Thái Cổ Thần Vương

Chương 236: Địa Ngục Đài



Địa Ngục đài ở phía Đông của Vọng Châu thành, như một hòn đảo nhỏ nổi trên mặt hồ.

Người qua lại nơi này rất nhiều, đông đúc, dạo bước ở trên mặt đất rộng rãi, phía trước có một mảnh đất trống, tựa hồ là một khán đài mênh mông, còn ở trước mặt đám người Tần Vấn Thiên, xuất hiện bậc thang tầng tầng lớp lớp.

– Thật nhiều người.

Tần Vấn Thiên có chút kinh ngạc.

– Địa Ngục đài là nơi cực kỳ nổi tiếng của Vọng Châu thành, chúng ta lên đi.

Bạch Lộc Di nói, bọn họ đi lên bậc thang, tới một khán đài hình cung, Tần Vấn Thiên ngẩng đầu nhìn về phía trước, thạch trụ đứng sừng sững trên mặt hồ, nâng ở phía trước ba đài cao, đập thẳng vào mắt người nhìn.

– Nơi này chính là Địa Ngục đài. Đài cao trung tâm là chỗ để cho cường giả Thiên Cương cảnh chiến đấu; đài bên trái là Nguyên Phủ cảnh sử dụng; đài cao bên phải là sử dụng cho các loại đối chiến khác, ví dụ như Thần Văn chiến, Khôi Lỗi chiến.

Bạch Lộc Di giải thích.

– Người Thiên Cương cảnh cũng tới nơi này đánh nhau?

Tần Vấn Thiên kinh ngạc nói, trên đường tới đây Bạch Lộc Di đã giới thiệu đơn giản về Địa Ngục đài. Đây chính là nơi chiến đấu tàn khốc nhất của Vọng Châu thành, cũng là chiến đài phồn hoa nhất. Bước lên Địa Ngục đài, sinh tử do mệnh, không hề có chuyện chịu thua, chỉ cần ngươi còn ở trên Địa Ngục đài, chuyện sinh tử phải xem thực lực của ngươi.

– Chỉ cần người Thiên Cương cảnh tham chiến thì có thù lao rất phong phú. Nếu như chiến thắng, lại thêm thù lao, ngươi phải biết rằng, Thiên Cương cảnh tu hành cực kỳ hao tổn tài nguyên, cũng không phải tất cả cường giả Thiên Cương cảnh đều có gia tộc ở phía sau chống đỡ, rất nhiều người tự nhờ chính mình, nơi này chính là phương thức để bọn họ nhanh chóng thu được tài phú tư nguyên, hơn nữa, còn có thể ma luyện chiến đấu.

Bạch Lộc Di thấp giọng nói, lúc bọn họ tiến vào liền nộp Tinh Vẫn Thạch, nhiều khán giả như vậy, cho dù đều không tham dự vào cuộc chiến, cũng đã là một khoản thu vào kinh khủng.

Tần Vấn Thiên nhẹ nhàng gật đầu, người trên Địa Ngục đài đều mang mặt nạ, có xưng hào riêng. Đây là vì phòng ngừa hành vi trả thù, một khi ngươi lên rồi, ngoại trừ người Địa Ngục đài khống chế biết ngươi là ai thì không có ai biết nữa. Vì vậy nếu như ngươi chết trận, người trong gia tộc của ngươi sẽ không biết là ai giết, ngươi làm sao đi trả thù?

Cứ như vậy, những người tham chiến kia có thể tùy tâm sở dục, không cần có bất kỳ kiêng kỵ nào. Đây chính là điểm đặc sắc của Địa Ngục đài, tới Địa Ngục đài tìm phiền phức, Vọng Châu thành lớn như vậy, thật đúng là không có mấy thế lực dám làm.

Chỉ thấy thời khắc này, trên chiến đài truyền đến một trận hoan hô điếc tai nhức óc, Tần Vấn Thiên đưa mắt nhìn qua, trên Địa Ngục đài bên trái, một người mang mặt nạ Tu La chỉ dùng một chiêu đã giết chết đối thủ của mình ngay lập tức, tu vi của hắn là Nguyên Phủ đỉnh phong, đối thủ của hắn cũng giống như vậy.

– Tu La, thắng trận thứ 138 liên tiếp, tiếp tục phá kỷ lục thắng liên tiếp.

