Hôm nay là buổi phát sóng trực tiếp cuối cùng của《Mẹ là siêu nhân》, Thẩm Minh Dữu ngủ đến tám giờ, suýt chút đến muộn.
Cả cơ thể như kiệt sức, Thẩm Minh Dữu thầm mắng Giang Trầm vài câu. Sau khi dậy, cô chỉ còn chút thời gian để ăn vội bữa sáng, rồi dẫn Niệm Niệm ngồi lên xe.
Giang Trầm tiễn hai mẹ con lên xe, Thẩm Minh Dữu hạ cửa sổ xe xuống, không nhìn Giang Trầm, mà nhìn về phía quản gia Hà ở bên cạnh nói: “Chú Hà, chú ở đây thêm vài ngày nữa đi, có cần gì thì chú cứ nói với Giang Trầm ạ.”
Quản gia Hà vẫy tay: “Chú biết rồi, cháu yên tâm đi đi.”
Niệm Niệm ở trong xe cũng vẫy tay với ông quản gia: “Tạm biệt ông quản gia.”
Chào xong, Thẩm Minh Dữu vừa định kéo cửa kính xe lên thì bị Giang Trầm dùng tay ngăn lại.
Giang Trầm thấy sau khi vợ ngủ dậy thì làm như tối qua chưa từng xảy ra chuyện gì cả, giờ sắp phải đi rồi nhưng cô cũng không thèm nhìn anh một cái.
Giang Trầm bất mãn giữ cửa kính xe.
“Còn việc gì sao?” Thẩm Minh Dữu hỏi.
“Có việc.” Giang Trầm vươn đầu ra, cúi đầu hôn lên môi Thẩm Minh Dữu, cắn một cái, vẫn chưa hài lòng mà buông ra: “Giờ hết chuyện rồi, em đi đi.”
Thẩm Minh Dữu: “…”
Niệm Niệm trong xe lấy tay che mắt.
Quản gia Hà ở bên cạnh thấy quan hệ vợ chồng của Giang Trầm và Thẩm Minh Dữu đã tốt hơn lúc trước rất nhiều, ông mỉm cười hạnh phúc.
Xe của tổ chương trình đưa Thẩm Minh Dữu và Niệm Niệm đến địa điểm ghi hình chương trình. Đúng chín giờ, phòng phát sóng trực tiếp của Thẩm Minh Dữu được mở.
Những khán giả đã chờ đợi trước màn hình từ sớm lập tức truy cập vào.
[A, trời ơi cuối cùng tôi cũng được nhìn thấy chị Dữu, hình như chị ấy lại xinh đẹp hơn rồi, cả Niệm Niệm nữa, lâu rồi không thấy họ, nhớ c.h.ế.t mất.]
[Woa, vòng hoa nhỏ màu hồng trên đầu Niệm Niệm đẹp quá, hôm nay Niệm Niệm là cô bé đội vòng hoa.]
[Vui quá, lại được thấy chị Dữu và Tiểu Niệm Niệm rồi, nhưng nghĩ đến đây là buổi phát sóng trực tiếp cuối cùng thì vừa buồn vừa tiếc xỉu!]
[Đúng vậy, sao thời gian trôi nhanh quá, cứ thấy chương trình chỉ mới phát sóng chưa bao lâu, mà nhanh vậy đã sắp kết thúc rồi.]
[Không biết sau này chị Dữu có đưa Niệm Niệm tham gia các chương trình tạp kỹ khác không, bảo bối Niệm Niệm dễ thương quá, sau này không thể gặp cô bé nữa rồi, nghĩ thôi cũng thấy buồn.]
Ngay khi phòng phát sóng trực tiếp được mở, bình luận chạy tràn màn hình, thấy fans nhắc đây là tập cuối cùng của chương trình, mọi người đều bày tỏ sự tiếc nuối của mình trong khu bình luận.
Đến địa điểm ghi hình, Thẩm Minh Dữu thấy hình như những người khác chưa đến nên đưa Niệm Niệm về phòng mình trước.
Cô xếp từng cái vali mang theo, Niệm Niệm đi theo sau mẹ, cứ nhìn mẹ thu dọn vali, thỉnh thoảng lại giúp đỡ một chút. Thẩm Minh Dữu nói cô bé tự mình chơi, nhưng dù thế nào Niệm Niệm cũng muốn đi theo mẹ.
Khi xếp đến chiếc vali cuối cùng, Thẩm Minh Dữu mở ra thì phát hiện trong vali có một chiếc hộp dài được đóng gói khéo léo.
Thẩm Minh Dữu hơi ngạc nhiên, tối hôm qua đích thân cô xếp vali, cô nhớ vali không có cái hộp như vậy.
Niệm Niệm thấy cuối cùng mẹ cũng thấy chiếc hộp đó rồi, cô bé thúc giục: “Mẹ mau mở ra đi!” Đây là bất ngờ mà cô bé và bố cùng nhau chuẩn bị cho mẹ.
[Chị Dữu hơi ngạc nhiên khi thấy chiếc hộp, chắc chị ấy không biết bên trong có gì, lẽ nào đây là quà chồng chị Dữu tặng?]
[Hình như Niệm Niệm biết trong hộp có gì.]
[Mau mở ra, mở nhanh đi, xem xem rốt cuộc có gì.]
Thẩm Minh Dữu mở hộp quà ra, phát hiện bên trong là một bó hoa lan hồ điệp được gói rất đẹp mắt, trên cánh hoa còn đọng sương, nở rộ rực rỡ.
Trong hộp có tấm thiệp nhỏ, Thẩm Minh Dữu lấy ra, trên đó viết.
“Bà Giang thân yêu,
Tập cuối cùng “Mẹ là siêu nhân” sắp kết thúc rồi, đây là công việc đầu tiên của bà Giang sau khi trở lại, em đã thể hiện rất xuất sắc rồi, đây là câu trả lời hoàn hảo cho công việc lần này, anh tin rằng đây chưa phải là kết thúc, mà là một khởi đầu mới cho hành trình sự nghiệp của em, ông Giang sẽ là chỗ dựa vững chắc nhất của em, sẽ luôn ủng hộ em! Cuối cùng, chúc em có con đường ngôi sao rộng mở, tương lai tươi sáng!
PS: Nghe nói ý nghĩa của hoa lan hồ điệp là “hạnh phúc đang đến”, hy vọng mỗi ngày trong tương lai, hạnh phúc có thể nở rộ xung quanh em.
Chữ ký cuối cùng là: Ông Giang của em.”