Đồng thời anh cũng hiểu ra một hiện thực tàn khốc, đó là uống viên đan dược đầu tiên có tác dụng, đến khi uống viên đan dược thứ hai thì tác dụng không lớn, gần như là cực kỳ ít ỏi, chẳng khác gì lãng phí đan dược.
Thật đáng tiếc, anh đành phải dừng lại.
Sau đó, Dương Bách Xuyên gọi Hầu Đậu Đậu từ không gian bình Càn Khôn ra, định cho nó uống đan Bồi Nguyên.
Nhân tiện anh cũng thả con chồn Hương Hương ra ngoài luôn, cứ nhốt nó ở trong không gian bình Càn Khôn thì nó sẽ buồn bực chết mất.
Sau khi con chồn ra ngoài và trông thấy Hầu Đậu Đậu nằm bất động trên đất, nó phát ra tiếng gầm gừ tựa như đang uất hận và bi thương.
Dương Bách Xuyên mỉm cười an ủi con chồn, bảo nó đừng lo lắng, anh có thể giúp Hầu Đậu Đậu khôi phục bình thường.
Hai con linh thú ở chung với nhau một thời gian dài, dù sao chúng cũng là linh thú thông minh, cũng có tình cảm giống như con người.
Dương Bách Xuyên lấy ra một viên đan Bồi Nguyên cho Hầu Đậu Đậu uống, không sợ nó không chứa nổi lượng linh khí khổng lồ. Thật ra công hiệu lớn nhất của đan Bồi Nguyên là sinh cơ, linh khí chỉ xếp thứ hai. Mà Hầu Đậu Đậu là hậu duệ của dị chủng hồng hoang, cực kỳ phi phàm, không sợ nó không tiêu hóa hết linh khí.
Sau khi cho Hầu Đậu Đậu uống một viên đan Bồi Nguyên, Dương Bách Xuyên chăm chú quan sát sự thay đổi trên người nó, đồng thời đặt tay lên móng vuốt nhỏ của nó để kiểm tra cho nó và cứu nó nếu có gì bất thường.
May mà trong quá trình quan sát, anh không thấy Hầu Đậu Đậu có gì bất thường sau khi uống đan Bồi Nguyên. Trái lại anh còn phát hiện năng lượng sinh cơ dồi dào của đan Bồi Nguyên đang nhanh chóng chữa trị bốn chân bị gãy của Hầu Đậu Đậu.
Thấy vậy, rốt cuộc Dương Bách Xuyên cũng yên tâm, tất cả đang phát triển theo chiều hướng tốt.
Lúc này, con chồn Hương Hương ở bên cạnh kêu kéc kéc, mắt long lanh nhìn lọ đan dược trong tay Dương Bách Xuyên, còn chảy nước miếng nữa, tựa như đang kháng nghị rằng nó cũng muốn ăn.
Dương Bách Xuyên cười gượng, lấy ra một viên cho nó. Dù sao cho con chồn ăn đan dược có sinh cơ mạnh như vậy cũng có ích, trước đây sư phụ từng nói muốn làm cho linh thú tiến hóa thì phải không ngừng cho nó dùng thiên tài địa bảo dồi dào linh khí.
Cho tới nay Dương Bách Xuyên chỉ mới cho chúng nó dùng đan Linh Thú chứ chưa cho uống đan dược, hôm nay anh dứt khoát cho cả hai con uống luôn thể.
Con chồn uống đan Bồi Nguyên, miệng phát ra tiếng kêu sung sướng.
Sau đó, Dương Bách Xuyên trợn tròn mắt phát hiện trên người con chồn phát ra ánh sáng vàng mỏng manh, nó nhắm mắt cuộn tròn người nằm trên đất như đang ngủ say.
Cứ mười giây ánh sáng màu vàng mỏng manh trên người con chồn lại nhấp nháy một lần, rất có quy luật…
Dương Bách Xuyên lục tìm kiến thức liên quan đến linh thú trong đầu, không kìm được ha ha. Tình trạng này của con chồn là đặc điểm của linh thú tiến hóa.
Không ngờ một viên đan Bồi Nguyên có thể giúp con chồn bắt đầu tiến hóa lần đầu. Ngày hôm nay quả là niềm vui nối tiếp.
Linh thú tiến hóa chắc chắn sẽ xuất hiện một số thiên phú huyết mạch, Dương Bách Xuyên háo hức chờ mong sau khi con chồn tiến hóa sẽ xuất hiện thiên phú gì.
Xem chừng hai linh thú sẽ không tỉnh lại trong thời gian ngắn, Dương Bách Xuyên bèn ra khỏi mật thất, bên trên còn có Độc Cô Vô Tình đang chờ đó!
Sau khi ra ngoài, anh trông thấy Kiều Phúc và chị em họ Ngô đứng trong phòng khách. Dương Bách Xuyên biết mình chiếm hầm rượu làm ba người mất chỗ, cho nên ít nhiều gì cũng hơi ngại ngùng.