Thần Đạo Đan Tôn

Chương 384: Mở điều kiện



Lăng Hàn kinh ngạc nói:

– Ân cô nương am hiểu trận pháp?

Hắn ở trận pháp cũng có chút lý giải, chủ yếu là kiếp trước vì phá di tích mới học, bởi vậy lấy phá giải làm chủ, năng lực bày trận lại không mạnh. Nhưng nghe nói ở thời kỳ thượng cổ, kỳ thực trận đạo cũng là một chi nhánh rất lớn, đặt ngang hàng với võ đạo, đan đạo.

Mấy chục vạn năm trước, địa vị của trận pháp đại sư không kém đan đạo đại sư chút nào, chỉ là đan đạo ở mấy vạn năm trước xuất hiện đứt gãy, tới thời của Lăng Hàn thì hầu như tuyệt diệt.

Không nghĩ tới bây giờ còn có thể nhìn thấy một người tu trận đạo, đúng là để Lăng Hàn hơi kinh ngạc.

– Ha ha, xem thường ta đúng hay không? Cho rằng ta chỉ có thể quăng mị nhãn?

Ân Hồng lẫm liệt nói, hoàn toàn không xấu hổ chút nào.

Đây là tính cách gây ra, nàng có một khuôn mặt quyến rũ động lòng người, trời sinh xinh đẹp, nhưng tính cách lại là nữ hán tử mười phần, nghĩ cái gì nói cái đó, căn bản không biết hàm súc.

Lăng Hàn cũng cười to nói:

– Ân cô nương rất thú vị, ta mời ngươi một chén!

– Khà khà, ta là ngàn chén không say, Lăng công tử muốn quá chén ta, mưu đồ chút chuyện xấu gì đó, vậy thì phải thất vọng rồi.

Ân Hồng rất thoải mái uống một hơi cạn sạch, dũng cảm đến kinh người.

Lăng Hàn không khỏi quẫn bách, nữ nhân này nói chuyện cũng quá sáng đi, không sợ người ta lúng túng sao?

– Lăng công tử tuổi còn trẻ đã là Đan sư Địa Cấp hạ phẩm, cái này phóng tới Trung Châu cũng không ai có thể so sánh, bởi vậy ba mươi điểm đan đạo, chúng ta có thể giữ chắc. Thực lực của Chư muội muội thả ở Trung Châu tuy không tính hàng đầu, nhưng còn tốt chính là, chúng ta còn có một năm rưỡi thời gian, đủ để Chư muội muội tăng lên mấy bậc thang, ta sẽ dốc toàn lực giúp đỡ, để Chư muội muội chí ít đạt đến Thần Thai tầng chín, nếu có thể đột phá Sinh Hoa Cảnh, vậy bốn mươi điểm võ đạo, chúng ta chí ít có thể bắt được ba mươi điểm.

Tham Khảo Thêm:  Chương 64: Chương 64:

Ân Hồng dừng một chút, lại nói:

– Ta cũng là thiên tài trận đạo, ba mươi điểm của cửa ải này, cầm hai mươi lăm điểm tuyệt đối không khó, bởi vậy, tổng điểm ba cửa có thể đạt tới tám mươi lăm trở lên.

– Lần trước quán quân cũng chỉ tám mươi lăm điểm, bằng vào chúng ta có hi vọng được số một rất lớn!

Nàng tràn đầy lòng tin nói.

Lăng Hàn nhún vai nói:

– Ân cô nương, ngươi cũng quá nghĩ đơn phương đi, giống như ta còn chưa đáp ứng nha?

– Có thể cùng tuyệt sắc giai nhân như Chư muội muội xuất chiến, Lăng công tử còn có cái gì không muốn sao?

Ân Hồng giả vờ kinh ngạc nói.

Lăng Hàn chỉ ha ha, nhưng không lên tiếng.

– Tiểu Hồ Ly giảo hoạt!

Ân Hồng chỉ trích, một bên vẫy vẫy tay nói.

– Được rồi, ngươi có yêu cầu gì có thể nói ra, Linh Bảo Các chúng ta rất nhiều tiền, nhiều bảo vật, chỉ cần không vượt qua giới hạn, ta có thể làm chủ đưa cho ngươi.

Lăng Hàn khoát tay áo nói:

– Cũng không có gì, ta muốn một cây linh thảo, tốt nhất là có thể đưa tới trước cuối năm, nguyên tinh không thành vấn đề, ta có thể trả.

Ân Hồng vỗ tay cười nói:

– Không hổ là Đan sư Địa Cấp, thực sự là giàu nứt đố đổ vách, có cơ hội tốt như vậy cũng không làm thịt ta một trận! Khà khà, có phải là vì Chư muội muội ở đây, ngươi giả vờ hào phóng không? Tốt lắm, sau này thời điểm giao thiệp với Lăng công tử, ta đều sẽ mang theo Chư muội muội.

Sự nhẫn nại của Chư Toàn Nhi có chút kinh người, mặc nàng đùa giỡn ra sao cũng thờ ơ không động lòng, thật giống như tiên, việc phàm tục há có thể làm thay đổi sắc mặt?

Ân Hồng lại nói:

– Không biết Lăng công tử cần linh thảo gì?

– Cửu Diệp Hắc Linh Chi.

Tham Khảo Thêm:  Chương 57: 57: Không Tự Lượng Sức

Lăng Hàn nói.

