Các cường giả Tử Lôi tông vô cùng buồn bực, bọn họ thân là người trong chín đại môn phái, áp đảo phía trên Diệp quốc, lần này bố trí mưu kế để đối phó với Nhân Hoàng, có hai nguyên nhân, thứ nhất là vì bảo vật trên người Nhân Hoàng, ban cho cái vị nhân vật thiên tài tuyệt đỉnh kia của Tử Lôi tông bọn họ, để hắn bước vào Tiên Võ giới, quét ngang các nhân vật thiên tài của cái đại phái hay cổ tộc, cướp lấy vị trí thứ nhất trên tấm bia cổ ở Tiên Võ giới.
Tiên Võ giới mười năm mới mở ra một lần, hiện tại đã sắp đến lúc mở ra, không biết lần này lại có bao nhiêu nhân vật thiên tài sẽ đặt chân vào trong đó, hẳn là sẽ gây chấn động cả Hoàng Cực Thánh Vực, thiên tài tụ tập, tranh đấu bên trong Tiên Võ giới, các loại bảo ngang trời cũng sẽ xuất thế, đợi đến khi bọn họ đi ra khỏi Tiên Võ giới, không biết sẽ ở nhấc lên bao nhiêu sóng gió ở Hoàng Cực Thánh Vực.
Tại Hoàng Cực Thánh Vực, cứ mỗi mười năm Tiên Võ giới mới mở ra một lần, những người có thể xếp hạng thứ nhất trên tấm bia cổ ở Tiên Võ giới ở mỗi thời kỳ, chỉ cần không bị rớt xuống, gần như là đã trở thành nhân vật cực kỳ quan trọng của Hoàng Cực Thánh Vực, hoặc là trở thành Nhân Hoàng của một quốc gia cổ xưa, hoặc sẽ trở thành tộc trưởng của một đại gia tộc, hoặc là giáo chủ của một đại giáo phái, năm đó, Nhân Hoàng Diệp quốc Diệp Thanh Vân cũng là chính là nhân vật xếp hạng thứ nhất trên tấm bia cổ tại Tiên Võ giới, đã sớm xưng bá Diệp quốc và trở thành một vị Nhân Hoàng, hôm nay tu vi đã ở cảnh giới Thiên Tượng tầng bảy, thực lực ngập trời.
Giờ phút này tuy Nhân Hoàng Diệp Thanh Vân đang bị rất nhiều cường giả của Tử Lôi tông và các vị vương hầu của Diệp quốc vây quét, nhưng bọn họ lại bị Nhân Hoàng giết chết liên tục, thì cũng đủ để biết thực lực của Nhân Hoàng Diệp Thanh Vân mạnh đến mức nào.
Không nói là người đứng thứ nhất, những người đứng ở ba vị trí đầu trên tấm bia cổ Tiên Võ giới cũng sẽ đều đạt được thành tựu rất lớn.
Dĩ nhiên, Tiên Võ giới còn có một cách gọi khác, đó là mồ chôn của thiên tài, mỗi một lần Tiên Võ giới mở ra, sẽ có không biết bao nhiêu nhân vật thiên tài phải mất mạng, chôn xương tại Tiên Võ giới.
Vì vậy từ trước đến nay Tiên Võ giới là nới làm cho người ta vừa yêu vừa hận, nhưng tất nhiên là tất cả những nhân vật thiên tài tại Hoàng Cực Thánh Vực đều muốn bước vào trong đó, đây là kỳ ngộ, phàm nhân vật thiên tài, sao có thể trớn ở phía sau lưng người khác, bởi vì nguy cơ mà không dám đi về phía trước, thì còn có tư cách gì mà đòi chinh phục thiên hạ, trở thành nhân kiệt một đời, tung hoành khắp một thời đại.
Về phần Tử Lôi tông tham gia mưu hại Nhân Hoàng, vốn là vì bọn họ kém cỏi, dĩ nhiên không chỉ là vì bảo vật, còn có một nguyên nhân rất quan trọng khác, đó chính là bọn họ muốn khống chế Diệp quốc ở trong tay.
