Tái Sinh Lần Nữa Để Yêu Anh

Chương 87



CHƯƠNG 87

“Vì con gái mà đến quán bar đánh nhau. Đây chính là đứa con trai ngoan do một tay bà dạy dỗ đấy!” Trương Hồng Khánh giận đến độ nổi gân xanh trên trán.

Bảo Ngọc đã hiểu, em trai nhìn cô bất đắc dĩ lắc đầu. Cậu cũng không biết rõ tại sao ba cậu lại biết chuyện này.

Nguyễn Thanh Mai vội nói: “Hoài Khanh, ông cũng biết con trai mình từ nhỏ đã là một đứa bé ngoan, theo tôi thấy chuyện này nhất định là do con tiểu yêu tinh đó dụ dỗ con trai mình rồi!”

Trương Thịnh Hải bỗng ngẩng đầu lên cãi lại: “Mẹ à! Chuyện này không liên quan gì đến Đào Nhi!”

Nguyễn Thanh Mai tức giận trừng mắt, Trương Hồng Khánh thì càng giận dữ hơn: “Con lặp lại lần nữa!”

Bảo Ngọc thấy thế, đi tới bên cạnh ba mình, ngoan ngoãn bóp vai cho ông: “Ba à, em Huy đã là người lớn, bất kể làm sai chuyện gì, ba cũng nên nghe em ấy giải thích chứ. Ít nhất cũng nên cho em ấy biết em ấy sai ở đâu.”

Lực tay của cô rất vừa phải, nói chuyện cũng nhẹ nhàng, êm tai. Thêm vào đó từ trước tới giờ Trương Hồng Khánh lại trọng nữ khinh nam, đừng nói là Trương Hồng Khánh, ngay cả hai cụ già nhà họ Trương cũng đều xem Bảo Ngọc như là báu vật.

Bảo Ngọc vừa dỗ như thế, tâm trạng căng thẳng trước đó của Trương Hồng Khánh cũng từ từ dịu lại.

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

Nguyễn Thanh Mai thấy trong mắt, hận trong lòng. Bản thân bà ta khuyên lâu như vậy cũng vô dụng. Cho dù bà ta có nói nhiều bao nhiêu cũng không bằng một câu của con nhóc này. Bà ta đã cực khổ bao năm qua, nhưng càng ngày càng không có địa vị trong nhà này nữa rồi.

Bảo Ngọc vội nháy mắt với em trai, Trương Thịnh Hải nuốt một ngụm nước bọt, sợ hãi nhìn ba, cuối cùng cũng lấy hết can đảm nói: “Ba…”

Cậu bắt đầu kể đại khái sự thật cho mọi người nghe một lần nữa. Dưới sự ra hiệu bằng mắt của Bảo Ngọc, chuyện đưa 1.5 tỷ kia cũng đã bị lược bớt.

Nghe xong lời của con trai, Trương Hồng Khánh chau mày, đứng lên đi tới đi lui trong phòng khách mấy vòng, bầu không khí trở nên căng thẳng.

Im lặng một lát, ông dừng lại quay đầu nhìn chằm chằm con trai: “Bây giờ con định làm thế nào?”

Biết ý của ba là đang nói tới Đào Nhi, Trương Thịnh Hải không rụt rè nữa, trịnh trọng nói: “Ba, con muốn chăm sóc cô ấy.”

“Con trai à, con điên rồi!” Nguyễn Thanh Mai kêu lên: “Nó là một đứa ngốc!”

Trương Thịnh Hải bỗng đứng lên, hai tay nắm thành quyền, lớn giọng nói: “Mẹ à! Đào Nhi không phải là kẻ ngốc! Cô ấy chỉ là không bằng người bình thường mà thôi, nhưng vậy thì đã sao? Dù sao cô ấy cũng không phải là kẻ ngốc!”

Tham Khảo Thêm:  Quyển 1 - Chương 170: Thấy mấy ngọn nọ liề phải kính sợ sao

“Không sánh được với người bình thường thì là người không bình thường!” Nguyễn Thanh Mai tức giận đến độ không còn sức lực tựa đầu vào ghế nói: “Con đúng là muốn chọc mẹ tức chết mà…”

Trương Hồng Khánh từ đầu đến cuối đều chau mày, nhìn con trai thật lâu: “Con biết bản thân đang nói gì không?”

“Ba à, con biết!” Ánh mắt Trương Thịnh Hải trở nên sâu hoắm: “Con đã suy nghĩ kỹ từ lâu rồi.”

Trương Hồng Khánh cụp mắt xuống: “Nếu con đã quyết định thì ba sẽ tôn trọng ý kiến của con.”

“Hoài Khanh!” Nguyễn Thanh Mai quả thực không thể tin vào tai mình.

“Có điều, con đừng hy vọng trong nhà sẽ giúp gì cho con, có bản lĩnh gây chuyện thị phi thì phải có bản lĩnh dẹp yên chuyện này!” Trương Hồng Khánh rất kiên quyết, không chừa chỗ thương lượng.

Trương Thịnh Hải hít sâu một hơi, trên khuôn mặt trẻ trung anh tuấn, tất cả đều hiện lện vẻ mặt dám đảm đương tất cả: “Ba à, con đã hiểu!”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.