Sau Khi Linh Khí Sống Lại

Chương 108



Edit + Beta: Basic Needs

………..

Tại tầng khu vực sương mù, thanh niên trong nhóm cướp vừa rời khỏi chốn địa ngục đang bay thật xa mệt gần chết. Hắn tìm thấy hang động giấu kín phi thuyền bèn ở trong đó mở ra một trong những chiếc phi thuyền thuộc trại của hắn.

Thỏ khôn có ba hang đấy, chuyện này rất bình thường.

Nhưng thanh niên này vẫn hoảng hốt, lái phi thuyền với tốc độ tối đa. Đến khi bay ra khỏi khu vực sương mù hoàn toàn và xác định phía sau không có người theo dõi, hắn mới chủ động mở quang não, liên lạc với đồng bọn ở vùng biển phía Nam.

Liên minh tội phạm của chúng được chia thành hai phần, một phần ở khu vực này làm giàu từ tai nạn trên không, một phần giấu mình bên bờ biển chờ chiến tranh để làm giàu. Hai bút cùng vẽ, tài phú sẽ tới cuồn cuộn.

Nhưng bây giờ này bọn hắn bị diệt sạch, hắn đành đi đầu quân cho những người khác.

Sau khi mở quang não, hắn liên lạc với 12 tài khoản. Hắn ngay lập tức báo cáo toàn bộ tình huống cho các cấp trên này.

Hiển nhiên khi bọn cướp thủ lĩnh hay tin chúng đồng loạt có tâm trạng khi lên lúc xuống.

Hoảng sợ? Sốc? Nghi ngờ không căn cứ?

Dù có là gì thì năng lực niệm đã nổi bão.

Một trong số chúng bảo: “Người này đã phá hủy toàn bộ khối tròn có linh của tất cả mọi người nhưng để anh may mắn trốn thoát?”

Thanh niên biết mình trông mình quá đáng nghi cho nên nói sốt sột: “Thưa các ông, do khối tròn có linh của tôi nằm vị trí lạ bẩm sinh, hẳn người này xuống tay có chỗ sai lệch. Hơn nữa tôi gian nan phải biết mới sểnh khỏi đấy. Đương nhiên tôi cũng biết về sau có khả năng bị lộ cho nên tôi không có ý đi tìm các ông, chỉ muốn tới bên vùng duyên hải lẩn quất một thời gian. Với lại tôi vừa mới kiểm tra rất nhiều lần, hoàn toàn không có người theo dõi tôi.”

“Anh cẩn thận như vậy là rất tốt, trốn trước, đợi khi chúng tôi có rảnh thì mới đi gặp anh. Đúng rồi anh có lưu lại hình dáng người đó không?”

“Từ đầu trên giáp trang bị có chụp lại nhưng nó đã bị đám đ ĩ đi3m kia lấy đi rồi, không giữ lại được. Nhưng tôi vẽ ra được.”

“Khả thi đấy, vẽ xong liên hệ với chúng tôi.”

Sau khi cuộc gọi kết thúc, thanh niên coi như thở phào nhẹ nhõm. Thật ra cho dù bọn này bảo hắn giờ sang gia nhập với họ âu hắn cũng không dám. Hắn sợ bị giết người diệt khẩu, có thể tạm thời trốn đi đã là tốt nhất.

“Khi không có chuyện gì xảy ra thì ước gì sẽ lấy hết tài nguyên của chúng tao, nhưng một khi xảy ra chuyện là muốn giết người diệt khẩu ngay. Cái bọn này…”. Đôi mắt của thanh niên lạnh lẽo, oán hận không thôi.

Nhưng hắn nào hay tại nơi khuất trong phi thuyền có một con thiêu thân tàng hình đã nhìn thấy mọi thứ với đôi mắt trên đôi cánh dang rộng.

Bao gồm tài khoản của 12 người đó.

Tài khoản chả có ích gì, ai nấy có khi đều sử dụng tài khoản giả để liên lạc với nhau. Thứ A Điêu nhận được là danh sách năng lực niệm của đám người này.