Chín đại môn phái ở Hoàng Cực Thánh Vực cạnh tranh rất kịch liệt, huống hồ còn có rất nhiều quốc gia cổ xưa và các đại gia tộc, các đại môn phái khác đang nhìn chằm chằm vào, uy hiếp địa vị của bọn họ, cho dù là thế lực như Tử Lôi tông sống trong thời bình mà cũng đành phải nghĩ đến thời loạn, âm mưu rất lớn, nếu có thể nắm Diệp quốc ở trong tay, trở thành thuộc địa của Tử Lôi tông bọn họ, không thể nghi ngờ rằng sẽ khiến cho Tử Lôi tông càng thêm lớn mạnh.
Chính là vì hai điểm này mới dẫn tới trận đại chiến ngày hôm nay, chẳng qua là Tử Lôi tông thật sự không thể ngờ rằng kế hoạch của bọn họ sẽ thất bại, Nhân Hoàng được giải hết độc, chiến lực ngập trời, bọn họ có rất nhiều cường giả Thiên Tượng nhưng lại không tài nào khống chế được, chỉ thấy giờ phút này, trong mắt một vị cường giả của Tử Lôi tông lộ ra tia sáng lôi đình đáng sợ, hắn khẽ quát một tiếng, trong phút chốc tia sáng quanh thân hắn phóng vọt lên không trung, che khuất cả bầu trời, cứ như thể là toàn bộ không gian đều bị tinh tượng lôi quang bao phủ.
Trong tia sáng lôi đình tỏa sáng chói mắt này, lại xuất hiện một con chim lôi đình khổng lồ, nó vô cùng hung ác, lệ khí ngập trời, chìm trong lôi quang tựa như Hung Cầm Thượng Cổ, bao phủ tất cả mọi người ở bên trong.
Một tiếng rít vang lên, hung cầm đạp móng nhọn xuống, vô tận lôi đình đánh xuống khoảng không, hủy diệt tất cả.
– Tử Lôi tông chỉ có một người có được Tinh Tượng bực này, không nghĩ tới bảy đại tôn chủ của Tử Lôi tông cũng đến đây, đúng là rất coi trọng bổn Hoàng.
Một tiếng hô lớn sang sảng truyền ra, Nhân Hoàng đứng trên không trung, ông vươn dài hai cánh tay trần, lực lượng trào ra hóa thành vô số viên Tinh Thần sáng chói, những luồng công kích được đánh ra từ bảy đại tôn chủ của Tử Lôi tông lại không cách nào chiếm được một chút ưu thế nào.
Không hổ là Nhân Hoàng Diệp quốc, quả là thực lực mạnh mẽ, nếu như vị cường giả trong bảy đại tôn chủ Tử Lôi tông một mình chiến đấu với Nhân Hoàng, sợ rằng cũng rất khó giành được chiến thắng.
Bảy đại tôn chủ của Tử Lôi tông đã đứng ra, không còn tiếp tục ẩn nấp nữa, đại chiến với Nhân Hoàng, gây nên động tĩnh có thể nói là kinh khủng đến mức rung trời chuyển đất, mọi người đưa mắt nhìn lên hư không, chỉ thấy luồng ánh sáng rực rỡ đầy đáng sợ kia gần như che khuất cả bầu, chỉ có thể loáng thoáng thấy được hung cầm và tinh thần điên cuồng va chạm, còn có cánh tay kéo dài vọt tới, xé rách hết thảy.
Hoàng hậu đã giết chết Vân phi, giờ phút này bọn họ đều đang chăm chú nhìn lên bầu trời, gương mặt toát đầy sự lo lắng.
– Thạch Hiên, ngươi dẫn người tới trợ giúp Nhân Hoàng đi!
Hoàng hậu nói với Thạch Hiên đang đứng ở phía trước.
– Hoàng hậu, Nhân Hoàng ra lệnh cho ta ở đây bảo vệ mọi người, không có lệnh của Nhân Hoàng, ta không thể tự tiện đưa ra quyết định.
