Cho dù Triều Từ có cố gắng áp chế đến thế nào, thì cậu cũng sắp sửa đột phá Nguyên Anh.
Với những kẻ mạnh như Kỳ Yến Chỉ hay Thương Trì mà nói, vừa nhìn là có thể nhận ra cậu sắp đột phá.
“Chỉ còn thiếu một bước nữa thôi thì mới cải tạo xong dược thể. Nếu trước khi đột phá Nguyên Anh mà không cải tạo xong, sẽ không thể giải được khuyết điểm của ngũ hành đạo thể. Kỳ Yến Quyết, rốt cuộc ngươi đang nghĩ gì?” Thương Trì đứng ở trước mặt Kỳ Yến Chỉ hỏi.
“Ban đầu bổn toạ không ngờ nó có thể tiến bộ nhanh đến như vậy, vẫn chưa chuẩn bị xong cây Huyễn Tương Lăng, bổn tọa đang sai người đi tìm kiếm ở khắp nơi.” Kỳ Yến Chỉ nheo mắt, đáp lại bằng vẻ mặt lạnh lùng.
“Là chưa chuẩn bị xong hay là không muốn đi tìm?” Thương Trì nhướng mày, “Kỳ Yến Quyết, hoặc là ngươi làm người tốt thả tiểu đồ đệ của ngươi đi, hoặc là ngươi quyết định ngay lập tức nên làm gì thì làm ngay. Tại sao lại kéo dài lâu đến như vậy, chẳng lẽ ngươi đa tình rồi sao?”
“Nếu muốn làm người xấu, thì làm cho dứt khoát đừng có chần chừ. Cứ kéo dài mãi như vậy, đến cuối cùng cả hai bên đều sẽ bất lợi.”
“Đây là việc của bổn tọa, không đến lượt ngươi xen vào.” Kỳ Yến Chỉ ngẩng đầu, nhìn Thương Trì bằng ánh mắt cảnh cáo: “Bổn tọa tự biết phải làm gì.”
Thương Trì không sợ hắn: “Vấn đề này liên quan đến tính mạng của Dung Nhã, không phải việc của một mình ngươi.”
“Ta đã tìm được cây Huyễn Tương Lăng cho ngươi rồi.” Thương Trì nói xong, ném một hộp ngọc cho Kỳ Yến Chỉ, đập nát cái cớ cuối cùng của hắn, “Có đưa cho nó hay không, tùy ngươi quyết định.”
…………
Sau một ngày ở trong phòng tu luyện, Triều Từ cảm thấy dấu hiệu đột phá của mình ngày càng rõ rệt, cậu vô cùng phấn khích và hạnh phúc, vui vẻ quay trở lại động phủ của sư tôn.
“Sư tôn!” Ngay từ xa, cậu đã gọi một tiếng.
Sau khi đẩy cửa bước vào, cậu nhìn thấy Kỳ Yến Chỉ đang đứng nghiêng người với mình, hơi cúi đầu xuống như đang nhìn vật gì đó ở trên bàn, trên mặt không mang theo biểu cảm nào.
Nghe thấy tiếng mở cửa của Triều Từ, hắn quay sang hỏi: “Về rồi à?”
Chẳng phải là một giọng điệu thân thiết gì.
“Dạ!” Triều Từ gật đầu thưa.
“Ngươi sắp đột phá Nguyên Anh, vì để đạt đến viên mãn nên vi sư đã tìm cho ngươi cây Huyễn Tương Lăng này.” Kỳ Yến Chỉ nói.
Thật ra, các loại dược liệu cần thiết để cải tạo dược thể đều rất có lợi cho việc tu luyện của bản thân. Trong số đó, quan trọng nhất và quý giá nhất chính là Huyễn Tương Lăng, nó chính là bước cuối cùng. Nếu dùng nó trước khi đột phá Nguyên Anh, có thể đạt được Nguyên Anh viên mãn, thậm chí còn có thể dẫn tới Tứ Cửu Thiên Kiếp.