(P1)

Về sau có khi lại hữu ích, đây là mục đích chính ban đầu khi A Điêu muốn thả thanh niên đi – để tìm ra các đồng bọn khác.

Thế nên niềm vui bất ngờ đều đến từ mưu mô ôm lòng riêng.

Nhưng bây giờ mục đích của A Điêu không phải là những người này.

Xem chừng bọn này chỉ là đám chóp bu nhỏ nhoi, những kẻ lập kế hoạch thật sự vẫn ở cấp cao hơn.

A Điêu dự đoán nhất định trong 12 người này sẽ có người truyền tin tới bên cấp trên.

A hoặc B, sẽ có một người hay.

Chỉ có mười mấy giây sau.

Từ Hà Lạc + 253421!

Về sau đã biến mất.

….

A Điêu đoán người bí ẩn B được gọi là Hà Lạc.

Bởi vì dễ thấy vị trí của A cao hơn B và ẩn giấu càng sâu hơn. Còn B sẽ trực tiếp kiểm soát đám thủ lĩnh cướp bóc, có tiếp xúc trực tiếp với liên minh tội phạm.

Như vậy những thủ lĩnh sẽ báo cáo cho B trước nhất.

Tất nhiên ngay cả khi không phải cũng chẳng quan trọng, dù gì đâu có oan cho ai. Chỉ cần người này thuộc tổ chức tội phạm, A Điêu có thể nhét hết chúng vào cùng một cái mũ.

A Điêu dùng mạng tra xem Hà Lạc, người mang tên này có hằng hà sa số trên dưới cả nước, nhưng cô khoanh vùng khu vực ven biển, thế là nhanh chóng tìm ra thân phận của người này.

“Hà Lạc, tu sĩ rễ cỏ tại Hàn Châu, dũng sĩ táo gan dắt con cháu nhà nghèo quật khởi, vì chống lại truy bức từ gia tộc quyền thế nên đã bôn ba khắp nơi, hơn nữa còn tranh đấu bất diệt với liên minh tội phạm vì muốn bảo đảm sự an toàn cho tu sĩ nhà nghèo, là tấm gương mẫu mực cho tu sĩ bốn phương…”

A Điêu và Bồn Cầu: “???”

Là tìm nhầm đối tượng hay tìm ra một thánh nhân phiên bản Lưu Kiến Minh* trong phim Vô Gian Đạo?

*Phim Vô Gian Đạo là cuộc đấu trí căng thẳng giữa viên cảnh sát Trần Vĩnh Nhân hoạt động bí mật trong một băng xã hội đen Tam Hoàng và gã tội phạm Lưu Kiến Minh do chính băng xã hội đen này cài vào lực lượng cảnh sát. Để hoàn thành nhiệm vụ gián điệp của mình, hai người càng ngày càng phải tham gia sâu hơn vào tổ chức đối nghịch và phải đương đầu với nhiều khó khăn. Trong phim cả hai người lần lượt đổi phe hack não vô cùng.

Tham Khảo Thêm:  Chương 43: Tiếp tục đảm nhiệm vị trí đại tướng trấn quốc?

Gọi gã là B là đúng quá, biết giả vờ thật.

A Điêu không thể không cảm khái: “Nhân tài đó trời.”

Quá dữ!

…..

Tiếp theo, A Điêu xem bằng sạch tài liệu về Hà Lạc mà cô có thể tìm thấy, đoạn, dùng một tài khoản không chủ gửi ảnh chụp màn hình vừa chụp được cùng với video quay cảnh B nói chuyện với Boss chim lớn ra ngoài, người nhận chính là nhóc Nguyên Bảo.

Nhóc Nguyên Bảo ở trong không gian lưu trữ, hiển nhiên tin nhắn này không thể phá vỡ không gian tránh chướng ngại vật bay đến, nhưng nó đã được gửi đi thật, thế là…

Tin nhắn bị chặn, bị chặn bởi tộc họ Lý giàu chảy mỡ mang theo thiết bị đáng gờm.

