Thoát Khỏi Bệnh Viện Tâm Thần

Quyển 1 - Chương 15: 15: Thiên Đường Quả Táo 15



Những bông hoa màu trắng bao phủ toàn bộ cơ thể của Đại thần Yibo, anh giống như là đang nằm giữa trời tuyết trắng.
Anh vẫn nhắm mắt lại, giống như là những việc xảy ra trên thế giới này không hề liên quan gì đến anh.
Anh im lặng như là tuyết rơi.
Chu Khiêm đột nhiên có một suy nghĩ.
Khi bình minh ló dạng, ánh mặt trời bao phủ, có phải Đại thần Yibo cũng sẽ tan đi như là tuyết.
Cậu yên lặng thở dài, ngay cả Chu Khiêm cũng cảm thấy tiếng thở dài của mình rất đột ngột.
Lắc đầu, cậu liếc nhìn Đại thần Yibo thêm một lần nữa, rồi quay người rời đi.
Đúng lúc này, cách đó năm mét đột nhiên xuất hiện một tia sáng đỏ.
Chu Khiêm hơi trợn mắt, cậu biết đây là tính hiệu khi có một tín đồ nữa đã biến thành thần.
Chu Khiêm đứng lại, liếc mắt nhìn về phía tín đồ kia, đối mắt nhìn nhau, đôi con ngươi của tín đồ kia trắng dã.
Mỗi lần khi cậu liếc nhìn các tín đồ như vậy, đều sẽ luôn thu hút sự tấn công của các tín đồ khi đã biến thành thần.
Nhưng lần này lại không như thế.
Người đàn ông nằm bò trên mặt đất, cả người như đã biến thành một con báo.
Nhưng tín đồ vẫn không để ý đến Chu Khiêm, sau khi bò quay cây đại thụ một vòng, liền trực tiếp đi về phía bên kia hồ để tìm mục tiêu tấn công.
Zhou Qian đã có được [Dấu hiệu đau đớn], và đúng như đã đoán trước, cậu không còn bị các tín đồ tấn công nữa.
Trong lúc đang vui vì chuyện này, Chu Khiêm cũng hơi nhướng mày lên.
Bởi vì cậu đã phát hiện ra một chuyện – các tín đồ biến thành thần càng lâu thì càng mạnh.
Chỉ cần chạy lấy đà hai đến ba bước tín đồ này đã có thể dễ dàng vượt qua được cây cầu giữa hồ.

Nhanh chống khóa chặt mục tiêu của mình, sau đó liền dồn sức tấn công về phía Tề Lưu Hành, Cao Sơn và Vân Tưởng Dung.
Bên kia hồ.
Lúc nãy, Cao Sơn và Vân Tưởng Dung từ trên trời nhảy xuống, cứu được Tề Lưu Hành thoát ra khỏi nguy hiểm.
Cao Sơn trực tiếp tung ra kỹ năng [Núi lỡ], nhằm tăng giá trị máu của mình lên gấp ba lần, dồn sức tung ra đòn tấn công.
Cả ba tín đồ ngay lập tức bị đánh bại trong tay của Cao Sơn.
Cũng may bọn họ tung ra kỹ năng này, đây là kỹ năng Cao Sơn nhận được của mấy vòng trước, Cao Sơn đã phải chịu sức mạnh gấp ba lần trong một lúc, cũng nhờ có Vân Tưởng Dung giúp hắn chữa trị kịp thời, nên lúc này hắn mới miễn cưỡng để trụ nổi.
Lúc chuẩn bị ra chiêu, thanh máu của hắn nhanh chống giảm xuống còn lại 30%.wattpadtien161099
Tơ liễu bay lên, Vân Tưởng Dung nhanh tay tung ra kỹ năng mạnh nhất của mình [Tơ liễu phiêu diêu] để khôi phục thanh máu của Cao Sơn về lại 100%.
Lần ra chiêu thứ hai, lần này dồn rất nhiều sức mạnh, nên thanh máu của Cao Sơn giảm xuống chỉ còn lại 10%.
Vân Tưởng Dung lần thứ hai sử dụng kỹ năng [Tơ liễu phiêu diêu] để khôi phục lại 70% máu cho Cao Sơn.
Tiếng nổ ầm vang, lần thứ ba ra chiêu, thanh máu của Cao Sơn nhanh chóng giảm còn 5%.
Vân Tưởng Dung lại sử dụng kỹ năng [Tơ liễu phiêu diêu] để khôi phục thanh máu của Cao Sơn lên 35%.
Sau đó, vẻ mặt của Vân Tưởng Dung đột nhiên nghiêm trọng lại.
Vì thanh năng lượng của cô đã cạn, cô không thể sử dụng kỹ năng của mình được nữa.
Thanh máu của Vân Tưởng Dung vẫn đầy nhưng thanh kỹ năng đã cạn.
Thanh máu của Cao Sơn chỉ còn lại 35%, thanh kỹ năng màu xanh thì còn lại 50%, nhưng vẫn là trong một khoảng thời gian ngắn không thể sử dụng kỹ năng được thêm nữa.
Về phía Tề Lưu Hành, thanh máu còn lại 80%, nhưng thanh kỹ năng màu xanh chỉ còn lại 10%, hắn thậm chí không thể sử dụng được những kỹ năng bình thường của mình.
Tình huống của ba người thật sự đang rất khó khăn, nhưng cũng chỉ ngăn cản được sự tấn công của các tín đồ, không bao lâu nữa sẽ có đợt tấn công tiếp theo.