Lúc này Triều Từ mới thấy rõ, vừa rồi sư tôn đang nhìn hộp ngọc ở trên bàn.
Theo lời của sư tôn, bên trong hộp ngọc này là Huyễn Tương Lăng.
Giá trị của Huyễn Tương Lăng có thể đem ra so sánh với toàn bộ linh mạch cực phẩm. Linh mạch cực phẩm có rất nhiều, nhưng Huyễn Tương Lăng rất khó tìm, trăm năm mới xuất hiện một lần, không ngờ sư tôn đã chuẩn bị sớm thứ này để giúp cậu đột phá Nguyên Anh.
Triều Từ không nén được niềm vui ở trong lòng, niềm vui đó không phải bởi vì Huyễn Tương Lăng, mà là vì sự quan tâm của sư tôn đối với cậu.
“Đi đến Tu Thần Các đi, vi sư sẽ hộ đạo cho ngươi.” Kỳ Yến Chỉ nói.
Tu Thần Các là thánh địa của Phần Tiêu Tông. Đó là nơi giao nhau của ba nhánh linh mạch cực phẩm trong Phần Tiêu Tông, đồng thời cũng là nơi có nhiều linh khí nhất. Đối với đệ tử bình thường, nếu muốn tu luyện tại Tu Thần Các, thì phải nộp linh thạch nhưng chỉ được vào tầng tám hoặc tầng chín là nơi có linh khí ít nhất. Ở Phần Tiêu Tông, địa vị càng cao càng được đi vào sâu bên trong trung tâm của Tu Thần Các, nhưng theo đó cũng cần phải nộp linh thạch nhiều hơn. Duy chỉ hai người ở Phần Tiêu Tông không cần nộp linh thạch mà có thể đi thẳng vào trong trung tâm Tu Thần Các, chính là tông chủ và Kỳ Yến Chỉ.
Triều Từ vội vàng gật đầu, đi theo Kỳ Yến Chỉ đến Tu Thần Các.
Bọn họ đi vào trung tâm Tu Thần Các, sau khi Triều Từ uống Huyễn Tương Lăng xong, các kinh mạch trong cơ thể của cậu được dòng linh khí tinh khiết rửa sạch và thanh lọc lại lần nữa, cuối cùng nó hội tụ lại ở đan điền, rồi mạnh mẽ tràn vào bên trong kim đan đang chói sáng rực rỡ.
Kim đan bắt đầu run nhẹ, Triều Tử cảm thấy hơi đau bèn cau mày lại. Cậu biết Huyễn Tương Lăng đang giúp cậu biến đổi kim đan.
Huyễn Tương Lăng còn có tác dụng tái tạo kim đan, nhưng vốn dĩ Triều Từ có thiên tư bất phàm, lúc trước cậu đã kết ra được cửu chuyển kim đan. Sau khi kết đan, cậu đã dẫn tới Tứ Lục Thiên Kiếp. Điều này cực kỳ hiếm thấy, vì người bình thường chỉ khi đạt tới Nguyên Anh thì mới có thể dẫn tới một chút thiên kiếp.
Quá trình tái tạo kim đan cực kỳ đau đớn, may mắn là dược tính của Huyễn Tương Lăng ôn hòa, có thể giảm bớt cơn đau này. Sau hai canh giờ trôi qua, kim đan bắt đầu run chuyển dữ dội, nó dần dần mờ đi, xuất hiện một số vết nứt trên bề mặt rồi liên tục lan ra. Bên trong vết nứt đang tỏa ra ánh sáng còn rực rỡ hơn ban nãy.
Cuối cùng, lớp vỏ ở bên ngoài bong ra, chín đường kim văn ở trên kim đan lúc ban đầu đã biến mất.
Triều Từ rất vui mừng, cửu chuyển kim đan của cậu đã biến thành cực phẩm kim đan!