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

Trọng tài trên Địa Ngục đài kia tuyên bố chiến tích của Tu La, tiếng reo hò hoan hô như muốn rung sụp Địa Ngục đài.

Cuồng nhiệt, thời khắc này người ở nơi này cho Tần Vấn Thiên cảm giác chính là cuồng nhiệt, người có danh hiệu Tu La này có thể đạt được 138 trận thắng liên tiếp, có thể tưởng tượng ra hắn mạnh mẽ đến mức nào.

– Người này không may, đụng phải Tu La, kế tiếp sẽ không còn người nào dám khiêu chiến.

Có người mở miệng nói, quả nhiên, không người nào dám khiêu chiến Tu La, chỉ có thể trách người vừa rồi không may, vừa chiến thắng một trận nên không chịu đi xuống, nguyện ý chờ người khác khiêu chiến, quá tự đại, kết quả gặp phải Tu La, đành chịu chết.

Không ai khiêu chiến, Tu La theo thông đạo đặc biệt trên Địa Ngục đài đi xuống, không có ai biết thân phận thật của hắn.

Tu La đi ở trong thông đạo, lấy mặt nạ xuống, không tỏ thái độ gì, xem ra, Địa Ngục đài đối với hắn mà nói đã không còn bất kỳ hiệu quả tôi luyện nào rồi, sau này hắn sẽ không tới nữa, còn tài phú, đối với giai đoạn hiện tại của hắn mà nói cũng chỉ là phù vân mà thôi.

Nếu Tần Vấn Thiên thấy được diện mạo của Tu La tất nhiên sẽ nhận ra, Đại Hạ hoàng triều Thiên Mệnh đệ nhất bảng, Hoa Thái Hư!

– Tu La, hắn là ai?

Bạch Lộc Di thì thào nói nhỏ, hiển nhiên, nàng cũng tràn ngập sự tò mò với Tu La thần bí và cường đại kia. Người này là truyền kỳ của Địa Ngục đài, 138 trận thắng liên tiếp, hơn nữa sau khi hắn thắng chưa bao giờ sợ kẻ nào khiêu chiến, nhưng trong Nguyên Phủ cảnh, không người nào có thể đánh bại hắn, đúng là truyền kỳ thật sự.

– Người trên chiến đài kia là Diêm Vương và một người mới, Diêm Vương này là Thần Văn Khôi Lỗi Sư cấp ba, thực lực rất đáng sợ, ta đưa bọn ngươi tới là để cho các ngươi xem Thần Văn Sư chiến đấu.

Bạch Lộc Di quay đầu lại nhìn mọi người nói, bọn họ đều đi tới khán đài bên phải, tìm một chỗ có nhiều chỗ trống ngồi xuống, Bạch Lộc Di và Tần Vấn Thiên ngồi cùng nhau, điều này càng khiến mọi người hoài nghi hai người có tình ý với nhau.

– Có trò hay để xem rồi, lại có người dám khiêu chiến Diêm Vương.

Bên cạnh có người lộ ra thần sắc thú vị, cũng có người chạy đến phía trước đặt tiền cược, mặc dù tỉ lệ bồi của Diêm Vương rất thấp nhưng bọn họ vẫn nguyện ý đặt cược cho Diêm Vương.

– Hề hề.

Chỉ thấy Diêm Vương lạnh lùng nở nụ cười, sau đó trước người của hắn xuất hiện một bóng người, hiện ra giữa không trung.

– Người?

Ánh mắt của Tần Vấn Thiên khựng lại, không thể nào là người, đây là từ trong Thần Văn Giới hiện ra.

– Nhân Khôi, thủ đoạn tu hành của Diêm Vương này có chút tà dị, thích dùng Nhân Khôi.

Bạch Lộc Di thấp giọng nói, còn đối thủ trước người Diêm Vương thì xuất hiện một Khôi Lỗi kim loại, đương nhiên cũng là hình người,nhưng hình thể rất lớn, thân thể của người kia trực tiếp tiến vào Khôi Lỗi, từ bên trong khống chế Khôi Lỗi, có thể tùy ý hành động.

Tham Khảo Thêm:  Chương 737: C737: Chương 737

– Giết.