Tình huống càng tệ hơn khi có một tín đồ bị biến thành báo, không đến một lát nữa sẽ vượt qua mặt hồ tấn công về phía bọn họ.
Không thể ngăn cản được nữa.
Ba người bị vây trong tình trạng như thế, căn bản là bọn họ không hề có khả năng để chiến thắng.
Người nguy hiểm nhất trong số ba người bọn họ bây giờ là Cao Sơn.
Hắn đã tung ra kỹ năng mạnh nhất của mình, hiện tại đã lôi kéo được rất nhiều thù hận từ phía các tín đồ, lúc này nếu ba tín đồ thật sự tấn công về phía này, người nhất định chết đầu tiên trong số bọn họ nhất đinh là Cao Sơn!
Vân Tưởng Dung lập tức nhận ra được điều này, liền đi về phía Tề Lưu Hành, suýt chút nữa đã khóc: “Cứu Cao Sơn! Cậu không thể để mặc anh ấy được! Tôi sẽ không để anh ấy ở lại đây một mình!”
“Tiếp theo cậu tính làm như thế nào?”
“Tôi…” Tề Lưu Hành không nói ra suy nghĩ của mình mà quay đầu hỏi Cao Sơn: “Anh hiện tại như thế nào rồi? Còn sức để trốn khỏi đây không?”
Cao Sơn chỉ tay vào giao diện trên đồng hồ của mình: “Chuyện gì đã xảy ra? Tại sao Chu Khiêm lại gửi cho tôi [Dây bay] qua ngân hàng giao dịch.”
Trong trò chơi chấm điểm, hắn đã bị Chu Khiêm lấy đi hai đạo cụ là [Dây bay].
Không ngờ, Chu Khiêm trả lại đạo cụ cho hắn kịp lúc như thế.
Sau khi nhanh chóng đồng ý giao dịch, [Dây bay] lập tức được chuyển vào vali hành lý của Cao Sơn, hắn liền lấy ra cầm trên tay.
Tề Lưu Hành nói: “Lát nữa anh phải sử dụng một vài thủ đoạn của mình để lôi kéo sự chú ý của các tín đồ, nhưng anh cũng đừng có làm bậy.

Tham Khảo Thêm:  Chương 1132: Tâm tư của Tiểu Vũ

Bởi vì bọn họ e là đã có phòng bị rồi, chắc chắn sẽ không dễ dàng tin anh đâu.

Anh đến đứng ở….”
Quay đầu nhìn về phía rừng cây, ánh mắt của Tề Lưu Hành nhanh chóng khóa chặt vào một cành cây cành lá xum xuê, hắn giơ tay chỉ: “Bây giờ chúng ta sẽ cùng nhau dụ các tín đồ đi về phía này anh nhanh chóng sử dụng [Dây bay] để trốn đi, sau đó tôi sẽ sử dụng chiếc gương.”
Cao Sơn không đồng ý với kế hoạch của Tề Lưu Hành.

“Nhưng làm vậy cậu sẽ rất nguy hiểm! Đưa đây để tôi ra tay cho!”
Tề Lưu Hành lại nói, “Không, anh phản ứng không nhanh bằng tôi.

Một khi bất cẩn làm lộ chiếc gương ra thì không ổn.