(P2)

Đầu tiên anh em tộc họ Lý xem ảnh chụp màn hình và video thì có vẻ nghi ngờ và suy ngẫm, nhưng chẳng bao lâu họ lại thấy đoạn chữ bên dưới.

— Hai người này còn tưởng rằng mình thông minh cỡ nào chứ. Cậu chủ Chiêu Quang, tôi đã theo dõi được cơ mật, kính xin cậu cẩn thận mưu tính, cần phải làm ngư ông chân chính, cứ để anh em tộc họ Lý ngu ngốc, con chim lớn ngu ngốc và nhóm hai người ngu ngốc này đánh nhau đi thôi.

Trong toán học, nếu lấy mẫu số chung là “ngu ngốc” này ra, nó sẽ đi theo sau giấu ngoặc đơn như thế này: ngu ngốc (anh chị em tộc họ Lý + con chim lớn + nhóm hai người) = ngu ngốc một mảng.

Công thức được thành lập.

Dù có là gì thì biểu hiện của Lý Nguyên Khải và Lý Chiêu Vũ đều vô cùng khó coi.

Lý Chiêu Vũ đánh khối mắt, nói trong thong dong: “Toàn nói học trò tộc họ Nguyệt có nhân tài xuất hiện lớp lớp, anh thấy sao?”

Lý Nguyên Khải cười gằn: “Nếu đã có nhiều thợ săn thông minh như vậy thì cứ để chúng được toại nguyện.”

Lý Chiêu Vũ: “Anh định yên lặng quan sát sự thay đổi, không xuống tay?”

Lý Nguyên Khải: “Không, nếu người đó sẽ tới vào nửa tiếng sau thì người bên chúng ta vẫn tới trước. Mặc kệ có âm mưu hay không, cứ xuống tay trước vào tay trước. Tuy nhiên điều kiện trước nhất là không thể để thợ săn nằm ở một bên nhặt món hời, phải để cho bọn chúng hoàn toàn không động đậy mới được.”

“Đi thăm dò Chiêu Quang, chắc chắn bọn y ở gần đó, đang yên lặng chờ chúng ta ra tay trước.”

Dừng một chút, vẻ mặt của gã âm u: “Không phải trong tay Boss Chim Cắt Canh Biển có một cái điện thoại di động à? Nếu nó đã dùng thì cứ để nó gửi ra chút thông tin đi, nhưng cần nắm bắt thời cơ.”

Rõ ràng, Lý Nguyên Khải dự định sử dụng thông tin này để làm cho bọn thợ săn tự cho là đúng này hỗn loạn.

…..

Bồn cầu không hoàn toàn hiểu được chiêu này của A Điêu: “Cô muốn bọn họ làm ngư ông, kìm nét bất động, để cho cô dễ hành động?”

A Điêu: “Sao được. Bọn họ có bất động thì tôi cũng đâu đối phó được con chim lớn ngốc nghếch kia cùng với Hà Lạc.”

Đang nói, trong tay A Điêu lại gửi đi hai tin nhắn; hiển nhiên Lý Nguyên Khải cũng giữ lại hai tin nhắn này.

— Cậu chủ, sự tình có biến! Tôi nhìn thấy dáng vẻ của người kia rồi, hình như là Hà Lạc, không ngờ lại là Hà Lạc! Người này mưu tính thâm sâu, mặt trơ mày tráo. Tôi thấy có vẻ gã đang mai phục muốn ăn cắp bảo vật gì đó dưới mông con chim lớn kia, hình như đồng bọn của gã sắp tới rồi, chưa tới nửa tiếng nữa.

— Cậu chủ, ý đồ của tôi là xuống tay trước, với năng lực trốn chạy bằng không gian của tôi, xác suất thành công rất cao, xin cậu phối hợp cho tốt.