Diêm Vương lạnh lùng nói, Khôi Lỗi hình người thân ảnh như gió, như một luồng ảo ảnh đánh giết về phía Khôi Lỗi kim loại, giơ tay lên đánh ra phía trước, lợi kiếm kinh khủng xé rách ra, trảm về phía đối phương, nhưng Khôi Lỗi kim loại đã giơ tay lên, mặc dù động tác vụng về nhưng dường như càng có lực lượng, công kích của hai người trong nháy mắt va chạm.

Âm thanh răng rắc truyền ra, kiếm chém trên Khôi Lỗi, cọ xát tạo ra hoa lửa, Khôi Lỗi kim loại được xưng là Thần binh Khôi Lỗi, chế tạo rất tốn tiền, lực công phòng tự nhiên sẽ mạnh mẽ, giống như một cỗ máy giết chóc nhưng độ linh hoạt thì còn kém rất nhiều.

– Không biết sống chết.

Trong miệng Diêm Vương phun ra một câu, sau đó chân hắn không ngừng bước ra, đan dệt thành từng đạo văn lộ trên mặt đất, rực rỡ không gì sánh được. Thân hình của hắn lập loè, vây quanh Khôi Lỗi kim loại, điên cuồng khắc hoạ Thần Văn, đồng thời Tinh Thần Nguyên Lực trào động, trong Thần Văn bùng phát uy lực kinh khủng, phát ra công kích hướng về phía đối phương.

Khôi Lỗi kim loại muốn thoát khỏi Khôi Lỗi của Diêm Vương, giết thẳng đến bản thể của Diêm Vương, chỉ thấy bàn tay của Diêm Vương huy động, Thần Văn dưới chân càng ngày càng nhiều, từng con Yêu Long rít gào rống giận, đồng thời vùng không gian kia còn xuất hiện một mảng kiếm vũ, điên cuồng chém giết về phía đối phương.

– Đây là Chiến Đấu Thần Văn sao.

Tần Vấn Thiên chỉ cảm thấy vùng không gian kia của Diêm Vương thật tùy thích, khống chế được thiên địa chi lực vì hắn mà chiến đấu.

– Hống…

Chỉ nghe một tiếng gào thét đáng sợ truyền ra, Diêm Vương bước từng bước về phía trước, quanh người hắn như có một con viễn cổ cự long đi theo, mỗi bước chân bước ra, uy thế như đang tăng cường.

Người khống chế thần binh Khôi Lỗi nổi giận gầm lên một tiếng, quyền ảnh khủng khiếp hóa thành màn ánh sáng nghiền ép trào ra, nhưng lại thấy bàn tay của Diêm Vương huy động, cự long ầm ầm nghiền ép, điên cuồng va chạm cùng đối phương.

Đồng thời chỉ thấy lúc này, Khôi Lỗi hình người từ trên trời giáng xuống, bỗng nhiên cưỡi ở trên thần binh Khôi Lỗi, đầu ngón tay tích kiếm, đâm vào hai con ngươi của thần binh Khôi Lỗi.

– A…

Một tiếng kêu thảm thiết truyền ra, máu tươi từ đôi mắt kia bắn mạnh ra, loại thần binh Khôi Lỗi này phòng ngự dù có cường thịnh hơn nữa cũng không thể che chắn được hết tầm nhìn, đôi mắt chính là nhược điểm.

Sau đó đã có kết cục, đối phương của Diêm Vương bị kéo ra ngoài Khôi Lỗi, sau đó không chút khách khí đánh chết đối phương tại chỗ, lkhiến nhiều người cảm thấy ớn lạnh, Diêm Vương này hạ thủ thật tàn nhẫn a.

– Cái chiến đài này không hạn chế tu vi của người chiến đấu sao?

Tần Vấn Thiên nhìn Bạch Lộc Di hỏi.

– Không hạn chế, nơi này là chiến đấu đặc thù. Nếu là Thần Văn Sư xuất chiến, chỉ cần Thần Văn Sư cùng cấp là được, hơn nữa chỉ cần có thể dựa vào Thần Văn hoặc Khôi Lỗi chiến đấu, kẻ không thể trực tiếp lợi dụng thực lực, tự mình không nắm chắc được thì không cần tới.

Bạch Lộc Di thấp giọng nói, sau đó Tần Vấn Thiên thấy nàng đứng dậy, về đi về phía thông đạo, dĩ nhiên là đi vào trong, đó là chỗ người tham chiến bước vào.

