*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: cơm trắng chan cà phê
Trước đó.
Khi nghe thấy tiếng chuông cửa và tiếng ra lệnh của Khôi Na, Ân Tửu Tửu đoán rằng người máy sẽ ra ngoài mở cửa.
Khi đó cô chỉ có thể đánh cược một điều —— người máy sẽ phán đoán nhanh hay chậm, nặng hay nhẹ.
Chúng được tạo ra để phục vụ Cẩm tộc, khi phát hiện nhân loại xảy ra chuyện, người máy sẽ ưu tiên cứu nhân loại trước.
Trong tình cảnh ngàn cân treo sợi tóc, Ân Tửu Tửu giả vở trượt chân, đập trán vào tấm gương, máu tươi liền chảy xuống.
Cùng lúc đó, cô hét lên một tiếng thảm thiết.
Quả nhiên, cô nghe thấy tiếng chân chạy đến phòng tắm.
Người máy cần phải đi đường vòng dành riêng cho mình để đến phòng tắm.
May mắn rằng nhà của Ôn Ân khá rộng, nhân thời gian này, Ân Tửu Tửu mở nước nóng, nhanh chóng lợi dụng hơi ẩm để che chắn máy theo dõi.
Nhưng người máy vẫn đến quá nhanh.
Trước khi hơi nước kịp bao bọc không gian, Ân Tửu Tửu không chắc rằng hành động của mình có bị bại lộ hay không.
Cô cần phải bất chấp hết mọi nguy hiểm.
Do dự một giây, tất cả sẽ thất bại.
Khi người máy đến phòng tắm, cửa còn chưa đóng lại hoàn toàn.
Người máy không cần mở cửa liền đi vào, dùng giọng nói quan tâm mà Cẩm tộc đã cài đặt sẵn cho mình: “Cô có sao không?”
Thanh âm của Ân Tửu Tửu yếu ớt vang lên qua màn hơi ẩm: “Vừa rồi tôi bất cẩn trượt chân bên cạnh gương.
Tôi sợ máu sẽ làm dơ phòng của chủ nhân, cho nên mới xả nước…”
“Không nên làm như vậy.
Sau khi thấm nước, vết thương sẽ dễ nhiễm trùng.
Để tôi kiểm tra giúp cô.”
Người máy đi vào trong hơi nước.
Chờ đợi sẵn là một con dao đâm phập vào cổ người máy.
Ân Tửu Tửu nhanh chóng nhờ hơi nước che chắn chế trụ sau lưng người máy, một tay còn lại dứt khoát dùng dao đâm thẳng vào cổ nó, hỏi: “Con chip của anh ở đâu? Nếu tôi phá nó, anh không thể nói chuyện được nữa đúng không?”
Người máy không trả lời, cũng không sợ hãi trước lời uy hiếp của Ân Tửu Tửu.
Trong mã lệnh của nó không có cảm xúc “sợ hãi”.
Nó hỏi: “Cô làm sao vậy? Có phải cô muốn gây bất lợi cho chủ nhân không?”
Nghe xong, Ân Tửu Tửu không muốn dây dưa kéo dài thời gian nữa.
Cô biết Khôi Na có thể xông vào đây bất kì lúc nào.
Cho nên cô học theo những bộ phim khoa học viễn tưởng đã từng xem, đâm dao vào sau eo và ngực người máy, cuối cùng là vặn gãy cổ nó.
Người máy bất động ngã trên mặt đất.
Nước nóng không ngừng xối lên người nó, bộ dạng nằm im không thể phản kháng có chút đáng thương.
Nhưng Ân Tửu Tửu không thể thương xót cho nó được.
Nếu không, một khi Khôi Na kiểm tra người máy, khi tìm hiểu ai là người uống hai bình rượu, bình thường Ôn Ân có uống rượu hay không thì mọi thứ liền kết thúc.
Ân Tửu Tửu không ngờ rằng người máy chỉ nằm im 3 giây, trên trán liền phát sáng một chấm màu đỏ.
【 Phát hiện sinh vật có khả năng uy hiếp đến chủ nhân, kích hoạt hình thức tấn công 】
Một âm thanh máy móc vang lên, nhưng đây không phải là giọng nam của người máy.
Sau khi thông báo vang lên, người máy giật người dậy từ mặt đất, trong chớp mắt đã xoay người đấm thẳng vào mặt Ân Tửu Tửu.
Khi đó, cổ của người máy vẫn còn gãy qua một bên, nhưng động tác lại lưu loát, mạnh mẽ như chưa hề bị thương.