Gần một ngàn năm nay, chưa từng nghe nói có người nào ở Linh giới kết ra được cực phẩm kim đan.
Triều Từ vô cùng phấn khích, cậu quả nhiên là một thiên tài, chắc chắn lợi hại hơn Dung Nhã!
Ngay khi cậu nóng lòng đứng dậy để khoe với sư tôn, thì đột nhiên cảm thấy toàn thân chấn động.
Cậu sắp đột phá!
Vốn dĩ khi gặp bình cảnh sẽ rất nguy hiểm nhưng cực phẩm kim đan đã giúp cậu vượt qua bước cuối cùng này.
Kỳ Yến Chỉ đang đứng phía sau hộ đạo cho cậu cũng hoàn toàn bất ngờ, hắn chưa bao giờ tưởng tượng rằng Triều Từ sẽ kết anh ngay lúc này.
Nhưng lúc này hắn không thể nghĩ nhiều hơn nữa, việc ngăn lại quá trình kết anh là không thể, nếu ngăn lại Triều Từ sẽ chết ở chỗ này trước khi có thể lột bỏ đạo cốt của cậu.
Triều Từ tu hành viên mãn nên việc kết anh cũng diễn ra vô cùng suôn sẻ. Tuy nhiên, quá trình kết anh kéo dài rất lâu, gần ba ngày sau, kim đan vừa mới được lột xác lại bắt đầu nứt ra, một đứa trẻ trông giống hệt Triều Từ xuất hiện từ bên trong.
Đứa trẻ giống như một con non vừa mới chui ra khỏi vỏ, nhặt lấy lớp vỏ vụn của kim đan rồi ăn một cách ngấu nghiến.
Triều Từ còn chưa kịp cảm nhận dáng vẻ đáng yêu của tiểu nguyên anh, thì đã nghe thấy một trận sấm rền dữ dội.
Thiên kiếp đã đến.
Bầu trời bị bao phủ bởi một đám mây đen dày đặc, làm cho tòa tháp Tu Thần Các vốn dĩ cao chót vót nhưng giờ đây trông cực kỳ nhỏ bé. Trong biển mây đen, có những tia sét màu tím như đang bơi lội tạo nên một cảnh tượng vô cùng đáng sợ.
Thiên kiếp của Nguyên Anh kỳ có sức tàn phá rất lớn, Triều Từ lo lắng thiên kiếp sẽ phá hư Tu Thần Các nên định đứng dậy để đi đến một nơi trống trải.
Nhưng Kỳ Yến Chỉ đã ngăn cậu lại: “Không cần đi ra ngoài, Tu Thần Các đã được bố trí trận pháp phòng ngự cấp thiên giai, nó có thể ngăn cản thiên kiếp một lúc.”
Triều Từ sửng sốt: “Nhưng mà…”
Nếu sử dụng trận pháp để ngăn chặn thiên kiếp, sẽ gia tăng gấp đôi sức mạnh của nó. Khi đó, trận pháp phòng ngự của Tu Thần Các sẽ bị phá và tòa tháp này cũng không còn nữa.
Nhưng Kỳ Yến Chỉ ngắt lời cậu: “Tu Thần Các chỉ là một cái vỏ, cốt lõi là ba nhánh linh mạch cực phẩm ở bên dưới lòng đất, ngươi đừng lo lắng.”
Việc kết anh có thể dẫn tới Tứ Cửu Thiên Kiếp, chứng tỏ người này cực kỳ thiên tài, nhưng bên cạnh đó cũng vô cùng nguy hiểm. Dù Triều Từ có là con cưng của ông trời cũng khó nói được sẽ sống hay chết khi đối mặt với thiên kiếp này.
Kỳ Yến Chỉ đã nói như vậy, Triều Từ cũng không muốn cãi lại. Cậu ngồi xuống, chuẩn bị đối phó với thiên kiếp.
