Tiệm Tạp Hóa Âm Dương

Chương 64



Bản thân anh ta thì không có gì, chỉ sợ ảnh hưởng đến thanh danh của cô gái kia. “Không có việc gì, tôi tìm bạn tôi cùng đi tới đó, anh yên tâm” Thẩm Như Như lại dặn dò vài câu, cảnh sát Triệu gật đầu cố gắng ghi nhớ rồi cầm lá bùa rời khỏi Kính Hoa Duyên.

Chạng vạng năm giờ, sắc trời cũng đã tối, Thẩm Như Như cho ba bé con trong nhà ăn uống đầy đủ, kiểm tra qua cửa sổ trong nhà một lần để bảo đảm không có sơ suất, sau đó mang theo túi xách chứa đầy bùa chú ra cửa, đi tới đầu phố chờ người. Giữa trưa hôm nay cô đã nói với Từ Dẫn Châu, muốn cùng anh đến chỗ cảnh sát Triệu. Bách Lý Vô Thù đến nay vẫn còn đang làm ổ trong Tam Thanh Cung ở thành phố S, không trông cậy được gì, cô nghĩ tới nghĩ lui cảm thấy chuyện này trước mắt cũng chỉ có Từ Dẫn Châu thích hợp đi cùng cô nhất. Anh mặc dù không phải người trong Huyền Môn nhưng trời sinh có thể gặp quỷ, hơn nữa không cần lo lắng bị quỷ thương tổn, dù sao sát khí trên người anh so với lệ quỷ bình thường còn dày đặc hơn, không chỉ sẽ không cản trở, thời mấu chốt nói không chừng còn có thể hỗ trợ.

Đi đến đầu phố, Thẩm Như Như ngẩng đầu đánh giá Huyền Môn Quan mới sửa xong vài lần, nơi đây vẫn chưa được lắp điện khiến cả tòa kiến trúc tối đen như mực, nhìn qua quả thật rất dọa người, khó trách người đi đường cứ đi ngang qua nơi này bước chân đều nhanh hơn mấy bước, xem ra phải nhanh chóng kết nối điện mới được.

Một chiếc xe hơi dừng lại trước mặt cắt ngang dòng suy nghĩ của cô, cửa kính xe chậm rãi hạ xuống để lộ ra khuôn mặt tuấn tú của Từ Dẫn Châu: “Thẩm tiểu thư, lên xe đi”

Khi hai người chạy tới cục công an của trấn Mộ Nguyên thì cảnh sát Triệu vẫn còn đang tăng ca để sắp xếp lại manh mối, trong cục sáng trưng nhưng cũng không có ai tan tầm, tất cả mọi người đều bận đến tối mày đối mặt, tiếng chuông điện thoại bàn thỉnh thoảng vang lên, trong phòng làm việc lại ồn ào. Thẩm Như Như đi vào lắc lư một vòng liền đi ra, trở về trong xe cùng Từ Dẫn Châu chờ người tan tầm. Cục công an là cơ quan bạo lực trong thế giới dương nên sẽ chịu trách nhiệm chính trong việc trừng phạt, vốn được ban cho năng lượng của chính nghĩa cùng dương khí mạnh, ma quỷ, tà tu hay những thứ tương tự như vậy tuyệt đối sẽ không dám đi vào và nếu muốn vào thì đó chính là một thử thách không hề dễ dàng, ngay cả Từ Dẫn Châu ở loại tình huống này nếu có thể không đi vào thì tốt nhất đừng đi, cho nên cảnh sát Triệu ở bên trong tuyệt đối an toàn, cô ở bên ngoài chờ là được.

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

Chỉ là cô vẫn không biết vì cái gì mà người nọ lại phải theo dõi một gã cảnh sát…..

Hơn mười giờ tối, cảnh sát Triệu cuối cùng cũng kết thúc công việc đi ra ngoài, phía sau còn có một đám đồng nghiệp đi theo xem náo nhiệt, ngay cả cảnh sát Kiều cũng có mặt.

Tất cả mọi người đều biết hôm nay có một cô gái xinh đẹp đến cục tìm cảnh sát Triệu, nghe nói còn lái một chiếc xe sang trọng tới, bây giờ vẫn dừng ở cửa lớn chờ. Bởi vậy lúc này vừa thấy cảnh sát Triệu tan tầm, bọn họ đều đi ra xem náo nhiệt.

“Trách không được hai ngày nay cậu luôn không yên lòng, lúc nào cũng thấp tha thấp thỏm, thì ra là có đối tượng rồi!”

“Chuyện khi nào a, vậy mà lại giấu giấu diếm diếm không nói cho chúng tôi biết, đây là biểu hiện cho việc không đủ nghĩa khí đó nha”

“Hai người quen nhau ở đâu vậy, cô gái kia nhìn qua liền thấy khí chất rất nổi bật, gia cảnh rất tốt, tiểu tử cậu nhặt được bảo bối rồi!”

Các cảnh sát của cục công an thị trấn đều còn rất trẻ nên phần lớn vẫn còn chưa lập gia đình, lúc này thấy cảnh sát Triệu bình thường ít nói, là người thành thật nhất trong cục lại có bạn gái vừa xinh đẹp vừa có tiền thì tất cả đều hâm mộ không thôi.

Mọi người nhao nhao trêu chọc, thậm chí có người còn hỏi thăm địa điểm bọn họ gặp nhau, cũng muốn đi thử thời vận.

