Giang Trầm nhìn cậu ấy một cái, không nói gì mà trực tiếp xoay người ngồi vào ghế lái, khởi động xe, bỏ lại bóng dáng của Hoắc Tinh Trạch phía sau.
Hoắc Tinh Trạch cười lắc đầu.
Cậu ấy không có bất kỳ tình cảm nam nữ nào với Thẩm Minh Dữu, cậu ấy chỉ coi Thẩm Minh Dữu như chị gái của mình. Thời điểm cậu ấy mười bốn mười lăm tuổi là Thẩm Minh Dữu đã cứu cậu ấy, kéo cậu thiếu niên ra khỏi bùn lầy, còn đưa cậu ấy ra nước ngoài làm thực tập sinh. Có thể nói Thẩm Minh Dữu đã cho cậu ấy một cuộc sống mới nên cả đời này cậu ấy rất cảm kích Thẩm Minh Dữu, cũng coi cô như người thân duy nhất.
Sau khi nổi tiếng, Hoắc Tinh Trạch vẫn giữ liên lạc với Thẩm Minh Dữu, cũng thường xuyên ra nước ngoài thăm cô và Niệm Niệm. Cậu ấy biết cuộc sống hôn nhân của Thẩm Minh Dữu không tốt lắm. Hoắc Tinh Trạch thấy không đáng thay cho Thẩm Minh Dữu. Trong lòng của cậu ấy, Thẩm Minh Dữu xứng đáng gặp người đàn ông tốt nhất trên thế giới này.
Chứ không phải là người không quan tâm hỏi han cô như Giang Trầm.
Hoắc Tinh Trạch biết Thẩm Minh Dữu có tình cảm với Giang Trầm, cô cũng sẽ không để Niệm Niệm không có ba, cho nên cậu ấy sẽ không khuyên Thẩm Minh Dữu rời khỏi Giang Trầm.
Sau khi biết Giang Trầm đã vô tình xem cậu ấy như tình địch, Hoắc Tinh Trạch thuận nước đẩy thuyền, muốn dạy cho Giang Trầm một bài học và trút giận thay cho Thẩm Minh Dữu. Cậu ấy muốn khiến Giang Trầm lo lắng, ghen tuông, làm cho anh có cảm giác khó chịu… Có lẽ phải như vậy thì Giang Trầm mới biết đạo lý là phải biết quý trọng người trước mặt mình.
Hoắc Tinh Trạch suy nghĩ suốt dọc đường, rất nhanh đã về đến khách sạn. Vốn tưởng rằng Giang Trầm xuất phát trước sẽ đến khách sạn trước cậu ấy nhưng cậu ấy đợi ở khách sạn một lúc lâu, cũng không thấy gia đình của Thẩm Minh Dữu trở về.
Cho đến khi Thẩm Minh Dữu gọi điện cho cậu ấy, Hoắc Tinh Trạch mới biết Giang Trầm chở vợ và con gái về thẳng nhà, căn bản sẽ không ở lại khách sạn.
Hoắc Tinh Trạch nhịn không được bật cười, xem ra Giang Trầm thật sự đang đề phòng cậu ấy.
Sau khi lên xe, Thẩm Minh Dữu mải chơi với Niệm Niệm nên cũng không biết Giang Trầm lái xe đi đâu, mãi đến khi xe lái vào tiểu khu biệt thự, Thẩm Minh Dữu mới phát hiện Giang Trầm không đưa cô về khách sạn.
Thẩm Minh Dữu hỏi: “Chúng ta đi đâu thế?”
Giang Trầm giải thích: “Đây là nhà mới mua, cách chỗ quay phim của em không xa, sau này em ở đây cũng tiện, lúc anh và Niệm Niệm đến thăm em cũng tiện hơn rất nhiều.”
Thẩm Minh Dữu gật đầu, Giang Trầm làm thế này khiến cô rất cảm động. Vốn dĩ Thẩm Minh Dữu ở khách sạn không quen, trong khoảng thời gian này cô đang dự định mua một ngôi nhà ở đây, kết quả Giang Trầm đã giúp cô hoàn thành trước một bước.
Xe chạy thẳng một mạch đến cửa nhà mới, cửa lớn chậm rãi mở ra, lúc đang chuẩn bị lái xe vào thì chợt có người gõ cửa sổ.
Thẩm Minh Dữu vừa quay đầu nhìn thì thấy hóa ra là Đường Khiêm.
Đường Khiêm rời khỏi phim trường lái xe về nhà, lúc đang chuẩn bị đi vào thì thấy chiếc xe hơi cũng muốn đi vào ở bên cạnh trông rất quen mắt. Anh ta tiến lại gần nhìn thì phát hiện quả nhiên là gia đình của Thẩm Minh Dữu, Đường Khiêm nói: “Ôi, xem ra hai nhà chúng ta trở thành hàng xóm rồi.”
Đường Khiêm thường không ở khách sạn do đoàn làm phim sắp xếp. Từ vài năm trước, anh ta đã mua căn nhà ở gần Thành phố S, lúc quay phim anh ta sẽ ở lại đây.
Nơi Đường Khiêm ở là biệt thự bên cạnh. Mấy ngày trước, anh ta để ý thấy hình như căn biệt thự kế bên được bán rồi. Lúc nào cũng có công nhân ra vào, vệ sinh và sửa sang lại sân vườn, anh ta còn nghĩ rằng không biết bao giờ hàng xóm mới mới vào ở, giờ mới biết được thì ra người mua căn này là nhà Thẩm Minh Dữu.
Thẩm Minh Dữu cũng rất ngạc nhiên: “Nhà bên cạnh là nhà của cậu sao?”