Nguy hiểm ập đến bất ngờ, Ân Tửu Tửu đành phải lấy đạo cụ từ trong túi hành lý ——
【 Đạo cụ: Kẹo cao su bong bóng hủy diệt bất khả chiến bại 】
【 Công dụng: Chọn một vật phẩm trong phó bản, đạo cụ sẽ khiến nó mất tác dụng, thời hạn kéo dài 3 phút 】
【 Cấp: S, khá hiếm 】
【 Ghi chú: Tỉ lệ thành công 70%, vật phẩm trong phó bản càng mạnh thì tỉ lệ thành công càng thấp 】
Ở đây không có Hà Tiểu Vĩ hỗ trợ gia tăng tỉ lệ thành công cho cô, Ân Tửu Tửu chỉ có thể liều mạng được ăn cả ngã về không, cô ném kẹo cao su lên cao.
Chỉ cần kẹo cao su bám dính vào thiết bị hút hơi nước, đó không phải là vật phẩm có sức mạnh, hẳn là tỉ lệ thành công khá cao.
Ngay sau đó, cú đấm của người máy đập thẳng vào mặt Ân Tửu Tửu, cô không thể né tránh nên máu giảm 5%.
Người máy ra tay vô cùng tàn nhẫn, có vẻ chương trình tấn công được cài đặt sẵn giúp người máy có năng lực thể chất cực kỳ cao.
Ân Tửu Tửu lấy bình hồ lô, dùng hương rượu để gia tăng giá trị phòng ngự lên gấp hai, sau đó cô tiến vào trạng thái chiến đấu.
Trên trán người máy lại nhấp nháy đỏ.
Âm thanh máy móc lại vang lên ——
【 Cảnh báo, cảnh báo, giá trị vũ lực của đối thủ quá cao, cần sử dụng vũ khí! 】
Ân Tửu Tửu nhận thức rõ vũ khí của Cẩm tộc có bao nhiêu đáng sợ.
Tình huống quá mức nguy cấp, và nhờ sự nguy cấp đó, Ân Tửu Tửu mới nhận ra cần phải phá hủy thứ trên trán của người máy thì mới có thể thật sự kết liễu được nó.
Thứ đó không đơn giản như máy hút khí, kẹo cao su có tỉ lệ thành công vô cùng thấp.
Thời gian không cho phép Ân Tửu Tửu thử nghiệm nữa, cô chỉ có thể xông pha đánh nhau với người máy.
Sau khi tăng cường phòng ngự, thanh kĩ năng của Ân Tửu Tửu giảm 30%, bây giờ cô sử dụng 50% điểm kĩ năng để tung đại chiêu.
Vô số bọt nước từ bình hồ lô ồ ạt tràn ra, ngay khi người máy lại giáng một cú đấm về phía Ân Tửu Tửu, trước mặt cô liền xuất hiện một tấm chắn trong suốt.
Tấm chắn có hình dáng giống như một chiếc chuông vàng được ngưng tụ từ rượu ở trong không khí!
【 Người chơi Ân Tửu Tửu sử dụng kĩ năng: Tráo sát* 】
*Raw 罩杀: 罩 (tráo: cái lồng + sát: giết)
【 Giới thiệu kĩ năng: Khi bị tấn công, rượu trong hồ lô có thể tạo dựng một lá chắn bảo vệ người chơi, tấm chắn có thể hấp thu 80% lực sát thương, nếu người chơi gặp phải 20% lực sát thương còn lại sau khi sống sót qua đòn tất công, 80% lực sát thương ban đầu có thể phản xạ lại khu vực xung quanh, tạo thành một đòn tấn công phạm vi AOE 】
【 Ghi chú: Khi sử dụng kĩ năng xin hãy chú ý lượng máu của mình, nếu không người chơi có thể tử vong 】
Siết chặt bình hồ lô, chỉ cần giữ vững lượng máu ở mức 1%, Ân Tửu Tửu có thể giết được người máy này.
Cô biết mình sẽ làm được.
Nhưng bây giờ cô cũng không lo lắng vấn đề này.
Trước khi người máy sử dụng vũ khí, muốn giết chết nó cô cần phải sử dụng chiêu thức này, nhưng một khi sử dụng chiêu này xong, đòn tấn công phạm vi AOE phản xạ lại có thể khiến cho trần nhà, sàn nhà, vách tường phòng tắm bị hủy hoại nặng nề.