Tham Khảo Thêm:  Chương 40: Ngoại truyện: Tiểu Tứ Quý (1)

Cảnh sát Triệu lo lắng Thẩm Như Như nghe được, xấu hổ xua tay bảo bọn họ dừng lại: “Mọi người đừng nói bậy, cô ấy là bà chủ của Kính Hoa Duyên, tôi có việc nên đành mặt dày nhờ cô ấy giúp đỡ, chẳng may đúng giờ này mà thôi!”

Cảnh sát Kiều kinh ngạc nhìn anh ta một cái, sau đó tầm mắt chuyển đến chiếc xe ngoài cửa chính. Lúc trước khi Thẩm Như Như vào cửa tìm cảnh sát Triệu, anh ta vừa vặn bị cấp trên gọi đi nói chuyện nên không gặp được, vì thế mà không biết cô gái xinh đẹp trong miệng mọi người chính là cô ta.

Tuy rằng cảnh sát Triệu giải thích một chút nhưng vẫn không thể dập tắt lòng hiếu kỳ của các vị đàn ông độcnthân. Trong cục hiếm khi có mỹ nữ đến, nhìn thêm vài lần cũng tốt!

Đoàn người vây quanh đi tới cửa lớn nhưng còn chưa tới gần xe, cửa sổ xe đã hạ xuống, bên trong lộ ra một khuôn mặt thanh thuần tinh xảo, chính là Thẩm Như Như.

“Cảnh sát Triệu, tan làm rồi à?”

Cảnh sát Triệu gật đầu, xoa xoa tay nói: “Ngại quá, vậy mà lại để hai người đợi lâu thế này

Các chàng trai đi theo đến góp vui đầu tiên là làm bộ như lơ đãng quét mắt vài vòng trên mặt Thẩm Như Như, sau đó ném cho cảnh sát Triệu một ánh mắt ý vị thâm trường. Nghe được chữ hai người trong lời nói của anh ta, mọi người có hơi sửng sốt một chút, nghiêng đầu nhìn kỹ thì mới phát hiện trên hóa ra ghế lái còn có một người đàn ông nữa, hơn nữa người này rất đẹp trai, nhất thời ánh mắt của bọn họ liền thay đổi.

Thì ra hai người bọn họ thật sự chỉ là cùng nhau làm việc.

Không có náo nhiệt để xem, mọi người lập tức tản bộ về nhà nghỉ ngơi để sáng mai dậy sớm đi làm.

Chỉ có cảnh sát Kiều là không đi, anh ta đứng bên cạnh cảnh sát Triệu, vẻ mặt nghi hoặc: “Tiểu Triệu, cậu tìm Thẩm tiểu thư có chuyện gì?”

Anh ta còn nhớ rõ ngày đó ở Kính Hoa Duyên chứng kiến thủ đoạn mê tín của Thẩm Như Như nên lo lắng Tiểu Triệu bị lừa gạt.

Tham Khảo Thêm:  Chương 379: C379: Sự khinh thường của tử thược

Cảnh sát Triệu ăn ngay nói thật, dấu ấn xuất hiện nhiều lần trên vai thật sự khiến anh ta sợ hãi, bị một người luôn ở trong bóng tối theo dõi, cái loại cảm giác này quả thực phải ví là không rét mà run, giống như mình là một con dê con được lựa chọn ra để tối chờ làm thịt.

Cảnh sát Kiều không biết nói gì cho phải, anh ta tuyệt đối không tin lại có quỷ thần nhưng tình huống này của Tiểu Triệu quả thật rất kỳ quái, anh ta nhìn xe của Thẩm Như Như, kéo cảnh sát Triệu ra xa một chút rồi nhỏ giọng nói: “Thỉnh thoảng mê tín tìm kiếm an ủi tâm lý không thành vấn đề, nhớ kỹ đừng có ngốc nghếch để rồi bị lừa, cậu kiềm chế một chút”

Cảnh sát Triệu gật đầu tỏ vẻ mình hiểu. Cảnh sát Kiều không nói thêm gì nữa, vỗ vỗ vai anh xoay người rời đi.

“Thẩm tiểu thư, buổi tối nay hai người thật sự muốn theo tôi về nhà hả?” Cảnh sát Triệu chần chừ hỏi: “Không về nghỉ ngơi sao? Trên người tôi còn có không ít lá bùa hẳn là sẽ không gặp chuyện không may….. Anh ta nhìn qua Từ Dẫn Châu, cảm giác thân thể người này không tốt lắm, nếu vì anh ta thức đêm mà tổn thương thân thể, lương tâm của anh ta sẽ không yên tâm được!

Thẩm Như Như cười và nói: “Tôi lo lắng rằng anh sẽ ăn mì vào buổi tối khi anh về nghỉ ngơi. A đúng rồi, vẫn quên chưa nói, phù lục của tôi giá thị trường 800 đồng một tấm, bùa trấn tà so với những lá bùa linh tinh kia cao cấp hơn một chút nên giá cả sẽ cao hơn gấp bội, anh hiện tại dùng hết những thứ kia tôi đều nhớ kỹ, chờ sau khixong việc nhớ đến trả tôi là được”

Cảnh sát Triệu: “…”

Anh ta nuốt nước bọt ừng ực một cái, bắt đầu tính toán trước mắt mình thiếu nợ bao nhiêu, sau khi tính xong tâm đều lạnh một nửa, cảnh sát Kiều nói không sai, anh ta quả nhiên bị lừa rồi……


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.