Sơ Cửu Của Lục Hào

Chương 121: Nam thứ



An Thiến thấy Đổng Vũ cắn răng và lườm mình, cô cầm cốc cà phê ở bên cạnh lên và uống một ngụm rồi nở nụ cười, “Đừng nói là cô nhìn trúng Lý tổng của Tập đoàn Tinh Thần, đúng là bây giờ Lý Bách là người phụ trách của Tinh Thần, nhưng mà… Cô đừng quên rằng, từ trước đến nay tập đoàn Tinh Thần không phải mang họ Lý.”

Lời của An Thiến vừa được nói ra, mọi người trong phòng đều nhớ lại những tin đồn mà trước đây được nghe nói, Lý Bách chỉ là người phụ trách tạm thời, còn người kế thừa thực sự của Tinh Thần mang họ Hạ. Cho nên, dù thực sự là bám được Lý Bách thì tối đa cũng chỉ là trở thành người nhà của phó tổng mà thôi…

Hơn nữa, bước vào nhà họ Lý không phải là chuyện dễ, lúc trước có rất nhiều người có scandal với Lý Bách, nhưng đâu có người nào bước được vào cánh của nhà họ Lý.

Bây giờ không phải là Đổng Vũ cũng giống nhóm người trước kia sao, vọng tưởng bay lên cành cao, nhưng vấn đề là nhà họ Lý có muốn cho cô ta đạt được ước muốn hay không mới được.

Đổng Vũ tức giận cười nhạt, dường như bị người ta lột sạch chỉ còn nội y, “Dù thế nào thì Lý tổng cũng là người đẹp trai trẻ tuổi, còn hơn đạo diễn Lục Nguyên có lòng nhưng lực lại không đủ mạnh đó.”

“Cô!” An Thiến nắm chặt lấy cốc cà phê trong tay, rất ít người biết chuyện của mình và đạo diễn Lục Nguyên, một mặt đúng là vì tuổi tác của Lục Nguyên đã cao, và điều quan trọng là Lục Nguyên đã có gia đình, nếu để cho người ngoài biết mối quan hệ giữa mình và Lục Nguyên, thì mình sẽ xong đời.

Chuyện này khiến cả căn phòng rơi vào yên lặng, mọi người nghĩ thầm ban đầu bàn tán về scandal nhưng không ngờ lại biết được một bí mật lớn trong giới như vậy, nhưng đó là Lục Nguyên, An Thiến hoặc Lý Bách đằng sau Đổng Vũ, đây đều là những nhân vật mà không ai trong số mấy kẻ tép riu như bọn họ có thể đối đầu được.

Tham Khảo Thêm:  Chương 461: Tề tổng nhanh nhẹn dũng mãnh

“Cạch!” An Thiến đặt mạnh cốc cà phê xuống bàn, ngực vì tức giận mà liên tục phập phồng, một tay chỉ vào Đổng Vũ, liên tục nói, “Cô! Cô! Cô bớt nói mấy lời linh tinh ở chỗ này cho tôi!”

“Ha ha, có phải là nói linh tinh hay không, chúng ta cứ chờ đến ngày mai mà xem!” Đổng Vũ không muốn nói nhiều lời thừa thãi, xoay người định bỏ đi, nhưng sao An Thiến có thể để cô ta đi một cách dễ dàng như vậy được chứ. An Thiến nhìn xung quanh, thấy cốc cà phê mình để trên bàn, cốc cà phê đó là cốc giữ nhiệt, nên cà phê bên trong vẫn còn nóng, An Thiến không nghĩ ngợi nhiều liền cầm cốc cà phê hất về phía Đổng Vũ.

“A!”

“Trời ơi!”

Một vài tiếng ngạc nhiên vang lên, vì quán tính nên cốc cà phê bị văng ra, cái nắp cốc bị tung ra trong quá trình ném, cà phê nóng không chỉ văng lên lưng của Đổng Vũ, mà còn bắn vào một vài diễn viên nữ ở bên cạnh.

Đổng Vũ không ngờ rằng An Thiến sẽ làm ra hành động như vậy, cô ta đau đến mức khuôn mặt nhăn chặt lại. Bây giờ đã là tháng sáu, vì muốn đẹp nên những nghệ sĩ nữ đều mặc những chiếc áo mỏng tang. Nước cà phê nóng kia như thể dội trực tiếp xuống da thịt của cô ta.

Trợ lý của Đổng Vũ vội vàng chạy tới, vừa nhìn thấy cảnh này, trong lòng liền cảm thấy kinh hãi, làn da trắng nõn của Đổng Vũ đã bị sưng đỏ lên một mảng, “Nhanh Nhanh! Nhanh gọi xe cứu thương! Nước! Nước lạnh!”

Tiếng cãi vã ầm ĩ ở chỗ này đã sớm bị Trần Hoa biết được, anh ta đến đó với khuôn mặt lạnh băng, nhưng cũng không ngờ sẽ nhìn thấy một cảnh như vậy, nữ chính của mình hắt cà phê nóng vào người nữ thứ của mình, còn có một vài diễn nữ ở bên cạnh bị liên lụy.

An Thiến đứng tại chỗ, ngây người nhìn tay của mình, “Tôi… Tôi… Tôi không cố ý!” Nói xong, nhìn Trần Hoa với ánh mắt tràn đầy nước mắt và hoảng sợ.

