: “Vấn đề chị phát hiện được là Trương Gia Ninh đã báo cáo bằng tên thật của cô ấy.”
Thu Tuỳ:!!!
Nhan Thư Việt nghiêng đầu cười nói: “Đừng lo lắng, chỉ cần có chị ở đây, nếu bọn họ gặp rắc rối, chị có thể giúp em cắt đứt quan hệ với bọn họ.”
Thu Tuỳ choáng váng trong vài phút.
Cô nhìn bóng dáng Nhan Thư Việt rời đi, một lúc sau mới hồi phục lại tinh thần, cắn môi dưới, nhìn chằm chằm vào vai Thẩm Tấn mà rơm rớm nước mắt: “Thẩm Tấn, anh làm gì vậy! Có đau không? Chúng ta về nhà thôi.”
Thẩm Tấn cong môi dưới, thản nhiên nói: “Đau lòng à.”
Thu Tuỳ nắm lấy anh, bước ra ngoài mà không nói một lời.
“Vậy em mau chóng chuyển đến ở với anh đi”, Thẩm Tấn dẫn cô vào xe, chậm rãi nói: “Thuận tiện đau lòng cho anh luôn.”
*
Thu Tuỳ luôn cảm thấy việc chuyển nhà quá rắc rối.
Nhưng nhà của cô và Thẩm Tấn ở cạnh nhau, chỉ cần chuyển từ nhà này sang nhà kia chỉ cách có mười mét.
Thu Tuỳ không khỏi mỉm cười khi thu dọn hành lý. Đây là động thái cam tâm tình nguyện và thoải mái nhất mà cô từng thực hiện.
Trước khi hành lý được đóng gói, điện thoại di động của cô đột nhiên reo lên.
Giọng nói lười biếng của Thẩm Tấn vang lên: “Ở tầng dưới, sao còn chưa đi? Sẽ muộn mất.”
“Ngay đây”
Thu Tuỳ vội vàng đóng hộp lại, chạy xuống nhà.
Thẩm Tấn ngồi vào ghế lái đợi cô.
Thu Tuỳ nhận được lời mời phát biểu từ một đài truyền hình vài ngày trước, hy vọng cô sẽ nói về những điều liên quan đến gia đình ban đầu của mình.
Vốn dĩ cô muốn từ chối, nhưng cô không nhịn được số tiền đài truyền hình đưa ra quá cao. Ngoài ra, công ty cũng hy vọng cô có thể nhận lời, đây có thể coi là gián tiếp quảng cáo cho công ty dịch thuật.
Thu Tuỳ đã từ chối nhiều lần, nên buộc phải tiếp nhận bài phát biểu này.
Đèn trong khán phòng đã tắt, chỉ còn lại những đốm sáng phát ra từ các bức tường, Thu Tuỳ đứng giữa sân khấu, cùng những chiếc đèn chùm trên trần phản chiếu ánh sáng chói lóa.
Thu Tuỳ đứng trên sân khấu, quét mắt qua khán giả.
Ở hàng đầu tiên là tất cả những người cô biết.
Gia đình họ Lâm, Thẩm Tề Tranh cùng Hứa Uyển, Trương Gia Ninh.
Còn có Thẩm Tấn.
Anh ngồi giữa hàng ghế đầu tiên của khán phòng, khuôn mặt ẩn trong bóng tối, trên môi nở nụ cười, ánh mắt chăm chú nhìn cô.
Thu Tuỳ cảm thấy vô cùng xúc động. Cô vốn là một người cô đơn, khi mới sinh ra đã bị bỏ rơi, nhận nuôi thì bị ghẻ lạnh, buộc phải buông tay người yêu.
Sau nhiều năm, vòng đi vòng lại.
Cô đứng giữa sân khấu, với một gia đình mới, những người bạn mà cô đủ tin tưởng và một người yêu suốt đời.
Những thứ cô đã đánh mất một lần nữa lại quay về trong vòng tay cô.
“Tôi biết rằng tất cả những người bất hạnh đều có nỗi đau khổ của riêng họ.”
“Tôi cũng biết, cái bóng của gia đình trước đó sẽ ám ảnh tôi gần như suốt cuộc đời.”
“Nhưng phải tin rằng những người yêu thương bạn nhất định sẽ là ngoại lệ. Mọi thứ mà gia đình trước đó đã cướp đoạt, bạn hoàn toàn có thể tự mình lấy lại được.”
“Đám đông chen chúc, thế sự phập phồng, biến đổi thất thường, gặp nhau có khi, chung quy tàn cuộc.”
“Nhưng hãy nhớ, ngay cả khi ở địa ngục, đừng bỏ cuộc.”
“Đừng bỏ cuộc, bạn phải nỗ lực để trèo ra khỏi địa ngục, và người yêu bạn sẽ không bao giờ đứng yên chờ đợi. Anh ấy sẽ kiên cường bước về phía bạn qua biển người chen chúc và năm tháng dài.”
“Anh ấy sẽ nói cho bạn nghe.”
“Bạn là tất cả của anh ấy.”
*
Trở về nhà sau bài phát biểu, cuối cùng Thu Tuỳ cũng cầm được cốc nước bước vào ngôi nhà Thẩm Tấn đang ở bên cạnh.
Cô nhìn Thẩm Tấn, đột nhiên nghĩ tới một câu hỏi.
“Thẩm Tấn”, cô hỏi, “nếu em đối với anh vĩnh viễn nắm chắc thắng lợi, vậy còn anh đối với em thì sao?”
Thẩm Tấn duỗi tay cầm lấy ly nước trong tay cô, đặt lên ghế sô pha.
Anh nghiêng đầu suy nghĩ một lúc rồi cong môi cười như yêu tinh.
“Anh đối với em.”
Thu Tuỳ nhìn thấy Thẩm Tấn hơi cúi xuống, một hơi thở quen thuộc bao trùm lấy cô, Thẩm Tấn cúi đầu hôn cô.
“Thẩm Tấn sẽ vĩnh viễn vì Thu Tuỳ mà khom lưng.”
*The End*