Thạch Hiên đáp lời, khiến cho đôi mắt đẹp của hoàng hậu hơi đọng lại, nàng cũng hiểu được rằngThạch Hiên chỉ nghe lệnh từ Nhân Hoàng, hơn nữa Nhân Hoàng để bọn họ bảo vệ mình, hiển nhiên là muốn đề phòng những người kia, huống chi nhóm cường giả của Chiến quốc, Linh Loan quốc vẫn còn chưa ra tay, hiển nhiên là Nhân Hoàng cũng rất đề phòng những người này.
– Nghĩa phụ đã quyết như thế rồi, thì chắc hẳn là một mình nghĩa phụ cũng có thể giải quyết được.
Tần Vấn Thiên lên tiếng an ủi, hoàng hậu chỉ có thể gật đầu, mặc dù vẻ mặt nàng vẫn như thường, nhưng thật ra lòng bàn tay của nàng đã ướt đẫm mồ hôi.
– Nhân Hoàng, đào bảo vật trong cơ thể ra, hôm nay ngươi sẽ không sao, chẳng lẽ ngươi thật sự muốn cá chết lưới rách sao?
Một tiếng hét tràn đầy giẫn dữ và căm phẫn vang lên, chỉ nghe Nhân Hoàng cười to nói:
– Đến thời điểm này rồi mà các ngươi vẫn còn dám mạnh miệng nói những này ư, thật là nực cười, hôm nay không để cho Tử Lôi tông các ngươi trả một cái giá thật đắt, thì sao có thể khiến cho các ngươi ghi nhớ thật kỹ, nếu không người ta còn tưởng là Diệp Thanh Vân ta dễ bắt nạt!
Trong tiếng cười điên dại trận đại chiến vẫn tiếp tục như cũ, tuy nhiên người ở bên ngoài đã đều không thấy rõ được tình hình chiến đấu trong hư không nữa, chỉ có khí lưu bạo loạn, may mắn là không gian chiến đấu của bọn họ càng ngày càng cao, mới không liên lụy đến những người ở dưới mặt đất, nhưng thỉnh thoảng vẫn bất chợt có khí lưu hủy diệt thổi quét xuống, xới tung cả vùng đất lên, cổ điện cũng phải đổ nát.
Phía dưới, ánh mắt của đám cường giả Lý tộc lóe lên không ngừng, Lý Hàn U đưa mắt nhìn về phía hư không, chân mày cũng khẽ nhíu lại, thầm nghĩ trong lòng:
Cùng thuộc mảnh đất Nam Vực, Trượng Kiếm tông cũng biết được chuyện của Diệp quốc, sư tôn nàng còn phái người đến Diệp quốc, nói vậy là cũng có ý định nhúng tay vào chuyện của Diệp quốc, song vì sao sư tôn bởi còn chưa xuất hiện?
Chỉ sợ đám người của Chiến quốc, Linh Loan quốc cũng không thể ngờ tới rằng cục diện sẽ thê thảm như vậy đi.
Lý Hàn U nhìn thoáng qua mọi người, chỉ thấy hoàng tử Chiến quốc mỉm cười gật đầu với nàng, trông thấy nụ cười ấm áp của vị hoàng tử kia, Lý Hàn U gật đầu đáp lễ, dù sao đối phương cũng là hoàng tử Chiến quốc, thiên tư xuất chúng, thân phận cũng không hề thua kén nàng.
Thời gian một nén nhang lại trôi qua, trong hư không có tiếng nổ ầm vang, vô tận ánh sao chiếu xuống, tinh tượng tan biến, rốt cuộc thì bọn họ cũng có thể thấy được rõ ràng những bóng dáng trên hư không.
Chỉ thấy lúc này, chỉ có ba người còn đứng ở đó, tất cả những người khác đều mất mạng, không còn sót lại một chút gì, đợi công kích cuồng bạo kia, khiến cho bọn họ đều hóa thành tro bụi.