Tham Khảo Thêm:  Chương 7: 7: Hoàng Đế Không Thể Sinh Con 7

Trần Hoa nhíu chặt mày lại, nghĩ thế mà chuyện này lại xảy ra ở trong đoàn làm phim của mình, tâm trạng vốn đang khó chịu nay càng thêm bực dọc, “Còn đứng ngơ người ra đó làm gì! Mang nước lạnh lại đây!”

Đạo diễn lên tiếng mới khiến mọi người đang sững sờ tỉnh táo lại, mấy người đồng nghiệp vội vàng chạy đến, ngồi xổm xuống cõng Đổng Vũ đến toilet ở gần đó, chỗ bị bỏng cần được rửa bằng nước lạnh.

Lục Dao vừa đến trường quay, nhìn thấy cảnh tượng hỗn loạn, cô nhíu mày, mặc dù biết trong đoàn làm phim có xảy ra một chút chuyện, nhưng không ngờ rằng nữ chính và nữ thứ sẽ làm náo loạn lên ngay ở trước mặt mọi người.

“Có phải là cảm thấy rất khó tin đúng không?” Một giọng nam trầm thấp vang lên ở bên cạnh, Lục Dao nghiên đầu và nhìn thấy một người đàn ông mặc trang phục cổ đại màu đỏ đang đứng cười ở bên cạnh.

“Chào cô, Lạc Thần Hoa, tôi là Tĩnh Vương.” Người đàn ông này sử dụng danh tính trong kịch bản của bộ phim, Lục Dao nghiêng đầu suy nghĩ, trong phim Tĩnh Vương là nam thứ ba, tính tình ngang ngược, bộ trang phục màu đỏ này của hắn thật ra đang làm nền cho cái dáng vẻ vừa chính vừa tà của hắn.

“Chào anh, tôi biết anh, anh là nam thứ ba, Triệu Lập Khôn.” Lục Dao xoay người, kéo ra khoảng cách với Triệu Lập Khôn. Triệu Lập Khôn cười khẽ, “Chào cô, tôi cũng biết cô, cô là Lục Dao.”

Lục Dao khẽ gật đầu, sau đó xoay người lại nhìn căn phòng bị mọi người vây kín.

“Cô có nghĩ là tính tình của những nghệ sĩ này khác với ngày thường không?”

Triệu Lập Khôn không hề để ý đến sự lạnh lùng của Lục Dao, trái lại tiến đến gần thêm một bước và tiếp tục nói.

Lục Dao vô cùng không thích hành động đi đến đứng sát mình của Triệu Lập Khôn, cô lại một lần nữa lùi một bước về phía sau, “Mọi người đều có nhiều khuôn mặt, đối xử với những người khác nhau và những chuyện khác nhau, đương nhiên là có dùng những khuôn khác nhau để xử lý.”

Tham Khảo Thêm:  Chương 279: Ám Dạ Minh Chuẩn

Triệu Lập Khôn liếc nhìn Lục Dao, cô không trang điểm nhưng khuôn mặt vẫn rất đẹp, nhẹ nhàng nở nụ cười, “Chơi với cô đúng là rất vui.”

Chơi rất vui? Đây là lần đầu tiên Lục Dao nghe thấy ai đó dùng lời này để mô tả về mình.

“Vậy, Lục Dao, còn cô thì sao?”

Lục Dao quay đầu lại nhìn Triệu Lập Khôn, không hiểu rốt cuộc người này muốn gì.

“Cô có bao nhiêu mặt nhỉ?” Triệu Lập Khôn nhìn Lục Dao, như thể là muốn nhìn rõ xem rốt cuộc Lục Dao là người như thế nào.

“Lập Khôn.” Khuôn mặt đen sì của Trần Hoa xuất hiện, “Hôm nay không có cảnh quay của cậu, cậu trở về đi! Đổng Vũ này đúng là sao chổi!”

Lúc trước Trần Hoa đã bực mình, bởi vì chuyện xấu của Đổng Vũ và Lý Bách, mà bây giờ toàn bộ địa điểm quay phim đều bị phóng viên vây kín, có thể tưởng tượng ra được, khi xe cứu thương đến chỗ này, Đổng Vũ được đưa ra ngoài, ngày mai sẽ có tin tức lớn đến mức nào.

Không, không cần chờ đến ngày mai, xe cứu thương vừa đến thì tin tức sẽ xuất hiện ngay sau đó.

Triệu Lập Khôn nhướng mày, “Đạo diễn Trần, nói như thế nào thì Đổng Vũ cũng là người của Lý tổng, hay là nói chuyện này trước cho Lý tổng biết đi.”

Trần Hoa nhíu chặt mày lại, nghĩ đến Lý Bách, trong lòng càng cảm thấy bực, “Đáng ghét!” Lục Dao nhìn Trần Dao thở phì phò cầm điện thoại đi ra một chỗ để gọi điện, còn Triệu Lập Khôn thì vẫn đứng ở bên cạnh, cười duỗi người, “Aiz, thật tốt quá, xem ra tôi có thể được nghỉ ngơi thoải mái trong một khoảng thời gian ngắn rồi.”

Không ngờ rằng lời này lại linh nghiệm, đoàn phim này không chỉ có scandal của Đổng Vũ và Lý Bách – Tổng Giám đốc của Tinh Thần bị tung ra, còn có scandal nữ chính An Thiến không vừa lòng Đổng Vũ, tin Đổng Vũ bị bỏng, ngoài ra còn có tin chấn động của An Thiến và Lục Nguyên.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.