Về phần Hà Lạc, A Điêu chưa từng gặp người ta, cô chưa từng đụng tới hạt cát vùng ven biển, nhưng người tộc họ Lý điều tra ra được cái chắc.

(P3)

Dù sao đây cũng vì để cho sự kiện đột nhiên có biến, k1ch thích thần kinh của Lý Nguyên Khải, mà bọn Lý Nguyên Khải thì biết Hà Lạc là ai.

“Hà Lạc? Đúng là gã!”

Đám người anh em tộc họ Lý bị sốc, thế là truyền tin tức cho Trần Hoa.

Cái gọi là tin tức chính là thứ thật giả lẫn lộn.

Phản hồi của Trần Hoa bên kia là: “Nếu người tên Hà Lạc này mang tính toán như thế hiển nhiên đa đoan cùng cực. Bên phía công tử đừng kéo dài với dạng người thế này, bằng không khó mà thành công nổi.”

Người thật, sự thật, tin tức giả, nhưng khi chúng rơi vào tay một số người thông minh ăn trên ngồi chốc và đi kèm với suy nghĩ của họ thì cần càng kín đáo càng tốt. Bởi lẽ tin tức một chiều được thu gọn sẽ không làm họ đánh giá cao, còn cái thứ khó mà tin nổi lại làm họ thấy đáng tin cậy.

“Bảo sao Hà Lạc hay dẫn người đánh nhau với tội phạm mà cứ thành công, danh vọng ngày một cao, đến khi gã vắng mặt thì có một số người, một số chuyện, đã bị bọn cướp diệt sạch. Chẳng hạn như những người đối địch với gã… Họ chết hết trong tay đám tội phạm, chưa kể mấy lần nhóm tu sĩ hoang dã thu hoạch lớn đều bị bọn cướp chặn mất.”

Lần này Lý Chiêu Vũ nghĩ thông suốt rất nhiều chuyện, hệt thoáng cái đã tỉnh ra, hơn nữa còn có khá nhiều người nghĩ như cô ta.

Tham Khảo Thêm:  Chương 297: Trí lớn

Nhưng vừa khéo sao những gì họ nghĩ đều đúng vì Hà Lạc chính là người bên nhóm tội phạm.

Dù gã có phải là B hay không.

Vì vậy với logic tư duy này càng nghĩ càng thấy đúng, họ sẽ càng thấy ngỡ ngàng hơn thôi.

Sự cám dỗ mà A Điêu đưa ra không phải là cái tên Hà Lạc mà là lòng người xảo quyệt.

Có nhiều cách tiếp cận người xảo quyệt, thời gian cấp bách tột cùng, tuyệt đối không thể dằng dai.

Biến cố này trực tiếp phá vỡ kế hoạch ban đầu, song Lý Nguyên Khải nhanh chóng có quyết định.

Bởi vì tin tức đi điều tra đã truyền tới.

Phi thuyền của Chiêu Quang ở gần đây thật mà cũng đang ẩn núp như thể chờ đợi gì đó.

Mà chắc chắn tên này có Thầy Cấm Kỵ ở bên cạnh, chẳng qua Trần Hoa bên bọn họ đã chạy tới.

Vì lẽ đó…

“Thời gian không đợi chúng ta. Một khi bọn chúng hành động sẽ là lúc chúng ta vào hố đất ngay!”

Bên kia, Chiêu Quang hoàn toàn không biết bên Lý Nguyên Khải tự cho là đúng đã giữ lại tin tình báo đáng gờm, làm cái chuyện tao dự đoán ra ý định của mày từ lâu…

Địch không động ta không động, mình phải là con chim sẻ cuối cùng!

Bên trong phi thuyền, hiển nhiên Thầy Cấm Kỵ tộc họ Nguyệt và Chiêu Quang không hay biết gì sất, nhưng nếu bảo thiết bị của tộc họ Nguyệt thấp hơn tộc họ Lý thế cũng không đúng. Cho nên bộ phận thông tin bên bọn họ cũng nhận ra có tin tức bị tộc họ Lý bên kia chặn lại.

