An Bang Quốc có một công ty vật liệu xây dựng, mặc dù không phải công ty lớn, nhưng dù sao thì nhà họ An cũng là nhà thư hương thế gia(*), người quen đều là người nổi tiếng trong giới văn hóa. Lần này có An Bang Quốc nhúng tay vào, người trên mạng càng thêm sôi nổi, mọi người đều đang suy đoán rốt cuộc chuyến tàu này xảy ra chuyện gì vậy?
(*) Thư hương thế gia: dòng dõi có học vấn, làm quan.
Lý Bách đứng thẳng người quay lại nhìn Lục Dao với vẻ mặt khó hiểu, “Cô biết An Bang Quốc?”
Lục Dao gật đầu, nhớ đến lần gặp mặt ở trong sân, “Gặp một lần… Tôi ra ngoài gọi điện thoại.” Lý Bách nhìn Lục Dao đi ra ngoài, anh ta vuốt cằm, anh ta cũng nghe nói đến An Bang Quốc rồi, công ty của anh ta có một phòng xây dựng, đương nhiên là có quen biết gia đình nhà họ An. Nhưng có người nói, trước đây An Bang Quốc là giáo sư đại học nên tính cách rất thanh cao, người bình thường không thể gặp được. Lục Dao đúng là có chút bản lĩnh, thế mà lại quen biết An Bang Quốc.
Nhưng phải thừa nhận rằng có sự giúp đỡ của An Bang Quốc thì ít nhất Tinh Thần không phải một mình chiến đấu.
Bộ phận quan hệ công chúng (PR) vốn dĩ đã rất rảnh rỗi rồi, nhưng đột nhiên vì chuyện này mà toàn bộ đều phải tăng ca, hành lang cũng toàn là nhân viên đi đi lại lại, mọi người đều tay cầm tài liệu vội vàng bước đi, trên mặt đều mang theo vẻ oán trách, dù sao thì hơn nửa đêm rồi cộng thêm buổi làm khó giải thích này, ai cũng thấy không bằng lòng.
Lục Dao cầm điện thoại di động, đẩy cửa cầu thang bộ, đèn cảm ứng bật sáng. Lục Dao mặc một chiếc áo khoác rất mỏng, mà ở cầu thang thì không có máy sưởi, còn có một cơn gió lạnh thổi, cô lấy điện thoại ra, trước đây cô có số điện thoại của An Bang Quốc nhưng không ngờ phải dùng đến nó sớm như vậy.
Cô nhìn dãy số dài, hít một hơi thật sâu, ấn nút gọi.
An Bang Quốc đã sớm dự đoán được Lục Dao sẽ gọi điện cho mình, điện thoại reo được một lúc đối phương đã nghe máy, “Cô nhóc, ông chỉ biết ngay là cháu sẽ gọi điện thoại cho ông mà.”
“Ông An ạ.” Lục Dao hơi nhíu mày, cô không lòng vòng mà nói thẳng, “Sao ông biết Lịch Sơn sẽ xảy ra chuyện vậy?”
“Nơi xảy ra chuyện không phải Lịch Sơn mà là thành phố Vân Châu.” Giọng nói của An Bang Quốc rất nặng nề, Lục Dao nghe thấy vậy liền cảm thấy rất ngạc nhiên, cô chỉ có thể suy ra được một vị trí chung chung qua tướng mạo và thái độ của nhóm người Trần Hoa, cô cũng dựa vào may mắn nên mới có được kết luận này. Nhưng lời An Bang Quốc nói còn còn chính xác hơn so với suy tính của cô.
Lục Dao lập tức cảm thấy rất xúc động trong lòng. Mặc dù An Bang Quốc chỉ nói bản thân là người bình thường trong giới phong thủy, nhưng với bản lĩnh tính toán này thì e rằng là ông cũng giống như ông nội của cô.
“Ha ha ha. Cô nhóc, ông không bản lĩnh này, Vân Châu khá xa thành phố Tô, ông không có bản lĩnh như ông nội của cháu, chuyện này là do một ông bạn già của ông ở Vân Châu nói với ông, ông ấy thấy chuyện này trên mạng, nghĩ không đi Lịch Sơn cũng được, chúng ta suy nghĩ kỹ thì đoán ra được là cháu.”
***
Tại một nơi được gọi là giới Âm Dương, Lục Dao đã bị liệt vào phía Tập đoàn Tinh Thần. Dù sao bây giờ bạn trai của Lục Dao cũng là con cháu của nhà họ Hạ, cho nên khi Tập đoàn Tinh Thần bắt đầu đăng “hoạt động” đó, vô số ánh mắt đều đang nhìn chằm chằm vào Tập đoàn Tinh Thần.
Đương nhiên, phần lớn đều là đứng ngoài hóng hớt. Mặc dù bọn họ đã nghe nói đến Lục Dao, nhưng bây giờ nhiều người của thế hệ trước đã mặc kệ chuyện này, người nhỏ tuổi hơn thì căn bản là chưa nghe đến danh tiếng của nhà họ Lục. Tự dưng nửa đường có một người xông ra, bây giờ còn tạo ra một chiến trận lớn như vậy, ngược lại bọn họ cũng muốn xem chuyện này sẽ được giải quyết thế nào.