Không rảnh quan tâm nhiều như thế, ra tay thôi.

Chiếc gương đã sẵn sàng, chúng ta đánh nhanh thắng nhanh.


Gần như là cùng lúc Tề Lưu Hành vừa nói xong, hai con quái vật một con có cánh, một con biến thành mèo khổng lồ đều vẫy cánh bay về phía Cao Sơn.
Tề Lưu Hành gật đầu về phía Cao Sơn, hai người nhanh chóng chạy đến nơi đã định.wattpadtien161099
Nhưng khi hai người rời đi không bao lâu, Cao Sơn lạnh lùng nhìn lại phát hiện có một con quái vật biến thành báo đang tiến về phía bên này bằng tốc độ không tưởng tượng được, và nó đang lao về phía Vân Tưởng Dung người đã đứng gần Cao Sơn nhất.
Cao Sơn không kịp suy nghĩ là sử dụng liên tiếp hai kỹ năng [Định sơn].
Giá trị thù hận đã thành công dời về phía Cao Sơn, ba tín đồ nhanh chống tấn công về phía hắn.
Tề Lưu Hành, lập tức đổ mồ hôi đến ước cả áo.
Hắn vội vàng nhìn lại khoảng cách của mình với ba con quái vật, rồi quay đầu nhìn xung quanh ở đây không hề có cây, không thể sử dụng [Dây bay] được.

Nhưng rất may Tề Lưu Hành đã phản ứng rất nhanh.
Hắn cố gắng nắm lấy vai của Cao Sơn để kéo về phía sau, tránh thoát đòn tấn công bằng sát khí của ba con quái vật.
Cuối cùng thì so với khoảng cách ban đầu cũng đã gần đủ.
Tề Lưu Hành nhanh chóng hét về phía Cao Sơn: “Ngay bây giờ!”
Cao Sơn vung tay, [Dây bay] lập tức bay lên, khi bốn tín đồ đuổi đến Cao Sơn đã thành công bay lên.
Ngay lúc đó, Tề Lưu Hành siết chặt thanh kiếm trong tay, vung tay ra vài đòn tấn công nhằm thu hút sự chú ý của quái vật.
Các tín đồ không còn đuổi theo Cao Sơn nữa mà đang nhìn chằm chằm về phía Tề Lưu Hành.
Tề Lưu Hành hít sâu một hơi, bắt chước ánh mắt khiêu khích của Chu Khiêm nhìn về phía bốn tín đồ.
Vẫy tay về phía bọn họ, Tề Lưu Hành nói: “Nào, đuổi theo tôi đi.”
Nói xong, Tề Lưu Hành ngay lập tức chạy về phía trước bằng tốc độ rất nhanh.
Bốn tên quái vật kia lập tức liền xúm lại đuổi theo.
Hai con quái vật mở cánh và cái mỏ vừa nhọn vừa sắc; một con giơ móng vuốt của mèo lên; con cuối cùng là con quái vật hình báo đang mở to cái miêng, tất cả đều tấn công về phía Tề Lưu Hành.
Trong lúc nghìn cân treo sợi tóc, hắn lập tức lấy chiếc gương ra.
Tề Lưu Hành nhanh chóng lùi lại, chiếc gương nhanh chóng thay vào vị trí của Tề Lưu Hành mà nằm trên đất.
Chiếc gương nằm trên đất, phản chiếu lại ánh sáng không mạnh lắm.
Bốn tín đồ cũng không thể dừng lại, tất cả đều tấn công về phía có ánh sáng.
Ngay sau đó, tất cả đều không tấn công được Tề Lưu Hành đang đứng ở gần đó, mà tất cả đều lao thẳng về phía mặt hồ.
Trên mặt hồ xanh biếc nhanh chống tràn đầy máu tươi, mùi tanh của máu nhanh chóng tỏa ra xung quanh.
Nhưng không được bao lâu, mùi tanh của máu lập tức biến mất, thay vào đó trong không khí vẫn là mùi hương của táo.
“Ha…”
“Tuyệt quá, thành công rồi!”
Gương mặt của ba người đều thở dài nhẹ nhỏm.
Nhưng mà tình huống hiện tại của bọn họ đều rất kém.
Vân Tưởng Dung bị tín đồ biến thành báo tấn công, thanh máu chỉ còn lại 60%, thanh kỹ năng hoàn toàn biến về 0.
Trong cuộc chiến vừa rồi, thanh kỹ năng màu xang của Tề Lưu Hành và Cao Sơn gần như là chạm móc.
Nhưng mà hiện tại, bên kia hồ lại có thêm một tín đồ đã biến thành thần.
Khi bọn họ nhìn về phía bên kia hồ, nhìn thấy tốc độ biến hóa của tín đồ kia thì càng kinh ngạc hơn.
Bằng tốc độ có thể nhìn bằng mắt thường, tín đồ kia nhanh chóng mọc cánh, và đôi móng vuốt đầy sắc bén, đôi mắt thì nhìn rất giống cú mèo.
Đôi cánh của tín đồ lần này lớn gấp ba lần của các tín đồ lúc trước.
Giống như là tín đồ này chỉ cần vỗ cánh một cái, là có thể lập tức bay về phía ba người bọn họ.
Tốc độ của tín đồ này có thể sánh ngang với tốc độ sử dụng kiếm của Tề Lưu Hành.
Đáng sợ thật.
Đúng là khả năng quan sát, học tập, biến hóa của các tín đồ càng ngày càng mạnh hơn.
Tín đồ bên kia hồ như là đã nhìn thấy toàn bộ cảnh tượng vừa rồi, cho dù người chơi có mua thêm một chiếc gương nữa thì tín đồ này cũng sẽ không dễ lừa như thế.
[Mục tiêu: Tín đồ số 19]
[Cấp bậc: Cấp A]

