Dù sao, cho dù thiên phú khủng bố như Hỗn Vũ, tương lai khả năng lớn nhất cũng chỉ là một cường giả Bất Tử Cảnh mà thôi.
Chỉ có thể trở thành tiềm lực của chúa tể thế giới.
Nhưng thế lực xung đột với hệ ngân hà và trái đất căn bản không phải là thế lực của gia tộc bất tử, đối với Diệp Tinh mà nói chẳng có bao nhiêu kiêng nể.
Lúc đầu Diệp Tinh tiến vào thành Thời Không, bất tử phủ chủ Nguyên Lam, bất tử phủ chủ Kim Hồn,.. nổi giận, cũng chỉ là đau lòng, tiếc nuối đã lỡ mất cơ hội kết giao với Diệp Tinh mà thôi, trên thực tế chẳng kiêng nể gì Diệp Tinh cả.
Dù sao Diệp Tinh có thể phát triển không còn là một vấn đề, phần lớn thiên tài đều ngã xuống trên con đường phát triển.
Mà những người gây ra xung đột đó chỉ là một phần nhỏ người của những gia tộc bất tử, đoán rằng gia tộc bất tử đó cũng chỉ cảnh cáo một bộ phận nhỏ đó mà thôi, vốn chẳng phải vấn đề gì lớn.
“Anh, không sao, giờ đây trái đất rất kiềm chế, cố gắng không tiếp xúc với những người của gia tộc bất tử đó.” Diệp Phong cười nói: “Như vậy, tỉ lệ xảy ra xung đột cũng sẽ thấp hơn.”
Sắc mặt Diệp Tinh u ám, lại nói vài câu, sau đó hai bên cúp máy.
“Thế lực của trái đất vẫn quá yếu.” Diệp Tinh nắm chặt nắm đấm, lắc đầu.
Vũ trụ này nhìn vào thực lực, người mạnh nhất trái đất chỉ là Đạo Tắc Cảnh, như vậy tin cầu nhỏ này đặt giữa hệ ngân hà cũng không được xem là mạnh.
Cho dù hắn và Lâm Tiểu Ngư ở thành Thời Không, những thế lực Hư Không Cảnh, Chân Linh Cảnh đó không dám chọc tới, nhưng gia tộc bất tử lại không để ý lắm.
Có điều cũng chính vì hắn và Lâm Tiểu Ngư ở thành Thời Không, địa cầu và hệ ngân hà mới dẫn tới ánh mắt của nhiều thế lực như vậy.
“Cho dù tiến vào thành Thời Không, mình cũng chỉ là một thiên tài, không có ai nhìn mình như một vị cường giả.” Diệp Tinh hít sâu một hơi, thầm nói.
“Mà điều mình cần làm là lợi dụng tài nguyên của thành Thời Không nhanh chóng phát triển!”
Trong lòng suy nghĩ, Diệp Tinh lập tức rời khỏi cung điện, hắn thông qua trận truyền tống, đi tới một quảng trường khổng lồ.
Vị trí trung tâm của quảng trường, Tháp Đăng Thiên đồ sộ đứng sừng sững, phía trước Tháp Đăng Thiên, một bảng xếp hạng vô cùng chói mắt.
“Là Diệp Tinh!”
“Mười năm rồi, hắn lại xuất hiện rồi!”
“Diệp Tinh tới xông tháp, lẽ nào nắm chắc sẽ xông lên được tầng thứ năm sao?”
…
Trên quảng trường, nhất thời ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn tới theo sự xuất hiện của Diệp Tinh.
Phải biết, mỗi lần Diệp Tinh xông tháp gần như đều thành công, tạo nên một chấn động nhất định.
Lúc này Diệp Tinh nhìn bảng xếp hạng.
Hạng 1: Hỗn Vũ (Thất trọng thiên) thành tích: Tầng thứ bảy Tháp Đăng Thiên
Hạng 2: Diệp Tinh (Lục trọng thiên) thành tích: Tầng thứ tư Tháp Đăng Thiên
Hạng 3: Lư Vân Đạt (Lục trọng thiên) thành tích: Tầng thứ tư Tháp Đăng Thiên
Hạng 4: Đồng Mục Sâm (Lục trọng thiên) thành tích: Tầng thứ ba Tháp Đăng Thiên.
…
Rất nhiều thông tin hiện lên trước mắt.
Hắn nhìn một chút, sau đó nhanh chóng tiến vào trong Tháp Đăng Thiên.
Trên quảng trường, rất nhiều người đang nhìn Diệp Tinh tiến vào, hai mắt nhìn nhau, nhanh chóng bấm mở đồng hồ, truyền tin ra ngoài.
Mà lúc này ở một khu vực rộng lớn của thành Thời Không, những tồn lại cường đại đó cũng chú ý tới tình hình bên này.
“Diệp Tinh lại bắt đầu xông tháp rồi.”
“Tên nhóc này mỗi lần xông tháp đều khiến chi cho ai nấy đều kinh ngạc, lần trước bỗng nhiên vượt tới tầng bốn, đã khiến cho rất nhiều người khiếp sợ.” . Truyện Teen Hay
“Xem một chút xem tên nhóc này thực lực thế nào?”
…
Từng tồn tại cường đại chú ý tới Diệp Tinh.
Lần trước Diệp Tinh bỗng nhiên xông lên tới tầng thứ năm, tính ra tốc độ tiến bộ chỉ kém hơn Hỗn Vũ một chút thôi.
Lứa thiên tài này, trừ Hỗn Vũ ra, Diệp Tinh là người có khả năng xông lên tầng thứ năm Tháp Đăng Thiên nhất!
Mỗi một người vượt qua được tầng thứ năm Tháp Đăng Thiên của thành Thời Không đều là một thiên tài tuyệt thế.
…
Diệp Tinh không biết bản thân đã được chú ý tới, hắn tiến vào Tháp Đăng Thiên, bóng dáng trực tiếp xuất hiện tại một không gian khổng lồ.
“Thời gian mười năm, sau khi ngươi thất bại chưa từng quay lại không gian này.” Phía bên kia không gian, một người đàn ông mặc áo trắng đứng đó, một giọng nói vô cùng lạnh lẽo vang lên.
Người đàn ông này là nhân hình, nhưng lại giống như một thanh kiếm, tản ra dao động cực kì mãnh liệt.
“Không nắm chắc thành công, tôi cũng sẽ không tới đây.” Diệp Tinh bình tĩnh nói.
“Hi vọng thực lực của ngươi xứng với những lời ngươi nói.” Người đàn ông áo trắng gật đầu.
Vút!
Lập tức, từ đầu ngón tay ông ta có một đạo kiếm quanh nhanh chóng bay ra.
“Diệp Tinh này khá điên cuồng, tự tin có thể thông qua tầng này như vậy sao?”
“Tuổi trẻ, điên cuồng một chút cũng không sao. Vân Hàng, không phải lúc ngươi còn trẻ cũng điên cuồng như vậy sao?”
“Diệp Tinh tu luyện chủ yếu là kiếm trận Vạn Huyền, kiếm trận Bách Huyền mà hắn ta thi triển ra rất thông thạo, không biết giờ đây nắm giữ thế nào?”
…
Các cường giả hứng thú nhìn cuộc chiến trong Tháp Đăng Thiên.
“Công kích kiếm đạo?”
Diệp Tinh nhìn đạo kiếm quang này đánh tới, sắc mặt bình tĩnh.
Lần trước đối diện với chiêu tấn công này, hắn chỉ chống đỡ được ba giây, sau đó kiếm trận Bách Huyền hoàn toàn sụp đổ.