Thái Cổ Thần Vương

Chương 43: Tần Thiên Thần Tông



Dương Trầm nhanh chóng thực hiện hứa hẹn của mình, nâng đẳng cấp khách khanh cho Phong Bình, đồng thời ban cho hắn một viện lớn với lầu các lịch sự tao nhã, đình đài hồ nước và một điện luyện khí có tài nguyên phong phú, lại còn cực kì chu đáo sắp xếp cả thị nữ chăm sóc sinh hoạt thường ngày. Đương nhiên đây đều là nhờ Tần Vấn Thiên nên Phong Bình mới có được hết thảy những thứ ấy và được hưởng thụ đãi ngộ bậc này.

Ban đầu Phong Bình còn nghi hoặc, thế nhưng sau khi Tần Vấn Thiên dạy thần văn cấp hai cho hắn và để hắn từ từ tìm hiểu thì hắn mới biết vì sao Dương Trầm lại khách sáo đến thế, thần văn cấp hai ấy tuyệt đối xứng đáng với đãi ngộ này.

Tần Vấn Thiên lại liên thủ với Phong Bình để luyện chế thêm vài món thần binh, trong đó còn cố ý tạo ra một bộ thần binh tổ hợp cấp hai cho Phàm Nhạc là giáp bảo vệ cổ tay và ám tiễn bên trong nó. Hai món thần binh này được làm bằng tài liệu rất nhẹ giúp Phàm Nhạc có thể đeo trên cánh tay thoải mái chẳng khác gì quần áo.

Tần Vấn Thiên suy xét đến khả năng cận chiến yếu kém của Phàm Nhạc mà cố ý đúc ra cho riêng hắn, làm cho mập mạp vui vẻ thầm nghĩ ở với luyện khí sư thì không sợ không có bảo bối dùng, cách xưng hô của hắn với Tần Vấn Thiên cũng thân thiết hơn nhiều, cứ mở miệng ra là lão đại lão đại.

Sau khi xử lý xong tất cả những việc này thì Tần Vấn Thiên bắt đầu chuẩn bị trùng kích tinh môn. Đêm xuống, ánh sao từ chín dải ngân hà chiếu xuống thắp sáng cả bầu trời tăm tối, Tần Vấn Thiên đắm mình trong ánh sao. Ánh sáng của Thiên Chuy Tinh Hồn trên tầng trời thứ năm xuyên qua ngân hà rơi xuống trên người Tần Vấn Thiên rồi chảy vào trong cơ thể hắn.

Đồng thời trong hai tay Tần Vấn Thiên đều nắm Tinh Vẫn thạch, nguyên lực tinh thần sục sôi không ngừng tràn vào cơ thể hắn vô cùng dũng mãnh theo luân mạch tinh thần, hóa thành những cơn lốc xoáy tinh thần đáng sợ trùng kích vào vị trí tinh môn trong não hải. Con người khi vừa sinh ra đã có một tinh môn, thế nhưng muốn sáng lập tinh môn thứ hai thì nhất định phải sáng lập luân mạch trước, sau đó dùng sức mạnh cuồn cuộn của tinh thần trùng kích theo luân mạch thì mới có thể lập ra được.

Quá trình này cần mượn dùng một lượng nguyên lực tinh thần cực kì khổng lồ, cho thấy việc tu luyện cần có vô vàn tài nguyên làm cơ sở. Con cháu nhà quyền quý có ưu thế rất lớn trong việc tu luyện là bởi vì tài nguyên của họ rất nhiều.

Đầu óc của Tần Vấn Thiên không ngừng chấn động. Quá trình này vẫn đau đớn y như lần trước. Tu hành là một việc vô cùng thống khổ nhưng sau khi thống khổ qua đi thì sẽ trả lại cho ngươi lực lượng tương ứng. Con người không có nghị lực lớn lao thì không thể bước lên con đường của cường giả được.

Mập mạp đi nghiên cứu ám tiễn trong giáp cổ tay của hắn, Phong Bình đắm chìm trong công cuộc tìm hiểu thần văn kì diệu, chỉ có Tiểu Hỗn Đản ngồi xổm bên cạnh Tần Vấn Thiên. Đêm tĩnh mịch như nước, cả người Tần Vấn Thiên được ánh sáng của các vì sao bao phủ. Hắn không ngừng nhận lấy trùng kích, nguyên lực tinh thần trong hai viên Tinh Vẫn thạch nơi tay hắn đều tiêu hao rất nhanh.