Tham Khảo Thêm:  Chương 52: Đổi xưng hô

Bạch Lộc Di, nàng ta muốn tham gia Thần Văn chi chiến.

– Thú vị.

Tần Vấn Thiên nở nụ cười, cuộc đấu kế tiếp, Diêm Vương lại liên tục đánh bại hai người nhưng lại không định đi xuống, tiếp tục tiếp nhận khiêu chiến.

– Diêm Vương, đối chiến Hỏa Mân Côi.

Giọng trọng tài truyền ra, nhất thời rất nhiều người hét lên đầy kinh ngạc.

Hỏa Mân Côi, Hỏa Mân Côi lại tới tham chiến, hơn nữa nàng còn khiêu chiến Diêm Vương.

Ở trên Địa Ngục đài có không ít danh nhân, Diêm Vương cùng Hỏa Mân Côi đều thuộc loại danh nhân, bởi vì bọn họ đều có chiến tích huy hoàng.

– Diêm Vương, Thần Văn Sư cấp ba, chiến tích, 68 thắng, năm bại; Hỏa Mân Côi, Thần Văn Sư cấp ba, 76 thắng, ba bại.

Trọng tài tuyên bố chiến tích của hai người, càng đẩy cuộc đấu lên cao trào.

Hỏa Mân Côi đi lên Địa Ngục đài, trên người nàng khoác trường bào hồng sắc, tư thế oai hùng hiên ngang, nhưng vẫn có thể cảm thụ được dáng người uyển chuyển, mặt nạ hoa hồng màu lửa, che giấu tóc dài cùng khuôn mặt đi, dáng người kia khiến người ta rất muốn nhìn khuôn mặt thật đằng sau chiếc mặt nạ.

– Không phải là nàng chứ?

Tần Vấn Thiên nhăn trán, Bạch Lộc Di lạnh như băng, danh hiệu lại là Hỏa Mân Côi?

– Tuyệt, ta lại muốn xem thử Hỏa Mân Côi có xinh đẹp hay không.

Chất giọng khàn khàn của Diêm Vương truyền ra, Khôi Lỗi của hắn đánh giết về phía Hỏa Mân Côi.

Hỏa Mân Côi cũng thả Khôi Lỗi của nàng ra, một Khôi Lỗi nữ tính, tuy không phải là Nhân Khôi nhưng rất giống. Khôi Lỗi này giơ tay lên chính là phòng ngự, ở trước người của nàng xuất hiện một cự thuẫn.

Chân Hỏa Mân Côi lại đạp lên mặt đất, trên chiến đài, từng cái văn lộ diễn sinh ra, Tần Vấn Thiên chăm chú nhìn, dù là Diêm Vương hay Hỏa Mân Côi, tốc độ khắc Thần Văn đều là trong chớp mắt mà hình thành, có lẽ kém hắn một chút, nhưng có tính nối liền, cực kỳ khủng khiếp.

– Kiếm vũ.

Tần Vấn Thiên chỉ thấy Thần Văn ở dưới chân Hỏa Mân Côi như lợi kiếm vô tận, kiếm vũ vung vãi ra, điên cuồng giết về phía Diêm Vương, Khôi Lỗi của nàng chỉ phòng ngự chứ không công kích, ngược lại hoàn toàn kéo được Khôi Lỗi của đối phương.

– Đại Bằng, Cổ Kiếm, Cự Phủ, Lôi Đình…

Tần Vấn Thiên thấy Hỏa Mân Côi lợi dụng Thần Văn công kích, chỉ cảm thấy hoa mắt, quá đặc sắc, công kích của nàng liên miên bất tuyệt, như là sẽ không gián đoạn, liên tục về sau, giữa hai người như hóa thành Thần Văn phong bạo, Thần Văn vô tận công kích như muốn dìm ngập hư không, uy lực chiến đấu khiến người ta sợ hãi.

– Oanh!

Sau cùng, Thần Văn Đại Bằng của Hỏa Mân Côi đả thương Diêm Vương, Diêm Vương lập tức tế xuất một Khôi Lỗi phòng ngự, bản thân thì trốn ở dưới Địa Ngục đài, cực kỳ mau chóng chạy trối chết.

– Thần Văn chi chiến, lại có thể xuất thần nhập hóa như vậy.

Tần Vấn Thiên cảm thán, Đại Hạ hoàng triều quả thực quá đặc sắc rồi.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.