Nhưng phản ứng đầu tiên của bên này không phải là nắm bắt lấy đó mà là cho rằng dưới hố đất có người nằm vùng mật thám của tộc họ Lý.

(P4)

“Tộc họ Lý quả nhiên ghê gớm, thế mà có nhóm người tới đó ẩn mình trước tại đấy, thậm chí còn do thám ra tin tức. Nếu muốn giữ họ lại khá gieo neo, chờ thời cơ đi.”

Giọng nói của ông lão này khàn khàn. Còn thiếu niên cao nhồng bên cạnh ông ta lại mang một khuôn mặt tuấn tú tột cùng, làn da trắng như tuyết, khuôn mặt hơi cúi, chỉ cần có nụ cười nhạt tất trông như gợn sóng lấp lánh ánh sáng, làm cho người ta sững sờ, và đó là Chiêu Quang.

Đáng tiếc y không cười, thay vào đó lại suy tư và bảo thản nhiên: “Đợi phía dưới có chút động tĩnh là ra tay ngay, hết thảy làm phiền Triệu tiên sinh.”

Ông cụ Triệu phất tay áo không màng tới, chẳng qua ngay lúc này mi tâm ông ta đã nhảy.

“Thiếu gia, hình như phía dưới có động tĩnh, không khí lạnh đang bốc lên. Chắc mật thám tộc họ Lý làm gì đó phía dưới bèn chọc giận con Boss kia.”

“Xem ra cần ra tay vì người này đang chạy trốn, thế thì con Boss kia đang đuổi theo rồi.”

“Hành động!”

Ông lão hành động, tất nhiên Trần Hoa ở phía bên kia cũng hành động, hai nhóm người gần như bay xuống phi thuyền và chui vào hố đất cùng lúc.

Còn những người khác thì theo sát phía sau… rất nhiều người đi vào hố đất!

Hỗn chiến bùng nổ!

…..

Một phút trước, A Điêu biết chỉ dựa vào việc truyền thông tin đi cùng lắm chỉ khuấy động cảm xúc của những người này mà thôi. Nếu muốn để họ thật sự bắt lấy cần lợi ích tuyệt đối để câu dẫn mới được.

Thế là cô lấy ra một lá bùa cảm nhận kim loại.

Bùa cấp 5: Bùa Vũ Khí.

Để làm cấp 5 quá khó nhằn, chỉ riêng vật liệu cho một tấm bùa chú đã cần hơn 1 triệu tinh tệ, tất nhiên giá thị trường đã bán một lá 9 triệu.

Đây có là lãi to không? Tất nhiên là có rồi, nhưng thật ra nhà sản xuất không thể kiếm được 8 triệu tiền lời bởi lẽ ngoại trừ thời gian, linh năng, kiến thức của bản thân và quyền sở hữu kỹ thuật đầu tư vào đó, lúc sản xuất vẫn có thất bại và hư hỏng, có khi ba bốn lá mới có một lá thành công. Cho nên lợi nhuận nằm đâu đó 4-5 triệu.

So sánh một số ngành nghề khác hiển nhiên có lợi nhuận rất cao, nhưng đâu có cửa so với cái nghề làm tội phạm tương lai đầy hứa hẹn này.

Chẳng qua bảo nó có ít kênh tiêu thụ thì đúng, có tiền nhưng không có chỗ mua nên hoàn toàn không mua được, trừ khi có loại VIP cao cấp bên ngân hàng Hoa Diệu, có kênh nội bộ, bởi lẽ ngân hàng Hoa Diệu mở kênh bán hàng vì muốn lôi kéo các ông trùm.

Trước kia Khúc Giang Nam nói người có thiên phú làm bùa không thiếu tiền, về nguyên tắc không sai. Chẳng qua A Điêu quá lịu địu, hoàn toàn không có dư thời gian đi làm bùa, tiền nong thì đầu tư vào dược liệu, làm cho giờ đây cô còn không kiếm được mấy hào từ nó.

