Sau Khi Kết Hôn Cùng Đại Gia Che Dấu Thân Phận

Chương 68



Vì chuyện DNA, Tạ Trần Dã bảo lái xe lái thẳng về nhà mình, anh ta đang muốn hóng chuyện đây.

Xe dừng trước nhà chính, Tạ Trần Dã trả tiền cho tài xế rồi vào nhà.

Giờ nhà chính vẫn sáng đèn.

Tạ Trần Dã vừa vào đã thấy người mẹ luôn yêu cái đẹp của mình đang vừa đắp mặt nạ vừa tập yoga, còn người cha luôn chú trọng sức khỏe thì đang pha trà cẩu kỷ rồi ngồi trên sofa thưởng thức.

“Ba mẹ, con đã về.”

Hai người vừa nghe giọng anh ta lập tức quay đầu lại.

Ba Tạ vừa thấy anh ta đã nghẹn một bụng lửa giận: “Anh còn biết về nhà cơ đấy? Tôi còn tưởng để anh quản lý công ty thì anh sẽ không còn thời gian mà đi chơi, ai ngờ còn quá đáng hơn trước! Lặn mất tăm luôn!”

Tạ Trần Dã nghe mắng mãi cũng thành quen: “Thì giờ không phải con đã về sao? Hơn nữa việc ở công ty con vẫn xử lý tốt mà.”

Thấy Tạ Trần Dã bị mắng, mẹ Tạ cũng chẳng buồn lên tiếng, vốn bà đã muốn mắng thằng con mình từ lâu rồi, chậc, giờ nhà ai có con gái trông thấy bà mà không như chuột thấy mèo, sợ con trai bà đi làm hại con gái nhà người ta.

“Anh còn có mặt mũi nói à! Anh có biết hôm qua có một cô gái tên là cái gì mà Lệ Lệ tới tìm anh, nói đang mang thai con anh không hả?!” Ba Tạ vừa nói đến đã tức điên người, việc lớn như vậy, sau này biết giấu mặt vào đâu đây!!!

“Cô ta lừa đảo đó!” Tạ Trần Dã chưa hề nghe đến việc này, lại còn mang thai nữa á?

“Vì để phòng ngừa vạn nhất, con đã đi buộc ga – rô từ lâu rồi!”

Vừa nói xong, mẹ Tạ đang tập Yoga suýt thì ngã lăn ra.

Tách trà cẩu kỷ trong tay ba Tạ cũng suýt rơi vỡ.

“Tra nam cũng có nguyên tắc gớm nhỉ!!” Mẹ Tạ gỡ mặt nạ xuống, không ngừng dặn mình không được tức giận.

Tạ Trần Dã cười tươi: “Vâng, đúng vậy ạ.”

“Lại còn dám tự hào!?” Ba Tạ cảm thấy có đứa con trai như này đến là khổ.

Tham Khảo Thêm:  Chương 316: Không có lửa thì làm sao có khói

“Thôi không nói chuyện này nữa.” Tạ Trần Dã lập tức cắt ngang màn đối thoại nhàm chán này, “Hôm nay con về là muốn nói cho ba mẹ một chuyện.”

“Anh thì có cái chuyện gì tốt cơ chứ?” Ba Tạ triệt để thất vọng với con trai mình rồi, đúng là trừ công việc làm ăn nghiêm chỉnh ra thì chẳng còn cái gì ra hồn! Nhà người ta thì ghét bỏ con trai không tìm được đối tượng, còn ông thì ghét bỏ vì đối tượng của con trai mình quá nhiều!

“Cũng chẳng biết đó có được coi là chuyện tốt không.” Thấy ba Tạ giận, Tạ Trần Dã cũng không tiện nói thẳng, chỉ đưa điện thoại ra, “Ba mẹ tự xem đi vậy.”

Ba Tạ không mấy vui vẻ giật lấy điện thoại: “Đưa đây tôi xem là cái gì nào, không biết có tức đến mức nhập viện không đây!”

Mẹ Tạ cũng gỡ mặt nạ ném vào thùng rác rồi đi qua: “Tôi xem với.”

Nhưng lúc mở hình ảnh ra, hai người đều sửng sốt.

– —- Hai người có quan hệ huyết thống, là anh em họ nội hoặc anh em họ ngoại.

Sau khi xác nhận tên đối phương, ba Tạ và mẹ Tạ đều thấy rõ nét ngạc nhiên trong mắt nhau.

“Cái này…..là của con sao?” Giọng ba Tạ hơi run rẩy.

“Vậy rốt cuộc là chuyện gì ạ?” Tạ Trần Dã nghiêm túc.

Ngoài những chuyện liên quan đến việc công ty, chẳng có mấy khi thấy con trai mình nghiêm túc, ba mẹ Tạ cũng nghiêm túc lên.

Ba Tạ nhìn tên của một người khác trong ảnh, tâm trí như bay về nơi nào đó xa xôi.

“Đứa nhỏ này hiện đang ở đâu?” Ba Tạ hỏi Tạ Trần Dã.

Vấn đề này rất dễ trả lời: “Ở chỗ của Thẩm Thuật Bạch.”

Ba Tạ sửng sốt: “Thành phố B? Sao lại ở Thẩm gia? Thẩm gia có thân thích nào họ Kỷ sao?”

“Không phải thành phố B, là tỉnh G, trước kia không có, giờ có.” Tạ Trần Dã đáp.