Tham Khảo Thêm:  Chương 168

Cuối cùng, khi bình minh vừa ló dạng thì cũng là lúc điểm cuối cùng của luân mạch tinh thần trong đầu Tần Vấn Thiên nổ vang một tiếng, một tinh môn sáng lập thành công. Tinh môn thứ hai lập nên sừng sững, cả người Tần Vấn Thiên cũng theo đó mà ngã gục xuống, thế nhưng khóe miệng lại nhếch lên thành một nụ cười. Tinh môn đã được sáng lập, đối với hắn mà nói, việc ngưng tụ Tinh Hồn tiếp theo không phải là vấn đề gì lớn.

– Hai viên Tinh Vẫn thạch trên tầng trời thứ hai, tu hành tốn tài nguyên thật đấy.

Tần Vấn Thiên thì thào nói nhỏ, khuôn mặt nở nụ cười. Tiểu Hỗn Đản nhảy vào lòng hắn le lưỡi ra, nhìn đáng yêu khôn kể.

– Tiểu Hỗn Đản, ta sắp sửa có thể mang ngươi đi gặp Nhược Hoan sư tỷ rồi.

Tần Vấn Thiên vỗ vỗ đầu của Tiểu Hỗn Đản rồi mỉm cười. Học viện Đế Tinh, thật là mong chờ quá.

Nhược Hoan sư tỷ có khỏe không?

Còn Âu Phong nữa! Tần Vấn Thiên sẽ không bao giờ quên đi cái “ơn” hai lần đuổi giết của hắn.

Tần Vấn Thiên lại nhớ tới gương mặt xinh đẹp tuyệt luân của người được mệnh danh là đệ nhất mỹ nhân nước Sở – Mạc Khuynh Thành. Người đàn ông nào chẳng có niềm yêu thích trời sinh với con gái đẹp, Tần Vấn Thiên cũng không ngoại lệ, thế nhưng những câu chửi mắng lạnh lùng của Mạc Khuynh Thành đã biến niềm yêu thích của hắn với cô trở thành hư ảo rồi.

Ban ngày Tần Vấn Thiên tu luyện phần thần thông của Hàng Long quyền. Hàng Long quyền chỉ có ba chiêu thức, thế nhưng phần thần thông của nó lại là một bộ công pháp thần thông nối liền một quyển, khi chiến đấu giống như rồng đang nổi giận, tiếng gầm thét điên cuồng không ngừng vang dội, lực công kích mạnh mẽ, bá đạo vô cùng.

Ban đêm, Tần Vấn Thiên bắt đầu ngưng tụ Tinh Hồn. Hắn không muốn thành công ngay từ lần đầu tiên, mà định quan sát thử trước. Hắn dùng lực cảm giác của mình kết nối với chín dải ngân hà, nơi ấy là biển sao từng dải rực rỡ mênh mang, là những ngôi sao muôn màu muôn vẻ, là ánh sao vô tận hòa quyện vào nhau thành bức tranh xán lạn tuyệt vời.

Cảm giác của Tần Vấn Thiên nay đã có thể vượt qua hai tầng trời đầu tiên, đến tầng trời thứ ba thì cảm thấy áp lực ép xuống, áp lực ở tầng trời thứ tư còn mạnh hơn. Đến tầng trời thứ năm, cảm giác đau đầu ập đến, hắn lần lượt thử từng chút một, lần lượt tìm kiếm đột phá giúp mình có thể dừng lại lâu hơn.

Cứ thế trải qua vài ngày, rốt cuộc lực cảm giác của Tần Vấn Thiên cũng dần dần thích ứng, giúp cho hắn có thể cầm cự lâu hơn một chút.

Đêm ấy, chín chiếc châm bạc đâm vào chín huyệt vị trên đầu của Tần Vấn Thiên để phong bế sáu cảm giác của hắn, giúp lòng hắn không vương chút tạp niệm. Lực cảm giác của hắn ngưng tụ ở mức độ trước nay chưa từng có, chỉ một loáng sau, hắn đã tưởng tượng ra một thông đạo tinh thần, thôi miên bản thân, đưa cảm giác đi theo ánh sáng của những vì sao đến vòm trời cao rộng rồi chậm rãi đi tới biển sao vô bờ.

