Vào đầu tháng 10, rượu nho của Lâm Dư Dư đã được ủ xong.
Đương nhiên, ủ xong là có thể uống, mà rượu ủ càng lâu sẽ uống càng ngon. Sau khi rượu nho được ủ xong, Lâm Dư Dư chuẩn bị vài phần, gửi cho Chủ nhiệm xã, chính quyền cấp huyện, tòa soạn báo, Chủ nhiệm Cung Tiêu Xã, còn có một phần gửi cho Trương Hoành Quốc, đương nhiên là tự tay cô gửi tặng.
Chờ sau khi đại đội trưởng trở về, việc tiêu thụ rượu nho cũng từ từ đi vào quỹ đạo.
Đâu tiên, đường trắng mà rượu nho yêu cầu sẽ do xưởng đường trắng của huyện cung cấp, ở mục tài liệu của rượu nho sẽ ghi chú rõ nơi sản xuất đường trắng, xem như quảng cáo cho xưởng đường trắng. Đương nhiên, đây là một cái niên đại mà đường trắng vô cùng hút hàng, nói cách khác, xưởng đường trắng căn bản không ham gì phần quảng cáo mà rượu nho đã giúp họ. Cho nên, xưởng đường trắng và rượu nho chỉ là quan hệ hợp tác mà thôi, nói cách khác, xưởng đường trắng muốn có cổ phần của xưởng rượu nho.
Lâm Dư Dư, xưởng đường trắng và vườn trái cây thôn Phạm gia, ba bên cùng nhau ký một cái hiệp nghị, bởi vì phương pháp ủ rượu do Lâm Dư Dư cung cấp, cho nên cô trở thành xưởng trưởng của xưởng rượu, mỗi tháng cô sẽ được chia một phần lợi nhuận làm tiền lương của cô, bởi vì ở cái niên đại này, không cho phép tư nhân tiến hành buôn bán, cho nên chỉ có thể dựa theo cách chia tiền lương để lấy lời. Mà chín phần lợi nhuận còn lại sẽ dựa theo tỉ lệ sử dụng quả nho và đường trắng, vườn trái cây thôn Phạm gia chiếm sáu phần, xưởng đường trắng chiếm ba phần, việc phân chia cổ phần được tiến hành vô cùng công bằng công chính.
Kể từ đó, vào tháng 7,8, 9,10 của năm 73, xưởng rượu sẽ vô cùng bận rộn, cho nên, các nữ đồng chí ở thôn Phạm gia sẽ được thuê đến xưởng rượu làm việc, và trong bốn tháng này, các cô sẽ trở thành công nhân của xưởng rượu, các công việc đồng áng sẽ giao cho nam đồng chí. Cũng bởi vậy, địa vị của nữ giới ở thôn Phạm gia cũng thuận theo tự nhiên mà được nâng lên.
Sau khi đại đội trưởng công khai việc xưởng rượu, toàn bộ người dân ở thôn Phạm gia quá đỗi vui mừng, mỗi hộ gia đình đều có thể chọn ra một nữ đồng chí, điều này có nghĩa là gì? Chính là vào mỗi năm, thu nhập của mỗi nhà có thể tăng thêm 20 đồng tiền.
À, bọn họ cho rằng, mỗi tháng sẽ nhận được tiền lương bằng với tiền lương khi làm việc ở vườn trái cây, cũng chính là 5 đông một tháng. Kỳ thật bọn họ không biết, tiền lương ở xưởng rượu sẽ càng cao. Chẳng qua tạm thời còn chưa công bố tiên lương, đại đội trưởng đưa ra lý do thoái thác là, căn cứ vào tình huống sau này mới đưa ra quyết định, ít nhất sẽ được 5 đồng tiên một tháng.
Cho nên, khi các nữ đồng chí thôn Phạm gia về nhà mẹ đẻ, đều ngẩng đầu ưỡn ngực, phảng phất bản thân đã trở thành người thành phố.
Nhưng trước mắt vẫn là năm 72, theo sự xuất hiện của rượu nho, biểu hiện của thôn Phạm gia đã đạt được ngày càng nhiều sự coi trọng của công xã Hồng Tỉnh, hơn nữa công xã Hồng Tinh cũng đã hứa hẹn, chỉ cần thôn Phạm gia sửa xong đường, việc mở điện cứ để người của công xã lo. Cho nên vào năm 72, trong cuộc bình chọn “Đại đội văn minh, Chủ nhiệm xã liền tuyên bố đầu năm 73, thôn Phạm gia sắp được mở điện.
Đối với việc này, đại đội trưởng nghênh đón ánh mắt hâm mộ đố ky của các đại đội trưởng của các đại đội sản xuất khác. Bất quá, đại đội trưởng cũng quen rồi.
Đến ngày 28 năm nay, đại đội trưởng cùng thư ký mang theo tin tốt trở về, thông báo đầu năm 73 sẽ được mở điện, sân tập trung của thôn Phạm gia còn đang phân chia thịt. Lâm Dư Dư thường là người được chia thịt đầu tiên, cô cũng không khách sáo, đây là các hương thân coi trọng cô. Hơn nữa cô đều chọn móng heo, xương sườn, thịt nạc, không phải loại thịt mỡ mà các hương thân yêu thích, cho nên mọi người cũng cảm thấy vui mừng vì điều đó.
Lâm Dư Dư nhận xong thịt liền rời đi, Chương Long giúp cô xách thịt, phúc lợi của cô được 12 cân thịt, cộng thêm 5 cân của nhiệm vụ nuôi heo, tổng cộng có 17 cân thịt, rất nặng.