(P5)

Hầy, nói sâu xa quá, dẫu gì gần đây cô bận rộn, hiện tại cô chỉ có tổng cộng 10 lá bùa cấp 5, một lá trong đó là Bùa Vũ Khí. Chưa kể A Điêu cố tình làm Bùa Vũ Khí loại tốc độ, không có nhiều sức chiến đấu nhưng tốc độ cực nhanh.

Cái gọi là khiển binh sai giáp, xuyên mây phá độc, tất nhiên là để thay thế bản thân đi làm chút chuyện khó nói.

Lúc này đầu ngón tay A Điêu kẹp một tấm Bùa Vũ Khí, đốt nó rồi hất lên. Lá bùa rơi xuống đất là tạo thành một bóng đen đeo mặt nạ, A Điêu điều khiển nó ra khỏi không gian Thực Thể Gieo Linh, cho nó lén lút tới gần hang ổ…

Tham Khảo Thêm:  Chương 177: Thiếu Tiền

Trước hết, đợt đầu tiên phải thoát khỏi dòng không khí lạnh xanh tối nhưng vẫn cần để lại một chút sơ hở, để nó quay lại quét tìm lần hai.

Đợt thứ hai… Xui rồi! Bị phát hiện!

Vũ Khí làm bộ bị phát hiện, lập tức xoay người bỏ chạy, nhưng lúc này Boss Chim Cắt Canh Biển đã phát hiện ra.

“Có người vào rồi! Hơn nữa còn rất gần đây!”

Người bí ẩn B nhíu mày: “Không có khả năng, trong tộc họ Lý và họ Nguyệt ở bên vùng duyên hải ấy không có người thế này. Chắc là cao thủ thần bí đang thiệt cướp đó.”

“Tôi đi lên đuổi theo! Anh trông coi cái này!”

Bởi vì rất gần cho nên B xông lên đầu tiên, thế rồi gã nhanh chóng gửi tin về: “Không được, tốc độ hắn nhanh quá. Để tôi đuổi một hồi là hắn có thể gửi tin ra ngoài, anh đi lên đi!”

Boss Chim Cắt Canh Biển vốn không động đậy, nay thấy thế cũng không cách gì ở lại. Nhưng nó vẫn chú ý cho nên phun ra một dòng khí lạnh xanh tối thật lớn xung quanh tổ mình. Chỉ cần có tí gió thổi cỏ lay là nó lập tức bay trở về.

Nhưng tốc độ của nó cũng thật sự nhanh, giương cánh một đợt đã lao lên luôn mấy trăm mét, sốt sột tiếp cận Vũ Khí bên này.

Cũng vào lúc này sự biến hóa trong dòng không khí lạnh đã làm nhóm ông cụ Triệu bên ngoài chú ý, người tộc họ Lý và họ Nguyệt lao xuống. Bọn họ trí trá, từ đầu muốn tránh khu vực bên Boss Chim Cắt Canh Biển, vòng qua và thẳng tới xào huyệt nhằm cướp viên pha lê cũng chính là Cổng Linh Hồn lớn, tiện tay cướp luôn mấy quả trứng chim trị giá mấy tỷ, nhưng… Vũ Khí do A Điêu điều khiển cơ mà, người này cũng gian ngoan, cố tình lái Vũ Khí chạy về phía bọn họ, tiếp đó nửa đường lại cố tình trốn vào trong vách đất. A Điêu bấm ngón tay, Vũ Khí tự hủy diệt trong tường đất, hơi thở lẫn vào bùn đất hỗn tạp nhất, bặt vô âm tính. Đồng thời nhóm Chim Cắt Canh Biển bắt được hơi thở thuộc về một đám rất nhiều cao nhủ nhân loại phía trên, trong đó có hai Thầy Cấm Kỵ.

Không đúng! Sao bọn chúng xuống tới rồi?