Ba Tạ nhíu mày: “Đừng có nói cong vẹo, nói trọng điểm!”

Tham Khảo Thêm:  Chương 39: Người có tin đồn tình cảm với tôi nhiều lắm

“Không phải Thẩm Thuật Bạch mới lấy vợ sao? Chính là Kỷ Lê đó, giờ đang ở biệt thự mới của Thẩm Thuật Bạch.”

Bạ Tạ vừa nghe đến đây thì hơi hoảng, nhưng nghĩ Thẩm Thuật Bạch người ta tốt hơn thằng con mất nết của mình không biết bao nhiêu lần thì dần bình tĩnh lại, đời sống tình cảm của người ta chẳng có chút tai tiếng nào, mỗi ngày đều chăm chỉ làm việc, năng lực lại tốt, công ty nhà họ hợp tác với công ty Thẩm Thuật Bạch cũng kiếm được rủng rỉnh tiền, quả là nhân tài hiếm có, hơn nữa tuổi cũng không lớn, thế thì còn có gì mà bắt bẻ?

Nghĩ tới đây, ba Tạ vui vẻ nhướng mày: “Tốt nha, ở cùng Thẩm Thuật Bạch rất tốt, đúng là rất biết chọn, không hổ là đứa bé mang huyết thống Tạ gia chúng ta, tinh mắt y như ta vậy!!”

Vẫn luôn sợ ba mình giận dữ quá mức Tạ Trần Dã: “……” Có vẻ như chỉ chuyện của mình mới chọc giận ông thôi.

“Đúng rồi, mẹ đứa nhỏ này đâu? Giờ thế nào rồi?” Ánh mắt ba Tạ tha thiết.

Thấy chuyện không liên quan tới mình, mẹ Tạ chỉ ngồi cạnh ăn dưa.

“Cái này con cũng không rõ lắm.” Tạ Trần Dã thành thực đáp lời, “Con chỉ biết người này tên là Kỷ Lê, còn tình hình trong nhà ra sao thì không hỏi.”

Anh ta cũng không ngờ đối phương thực sự có họ với mình nha.

“Vợ ơi!” Ba Tạ gọi vợ mình, “Mai chúng ta đi tỉnh G một chuyến đi!” Ông có hơi sốt ruột muốn gặp đứa bé kia.

Chậc, ai không biết còn tưởng là con riêng của ông già cũng nên. Tạ Trần Dã thầm nghĩ.

Mẹ Tạ gật đầu: “Được, để tôi đi chuẩn bị hành lý.”

Thấy hai người chuẩn bị mai đi luôn, Tạ Trần Dã nói: “Cho nên rốt cuộc chuyện này là thế nào vậy? Nhà mình có thân thích nào họ Kỷ sao ba?” Tạ Trần Dã nghĩ mãi không ra.

Giờ ba Tạ mới nhớ ra con trai mình không hề biết chuyện này.

“Việc này phải nói từ năm con lên tám tuổi.”

Tham Khảo Thêm:  Chương 30

Tám tuổi? Tạ Trần Dã quả thực cũng có chút ấn tượng về đoạn thời gian này.

“Ông bà nội con vẫn luôn mong mỏi có một đứa con gái, vì thế năm ba mười hai tuổi, hai cụ mới sinh thêm, tuổi già có con nên cả gia đình đều rất cưng chiều, muốn gì cũng được.”

Ba Tạ nhớ lại.

“Mỗi lần con bé muốn gì cả nhà đều sẽ cho nó, chính vì vậy nên mới thành tật xấu được nuông chiều, nhưng mỗi lần chỉ cần con bé ra vẻ đáng thương nhìn chúng ta thì chúng ta đều không thể từ chối nổi.”

“Cũng may tuy con bé được nuông chiều nhưng cũng không có tật xấu gì khác, chỉ cần nhà chồng tương lai cũng chiều chuộng nó chút là ổn, nhưng cái người chưa bao giờ chịu khổ ấy lại lén chúng ta yêu đương từ khi còn đi học!”

Nói tới đây, cảm xúc của ba Tạ dần kích động.

“Con bé đâu có hiểu tình yêu là gì chứ? Nó chẳng hiểu gì cả! Tên kia trước khi quen nó đã có bao nhiêu bạn gái rồi!? Nó biết rõ, vậy mà vẫn nghĩ mình có thể cứu rỗi một tên tra nam!!”

Thân là tra nam, Tạ Trần Dã im lặng, không dám ho một tiếng.

“Vừa tốt nghiệp đã sống chết đòi lấy hắn! Ta từng gặp tên khốn kiếp đó rồi! Hắn còn nhân lúc con bé về nhà cầu xin người nhà mà đi hẹn hò với những người khác!!”

Thế này thì quá đáng rồi, Tạ Trần Dã nghĩ, tuy mình tra thật, nhưng không tới mức xác định quan hệ rồi mà còn như vậy.

“Sau đó người nhà không ai đồng ý, nhưng con bé dám trộm sổ hộ khẩu rồi đi lĩnh chứng với tên khốn nạn kia, lúc ấy ông bà nội con đã khóc ngất.”

“Sau đó con bé còn khóc lóc cầu xin tha thứ, nhưng khi chúng ta vừa nghĩ thông suốt, muốn tiếp nhận tên khốn kia thì con bé lại bỏ trốn cùng nó! Vì thế chúng ta đều tức giận đến mức không thèm hỏi han gì tới con bé nữa!!” 


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.