Tham Khảo Thêm:  Chương 118

[Giỏi:???]
[Phát hiện ra có tính hung dữ cao, sát khí rất mạnh, xin mời tất cả các người chơi cẩn thận!]
Nhìn vài dòng nhắc nhở của hệ thống, mọi người như rơi vào hầm băng, mọi người đều muốn từ bỏ không tấn công nữa.
Làm sao mà đánh lại bây giờ?
Bây giờ là quái vật cấp A, so với vừa rồi chỉ là những quái vật cấp C, thì mấy quái vật vừa rồi bé nhỏ biết bao nhiêu.
Tất cả các người chơi tập trung lại còn chưa chắc đối phó được con quái vật này, huống hồ bên kia còn đến 13 tín đồ chưa biến thành thần kìa!!!
Ngoài tín đồ số 19 này ra, còn có một người cũng thu hút được sự chú ý của ba người chơi.
Đó chính là Chu Khiêm, đang bước đi trên cầu thông thả như là đang đi dạo vậy.
Ngay khoảnh khắc nhìn thấy tín đồ biến thành thần, trái tím của ba người chơi lập tức liền lạnh đi.
Nhưng sau khi nhìn thấy Chu Khiêm thoải mái và không hề bị tín đồ số 19 tấn công, bọn họ ngay lập tức vui sướng lên – có vẻ như Chu Khiêm đã tìm ra được cách không bị các tín đồ tấn công rồi!
Có lẽ là tất cả mọi người đều có thể tìm được nhiệm vụ ẩn!
Nhưng Chu Khiêm không hổ là Chu Khiêm, đúng như sự mong đợi của tất cả mọi người cậu bình tĩnh đi qua cây cầu, rồi nói ra một câu khiến bộ họ ngay lập tức rơi xuống vực sâu.
Trong ánh mắt đầy chờ mong của ba người Chu Khiêm từ từ đến gần, rồi nhẫn tâm nói: “Tôi đã tìm ra cách để không bị các tín đồ tấn công nữa – đó là làm tổn thương Đại thần Yibo để có được [Dấu hiệu đau đớn].

Nhưng điều này cũng có nghĩa là mọi người đều phải đi qua cây cầu, đi xuyên qua các tín đồ để đi sâu vào trong, tìm thấy Đại thần Yibo rồi tổn thương anh ta.”
Nhưng mà lúc đó Chu Khiêm sử dụng [Dây bay], và cũng nhờ Tề Lưu Hàng giúp cậu thu hút sự chú ý của các tín đồ.