Toàn thân Nhân Hoàng đẫm máu, nhưng bóng dáng của ông vẫn rất uy nghiêm, ông ngạo nghễ mà đứng ở đó, giống như vĩnh viễn bất bại, đối diện còn lại hai vị tôn chủ của Tử Lôi tông, một vị nhân vật còn lại cũng là người có chiến lực cực mạnh của Tử Lôi tông, giờ phút này bọn họ hơi thở của bọn họ nhiễu loạn, thân thể bị máu tươi nhuộm đỏ, thậm chí cánh tay của cường giả Tử Lôi tông kia còn bị bẻ gảy, nhìn thấy mà giật mình.
Mức độ thảm thiết của trận chiến này, đủ để gây khiếp sợ cả Nam Vực.
– Diệp Thanh Vân.
Giọng của vị tôn chủ kia khàn khàn, trong con ngươi đều là sát niệm ngập trời, đánh một trận ngày hôm nay, mặt mũi của Tử Lôi tông đều mất sạch, số người chết vô cùng thảm trọng.
– Đáng tiếc Diệp quốc ta lâm vào trận chiến đoạt vị, các vương hầu mưu hại ta, phần lớn các vương hầu vương thúc còn lại ở thế trung lập không tham dự vào trận chiến đoạt vị, hoặc là kiêng dè uy thế của Tử Lôi tông các ngươi, song Diệp Thanh Vân ta muốn dùng trận chiến này nói cho bọn họ biết, chuyện của Diệp quốc, Diệp quốc ta tự giải quyết, không tới phiên đám người ngoài các ngươi nhúng tay vào, cho dù là Tử Lôi tông mơ ước Diệp quốc ta, thì cũng phải trả một cái giá lớn.
Nhân Hoàng ngạo nghễ nói.
– Tốt!
Lúc này, có tiếng nói vang lên, chỉ thấy lại có mấy hơi thở kinh khủng ngập tràn, mặc dù không mạnh mẽ bằng Nhân Hoàng Diệp Thanh Vân, nhưng mà lại có uy thế sánh ngang với các vương hầu của Diệp quốc, chỉ nghe một giọng nói truyền đến từ phía xa:
– Sau khi Nhân Hoàng trúng độc bị thương, chúng ta vốn tưởng rằng Diệp quốc đã mất đi khí thế, không thể tránh khỏi suy sụp, lại không nghĩ rằng Thanh Vân ngươi lại khí phách như thế, ngược lại là đám người chúng ta vô dụng, khiến cho Diệp quốc hôm nay bị tổn thất.
– Ha ha, vương thúc cũng không cần để ý, Tề vương làm vương hầu nhưng lại mang lòng muông dạ thú, đây chính là lý do khiến cho hoàng thất không được bình an, cần phải dọn dẹp lại, tổn thất là điều không thể tránh được, chẳng qua là những người mưu toan muốn chấm mút Diệp quốc cũng phải trả giá thật nhiều mới được.
Diệp Thanh Vân sang sảng nói, mặc dù bị thương nặng, giọng của ông vẫn toát đầy vẻ anh hùng khí khái.
Thật ra thì trong lòng mọi người đều hiểu được, Nhân Hoàng trúng độc khó giải, Tề vương và người của Tử Lôi tông liên thủ với nhau, Diệp quốc đánh mất khí thế, ngoài Nhân Hoàng Diệp Thanh Vân ra, còn ai có thể chống lại sự liên thủ giữa Tề vương và Tử Lôi tông, trong số đám vương hầu đứng ở thế trung lập, thật ra cũng là hành động bất đắc dĩ, nhưng sau trận đánh hôm nay, đúng là hoàn toàn vượt ngoài dự kiến, Nhân Hoàng Diệp Thanh Vân vô cùng mạnh mẽ, giết hết các cường giả Thiên Tượng của hoàng cung Diệp quốc.
– Nhân Hoàng, ngươi cần gì phải thể, hôm nay Tiên Võ giới lại mở ra, hoàng tử Chiến quốc ta thiên tư dị bẩm, muốn mượn bảo vật bên trong cơ thể ngươi dùng một chút, có thể không?