Đến lúc đó, dù đã có hơi nước che chắn, sát tâm của cô với người máy chắc chắn sẽ bị bại lộ.
Như vậy cô có khả năng bị phán định là “tạo phản”, từ đó kích hoạt điều kiện tử vong.
Cô có nên từ bỏ việc giết người máy để bảo vệ mạng sống của mình không?
Suy đoán của cô có khả năng sai.
Người máy có khả năng cũng không trả lời câu hỏi của Khôi Na.
Ôn Ân có thể không chết vì điều này.
Vậy thì phải bóp chết hết nguy hiểm có thể xảy ra ở trong nôi.
Đó là tiền đề để đồng đội và mình thuận lợi vượt qua phó bản.
Dù phải trả giá bằng cả tính mạng của mình.
Chu Khiêm đã mạo hiểm tìm con chim lông vàng để cứu Tề Lưu Hành, sau khi thành phố Lam Cảng sụp đổ, cậu ta cũng đã dẫn dắt mọi người lội ngược dòng đầy ngoạn mục, hơn nữa, dù tất cả mọi người nghi ngờ cô, Chu Khiêm vẫn chấp nhận cô là một thành viên trong đội.
Cô luôn luôn tin tưởng vào đội trưởng của mình, vào chỉ huy của quân đoàn Vô Song.
Bất chợt, trong đầu Ân Tửu Tửu lướt qua nhiều suy nghĩ.
Nhưng cô không còn thời gian để đưa ra lựa chọn thứ hai ——
Rượu đã ngưng tụ thành một chiếc đồng hồ trong vòng 1 giây.
Dù có chết, cô cũng sẽ chết để bảo vệ đồng đội của mình!
…
Sau trận chiến, thanh máu của Ân Tửu Tửu chỉ còn 2%, sử dụng thuốc hồi phục mới kéo lên được 5%.
Khi nghe thấy tiếng cắt cửa của nhóm Khôi Na, Ân Tửu Tửu giãy giụa, dùng hết sức lấy tay bóp nát trán của người máy, tìm thấy một con chip.
Bóp nát chip, không thể vứt nó ra ngoài, Ân Tửu Tửu sử dụng bồn cầu.
Ân Tửu Tửu nhấn nút, nhìn con chip vỡ vụn dần biến mất.
Hành động cuối cùng của Ân Tửu Tửu là lấy hai chai rượu đã được bảo quản trong túi hành lý ra, cô lết cả người đặt hai cái chai rỗng trên giá đỡ kim loại.
Cẩm tộc dùng công nghệ cao để xây dựng phòng ốc quả thực kiên cố ngoài sức tưởng tượng của cô.
Những chai lọ chỉ bị đổ một chút trên giá đỡ, còn lại không hề hấn gì.
Cho nên đặt chai rượu ở đây hẳn sẽ không bị nghi ngờ.
Làm xong hết mọi thứ, Ân Tửu Tửu thoi thóp ngã xuống mặt đất.
Đúng lúc này, nhóm Khôi Na mở cửa.
Khôi Na thảo luận cùng ai đó, Ân Tửu Tửu đang nằm mê mang.
Những người đó thấy cô đổ quá nhiều máu, không nghĩ rằng cô còn tỉnh, hơn nữa cô lại là người ở bên ngoài đã bị thuần hóa, họ nói chuyện cũng không hề kiêng dè.
Ý thức của Ân Tửu Tửu trở nên mơ hồ, nhưng cô vẫn gắng gượng lắng nghe họ nói gì.
Cô nghe rõ những thông tin mấu chốt.
Sau khi thủ hạ kiểm tra một vòng quanh phòng tắm thì báo cáo lại với Khôi Na rằng ——
“Vài người biến mất không thấy tăm hơi trong chung cư vỏ trứng…!Hoàn toàn thoát khỏi những máy theo dõi mà chúng ta đã lắp đặt, cũng không kiểm tra được gì ở ngay cổng vào, chuyện này rất kì quái.”
“Bây giờ nhìn tình trạng hư tổn trong nhà Ôn Ân…!Chỉ có vũ khí của chúng ta mới có thể gây ra được điều này, mỗi người máy đều được lặp trình sẵn một chương trình khi chủ nhân gặp nguy hiểm, nó sẽ bảo vệ chủ nhân, kích hoạt chức năng này.
Đó là mã lệnh độc nhất vô nhị của mỗi người máy để chúng có thể sử dụng vũ khí, đừng nói gì đến người ở bên ngoài, ngay cả người của Cẩm tộc cũng không thể thao tác được mã lệnh này.