Tham Khảo Thêm:  Chương 39: Chu Tuệ Đến Thăm

Lần này cảm giác của Tần Vấn Thiên không hề dừng lại mà đi thẳng lên tầng trời thứ năm. Áp lực nặng nề vẫn làm cho hắn hít thở không thông như muốn nổ tung ra. Hắn biết lúc này mình vẫn chưa đủ sức để kết nối với ngôi sao ở tầng trời thứ sáu, chỉ có thể tuyển chọn ngôi sao Võ Mệnh ở tầng trời thứ năm thôi.

Cuồng Viên tinh, kết nối nó sẽ ngưng tụ ra Cuồng Viên Tinh Hồn, sức mạnh và lực phòng ngự đều vô cùng đáng sợ.

Lôi Tôn tinh, kết nối nó sẽ ngưng tụ Lôi Điện Tôn Giả Tinh Hồn, có được năng lực khống chế lôi điện.

Cảm giác của Tần Vấn Thiên di chuyển với tốc độc cực cao. Hắn nhìn thấy một ngôi sao giống như người khổng lồ tỏa ra khí tức lôi điện đáng sợ, khiến cho hắn nảy ra ý niệm muốn kết nối nó. Chỉ cần kết nối với ngôi sao Võ Mệnh này, nguyên lực tinh thần của hắn về sau sẽ mang theo khí tức lôi điện cuồng bạo, dùng lôi nguyên đẻ rèn luyện thân thể, mang đến uy lực khôn cùng.

Ở những dải ngân hà phía trên cao này không chỉ có ngôi sao Võ Mệnh ẩn chứa năng lượng đáng sợ, mà còn có những ngôi sao Võ Mệnh cực kì đặc biệt.

Cố nén xúc động kết nối với Lôi Tôn tinh, Tần Vấn Thiên tiếp tục tìm kiếm. Cảm giác của hắn cảm nhận được một ngôi sao kì dị. Ngôi sao Võ Mệnh này như một người đang ngủ say, chỉ mới nhìn mà chưa bước lên, Tần Vấn Thiên đã cảm thấy buồn ngủ. Ngay sau đó, cảm giác của hắn đã không còn nghe theo khống chế mà rơi vào trong giấc ngủ sâu.

– Thụy Mộng tinh.

Trong đầu Tần Vấn Thiên xuất hiện một ý tưởng, rồi cảm giác của hắn chìm dần vào giấc ngủ, không thể tự chủ được nữa. Trong lúc ngủ mơ màng, cảm giác của Tần Vấn Thiên bay về phía Thụy Mộng tinh, mà cũng trong giấc ngủ mơ màng hắn bắt đầu hấp thu nguyên lực tinh thần từ Thụy Mộng tinh.

Đây là một giấc mộng rất dài, hoặc cũng có thể nói nó không phải là một giấc mộng. Đối với Tần Vấn Thiên hết thảy đều là thực.

Trong giấc ngủ, Tần Vấn Thiên bắt đầu lợi dụng Tinh Vẫn thạch để kết nối với ngôi sao nhỏ trong đầu. Ngôi sao nhỏ không ngừng hút lấy sức mạnh của các vì sao với khí thế tham lam. Bên cạnh ngôi sao nhỏ có hai tinh môn mở ra, mỗi tinh môn bị một tinh hồn chiếm cứ.

Cuối cùng, ý thức của Tần Vấn Thiên lại bị hút vào ngôi sao nhỏ.

Lần này Tần Vấn Thiên không hấp thu ký ức mà lại thấy được một cảnh tượng hùng tráng rộng lớn.

Hắn thấy một tông môn vô cùng đồ sộ dường như được xây dựng nên trên một thánh sơn, tông môn cao ngất chạm tới cả trời, như thể muốn tranh phong cùng thiên địa.

– Tần Thiên Thần Tông!

Trên tông môn hùng vĩ ấy là bốn chữ lớn khắc thẳng vào bốn cây cột đá chọc trời, ngập tràn khí thế hiên ngang bá đạo, chỉ nhìn thôi cũng biết người khắc chữ có thực lực mạnh mẽ cỡ nào.