Đại Vũ vương Chiến quốc đứng dậy, quan sát Nhân Hoàng trên hư không, hắn vừa dứt lời, một luồng uy thế kinh khủng thổi quét hư không, mạnh mẽ khôn cùng, Chiến quốc và Diệp quốc đều là quốc gia cổ xưa trường tồn vạn năm, Đại Vũ vương thân là vương hầu mạnh nhất Chiến quốc, thực lực mạnh bao nhiêu thì cũng không cần phải nhiều lời, mặc dù lúc này Nhân Hoàng ngạo nghễ đứng trên không trung, nhưng thật ra đã bị trọng thương, căn bản là không còn đủ sức để đối kháng với mọi người.
– Thiên Loan công chúa cũng có thiên phú kiệt xuất, cũng muốn mượn bảo vật dùng một chút.
Thanh Huyền nữ tướng của Linh Loan quốc nhìn lên hư không, lạnh nhạt lên tiếng.
Cường giả của Man tộc và Lý tộc cũng rối rít đứng dậy, mặc dù không nói gì, nhưng cũng đã biểu lộ ý định.
– Xem ra chư vị đều ở trong tình thế bắt buộc rồi.
Nhân Hoàng quét mắt nhìn xuống phía dưới khoảng không, lạnh lùng lên tiếng.
– Nếu đã bước chân vào hoàng cung Diệp quốc, hết thảy đều đã không thể thay đổi, tình thế bắt buộc.
Đại Vũ vương lại nói:
– Chúng ta chỉ cần bảo vật.
– Ha ha ha…
Nhân Hoàng cười ầm lên, nhìn xuống khoảng không:
– Tiên Võ giới đã mở, Hoàng Cực Thánh Vực lại nổi lên sóng gió, ta biết các ngươi đều muốn lót đường cho những đệ tử ưu tú nhất trong tộc, muốn giúp cho bọn họ bắt đầu từ Tiên Võ giới, đi lên con đường nghịch loạn, quét ngang các thiên tài, trấn áp thời đại, nhưng buồn cười chính là, các ngươi mơ ước bảo vật, chính là các ngươi kém cỏi, thiên tài trấn áp thời đại, sẽ không chạy trên con đường như vậy!
– Bất kể có như thế nào, thì đó cũng là chuyện của chúng ta, không cần Nhân Hoàng lo lắng, mong rằng Nhân Hoàng sẽ suy nghĩ vì Diệp quốc!
Cường giả Lý tộc lạnh nhạt lên tiếng, trong lời nói toát ra sự uy hiếp, hôm nay nguyên khí Diệp quốc đã tổn thất nặng nề, nếu như Nhân Hoàng chết, thì đây sẽ là ngày tận thế của Diệp quốc.
– Ha hả, tốt xấu gì thì Diệp Lăng Sương, nữ nhi của Nhân Hoàng cũng là đệ tử của Trượng Kiếm tông ta, nơi này không đến phiên các ngươi giương oai!
Phía xa trên hư không, có âm một giọng nói ngạo nghễ truyền đến, ở ngoài hoàng cung Diệp quốc, có hơi thở kinh khủng tràn ngập đến, Nhân Hoàng nhìn về phía xa, trong mắt lộ ra ý cười lạnh lẽo, nhưng trong nụ cười kia, lại mang theo vài phần thê lương.
– Mai Sơn kiếm chủ đích thân đến đây!
Vẻ mặt của vị cường giả Lý tộc thoáng biến đổi, nhìn về phía Lý Hàn U, nếu như Mai Sơn kiếm chủ cũng đòi hỏi món bảo vật kia, thì tuyệt đối không phải là vì Lý Hàn U, mặc dù Lý Hàn U là đệ tử thân truyền của Mai Sơn kiếm chủ, nhưng trong số các đệ tử của Mai Sơn kiếm chủ, còn có một nhân vật xuất chúng hơn, rất được Mai Sơn kiếm chủ coi trọng!
Hôm nay, chắc chắn là Nhân Hoàng phải nuốt hận vào tim rồi!