Mười tám đợt thiên kiếp đầu tiên đều bị Tu Thần Các ngăn chặn. Nhưng vì thiên kiếp bị chặn lại, nên mỗi một đợt giáng xuống càng trở nên hung hiểm hơn, cấp độ của nó đã hoàn toàn vượt qua cấp độ mà Nguyên Anh kỳ nên có, cuối cùng nó đã phá vỡ trận pháp thiên giai của Tu Thần Các.
Tu Thần Các nằm ở trung tâm của Phần Tiêu Tông, lúc này toàn bộ tông phái đều đang nhìn về phía Tu Thần Các. Lúc trận pháp phòng ngự bị phá vỡ, tất cả mọi người đều bị khiếp sợ đến ngây người.
Trong khi đó từ phía xa, Thương Trì cũng đang nhìn trận thiên kiếp này và cả tòa tháp Tu Thần Các đã bị hủy hoại. Nhoáng một cái y liền xuất hiện ở bên trong Tu Thần Các. Y đã che giấu cơ thể của mình và chỉ có Kỳ Yến Chỉ mới cảm nhận được sự xuất hiện của y.
Tuy nhiên, Kỳ Yến Chỉ cũng không để ý đến y, mọi ánh mắt đều đang đổ dồn vào Triều Từ.
Sau khi thiên kiếp phá hủy trận pháp, nó đã trở nên ôn hòa hơn. Tuy nhiên, đối với một người vừa mới tiến vào Nguyên Anh, thì nó vẫn còn rất kinh khủng.
Ban đầu, Triều Từ còn có thể chống đỡ một vài đợt, nhưng khi đến chín đợt cuối cùng, nó đã vượt quá sức chịu đựng của cậu. Cuối cùng, cơ thể của cậu bị phá hủy nặng nề, trên người đầy vết thương và máu tươi, thậm chí còn lộ ra cả xương trắng ở trên vai.
Tuy nhiên, vẫn còn một đợt thiên kiếp nữa.
Thiên kiếp bất ngờ giáng xuống, Triều Từ vận một chút linh lực cuối cùng còn sót lại để ngăn chặn.
Kỳ Yến Chỉ biết Triều Từ không thể chống cự đợt sấm sét cuối cùng này. Tim hắn thắt lại, đang định bước tới thì nghe thấy người bên cạnh nói: “Nó cần phải kết thành Nguyên Anh viên mãn thì mới có thể dùng làm thuốc. Khi nãy, ngươi đã dùng Tu Thần Các để ngăn chặn mười tám đợt sấm sét, bây giờ lại còn muốn can thiệp?”
Đó là Thương Trì.
Kỳ Yến Chỉ sửng sốt. Tuy nhiên, thiên kiếp không đợi một ai, chỉ trong nháy mắt nó đã bổ xuống trên người Triều Từ.
Sau một đợt ánh sáng rực rỡ như mặt trời qua đi, chỉ còn lại một cơ thể đã bị cháy đen.
Đồng tử của Kỳ Yến Chỉ co lại, sau khi dùng thần thức vội vàng tìm kiếm, hắn mới thở phào nhẹ nhõm.
Triều Từ vẫn còn sống.
Cơ thể cháy đen của cậu khẽ cử động, vùng da cháy đen trên cơ thể dần dần trở nên trắng mịn, lộ ra một thân thể trắ,ng nõn.
Kỳ Yến Chỉ nhanh chóng tiến lại gần, cởi chiếc áo ngoài rồi quấn chặt lấy cậu.
…………
Tuy việc kết anh vô cùng nguy hiểm, nhưng sau khi vượt qua, trong thiên kiếp cũng chứa đầy năng lượng thiên địa để nuôi dưỡng cơ thể của người vượt kiếp. Do đó, Triều Từ liền nhanh chóng hồi phục và tràn đầy sức sống sau khi vượt qua nguy hiểm này.
