Mọi người tự hỏi, không lẽ trên đời này thật sự có loại người đầu óc ngốc đến mức toàn nước như vậy?
Không hề nghi ngờ, sao có thể có.
Cho dù đầu óc bị hỏng, biểu tình cử chỉ của Dương Bách Xuyên cũng không giống.
Nếu vậy chỉ còn một khả năng khác, Dương Bách Xuyên có mười phần tự tin với thực lực của bản thân, có thể chiến thắng Từ Thất.
Vì vậy hắn dám ký xuống giấy sinh tử, dám đánh chém với Từ Thất, dám đánh bạc toàn bộ tài sản.
Nhưng… Thật sự có thể sao?
Lúc này trong lòng mọi người ở hiện trường đã xảy ra biến hóa rất lớn…
Từ góc độ của dân cờ bạc mà nói, phần lớn người mong Dương Bách Xuyên có thể thắng, sau đó bọn họ sẽ được chứng kiến bồi suất trăm vạn ra đời. Từ xưa đến nay chưa từng có, truyền ra ngoài sẽ trở thành một giai thoại, trong lịch sử thành Tán Tu thật sự chưa từng xuất hiện bồi suất hơn trăm vạn, đây là một canh bạc khổng lồ.
Về phương diện khác, mọi người lại không muốn Dương Bách Xuyên thắng, vì bọn họ không đặt Dương Bách Xuyên, mà là đặt Từ Thất thắng. Nếu Dương Bách Xuyên thắng, bọn họ sẽ thua hết vốn ban đầu.
Lúc này mặc kệ giữa sân có người dao động hay không đều đã chậm, theo tiếng hô của quản sự Hồng, trận chiến sinh tử giữa v và Từ Thất chính thức bắt đầu.
Cũng sẽ không cho đặt linh thạch nữa.
……
Một trận đánh cuộc sinh tử xa hoa được mở màn.
So với tính mạng người đấu, mọi người càng để ý bồi suất linh thạch hơn.
Bồi suất trăm vạn đã kíp nổ toàn bộ thành Tán Tu, kinh động đến hai vị Tử Hữu phó thành chủ.
Cũng làm cho rất nhiều lão quái vật ở thành Tán Tu chú ý, hoặc sáng hoặc tối lần lượt đi vào đài khiêu chiến quan sát.
Cũng bởi vậy cái tên Dương Bách Xuyên tiến vào tầm mắt rất nhiều thế lực thành Tán Tu.
Trên đài khiêu chiến, Từ Thất nhìn chằm chằm Dương Bách Xuyên, trong ánh mắt lộ rõ sự hung ác. Thật ra trong lòng hắn ta cũng rất bồn chồn, lúc này Dương Bách Xuyên biểu hiện rất bình tĩnh, khác hoàn toàn lúc trước.
Không thể không làm Từ Thất nghĩ đến, không lẽ Dương Bách Xuyên thật sự là cao thủ ẩn giấu tu vi?
Nhưng Từ Thất ngưng thần nhìn, nhìn đi nhìn lại cũng chỉ thấy Dương Bách Xuyên là một tu sĩ nhỏ cảnh giới Kim Đan sơ kỳ. Ở trong mắt một Kim Đan hậu kỳ như hắn ta, tương đương với một con kiến trở tay có thể bóp chết.
“Có thể là ta suy nghĩ nhiều, tiểu tử này vì sĩ diện mới đánh cuộc toàn bộ tài sản?” Từ Thất nghĩ thầm trong lòng.
Sau đó đột nhiên ra chiêu, trực tiếp đánh thẳng một chưởng lên trên mặt Dương Bách Xuyên, đây là thử, cũng là đòn công kích.
Hắn ta có thể biết được Dương Bách Xuyên có bao nhiêu cân lượng chỉ với một đòn này.
Uy lực một chưởng của người tu chân Kim Đan hậu kỳ không thể coi thường, nếu Dương Bách Xuyên sơ ý sẽ bị thương nặng.
Khoảnh khắc một chưởng của Từ Thất lao đến, Dương Bách Xuyên nhíu mắt lại, không lựa chọn chống chọi với hắn ta. Vận động vận chuyển dưới chân, biến mất nhanh như tia chớp, trực tiếp biến mất tại chỗ.
Từ Thất nhìn như thô cuồng thật ra cũng là hạng người có tâm tư kín đáo, từ lúc bắt đầu tròng mắt chưa từng rời khỏi trên người Dương Bách Xuyên. Lúc trước hắn ta từng hỏi qua tình huống của Hắc Sương, nghe thuộc hạ của Hắc Sương nói là thua dưới tốc độ của Dương Bách Xuyên, vì vậy hắn ta đã sớm lưu ý đến phương diện này.
Sau khi Từ Thất nhìn thấy Dương Bách Xuyên biến mất tại chỗ, mặc dù biết tốc độ của Dương Bách Xuyên rất nhanh, nhưng trong lòng vẫn rất chấn động, tốc độ của Dương Bách Xuyên đã vượt qua tưởng tượng của hắn ta.
Cũng may đã có chuẩn bị trước, sau khi Dương Bách Xuyên biến mất tại chỗ, Từ Thất lạnh lùng hừ một tiếng: “Mở ra lĩnh vực.”
Từ Thất không chút do dự mở ra lĩnh vực Kim Đan, bởi vì chỉ có lĩnh vực Kim Đan mới là an toàn nhất. Cho dù tốc độ của Dương Bách Xuyên rất nhanh, chỉ cần hắn ta mở ra lĩnh vực thì có thể biết được nơi Dương Bách Xuyên xuất hiện trong nháy mắt, sau đó phản kích.
Khoảnh khắc Từ Thất mở ra lĩnh vực Kim Đan, phát hiện Dương Bách Xuyên ở phía sau hắn ta, cười lạnh, trong tay lóe lên ánh sáng, một thanh đao dài xuất hiện, không chút do dự bổ về phía Dương Bách Xuyên.
Dương Bách Xuyên định dựa vào ưu thế tốc độ đánh một đòn vào sau lưng Từ Thất, ai biết hắn vừa đánh một chưởng vào sau lưng Từ Thất, Từ Thất lại nhanh như chớp bổ một đao tới, dọa hắn giật mình, dưới chân chuyển động nhanh chóng lùi về phía sau.
Hàn ý từ trên thân đao của Từ Thất đảo qua thân thể của Dương Bách Xuyên. Dương Bách Xuyên thở ra một hơi nhẹ nhõm, nếu không phải có Thiểm Điện Bộ, hắn sẽ bị một đao vừa rồi đánh thương.