Từ bé Trúc Ninh đã không giống những bạn nhỏ khác lắm, ban ngày cậu là một đứa trẻ, đến tối lại là một quả bóng lông… Sau khi tốt nghiệp, Trúc Ninh mơ hồ bị điều đến một Ban ngành đặc biệt.
Đồng nghiệp của cậu chơi cả pháp thuật lẫn súng đạn. Trúc Ninh sợ tối sợ ma lại chẳng biết làm gì được họ bảo vệ sau lưng, kết quả là cậu bị lệ quỷ đánh lén từ phía sau bóp chặt cổ!
Chít!!! Trúc Ninh bị dọa phát điên liền cắn phập một phát.
Quả bóng lông nho nhỏ nở thành cái miệng rộng hơn hai mét, cà uồm!
Lệ quỷ chỉ còn một nửa.
Trúc Ninh ngộ ra rồi, cứ nhìn thấy thứ gì đáng sợ là cậu sẽ cắn cắn cắn.
Một ngày nọ, Hắc Vô Thường đại nhân nổi hứng đích thân tới thị sát Sở điều tra đặc biệt ở thành phố XX. Thấy trên bàn làm việc có một quả bóng trắng xù lông, hắn bèn duỗi tay đụng một cái…
Nửa tiếng sau, Hắc Vô Thường đại nhân trong bộ đồ bị cắn rách tả tơi sầm mặt ôm một quả bóng lông màu trắng về Địa phủ.
Quần chúng Địa phủ: “…….”
Hắc Vô Thường: Tay phải của ta hãy còn trong miệng nó kìa!!!
Bình luận