Nhưng nhìn dáng vẻ của Tiểu Tây quả thật có hơi buồn cười, cho nên Thẩm Minh Dữu không định nói cho cô ấy biết “bạn trai bí mật” chính là Giang Trầm. Có điều Tiểu Tây cũng không quá ngốc nghếch, hẳn là cô ấy sẽ sớm phát hiện ra thôi.
Tuy nhiên, dường như cô đã đánh giá quá cao chỉ số IQ của Tiểu Tây. Vài ngày sau, Tiểu Tây không những không phát hiện ra, thậm chí cô ấy còn đặt ám hiệu “ngài D” cho Giang Trầm, lúc “bạn trai bí mật” gọi điện hay gửi tin nhắn tới, dáng vẻ của cô ấy còn lén lút giúp Thẩm Minh Dữu canh chừng che giấu, để Thẩm Minh Dữu có thể yên tâm liên lạc với “bạn trai bí mật”.
Thẩm Minh Dữu nghĩ chắc cô phải tăng lương cho Tiểu Tây rồi.
Bộ phim điện ảnh mà Thẩm Minh Dữu đang quay chính là bộ phim mà Quý Ôn Luân đã mời cô quay cách đây vài ngày.
Bộ phim có tên《Đường về nhà》kể về một người mẹ là bác sĩ tâm lý, sau khi biết con của mình bị người khác g.i.ế.c hại. Tâm lý của cô ấy xảy ra vấn đề, sau đó dựa theo cách của mình, cuối cùng cô ấy cũng báo thù được cho con nhưng bản thân cô ấy cũng sắp đi đến hồi kết của bộ phim này.
Lúc Thẩm Minh Dữu vừa nhận được kịch bản thì lập tức cảm thấy rất hứng thú, sau đó cô gặp đạo diễn Lục Chí Thành của bộ phim này rồi hỏi thăm về nhân phẩm của Quý Ôn Luân bằng nhiều cách khác nhau. Cuối cùng Thẩm Minh Dữu cũng nhận kịch bản này, sau đó cô không nghỉ ngơi mà gia nhập vào đoàn làm phim luôn.
Bộ phim được quay rất thuận lợi, năng lực của đạo diễn rất tốt, hoạt động của cả đoàn phim cũng rất chuyên nghiệp, cho đến nay, Thẩm Minh Dữu đều cảm thấy khá hài lòng với mọi thứ.
Đặc biệt là cậu bé đóng vai con của cô trong phim, cậu bé chỉ mới sáu tuổi nhưng lại có diễn xuất rất tốt, điều này khiến Thẩm Minh Dữu cảm thấy vô cùng bất ngờ.
Sau giờ nghỉ ngơi, Thẩm Minh Dữu lại quay lại trước ống kính.
Cảnh quay tiếp theo là cảnh quay chung giữa cô và Quý Ôn Luân.
Quý Ôn Luân là nhà sản xuất của bộ phim này, bản thân anh ấy cũng là một diễn viên, trong phim, anh ấy diễn một nhân vật rất quan trọng, tuy nhiên vai diễn này không có nhiều cảnh quay chung với Thẩm Minh Dữu, hơn nữa bọn họ còn là mối quan hệ đối địch trong phim.
Sau khi quay phim trong cùng một đoàn làm phim và tiếp xúc nhiều hơn, Thẩm Minh Dữu phát hiện có thể do định kiến trước đây của mình nên cô có cái nhìn phiến diện đối với Quý Ôn Luân. Trong thời gian này, cô nhận ra Quý Ôn Luân thật sự là một người rất nghiêm khắc và nghiêm túc trong công việc, hơn nữa Quý Ôn Luân không hổ là người giành được ba giải thưởng lớn trong hạng mục phim truyền hình* dành cho diễn viên chính, danh xưng thị đế quả thật không phải là trưng cho có. Kỹ năng diễn xuất của Quý Ôn Luân thật sự rất tốt, mỗi lần diễn cảnh quay chung với anh ấy, Thẩm Minh Dữu đều học hỏi được rất nhiều điều.
(*) Ba lễ trao giải phim truyền hình lớn của Trung gồm giải Phi Thiên, giải Kim Ưng, giải Bạch Ngọc Lan.
“Cắt!” Đạo diễn hô một tiếng, cảnh quay chung giữa Thẩm Minh Dữu và Quý Ôn Luân cuối cùng cũng qua, cảnh quay hôm nay coi như đã xong.
Quý Ôn Luân đi qua nói: “Lão sư Thẩm, cảnh quay hôm nay kết thúc khá sớm. Có một khu du lịch nông thôn cách đây không xa, nghe nói đồ ăn ở đó rất ngon, chờ lát nữa mấy diễn viên trong đoàn làm phim của chúng ta tụ tập đi ăn, cô có muốn đi chung không?”
“Tôi không đi.” Thẩm Minh Dữu nói: “Tôi có hơi mệt nên muốn về khách sạn nghỉ ngơi trước.”
Quý Ôn Luân tiếc nuối nói: “Được thôi, vậy hẹn cô lần sau nhé.”
Thẩm Minh Dữu không ở lại, sau khi thay quần áo, cô đi theo Tiểu Tây rời khỏi đoàn phim trở về khách sạn.
Tiểu Tây và Thẩm Minh Dữu không ở cùng một tầng. Tiểu Tây vào thang máy trước, Thẩm Minh Dữu đi theo một diễn viên khác trong đoàn phim lên tầng mà cô đang ở.