Chu Từ Thâm:
“…………………………..…”
Anh cười khẩy:
“Xem ra sau khi ly hôn, em đều ổn về mọi mặt.”
Trên thực tế, tay chân của Nguyễn Tinh Vãn không có nhiều thay đổi, nhưng những chiếc váy này về cơ bản là ôm sát eo, chỉ cần mặc vào chắc chắn sẽ lộ bụng rõ ràng.
Nguyễn Tinh Vãn túm lấy quần của anh, nói:
“Nếu không thì tôi cứ mặc như thế này đi.”
Dù sao thì bọn họ vẫn luôn cười nhạo cô,cô có mặc gì đi chăng nữa thì cũng chỉ là đồ kèm theo mà thôi.
“Tùy em.”
Nói xong, Chu Từ Thâm nhấc chân rời khỏi phòng.
Nguyễn Tinh Vãn chỉ có thể giữ một khoảng cách nhất định, đi theo sau anh từng bước một.
Lúc này, tất cả khách khứa đều tụ tập ở tiền sảnh, uống rượu rất sôi nổi.
Bởi vì có quá nhiều người, Nguyễn Tinh Vãn rất nhanh đã không nhìn thấy Chu Từ Thâm đâu, cô nhìn về phía anh mở miệng, cuối cùng lại là tìm một góc để đứng vào, làm giảm đi sự tồn tại của cô, chỉ hy vọng bữa tiệc này có thể sớm kết thúc.
Cô suy nghĩ một lúc rồi lấy điện thoại di động ra gọi cho Nguyễn Thầm, nhưng điện thoại lại báo bận.
Nguyễn Tinh Vãn mím môi, gửi tin nhắn cho Bùi Sam Sam, bảo cô đến trường học của Nguyễn Thầm xem một chút.
Mặc dù cô không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng xét theo giọng điệu của Chu Từ Thâm thì chắc chắn không phải chuyện tốt.
Một lúc sau, Nguyễn Tinh Vãn đột nhiên cảm thấy có chút mùi chua, nhất định là tiểu tử trong bụng lại làm loạn rồi.
Nhân lúc không có ai để ý cô đi vào nhà vệ sinh ở tầng một. Lúc Nguyễn Tinh Vãn đang rửa tay, có một cô gái đi tới bên cạnh anh, nhìn cô mấy lần. Nguyễn Tinh Vãn không nhớ trước đây đã gặp cô chưa, có chút không hiểu, lúc nhìn đối diện với ánh mắt của đối phương, cô gật đầu một cách lịch sự, xoay người rồi đi.
Sau khi cô rời đi, Lâm Tri Ý mới chậm rãi thu hồi tầm mắt.
Lúc này Quý Nhiên ôm chiếc bụng lớn đi tới:
“Tri Ý, em sao lại đi lâu như vậy?”
Lâm Tri Ý quay người lại mỉm cười:
“Không có gì đâu, em nhìn thấy một chuyện khó tin.”
Quý Nhiên thở dài:
“Em nói xem, tối nay Hoài Kiến bọn họ có thể thuận lợi đính hôn không?”
Mặc dù hôm nay là tiệc sinh nhật mang tên Chung Nhàn nhưng thực ra đây là bối cảnh hai nhà đã sắp xếp từ trước, họ sẽ công bố lễ đính hôn của hai người trước mặt tất cả khách khứa.
Với cục diện đ.â.m lao phải theo lao này, không chỉ là nhằm vào Quý Hoài Kiến mà càng là nhằm vào Chu Từ Thâm.
Tuy hai nhà đồng ý kết hôn nhưng trên thực tế về cơ bản Chu gia đều nằm trong tay Chu Từ Thâm.
Lần này nếu nói dễ nghe thì là liên hôn giữa hai nhà, nếu nói khó nghe chút thì là hợp tác giữa hai công ty.
Lâm Tri Ý nói:
“Nếu Hoài Kiến hôm nay có thể tới, vậy thì có nghĩa là anh ấy đã ngầm đồng ý.”
Sắc mặt Quý Nhiên có chút bất đắc dĩ:
“Với tình hình hiện tại ở nhà, chúng ta cũng không thể làm gì được.”
Có lẽ bên ngoài không thể nhìn ra được, nhưng hai năm nay Quý gia rõ ràng đã xuống dốc, ba cô đã thử nhiều biện pháp nhưng vẫn là vô ích, nên lần này có cơ hội liên hôn với Chu gia. Dù biết Chu An An là người ngang ngược, tùy hứng, cũng không để ý đến tâm tư của Quý Hoài Kiến, ép buộc anh đồng ý với điều kiện bên phía Chu thị.
Đêm qua, hai vị tiền bối nhà họ Quý đã gọi Quý Hoài Kiến đến nói chuyện suốt đêm, loại lợi ích thương nghiệp này và tình cảm của cuộc hôn nhân đều cần phải phân rõ ràng, Nếu như anh quả thực không thích Chu An An, đợi sau khi hợp tác kết thúc, có thể lập tức ly hôn.
Từ trước đến nay, liên hôn là một điều dễ hiểu, chỉ cần tìm một cái cớ mà thôi.