Tuy nhiên, có một điều khiến cậu cảm thấy không hài lòng, đó là sau khi kết anh sư tôn vẫn không hề vui vẻ với cậu, khiến Triều Từ cảm thấy mất mát một chút.
Nhưng chẳng bao lâu sau, cậu lại vui vẻ trở lại, vì sư tôn đối xử với cậu ngày càng tốt hơn. Gần đây bọn họ sống chung với nhau giống như một đôi đạo lữ yêu nhau ân ái.
Nửa tháng sau, Dung Nhã đã trở lại.
Khi trở lại, cô còn chưa đột phá Nguyên Anh, nhưng khí tức đã gần như hoàn thiện, có dấu hiệu sắp sửa đột phá bất cứ lúc nào.
Trước khi cô rời đi, Kỳ Yến Chỉ đã hạ một cấm chế để ngăn cô đột phá Nguyên Anh ở trong bí cảnh. Ngũ hành đạo thể muốn đột phá được Nguyên Anh, thì phải uống viên thuốc đó, nếu không sẽ bị nổ tan xác trước khi thiên kiếp ập đến.
Nếu Dung Nhã không đột phá Nguyên Anh trước ba mươi tuổi thì cô sẽ liên tục suy kiệt cho đến chết, nhưng chỉ một chuyến đi bí cảnh hơn một tháng cũng không gây ra vấn đề gì. Hơn nữa, cấm chế không thể duy trì quá lâu, nếu cứ ngăn cản đột phá sẽ gây ra thương tổn không thể phục hồi và cũng có thể đe dọa đến tính mạng.
Cho nên sau khi cô trở về, Kỳ Yến Chỉ đã giải cấm chế cho cô.
Dung Nhã đã gặp kỳ ngộ ở bên trong bí cảnh, từ Kim Đan trung kỳ nhảy vọt lên Kim Đan hậu kỳ và có thể đột phá bất cứ lúc nào.
Tuy nhiên, việc đột phá Nguyên Anh là một việc ngẫu nhiên. Dung Nhã có thể sẽ đột phá ngay trong giây phút tiếp theo, hoặc có thể sẽ mất vài năm, không ai biết trước được điều gì.
Khi biết Dung Nhã trở về, Triều Từ bỗng nhiên cảm thấy buồn bực trong lòng. Suốt hơn một tháng Dung Nhã đi vắng, cậu được hưởng tất cả sự quan tâm và yêu thương của sư tôn. Bây giờ khi Dung Nhã đã trở lại, cậu bắt đầu lo được lo mất.
Tuy nhiên, ngoại trừ ngày hôm đó Dung Nhã trở về, sư tôn nói với cô về một số việc cần chuẩn bị và vấn đề đột phá ra, thì bọn họ hiếm khi ở một mình với nhau. Chỉ có Dung Nhã ba bốn ngày lại đến thỉnh an một lần, so với mối quan hệ giữa hai người trước đây thì bây giờ có thể coi như là lạnh nhạt, khiến cho tâm trạng của Triều Từ trở nên tốt hơn.
Cậu cảm thấy sư tôn đối xử với cậu khác với trước đây, có lẽ…
Có lẽ là người có thể chấp nhận tình cảm của cậu.
…………
Giai đoạn ba tháng đã đi đến tháng cuối cùng, hôm nay Triều Từ lại phát tác Hợp Hoan Cổ.
Ở giữa phòng ngủ của sư tôn, cậu và sư tôn đang triền miên với nhau, Triều Từ không chịu nổi mà th.ở dốc, đôi mắt ngấn lệ phiếm hồng của cậu cứ nhìn chăm chú vào đôi mắt của Kỳ Yến Chỉ.
“Sư tôn ơi… Con, con…”
Trong sự tấn công dữ dội đó, Triều Từ cố gắng kiềm nén nước mắt của mình, trong lòng tràn đầy hy vọng và mong chờ, nói ra từng câu từng chữ: “Con thích người.”