Mặt của Hoàng Diệp bị băng kín lại, trong lòng ông ta rất hận Lục Dao, nếu không phải vì cô ta thì sao ông ta phải chịu đừng nhiều đau khổ xác thịt như vậy. Bây giờ Hoàng Diệp phải từ bỏ khuôn mặt ban đầu của mình, từ nay về sau phải mang khuôn mặt của người khác, sống bằng thân phận của người khác, tất cả chuyện này đều là công lao của Lục Dao.
Ông ta do dự mãi, cầm điện thoại di động lên và gọi cho thầy, ông ta chắc chắn đây là ý tưởng của Lục Dao, “Thưa thầy, Tập đoàn Tinh Thần vừa đăng một bài viết mới, thầy xem chưa ạ?”
Giọng nữ trong điện thoại mang theo tiếng thở hổn hển, một lúc sau mới bình thường trở lại, “Bài viết gì?”
Hoàng Diệp sửng sốt, dường như là nhận ra rằng mình đã gọi không đúng lúc, ông ta lập tức nói nói lại thông tin, đối phương trầm mặc một lúc, “Đã biết.”
Trong một chung cư mini ở Bắc Kinh, người phụ nữ mặc lại quần áo và bước xuống giường, cầm điếu thuốc lá ở bên cạnh lên, đốm đỏ phát sáng trong đêm tối, trên giường phát ra tiếng ma sát, một giọng nam khàn đặc vang lên, “Có chuyện gì vậy?”
Người phụ nữ gảy tàn thuốc xuống, “Con trai của anh giỏi thật đấy.” Rất rõ ràng là giọng điệu của người phụ nữ không được tốt một chút nào, trong lòng đang oán giận người đàn ông kia, “Em vất vả làm bao chuyện vì anh như vậy là vì cái gì. Con trai cưng của anh thì giỏi rồi, không nói câu nào liền cấu kết với con ranh nhà họ Lục, không chỉ khiến em bị tổn thất bốn năm người, mà toàn bộ đường đi ở thành phố Tô đều đã bị phá vỡ…”
Người đàn ông dựa vào đầu giường một cách thoải mái, dưới ánh sáng mờ ảo có thể thấy được đường nét, “Em đang nói chuyện của A Bách à, không phải là chúng ta đã lấy được 16% cổ phần của Tinh Thần rồi sao? Trong tay ông già kia chỉ có 23%, 19% còn lại nằm trong tay Hạ Thần Phong… Bây giờ chúng ta là người có cổ phần lớn thứ ba… Đường đi nước bước ở thành phố Tô bị phá vỡ cũng không ảnh hưởng đến chúng ta.”
Người phụ nữ hung hăng hút thuốc lá, “Gần đây vì cổ phần của anh ở công ty mà tiền vốn của chúng ta hoàn toàn không đủ dùng, con đường ở thành phố Tô bị chặt đứt, nếu con ranh nhà họ Lục kia lại làm xằng làm bậy, em sẽ không bảo vệ được anh.”
“Chẳng phải tiêu diệt là xong sao?” Người đàn ông cảm thấy chuyện này rất đơn giản, tại sao bà ta lại phải tức giận như vậy nhỉ, ông ta đứng dậy và kéo áo ngủ lên, sau đó lấy điếu thuốc từ trong tay người phụ nữ, “Nếu thấy chướng mắt thì trừ khử…”
“Ha ha, anh nghĩ nó đơn giản vậy sao?” Sao bà ta lại không muốn sớm loại trừ Lục Dao cơ chứ, nhưng trong giới Âm Dương này, bà ta chỉ là một người mới vào nghề, bên trên vẫn còn rất nhiều người chú ý đến nhà họ Vương, nếu bà ta động vào người nhà họ Lục, sợ rằng đó sẽ là cái cớ để bọn họ đối phó với nhà họ Vương.
Mà bây giờ Lục Dao đã làm ra một chiến trận lớn, một khi suy đoán này là chính xác thì càng không thể động đến Lục Dao. Nghĩ đến đó, trong lòng bà ta không nhịn được liền cảm thấy tủi thân. Nếu không phải vì người đàn ông ở bên cạnh này thì bà ta đã đường đường là một cô con gái bình thường của nhà họ Vương rồi, làm gì đến nối đến nỗi chật vật như này?
Bà ta vươn tay, véo mạnh vào phần eo của người ở bên cạnh, “Khi nào anh lấy được 7% cổ phần của bà vợ nhà anh thì lúc đó cổ phần của anh sẽ nhiều hơn Hạ Thần Phong.”
Người đàn ông nắm lấy tay của người phụ nữ, “Làm gì đơn giản như vậy, chờ một thời gian nữa, thời cơ chưa đến.”
Người phụ nữ chuẩn bị nói cái gì đó thì chuông điện thoại vang lên lần nữa, bà ta nhìn số điện thoại, hai đầu lông mày nhíu lại với nhau, cầm lên và bật máy thay đổi giọng nói.