Lúc đó cả hai đều đang trong trạng thái tràng đầy sức mạnh.
Nhưng mà hiện tại các tín đồ không còn như xưa nữa, không chỉ như thế, tất cả người chơi không ai còn đạo cụ [Dây bay] nữa, thanh máu và thanh kỹ năng đều bị giảm xuống một cách nghiêm trọng.
– -Ba người chơi thật sự không có khả năng để làm giống như Chu Khiêm.
Đang buồn bực trong lòng, hắn nhìn thoáng qua nụ cười của Chu Khiêm, và bàn tay đang siết chặt chuôi kiếm của Tề Lưu Hành.
Lợi dụng khoảng thời gian ngắn này, hắn nhanh chóng nhớ lại tất cả mọi chuyện đã xảy ra, đột nhiên có cảm giác mình bị lợi dụng rồi.
Chu Khiêm đã sử dụng bản thân mình để làm mồi nhử, không biết Chu Khiêm đã sử dụng cách gì để đôi tình nhân này có thể quay trở lại, hiện tại cả ba người đã sử dụng hết đồng tiền vàng, thanh máu và kỹ năng, nhưng vẫn không có được gì.
Chu Khiêm là người duy nhất không bị các tín đồ tấn công và tìm được nhiệm vụ ẩn.
Tất cả mọi người liều mạng để chiến đấu, nhưng tất cả đều là bàn đạp để nâng Chu Khiêm lên.
Chu Khiêm chỉ xem mọi người như là một đạo cụ!!!!
Ngay khoảnh khắc tiếp theo, đã hơi muộn để phản ứng lại, một bóng đen to lớn đã di chuyển về phía Tề Lưu Hành.
Đó là tín đồ số 19 đã biến thành thần khi nãy, đã di chuyển về phía Tề Lưu Hành mà không gây ra bất kì một tiếng động nào.
Sau khi biến thành thần, tín đồ số 19 không nhanh chóng tìm mục tiêu để tấn công, mà bay lượn trên không để quan sát tình hình.
Sự quan sát của tín đồ số 19 rõ ràng là có hiệu quả, có thể nhanh chóng tập trung về phía Tề Lưu Hành có cấp bậc cao nhất ở đây, sức tấn công mạnh nhất và cũng là mối đe dọa lớn nhất.
Vì thế tín đồ số 19 đã chọn cách giải quyết vật cản lớn nhất đầu tiên.
Dang rộng đôi cánh của mình ra, tín đố số 19 nhanh chóng tấn công về phía Tề Lưu Hành.
Tề Lưu Hành hoàn toàn chưa kịp ra tay, chỉ là có cảm giác bị đôi cánh lướt qua, thanh máu của hắn đã giảm xuống nhanh chống.
[Thanh máu của người chơi Tề Lưu Hành giảm xuống chỉ còn 9%.]
[Thanh máu của người chơi Tề Lưu Hành giảm xuống chỉ còn 8%.]
Thanh máu không còn đủ để hắn có thể sử dụng được kỹ năng của mình.
Hơn nữa, thanh kỹ năng của hắn cũng đã chạm gần đến vạch giới hạn rồi.
Khi cả người mình bị bóng đen bao phủ, Tề Lưu Hành thậm chí đã nhắm mắt lại.
Hắn biết mình nhất định sẽ chết, mà còn chết trong sự lợi dụng của Chu Khiêm.
Nhưng điều mà hắn không ngờ đến là cơ thể của hắn đột nhiên bị đẩy ra.
Hơi giật mình, Tề Lưu Hành mở to mắt, nhìn thấy được Chu Khiêm đã đẩy mình ra!
Nhưng mà ngay sau đó hắn không còn nhìn thấy Chu Khiêm nữa.
– -Chu Khiêm đã bị tín đồ số 19 tha đi, cả người bị che lại bởi đôi cánh to lớn không còn nhìn thấy nữa.