Kỳ Yến Chỉ chợt ngừng lại.
Giống như là đang sững người, câu nói này như một cú sốc đánh mạnh vào trong lòng của hắn.
Triều Từ mong đợi sư tôn sẽ cho mình một câu trả lời, nhưng cậu đợi rất lâu vẫn không nhận được.
Đôi mắt của cậu dần tối lại.
Nhưng ngay sau đó, dường như người đàn ông này đã lấy lại bình tĩnh, hắn hôn rất mạnh lên môi Triều Từ cứ như cuồng phong bão táp.
Triều Từ bị hôn đến mức không thở được.
Nhưng trong lòng cậu cảm thấy ấm áp hơn rất nhiều và thậm chí còn tràn ngập niềm vui.
Có lẽ… đây là câu trả lời rồi.
Con thích người, sư tôn.
…………
Dường như lời tỏ tình này đã kích thích Kỳ Yến Chỉ, khiến hắn trở nên cực kỳ hung hãn. Cho dù Triều Từ đã đột phá Nguyên Anh, nhưng cậu vẫn bị hắn giày vò mà ngất đi.
Khi trời sáng, có một người đến phủ đệ của Kỳ Yến Chỉ cầu kiến.
Kỳ Yến Chỉ khoác vội chiếc áo ngoài, đi ra khỏi phòng ngủ rồi đặt cấm chế lên nó.
“Có chuyện gì?” Kỳ Yến Chỉ hỏi người đối diện.
Người đó là một đan sư, cũng là một trong số ít cửu phẩm đan sư của Phần Tiêu Tông.
“Lão tổ, sau khi kiểm kê, chúng tôi phát hiện Hồng Nhụy Liên đã để quá lâu, mất hầu hết tác dụng, không còn đủ điều kiện để luyện đan dược được nữa.” Đan sư nói.
“Vấn đề này ngươi chỉ cần giao lại cho người khác làm. Tại sao lại đến nói với ta?” Kỳ Yến Chỉ nhíu mày hỏi.
Tuy rằng Hồng Nhụy Liên hiếm có khó tìm, nhưng đối với Phần Tiêu Tông mà nói, đi tìm thứ này không phải là việc khó khăn, chỉ cần sai người đi tìm thì sau ba bốn ngày là có thể tìm được.
“Tại hạ chỉ nhân tiện muốn hỏi một chút… Dung Nhã sắp sửa đột phá, vậy khi nào ngài mới lột bỏ đạo cốt của Triều Từ?” Đan sư hỏi.
Đối với gã, luyện loại đan dược này rất khó khăn. Hơn nữa, lúc này vị thuốc chính đã hoàn thiện nhưng Kỳ Yến Chỉ lại cứ chần chừ không lấy, khiến gã không nhịn được mà hỏi.
Gã cũng nghe nói gần đây Triều Từ có quan hệ thân thiết với Kỳ Yến Chỉ, thậm chí mấy tháng nay còn sống ở trong phủ đệ của lão tổ. Nếu như lão tổ yêu thương Triều Từ đến nỗi không thể từ bỏ, mà quyết định từ bỏ Dung Nhã, thì gã muốn dò hỏi trước để chuẩn bị cho tốt.
“Chuyện này không cần phải vội, Dung Nhã cần ít nhất ba ngày mới có thể kết anh, đến lúc đó lột bỏ đạo cốt cũng không muộn.” Kỳ Yến Chỉ nhíu mày nói.
Trong lúc nhất thời, đan sư không thể đoán ra được thái độ của Kỳ Yến Chỉ, nhưng hiện tại lại không thể chất vấn thêm được nữa, chỉ có thể quyết định rời đi trước.
Nhưng chẳng ai phát hiện ra rằng, Triều Từ, người vốn dĩ đang ngủ say và bị bao bọc bên trong kết giới, bất ngờ cắn mạnh đôi môi đỏ của mình.
…………..