(P6)

Một người một chim giật mình, nhưng song phương không tránh khỏi cảnh… gặp nhau tại cái hang giữa ngọn núi dựng đứng.

Lý Nguyên Khải vừa nhìn thấy người bí ẩn đeo mặt nạ B là cười gằn: A, Hà Lạc! Quả nhiên đang mai phục muốn giết chúng ta!

Chiêu Quang và ông cụ Triệu vừa trông thấy một người một chim bèn sửng sốt đôi chút và hoàn hồn: Âm mưu?

Boss chim lớn: Tại sao chúng bất thình lình đi xuống mà hắn lại không nhắc mình? Không phải bảo tin rất kín kẽ à? Chẳng lẽ cố ý mai phục giết mình? Mặc kệ, giết chúng trước đã! Dù gì vẫn tốt hơn là để chúng ép tới sào huyệt bên kia.

Lập tức thiên lôi dẫn ra lửa đất!

Đánh!

….

Bên ngoài hang ổ, A Điêu, người dẫn đi tất cả những trở ngại, nhìn dòng không khí lạnh xanh tối ở khắp nơi gần mình. Cô không có nhiều thời giờ để suy ngẫm làm cách nào né nó.

Vốn cô đã tính toán hình huống này trước khi xuống tay. Cho nên sau khi con Boss và người bí ẩn B rời đi một khoảng cách nhất định, cô đã điều khiển không gian Thực Thể Gieo Linh độn thổ dịch chuyển tới phía trần bên trên hang ổ, cách phía dưới tầm 70-80 mét. Khi ở cùng một chiều thẳng đứng với Cổng Linh Hồn lớn và Đồng Tử Gió Mang Linh, A Điêu đạt chuyện tàng hình tới lớp cao nhất, đoạn, hạ Thực Thể Gieo Linh…

Khi khoảng cách chỉ trong gang tấc với dòng khí lạnh xanh tối, A Điêu trang bị cho mình toàn bộ vũ trang toàn thân mà cô có được, đồng thời dán lên người mình một lá Bùa Phòng Ngự cấp 5 và Thuẫn Trời Tròn che chở quanh người!

Bồn Cầu: Rùa đen còn không có nhiều vỏ như vậy, đúng là ba ba + rùa già nhập vào người.

Nhưng bồn cầu nhanh chóng phát hiện ra mình chửi quá nhẹ, bởi lẽ cô biến không gian Thực Thể Gieo Linh thành một lá chắn không gian một lần nữa.

Với nhiều cách như vậy đã tiêu thụ linh năng với một lượng kh ủng bố… Nhưng cô làm như vậy thật và vừa làm xong là cô nhao người xuống trong nháy mắt.

Xoạt!

Cô xuất hiện đã ảnh hưởng tới dòng không khí lạnh xanh tối. Nó vừa gào thét lao tới vừa truyền đạt thông điệp cho Boss Chim Cắt Canh Biển.

Con Boss ngỡ ngàng, phát ra tiếng la hét khủng khiếp chói tai.

Chết tiệt, miếng pha lê bị đánh cắp trong hang ổ!

Khi âm thanh xuyên qua không gian, dòng không khí lạnh xanh tối bị sét đánh nổ tung. Tuy nhiên trước khi nó phát nổ, tay trái của A Điêu chạm vào Đồng Tử Gió Mang Linh, tay phải quét qua, bóp tay tạo ấn Gió Xoáy, trứng trên mặt đất bay lên…

Vào không gian lưu trữ ngay trong một giây.

Nhưng vụ nổ cũng đến, ầm ầm bao vây toàn bộ cô. Song trong vụ nổ khủng khiếp, vụ nổ gần như tiêu diệt một Thầy Cấm Kỵ cấp hạ Ly Trần này, người ta là Thầy Cấm Kỵ, còn A Điêu là cụ ba ba + cụ rùa già…

Trong vụ nổ, móng vuốt của cô đã chạm vào Cổng Linh Hồn lớn.

Vận chuyển vận chuyển, mau lên!!!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.