Tham Khảo Thêm:  Chương 239: C239: Có người ngăn cản giết không tha

Dấu hiệu mà Chu Khiêm nhận được, chỉ có tác dụng là không bị các tín đồ tấn công.
Nhưng một khi Chu Khiêm chủ động ra tay, bọn họ vẫn xem cậu như mục tiêu mà tấn công.
Nói cách khác nếu Chu Khiêm thay mình vào mục tiêu tấn công của bọn họ, thì bọn họ cũng không có khả năng để ngừng lại giữa chừng.
Vì thế, hiện tại Chu Khiêm đang dùng cơ thể của mình để cứu Tề Lưu Hành.
Anh ấy sẽ chết mất.
Đây là suy nghĩ đầu tiên trong đầu Tề Lưu Hành.
Thanh máu của anh ấy chỉ có 150 điểm, nếu so với thanh máu của hắn thì thanh máu của Chu Khiêm chỉ được 15% thôi.
Không xong.
Chu Khiêm chắc chắn không qua khỏi.
Tề Lưu Hành lập tức xấu hổ với những gì mình đã nghĩ, lập tức hét lên: “Chu Khiêm! Đừng sợ! Tôi lập tức sử dụng [Đồng hồ tích tắc] để cứu anh!”
Nhưng khi nói xong những lời này, hắn lập tức run rẩy.
Bởi vì hắn biết khi sử dụng [Đồng hồ tích tắc] – là để cơ thể Chu Khiêm được nguyên vẹn.
Trong một tình huống như thế cơ thể của Chu Khiêm sẽ tan thành từng mảnh ngay lập tức, cho dù có một ngàn chiếc [Đồng hồ tích tắc] cũng không thể nào làm Chu Khiêm sống lại được.
Nhưng mà Chu Khiêm đâu?
Nhìn vào tư thế của tín đồ số 19, nó là muốn xé xác của Chu Khiêm thành từng mảnh!
Đến lúc đó…!liệu mình có thể sử dụng [Đồng hồ tích tắc] để cứu anh ấy không!
Đôi vai run rẩy, ngay lập tức Tề Lưu Hành liền quỳ xuống, cảm thấy rất tội lỗi và hổ thẹn.
[Thanh máu của người chơi Chu Khiêm giảm xuống còn 30%.]
[Thanh máu của người chơi Chu Khiêm giảm xuống còn 10%.]
[Cảnh báo! Chú ý! Thanh máu của người chơi Chu Khiêm giảm xuống chỉ còn lại 5%!!!]
Không thật sự chịu đựng đau đớn giống như Tề Lưu Hành, thanh máu của Chu Khiêm giảm liên tục ngay lập tức, nhưng là đã chịu tổn thương bởi đôi cánh đang bay của tín đồ số 19.
Khi người chơi sắp chết, hệ thống sẽ liên tục vang lên tiếng cảnh báo.
Âm thanh cảnh báo không chỉ xuất hiện với một mình Chu Khiêm mà những người còn lại cũng có thể nhìn thấy – Đồng hồ của Chu Khiêm đột nhiên phát ra ánh sáng đỏ chói mắt, giống như là ánh sáng đỏ của tín đồ khi biến thành thần.
Ba người chơi đều không hiểu được chuyện gì đang xảy ra.
Suy nghĩ của bọn họ không hề giống nhau.
Chu Khiêm cực kỳ xảo quyệt và độc ác, thề sẽ không bao giờ bỏ cuộc khi chưa đạt được mục đích của mình, anh ta cũng không bao giờ quan tâ m đến việc đã có bao nhiêu người đã hy sinh.

Anh ta sẽ đạp lên máu thịt của người khác để có được sự thành công của mình.
Nhưng không thể ngờ được anh ta có thể vì mọi người mà hy sinh mạng sống của mình.
Dưới đôi cánh trắng như tuyết, một tia sáng đỏ lóe lên, như là lời cảnh báo cho cái chết của Chu Khiêm.
Vào thời khắc sống chết này, tín đồ số 19 lập tức vỗ cánh, cả cơ thể bay lên đến độ cao 5m, lập tức liền sà xuống, dùng hết sức tấn công về phía Chu Khiêm.
Một sức mạnh to lớn đang bay về phía Chu Khiêm.
Tất cả mọi người khi nhìn thấy cảnh này trong lòng chỉ có ba chữ – “Anh/Cậu ấy xong rồi.”
Nhưng ngay sau đó, một cỗ khí đen bay ra bao trùm cả người Chu Khiêm lại.
“Ầm.” Một tiếng vang lớn, tín đồ số 19 bị bắn vang ra khi đối đầu với Chu Khiêm.
Chu Khiêm nằm trên mặt đất hơi nghiêng người, phun ra một ngụm máu.
Cậu không hề để ý tùy ý lau môi một cái, rồi mỉm cười.
Máu tươi nhiễm đỏ cả đôi môi và gương mặt, chân mày cũng bị dính máu làm gương mặt của cậu có hơi điên cuồng.
Lúc này, thanh máu của cậu đã dừng lại ở mức 5%.
Bên ngoài trò chơi, trước màn hình điện thoai.
Vu Hiền với Chúc Cường đều thở ra.
“Chuyện gì đang xảy ra vậy?”.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.