Tham Khảo Thêm:  Quyển 6 - Chương 82: Phù cùng cây cùng cầu cùng người ở mặt trên

Một đoàn cường giả ngạo nghễ đứng giữa hư không trước cửa tông môn hùng vĩ bao la ấy. Trên người họ tỏa ra những vòng sáng rực rỡ, Tinh Hồn muôn màu trên người họ là những tinh hồn mà hắn chưa từng từng nhìn thấy bao giờ, thậm chí còn vượt qua cả phạm trù kiến thức của hắn. Những Tinh Hồn ấy đã hóa thành những thiên tượng Tinh Hồn đáng sợ, thiên tượng Tinh Hồn phủ đầy khắp thế gian. Cảnh tượng này là một đả kích cực lớn đối với Tần Vấn Thiên, ngắm nhìn nó hắn có thể cảm giác được mình bé nhỏ chừng nào.

Thế nhưng đoàn cường giả ấy lại đang bao vây quanh một người, một người đã ở độ tuổi trung niên.

Người trung niên ấy có mái tóc đen dài bay múa giữa không trung, thần thái trong ánh mắt hiên ngang lẫm liệt, đối mặt với những cường giả quanh mình, cả người hắn tỏa ra khí khái quân lâm thiên hạ. Thân thể hắn tỏa ra hào quang như thể hắn chính là chúa tể của cả bầu trời.

Đột nhiên, cả thiên địa hóa thành thế giới của những vì sao, người trung niên bị ánh sao bao phủ tỏa ra thần quang vô tận. Hắn vẫy tay về phía bầu trời, sau động tác ấy, đất trời trở nên mênh mông mà sáng sủa, hết thảy những vì sao phủ kín không trung rơi rụng vỡ tung. Người trung niên lại đánh ra một quyền như ẩn chứa uy lực vô thượng chân chính. Tần Vấn Thiên nhìn thấy những kẻ đang bao vây muốn tiêu diệt hắn lộ vẻ sợ hãi, thế rồi thân thể họ vụn vỡ và tan thành tro bụi.

Thật đáng sợ! Một chưởng kia hệt như thiên uy hủy diệt tất cả sao trời, càn quét tất cả sinh mệnh. Tần Vấn Thiên không thể cảm thấy khí tức kia khủng bố đến mức nào, hắn chỉ có thể dùng ý thức để quan sát hết thảy, nhưng dù chỉ là như thế thì hắn vẫn có thể thấy được luồng hồng thủy loạn thế kia thổi quét phá hủy cả đất trời.

Đúng vào lúc này thì một luồng ý thức hỗn loạn xuất hiện, cảnh tượng phía trước bỗng trở nên vặn vẹo rồi biến mất. Tần Vấn Thiên chỉ cảm thấy ý thức của mình lại xuất hiện trong thế giới của ngôi sao nhỏ, một mảnh nhỏ ký ức điên cuồng tràn vào đầu óc hắn như một dòng thác lũ. Sau đó tầm mắt của Tần Vấn Thiên mơ hồ dần, ý thức của hắn bị bắn ra.

– Phù…

Tần Vấn Thiên thở dồn dập, mở mắt ra, đập vào tầm mắt là gương mặt rất đỗi đáng khinh của mập mạp.

– Ngươi làm cái trò gì thế?

Tần Vấn Thiên run lên, mập mạp nhếch miệng cười với hắn rồi dời đầu mình cách xa hắn ra. Bấy giờ Tần Vấn Thiên mới phát hiện ra mình vẫn còn nằm trên mặt đất.

– Tần Vấn Thiên, ngươi ngủ giỏi thật đấy, ngủ một giấc mất nguyên ba ngày.

Mập mạp nhìn Tần Vấn Thiên rồi nói với vẻ buồn bực.

Chuyện làm hắn buồn bực hơn là khi Tần Vấn Thiên ngủ thì trên đầu cắm chín chiếc châm bạc, đồng thời lại có ánh sáng vì sao rơi xuống từ trên chín dải ngân hà.

Hơn nữa… hắn đứng ở bên cạnh Tần Vấn Thiên buồn ngủ gật gù còn Tiểu Hỗn Đản thì dựa vào người Tần Vấn Thiên ngủ mất giấc luôn!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.