Nhưng bây giờ Ôn Ân không có ở nhà, người máy này sử dụng vũ khí để bảo vệ ai? Thật quái lạ!”
“Người máy này không chỉ phớt lờ mệnh lệnh mở cửa mà còn vô cớ tấn công chủng tộc thấp kém này…!Có lẽ nó đã bị ai đó điều khiển từ xa!”
Vậy là họ không nghi ngờ mình.
Ân Tửu Tửu nhắm mắt nằm im trên mặt đất, trái tim cũng đã bình ổn hơn nhiều.
Khôi Na nghiêm túc nói: “Những chuyện kì lạ liên tiếp xảy ra, đúng là không bình thường.
Tôi sẽ báo cáo với cấp trên, xác lập trạng thái cảnh giác ở Miền đất hứa! Có khả năng có một chủng tộc nào đó ở bên ngoài mà chúng ta không biết…!Chủng tộc đó vẫn bí mật duy trì nền văn mình và khoa học kĩ thuật, công nghệ cao sau trận đại hồng thủy!”
Hít sâu một hơi, Khôi Na hỏi: “Những thứ khác thì sao? Có manh mối gì không?
Thủ hạ lấy hai chai rượu rỗng đến, nói: “Tuy không biết vì sao Ôn Ân lại uống rượu trong phòng tắm…!Có lẽ cậu ta có thói quen vừa tắm vừa uống rượu? Tóm lại, Ôn Ân có uống rượu.”
…
Bên bờ sông vô danh.
Trời đã tối.
Ánh trăng nhàn nhạt soi bóng trên mặt sông.
Chu Khiêm ngửi thấy mùi cá nướng, anh mở hệ thống giao diện, tiến vào giao diện của quân đoàn.
Trong phó bản, nhiều chức năng của quân đoàn đã bị hạn chế, phần lớn lựa chọn đều tối đen.
Nhưng có một mục luôn có thể xem —— danh sách thành viên của quân đoàn Vô Song.
Dừng mắt nhìn dòng chữ màu xám Chỉ huy Ngô Nhân 3 giây, Chu Khiêm tiếp tục xem xét cụ thể danh sách này.
Sau đó anh cười nói: “Đã qua một thời gian, cô nàng Tửu Tửu của chúng tôi vẫn còn sống.
Bác sĩ à ——”
Chu Khiêm lười nhấc mắt nhìn: “Để làm vai phản diện như anh cũng không dễ dàng gì.
Đối với mỗi người anh muốn giết anh đều giữ lại lễ tiết, cũng bằng lòng đáp ứng mọi yêu cầu của người đó đúng không? Hay nói đúng hơn, trong mắt anh, tôi đã là người chết rồi, cho nên anh mới có thể thoải mái đáp ứng yêu cầu của tôi à?”
Cong miệng cười, Chu Khiêm thấp giọng nói: “Bác sĩ Lịch, tôi thấy tôi càng ngày càng hiểu rõ anh ——”
“Khi anh làm bác sĩ, mọi người van xin anh, anh hưởng thụ cảm giác được cứu vớt họ.
Khi anh nhận ra anh không thể cứu sống họ, anh lại muốn làm chúa tể của địa ngục.
Thật ra dù sao anh cũng là chúa tể nắm giữ quyền sát sinh của người họ, anh cũng nghĩ đây là thiện ý của mình.”
“Anh gắp xương cá cho tôi cũng là vì tâm lí này đúng không? Anh cảm thấy anh thỏa mãn mọi yêu cầu vô lý của tôi, dù phải trả giá, anh vẫn sẽ tự thuyết phục mình rằng anh sẽ không áy náy gì tôi cả.
Anh sẽ cảm thấy rằng những tổn thương mà anh gây ra cho tôi đều đã được đền bù bằng hành động gắp xương cá.”
“Anh đối xử như vậy với tôi, anh cũng đối xử như thế với những người khác.”
“Anh thật lòng cho rằng mình là một thánh nhân vĩ đại, anh là người tiên phong mở đường, đúng không? Nhưng anh hoàn toàn không ý thức được rằng những gì anh làm chỉ là tự mình lừa dối chính mình.”
Lịch Học Hải không trả lời Chu Khiêm, y chỉ hỏi: “Vậy thì cậu có ăn không? Cá nguội sẽ rất tanh.
Tối nay tôi sẽ không câu con thứ hai đâu.”