– Linh thảo cấp bảy, đối với Linh Bảo Các mà nói, đây không tính là vấn đề gì chứ?

Ân Hồng không khỏi co giật một hồi, cường điệu nói:

– Này này này, kia là linh thảo cấp bảy, ngay cả Linh Anh Cảnh cũng động lòng! Người mạnh nhất Bắc Vực chúng ta chỉ là Linh Anh Cảnh, ngươi cũng không cảm thấy ngại nói đây không tính là vấn đề gì?

Lăng Hàn nhún vai nói:

– Coi như có vấn đề, vậy cũng là vấn đề của Ân cô nương. Ta ngược lại đã mở điều kiện, chỉ cần Ân cô nương có thể đưa Cửu Diệp Hắc Linh Chi tới, vậy ta liền đáp ứng thay Linh Bảo Các tham chiến. Hơn nữa, ta còn có thể lùi một bước, Cửu Diệp Hắc Linh Chi không cần đạt đến dược linh tuyệt đối, nhưng nếu dược linh không đủ, ta muốn sống.

Ân Hồng dùng ánh mắt cổ quái nhìn Lăng Hàn, câu nói sau cùng của đối phương toát ra ý tứ có chút doạ người.

Dược linh không đủ cũng không quan trọng, chỉ cần sống!

Chẳng lẽ nói, Lăng Hàn còn có thủ đoạn bồi dưỡng linh thảo, để nó nhanh chóng sinh trưởng sao?

Cái ý niệm này lướt qua, Ân Hồng lập tức lắc đầu, đùa gì thế, từ cấp sáu bắt đầu, hết thảy linh thảo linh thụ đều như võ giả, siêu thoát phàm tục, căn bản không phải dược viên phổ thông có thể bồi dưỡng, nuôi sống còn không dễ, huống chi là để nó sinh trưởng nhanh chóng.

Nàng suy nghĩ một chút mới nói:

– Được rồi, chuyện này để ta lo, có điều, coi như ta thật có thể làm ra, nhưng giá trị linh thảo cấp bảy cực kỳ kinh người, hi vọng Lăng công tử có chuẩn bị.

Lăng Hàn cười nói:

– Không sao, cùng lắm ta luyện nhiều chút đan dược là được.

Ân Hồng nhất thời im lặng, cõi đời này quần thể kiếm tiền giỏi nhất tuyệt đối là Đan sư, mà một tên Đan sư ưu tú, chỉ cần tỉ lệ thành đan cao, vậy năng lực kiếm tiền sẽ khủng bố đến mức kinh người, một phần dược liệu, luyện thành đan dược sẽ lợi nhuận gấp mười lần, hơn nữa bởi vì quần thể võ giả khổng lồ, luyện ra nhiều đan dược hơn nữa cũng không lo bán không hết.

Tham Khảo Thêm:  Chương 133: Khoái Mạn Cửu Tự Quyết

– Nếu mọi người đều đồng ý, vậy đến, uống rượu!

Ân Hồng vô cùng dũng cảm nói, chỉ nhìn bề ngoài của nàng, căn bản không có cách tưởng tượng một nữ tử quyến rũ xinh đẹp có thể hán tử đến như vậy.

Bốn người bắt đầu ăn, Hổ Nữu lập tức lè lưỡi, những thứ kia quá khó ăn! Nàng từ trong không gian giới chỉ lấy ra thịt khô đã sớm chuẩn bị gặm ăn, hương vị truyền ra, nhất thời để Ân Hồng đưa ánh mắt nhìn chăm chú, nước miếng muốn chảy ra, ngay cả Chư Toàn Nhi cũng không hăng hái mà nuốt ngụm nước miếng.

Ở trước mặt mỹ thực, tiên tử cũng thành phàm nhân.

– Tiểu mỹ nữ, cho tỷ tỷ ăn một khối.

Ân Hồng không xấu hổ nói.

Hổ Nữu nhất thời hẹp hòi, dùng ánh mắt cảnh giác trừng Ân Hồng, đồ ăn là mạng của nàng đấy.

Lăng Hàn cười ha ha nói:

– Nữu Nữu, không nên keo kiệt, cho hai tỷ tỷ nếm thử đi.

Nghe Lăng Hàn nói như vậy, Hổ Nữu mới bất đắc dĩ phân ra hai mảnh thịt khô, phân biệt đưa ra ngoài, hơn nữa khối cho Chư Toàn Nhi rõ ràng nhỏ hơn một vòng, có thể thấy được tiểu nha đầu không thích Chư Toàn Nhi cỡ nào.

Ân Hồng mới không ngại nha, lập tức cầm lấy thịt khô ăn, chỉ nếm thử một miếng, nàng liền mặt mày hớn hở, kích động đến cả người run rẩy.

Có thể cho Hổ Nữu làm đồ ăn vặt, cái này không phải thịt bình thường a, mà là yêu thú trong Hắc Tháp, số lượng rất ít, ngay cả Lăng Hàn cũng không thể thường ăn, mùi vị không chỉ ngon, đối với võ giả càng có chỗ tốt cực lớn.

Dù sao, những yêu thú này mỗi ngày ăn đều là nhân sâm, linh chi trăm năm, dinh dưỡng không phong phú mới lạ.

– Lăng công tử, những thịt này bán thế nào, ra cái giá, ta bảo đảm thu hết!

Ân Hồng nói.

—————


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.