Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm

Chương 377: Chương 377



Tân Tử Manh gật đầu một cách chắc nịch: “Ừ! Cố lên!”

**

Vừa về đến nhà, quả nhiên Tân Tử Manh nhận được cuộc gọi từ một luật sư. Luật sư thông báo rằng chồng cô ấy đã ra tòa nộp đơn ly hôn, yêu cầu thảo luận về vấn đề phân chia tài sản đấy.”

“Có gì đâu mà phải thảo luận.” Tân Tử Manh đang soi gương định tẩy trang thì nghe vậy, cô ấy lại cầm cây son lên tô lại, hết há miệng to để tô son đến bặm môi.

Luật sư ở đầu dây bên kia nhắc nhở: “Là thế này, tôi đã nghe chồng cô trình bày tình trạng thu nhập của gia đình cô trong thời kỳ hôn nhân. Cô Tân, tôi phải nhắc nhở cô một chuyện, đó là mặc dù kể từ thời điểm kết hôn, chỉ có mình cô trong gia đình có thu nhập nhưng khi ly hôn, chồng cô vẫn có quyền được chia một nửa tài sản, bao gồm cả căn biệt thự mà cô vừa mua.”

Tân Tử Manh khẽ nhếch đôi môi đỏ mọng, từ tốn trả lời: “Vậy chắc chắn tên chồng quý hóa đó của tôi cũng chưa nói với anh rằng, số tài khoản đã chuyển tiền nhuận bút cho tôi là của mẹ tôi nhỉ?”

“Chúng tôi đã kết hôn với nhau được ba năm, ai nói người kiếm ra tiền luôn là tôi chứ? Tôi là đàn bà con gái, làm gì có bản lĩnh nào, số tiền đó toàn là ba mẹ tôi cho cả đấy.”

Tham Khảo Thêm:  Chương 27: Thánh tích

“Tiền ba mẹ cho thì đâu thể tính là tài sản chung được!”

“Anh ta muốn ly hôn thì được thôi, tôi sẽ đến đó ngay.”

Dứt lời, Tân Tử Manh cúp điện thoại cái rụp.

Ở đầu dây bên kia, chồng Tân Tử Manh bàng hoàng đến nỗi sắp rớt cả hàm sau khi nghe cuộc gọi của hai người qua loa ngoài.

Mẹ chồng Tân Tử Manh hốt hoảng la lên: “Nghĩa là sao? Sao lại không tính là tài sản chung chứ?”

Luật sư bối rối hỏi: “Tất cả số tiền mà anh nhận được trước đó đều được chuyển từ thẻ mẹ vợ anh qua tài khoản của anh à?”

Chồng Tân Tử Manh: “Đúng vậy…”

Lúc cả hai mới vừa kết hôn, Tân Tử Manh ký hợp đồng làm tác giả sáng tác với một trang web nhỏ nhưng do bản hợp đồng của trang web ấy quá khắt khe, yêu cầu Tân Tử Manh chỉ viết bài và đăng tải độc quyền tại trang web của họ với thông tin trên thẻ căn cước công dân.

Nói cách khác, không được sự cho phép của họ, Tân Tử Manh tuyệt đối không được viết sách cho những trang web khác.

Tân Tử Manh không còn cách nào, đành phải lén lút dùng thẻ căn cước của mẹ mình để đăng ký tại trang web hiện tại, sử dụng một bút danh khác và viết từng tác phẩm một.

Sau này, tài khoản ấy của mẹ Tân Tử Manh đều do anh ta giữ và chuyển tiền từ đó đến nay… Sao lại…

Tham Khảo Thêm:  Chương 8

Luật sư bảo: “Vậy thì hết cách rồi. Vợ anh dùng thông tin trên thẻ căn cước của mẹ anh để đăng ký bút danh, tiền nhuận bút cũng được gửi đến tài khoản của mẹ cô ấy. Như vậy thì khi tiến hành chứng thực, số tiền này sẽ thật sự thuộc về mẹ cô ấy, chuyển cho các anh dùng thì xem như tài sản được ba mẹ cho, không liên quan gì đến hai người cả.”

Hai mẹ con ngây ra như phỗng.

Mẹ chồng Tân Tử Manh hoang mang lớn tiếng chất vấn: “Nhưng chính nó là người kiếm tiền cơ mà! Có phải mẹ nó đâu! Bọn nó nói dóc đấy!”

Luật sư: “Hai người có bằng chứng chứng minh không? Nói thì hơi khó nghe, nhưng chỉ cần vợ anh và mẹ vợ anh thống nhất lời khai thì hai người không còn cách nào nữa đâu.”

Nói xong, luật sư không muốn quan tâm đến bọn họ nữa, đứng dậy bỏ đi ngay.

Mẹ chồng Tân Tử Manh run cầm cập: “Không công bằng… Thế này không công bằng!”

Nhiều tiền như thế cơ mà, sao bọn họ lại không được chia lấy một đồng nào chứ?


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.