Chẳng qua nghe thấy Dương Bách Xuyên sai mình đào đường hầm xuống ngôi mộ dưới lòng đất, mắt của chồn nhỏ sáng lên, ngay lập tức chạy đến cái cửa hang đã đào dở lần trước, tiếp tục công việc.
Trong chốc lát, trên hai móng vuốt nhỏ mọc ra những chiếc móng vàng nhọn hoắt, trong phút chốc bụi đất tung bay khắp hầm rượu.
Sau khi nhìn thấy kiệt tác của chồn nhỏ, Dương Bách Xuyên nở nụ cười.
Nhìn Hầu Đậu Đậu đang cuộn tròn trên mặt đất, anh thở dài, trong lòng vừa động, một giọt nước Sinh Mệnh hiện ra giữa không trung, nhỏ xuống vết thương trên bụng của Hầu Đậu Đậu.
Trong chốc lát, nơi miệng vết thương của Hầu Đậu Đậu tỏa ra một vầng ánh sáng xanh…
Nước Sinh Mệnh thần kỳ này còn có một tác dụng khác, nó đang được bày ra ở trước mặt Dương Bách Xuyên, hoặc có thể nói là xuất hiện trên người Hầu Đậu Đậu.
Sau khi nước Sinh Mệnh nhỏ xuống miệng vết thương của Hầu Đậu Đậu, Dương Bách Xuyên dùng mắt thường cũng thấy được, vết thương đáng sợ ở bụng của Hầu Đậu Đậu được chữa trị một cách nhanh chóng, chưa đến ba hơi thở đã không còn một vết sẹo nào.
Theo như tác dụng chữa trị vết thương của nước Sinh Mệnh thì lúc này có lẽ là nên dừng lại.
Thế nhưng ở trong mắt Dương Bách Xuyên lại không có dừng lại, màu bích lục sáng bóng hoàn toàn bao bọc Hầu Đậu Đậu tạo thành một cái kén, bao vây hoàn toàn lại.
“Đây là…?” Dương Bách Xuyên không tự chủ được lên tiếng, hiện tại trên người Hầu Đậu Đậu phát sinh biến hóa hoàn toàn giống hệt lần trước tiến hóa huyết mạch của con chồn Hương Hương.
“Đây là đang tiến hóa huyết mạch ~” Giọng nói của sư phụ Vân Thiên Tà vang lên.
“Ah~ sư phụ, không phải người nói nước Sinh Mệnh chỉ là thánh dược điều trị vết thương thôi sao? Bây giờ thoạt nhìn còn có tác dụng có thể giúp linh thú tiến hóa?” Dương Bách Xuyên không nhịn được chất vấn mai sư phụ.
“Thằng nhóc thối, khi vi sư còn ở tu chân giới cũng chỉ hiểu đại khái, hơn nữa còn chưa từng sử dụng qua, thì làm sao ta có thể biết hết tất cả các công dụng của nước Sinh Mệnh được? Hơn nữa, lần đó tu chân giả bán đấu giá nước Sinh Mệnh kia cũng chỉ có một giọt mà thôi, có thể biết bao nhiêu?
Vi sư đoán chừng, nước Sinh Mệnh có công hiệu cải thiện thiên phú thể chất và huyết mạch, hoặc là nói không chừng còn có nhiều hơn, những thứ này ngày sau con từ từ thử nghiệm là được rồi, dù sao cũng là chuyện tốt.
Chỉ cần huyết mạch của Hầu Đậu Đậu tiến hóa thành linh thú thật sự, thì thiên phú thần thông của nó sẽ không kém gì Điêu Nhi, Điêu Nhi là hậu duệ huyết mạch của Chồn Thần Phi Thiên, am hiểu nhất là tìm bảo vật, có năng lực của Điêu Nhi, số mệnh của con sẽ vượt xa người thường.
Mà Hầu Đậu Đậu là hậu duệ có huyết mạch của Hồng Hoang Dị Lục Nhĩ Miêu Hầu, khi nó đã hoàn toàn trưởng thành, sẽ là đồng bạn không thể thiếu trong chiến đấu của con, nhất là thần thông Miêu Hầu chính là thần thông trong truyền thuyết, chỉ là không biết vận khí của tên nhóc như con thế nào, có thể bồi dưỡng huyết mạch phản tổ của chúng nó tiến hóa hay không.”
Nghe sư phụ nói như vậy, Dương Bách Xuyên thật sự rất động tâm, trong lòng nghĩ chờ khoảng thời gian này đi qua sẽ luyện chế một lò đan dược cho Hầu Đậu Đậu và Điêu Nhi thật tốt, trước kia luyện chế đan linh thú vì đã qua một lần sử dụng sau này sẽ không có hiệu quả lớn với chúng nó.
Mắt thấy Hầu Đậu Đậu hóa thành một cái kén xanh biếc, đây là bộ dáng muốn tiến hóa huyết mạch, Dương Bách Xuyên không quấy rầy nó, đi tới trước thành quả lao động của Điêu Nhi nhìn, ngay lập tức cũng bị năng suất công việc của Điêu Nhi làm cho kinh ngạc một hồi.
Cũng chỉ có thời gian bốn năm phút, Điêu Nhi đã đào ra một cái miệng hố lớn một mét, nhìn xuống đã có độ sâu là sáu bảy mét, đương nhiên cũng không phải thẳng đứng xuống, mà là nghiêng hơn hai mươi độ xuống.
Cửa động xuất hiện bùn đất tung bay, báo hiệu tốc độ đào động của Điêu Nhi cực nhanh.